Chương 338: Chương 338: Một hồi hỗn chiến

Mặt đất như run rẩy khi những hàng cơ giáp khổng lồ xuất hiện. Cả chiến trường tràn ngập tiếng cơ giáp gầm rú, cùng tiếng va chạm của sắt thép, thứ tiếng động mà các chiến sĩ yêu thích nhất.

Thần, tin thì có , không tin thì không có. có những người chẳng thèm tin tường, nhưng đó chỉ là số ít, còn lại rất nhiều người tin tưởng.

Người tin không thể lý giải vì sao mình tin tưởng, mà người không tin cũng chẳng lý giải nổi vì sao lại không tin.

Thánh Linh Sử Đồ không cần giống Vô Ngân Phách Xướng dùng lời nói thô lỗ để chửi rủa đối phương " Vì tín ngưỡng mà chiến!"

" Vì tín ngưỡng mà chiến!"

" Vì tín ngưỡng mà chiến!"

Đối với những người có tín niệm, chỉ cần xúc động đến tình cảm căn bản, mãnh liệt kia là đủ rồi. Thánh đồ là liên minh duy nhất tuyên truyền tín ngưỡng. Trog vũ chiến bọn họ là những người có cá tính nhất, càng không giống người thường. Bọn họ tuyệt không muốn gia viên mình bị người khác phá hủy!

Chiến đấu thôi!

Hàng cơ giáp thong thả tiến tới, càng lúc càng gần. Cả chiến trường tràn ngập một loại áp lực ngột ngạt. Phía xa những người chơi cũng bị ép đến không thở nổi. Ai cũng đều không nói, nín thở chờ dợi, rốt cục trận đại chiến được mong đợi kia cũng đã bắt đầu.

"Công kích!"

"Công kích!"

“ Giết! ”

Từ bốn phương tám hướng, các cánh quân cơ giáp bắt đầu toàn diện tăng tốc, đồng thời trên không trung xuất hiện rất nhiều phi hành cơ giáp cùng máy bay chiến đấu, che lấp cả mặt trời. Chiến đấu bắt rồi rồi.

Nhất thời, tia laser nổ vang khắp nơi.Trước mắt tất cả đều là vô số ánh sáng, tại đây không có gì là chướng ngại vật, vì vậy chiến đấu càng phi thường thảm khốc.

Song phương toàn lực triển khai tiến lên, toàn bộ chiến sĩ cơ động của hàng thứ nhất đã ngã xuống. Đối mặt với hỏa lực dày đặc như vậy, phòng ngự quả thực có vẻ buồn cười. Lực lượng cá nhân so với lực lượng tập thể trước mặt thật quá yếu ớt.

Vô số tia laser dày đặc bắn đến, một mảng chiến dĩ cơ động ngã xuống. Nhưng người trước ngã xuống, thì phía sau càng có nhiều người tiến lên. Khoảng cách xong phương càng lúc càng giảm xuống, rất nhanh đã tiến vào một hồi hỗn chiến thật lớn.

Hơn mười vạn chiến sĩ cơ động hỗn chiến cùng một chỗ, đây đích thực là một hồi sinh tử chiến của Tân chủ nghĩa tự do liên minh cùng Thánh đồ.

Trên chiến trường, những người chơi chiến đấu khí thế ngất trời, mà lúc này thành của Thánh đồ cùng Tân chủ nghĩa tự do liên minh cũng gặp công kích. Bọn họ không phải bị quân đội của Lôi Hành thiên hạ và Thích khách liên minh công kích, mà là song phương liên quân thuê đại lượng Dong binh. Thuộc Bát thần chúng, khả năng tác động đến các lực lượng của hai liên minh cũng không phải là nhỏ. Thành trì của hai bên cũng gặp phải nước cờ vạn người công kích.

“Vô Song huynh, tràng diện như vậy thật náo nhiệt, chỉ đáng tiếc, rất nhiều kim tệ cứ như vậy mà thiêu hủy. Phía quản lý Vũ chiến phải mở mắt mà xem đó.” Số 0 tiếc hận nhìn chiến trường. Nhiệm vụ công kích hiển nhiên không công bọn họ tự mình xuất thủ, hơn nữa bọn họ cũng không nóng nảy, trò hay luôn ở cuối cùng. Bây giờ cứ để song phương đánh đến tình trạng kiệt sức đã rồi nói sau. Mà càng đến cuối, thì con át chủ bài của song phương tiêu hao lại càng nhanh.

Đại quân của Lôi Hành thiên hạ cùng thích khách liên minh đã ẩn nhẫn thật tốt. Với bên ngoài thì xưng một vạn, đối nội thì nói ba vạn, kỳ thật song phương có trên bốn vạn. Độ âm hiểm của hai người cũng không phải bình thường, hơn nữa mục tiêu cũng là một khúc xương khó nuốt..

"Ha hả, người diễn trò đã bắt đầu vào chiến trường, chúng ta làm cho bọn hắn bắt đầu đi.."

"Ừm, không sai biệt lắm. Để trấn an tâm tư của Vô Ngân Phách Xướng cùng Thánh Linh Sử Đồ. Hai tên này cũng có nhiều nghi kỵ lắm."

Mệnh lênh được đưa ra. Các chiến sỹ Lôi Hành thiên hạ cùng thích khách liên minh bắt đầu đánh lẫn nhau. Đương nhiên đây chỉ là chiến lực thuộc tầng chót của hai đại liên minh. Để tạo nên một cái tràng diện mà thôi. Lần chiến đấu này không chỉ đơn giản như vậy, mấu chốt là một nước cờ bất ngờ khác. Nếu bọn họ luôn án binh bất động, khắng định sẽ khiến người khác chú ý.

Tận lực làm cho hoàn mỹ vậy.

Cứ như vậy cả Lâu phong thành và Thiên Sứ thành gió lửa mấy ngày liền, trực tiếp tham dự chiến tranh lớn với hơn hai mươi vạn người, một chiến dịch siêu đại quy mô, chém giết đến đã tay thì thôi .

Lúc này tại Vũ Đấu thành, quân đội còn lại của Phong Thần Hội cùng Sát Phá Lang tại vùng ngoại ô yên lặng tụ tập , Phong Thần vận chuyển đội một mặt tham dự vận chuyển, một mặt đem về tình hình toàn diện của chiến trường, để bọn người Lý Phong có thể đưa ra phán đoán chính xác.

"Phong huynh, có nhiệm vụ gì, các huynh đệ tùy thời đợi mệnh, không cần khách khí." Huyết Lang nói, lần này là do hắn phụ trách, đối với sự hỗ trợ của Phong Thần Hội vào thời khắc mấu chốt, Sát Phá Lang cùng các huynh đệ cũng rất cảm kích, suy bụng ta ra bụng người, Sát Phá Lang cùng Phong Thần Hội quan hệ cũng không phải ngày một ngày hai, tuy rằng là hai liên minh, nhưng bởi vì bị nhiễm từ hai người lãnh đạo nên bên dưới quan hệ cũng tương đối hòa hợp.

"Ha ha, lần này còn muốn chư vị hỗ trợ nhiều hơnh “

“Phong huynh khách khí rồi, ta đối với Phong Thần Hội thật sự bội phục, dám nghĩ dám làm, thế mới đúng là nam nhân, lần này đảm bảo khiến cho tên Thiên Hạ Vô Song đẹp mặt, huynh đệ Vũ Đấu thành chúng ta đâu phải dễ chọc đâu.”

“Đang lúc này thì đừng nóng vội. Không vừa mắt với Thiên Hạ Vô Song cũng không chỉ có chúng ta, lần này chiến tranh sẽ dính dáng đến rất nhiều người, cứ xem đã, đứng ngoài được càng lâu thì càng tốt.”

Lý Phong cũng không nóng nảy, toàn bộ nhóm Mã Tạp Thiên Thiên Bát Quái ai về chỗ đó, tình báo từng cái được sửa sang rồi lại chuyển qua. Ở trong trận chiến này, thực lực cũng không phải mấu chốt nhất, trọng điểm là nắm chắc được đại cục và thời gian. Như thế mới từ những mối quan hệ phức tạp này chiếm được cơ hội, bằng không rất có thể trở thành vật hi sinh cho người khác.

Lý Phong đương nhiên muốn hung hăng càn quét một phen, nhưng đành phải cố áp chế niệm mê người này đành , chờ đợi, nhẫn nại, đợi cái thời khắc mấu chốt xuất hiện.

Nhìn ra được Huyết Lang những tướng lĩnh chủ chốt của Sát Phá Lang rất khẩn muốn cùng Lôi Hành thiên hạ quyết liều mạng một phen.

Tôn Hãn rất sôi sục, tiểu từ này sớm đã mong đợi chiến đấu, đối với tràng diện hoành tráng thế này càng khẩn trương hướng tới.

Salta rất bình tĩnh, tuy rằng hắn muốn làm hồi sinh cái danh hiệu truyền nhân của gia tộc Rocky, nhưng hắn biết rõ khi nào thì nên làm cái gì, chờ cơ hội là rất trọng yếu, hơn nữa phải duy trì một loại tâm tính bình thản, bằng không rất dễ dàng đưa ra phán đoán sai lầm.

Sự tình gì đều phải là từ nhỏ đến lớn.

Ở đây đích chỉ có Lilan Carlos rất trầm tĩnh, trầm tĩnh đến đáng sợ, lúc Lý Phong chuyển ánh mắt lên người hắn, Lilan Carlos mỉm cười, Lý Phong cũng cười cười, ý tứ trong chuyện này chỉ có hai người mới rõ ràng.

Trong những người mà Lý Phong tiếp xúc, Chu Chỉ là người đáng chú ý nhất, người thứ hai chính là Lilan Carlos, gia hỏa này luôn luôn thâm tàng bất lộ, làm việc cẩn thận. tính cách trên cũng không lộ ra khuyến điểm gì,, đem đến cho Lý Phong cảm giác hoàn mỹ. Giống như bây giờ, Lý Phong chính là dưới sự ràn luyện của Ma Quỷ Kim hình thành một loại thói quen phán đoán khách quan, nhưng Lilan Carlos là từ đâu?

Hắn so với chính mình còn trầm tĩnh hơn, ánh mắt không mang theo một tia lo lắng, hoàn toàn vượt qua sự phán đoán bị ảnh hưởng bởi cảm giác?

Lý Phong không biết, tuy rằng không phải cùng một loại người, nhưng Lilan Carlos là người mà hắn thưởng thức.

Chiến trường chính, tình hình chiến đấu đạt đến trình độ khốc liệt khó có thể tưởng tượng. Nhìn ra được oán hận của song phương chất chứa quá sâu, nếu những người chỉ huy cấp cảo chỉ cần có điểm kích động, lập tức dục vọng của các chiến sỹ sẽ lên tới đỉnh điểm. Xung đột, niềm tin khác biệt, hơn nữa sau một đoạn thời gian tích lũy mâu thuẫn, song phương chỉ hận không san phẳng được đối phương.

Không có bất luận kẻ nào thoát ly chiến trường, hai phe đều ôm ý chí thề sống chết phải xử lý đối phương, hơn mười vạn cơ động chiến sĩ đều liều mạng khiến cho đối thủ tiêu hao, mà thực lực của cả hai bên hơn kém không nhiều, vì thế tổn thất càng thêm kịch liệt cùng thảm trọng, nhưng bổ xung lại nhanh hơn, có chiến sỹ nổ tung tấp tức có người phía sau bổ sung. Thật là tất cả gia sản đều đã đem ra.

Đây quả thực là một hồi chiến đấu người sống ta chết, không có đường lui, nếu thất bại về sau không còn đường mà lăn lộn, hoặc là căn bản không còn tồn tại.

Nếu mà phải sống trong uất ức, không bằng huyết chiến đến cùng. Song phương cũng không cần nói nhiều nữa, đều đã không còn lưu lại đường sống.

Vô Ngân Phách Xướng mang theo mười hai tên cấp dưới trong lien minh Tự do chống lại Thánh Linh Sử Đồ cùng mười hai tên Thiên Sứ đánh giáp lá cà, cừu nhân gặp lại lập tức đỏ mắt.

Vô Ngân Phách Xướng dung Bạch kim ma pháp long xé rách một chiếc cơ giáp, tiếng nổ mạnh kích động tính tàn nhẫn của ky sư ." Thánh Linh Sử Đồ. Đi tìm chết đi sao!"

"Vô Ngân Phách Xướng, ngươi không có khả năng rồi đi đâu!"

Bát Thần chúng rốt cuộc giao thủ !

Chiếc Ái thần hào chống lại Thánh đồ hào. Một hồi đỉnh phong quyết đấu được trình diễn!

Mười hai Tự do đảng đồ chống lại mười hai Thiên Sứ, hai đại liên minh đang sinh tử đại chiến

Đang…..

Kiếm Laser mãnh liệt va chạm cùng một chỗ. Nhìn ra được song phương đều là hận đến nghiến răng nghiên lợi.

"Thánh Linh Sử Đồ, biết vì cái gì mà Belinda gai mắt với ngươi không, ngươi rất ẻo lả!"

"Thúi lắm, ngươi đồ nam kỹ, lúc bị người ngoạn mông ( DG: ai cũng hiểu ko cần nói kỹ ha, rất chi là đam mỹ :”> ) có phải là rất thích không!"

Tuy rằng thuộc Bát Thần chúng, nhưng tại trường hợp này cũng không để ý đến cái gì là thể diện, mắng chửi một cách hung hăng cũng không kém chút nào, hai bên càng mắng càng tàn nhẫn, càng đánh càng hung hăng, hận không thể một ngụm cắn chết đối phương.

Nhưng đều là Bát Thần chúng, hai người thực lực cũng không sai biệt lắm, mười hai Đảng đồ cũng mười hai Thiên Sứ cũng chiến đầu người tám lạng kẻ nửa cân, tới cấp bậc này cũng không thể một chiêu là giải quyết được đối phương.

Trong chiến đầu, thời gian qua thật nhanh, hoặc là nói, ngoại trừ chiến đấu, không còn tinh lực để nghĩ sự tình khác nữa. So sánh với sự kịch liệt bên này, thành chính của Tân chủ nghĩa tự do liên minh cùng Thánh đồ thành lại thua chị kém em, rốt cục cũng nhận ra, đã mượn sức thế lực không đáng tin, lúc mới bắt đầu thế lực công còn rất mạnh. nhưng Vô Ngân Phách Xướng cùng Thánh Linh Sử Đồ cũng không phải ngu ngốc, bên trong thành địa phòng thủ càng thêm nghiêm mật, đối với việc chia quân tiếp viện là hoàn toàn buông bỏ, chỉ cần thành chính tồn tại, dù cho người có mất đi thì sau này cũng có nơi mà trở về. Nhưng chủ thành khó giữ được, thành lưu trữ cũng giao cho người khác, còn lại binh lực toàn bộ tập chung, nhất là Thánh đồ, bọn họ tập chung còn lợi hại hơn. Vận chuyển hầu hết giao cho Phong Thần vận chuyển đội, đương nhiên vì thế mà Thánh Linh Sử Đồ cũng phải chi một khoản tiền lớn.

Mà quả thật phòng thù của Thánh đồ càng thêm củng cố, bằng vào lực lượng hỏa lực cực mạnh ngũ giai A cấp, cho dù gấp hai lần binh lực tấn cũng chỉ có thể ôm hận mà về.

Xác định được công kích không thành, những Dong binh bắt đầu chuyển sang công kích quấy nhiễu. Không hạ được, xông lên chỉ là chịu chết, cho nên chuyển sang phương án từ từ tấn công, để chiến trường chính phân ra thắng bại rồi quyết định phương án cũng không muộn.

Không có nhiều điểm lợi, thì sao phải hi sinh bản thân đi liều mạng làm gì chứ.

Trận chiến siêu đại quy mô này đã được sáu mấy giờ, tình hình chiến đấu kịch liệt không có dấu hiệu chậm lại. Những người chơi cứ thay nhau xông lên chiến trường, hiển nhiên quan hệ đến sinh tồn sau này nên không ai muốn là Ô Qy rụt đầu trong chiến đấu. Chỉ có một lần hết mình trong Vũ chiến, cơ hội như vậy cũng không có nhiều.

Tân chủ nghĩa tự do liên minh cùng Thánh đồ chỉ có một bên có thể sống sót!

Thánh Linh Sử Đồ cùng Vô Ngân Phách Xướng cũng giết đến đỏ mắt rồi, trên chiến trường, hai bên cũng không làm gì được đối phương, đánh trong chốc lát rồi lúc sau đều tự vọt tới trận doanh của đối phương oanh kích lung tung, chiến đấu kéo dài không ngừng, cũng biểu hiện được danh xưng Bát Thần chúng là xứng đáng.

Hai vệ đội chủ lực đều đã chết qua một lần, mười hai Đảng đồ cùng mười hai Thiên sứ toàn bộ xong đời, đều đã nổi tung một lần, tổn thất thảm trọng. Chỉ còn hai ba người vận khí tốt, còn có thể lái Bạch Kim cơ giáp xuất chiến, còn những cái khác đổi đã đổi cơ giáp. Hiện tại căn bản không có thời gian sửa chữa. Nhưng tại nhiều thời điểm mấu chốt vì bảo vệ Thánh Linh Sử Đồ cùng Vô Ngân Phách Xướng mà mười hai đảng đồ cùng mười hai Thiên sứ đều đã không chút do dự làm vật hi sinh. Dường như hai người họ không thể chết được, bọn họ là chiêu bài, là tượng trung cho sỹ khí, tại chiến trường thêm được một chút đều mang lại tác dụng rất lớn.

Chẳng biết khi nào hai người Thánh Linh Sử Đồ cùng Vô Ngân Phách Xướng mới dừng lại. Hai người đã tiêu hao rất nhiều thể lực, cũng không biết đã sử dụng bao nhiêu thuốc tăng thể lực, dù sao cũng là liều mạng rồi lại liều mạng.

Hai người va chạm thêm một lần nữa, nhãn châu cũng đã tối lại. Thánh Linh Sử Đồ điên cuồng giơ kiếm laser bổ xuống, vừa rồi nếu không phải đệ tam Thiên sứ dùng thân thể chặn tia laser thì hắn đã xong rồi, tên đê tiện Vô Ngân Phách Xướng không ngờ lại đánh lén, thật là hèn hạ!

"Đi tìm chết đi sao!"

Oanh...

"Hắc hắc, chỉ bằng ngươi, Lão Tử chính là muốn xử lý ngươi, sau đó lại hảo hảo hưởng thụ Belinda tiểu mỹ nhân, ngươi biết không, bờ eo của nàng có thật mềm, nhuyễn như nước đó, hì hì, Thánh Linh Sử Đồ, ngươi chơi đùa sao chứ, đối phó nữ nhân ta so với ngươi có kinh nghiệm hơn nhiều lắm!"

So công phu đấu võ mồm, Thánh Linh Sử Đồ thật không bằng Vô Ngân Phách Xướng, dù sao muốn làm dân phong lưu, công phu miệng lưỡi khẳng định phải rất cao, mà Vô Ngân Phách Xướng đúng là loại có thể kiến nữ nhân vui vẻ, chủ ý mà nam nhân có thể ngầm hiểu.

Thánh Linh Sử Đồ chỉ biết cắn chặt răng, một kiếm rồi một kiếm liên tục chém tới, hận không thể băm nát đối phương.

Vô Ngân Phách Xướng không giống thời điểm lúc đầu đánh bừa, mà càng không ngừng vòng quanh, càng không ngừng khiêu khích.

Dracupi

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh