Chương 313: Chương 314: Cơ Bản Không Thể Thấy

“Này, đội trưởng Lý Phong. Ngươi sao vậy ? Tức giận hả ? Hay ta cải tạo thất bại ? Có vấn đề gì ngươi cứ nói thẳng. Tâm lý ta rất mạnh, dù một tháng sau ta thành người thực vật cũng không sao”

“Không, không có việc gì, phi thường thành công, thậm chí còn hơn cả tưởng tượng. Bất qua tinh thần lực của ngươi không nên để tản mát. Ngươi phải sử dụng hơi thở để ngăn chặn. Vừa tu luyện vừa học cách điều khiển, tránh người khác phát hiện”

“Ha ha, vậy là tốt rồi. Bổn cô nương đang ở tuổi thanh xuân, cũng không muốn cứ như vậy mà lãng phí”. Mộ Tuyết quẹt quẹt miệng giảo hoạt nói.

Loại vẻ mặt này rất ít người thấy ở Mộ Tuyết, nhưng quả thực rất đẹp, Lý Phong nhìn thấy cũng ngẩn ngơ. Nhìn nữ hài tử trước mắt, trong lòng hắn cũng bắt đầu có biến hóa.

Ở thời đại này, nam nữ ở cùng một chỗ không phải long trời lở đất như trước, nhưng cũng không phải là không ai quan tâm. Có một số việc, dù qua ngàn năm cũng không đơn giản.

Ít nhất Lý Phong quan tâm. Nhưng hắn không muốn bắt buộc người nào, càng không muốn phụ Đường Linh, uống say như vậy một lần lại phạm đại sai lầm. Lão Thiên già có phải là muốn chơi hắn không ???

Do dự trong chốc lát cuối cùng Lý Phong cũng kìm lại, nói ra thì thế nào chứ ? Nếu muốn, Mộ Tuyết đã sớm nói. Bây giờ tùy tiện nói ra chỉ khiến Mộ Tuyết khó xử, còn Đường Linh nữa, phải làm sao bây giờ ?

Hắn không có khả năng rời xa Đường Linh, có một số việc không cách nào có thể lưỡng toàn kỳ mỹ. Không nói, có thể là cách giải quyết tốt nhất vậy.

“Không nên vội vã, phải làm cho tinh thần hải tự động ổn định. Như vậy là người cuối cùng của tiểu đội 102 đã cải tạo xong. Ta, đội trưởng này cuối cùng cũng có thể từ chức được rồi”

Ọt, ọt….

Bụng hai người đồng loạt vang ra tiếng kêu, hai người nhìn nhau, đồng thời cười ha hả, đã hơn mươi một giờ rồi.

“Hì hì, đội trưởng đại nhân, vì công trạng của ngươi. Ta quyết định sẽ tự xuống bếp, đây cũng là một trong những kỹ thuật của tướng quân tương lai. Không ai không muốn ăn phải không, ha ha”

“Không, đã không còn sớm, ta còn phải về”

“Hừ, ngươi sợ Đường Linh công chúa ghen hả. Không ăn không được đi, hơn nữa vạn nhất ta có gì ngoài ý muốn thì sao”

Trước đây, bọn Tank cũng mất thời gian khá lâu để ổn định, cũng nên quan sát một chút. Vạn nhất có vấn đề, không có ai bên cạnh quả rất nguy hiểm!”

“Thiếu chút nữa ta quyên, tốt. Ngươi có đuổi ta cũng không đi nữa. Hôm nay ta phải nhân tiện mà nhờ vả chút vậy…”

Nói như vậy, nhưng Lý Phong lại không dám nhìn vào mắt Mộ Tuyết.

Nghe Lý Phong nói vậy, Mộ Tuyết mới cười. Nàng đứng lên chuẩn bị, nhưng vừa đứng lên, toàn thân chấn động. Lý Phong vội vàng đỡ lấy Mộ Tuyết, sợ đến sắc mặt đại biến.

“Chuyện gì xảy ra, ngươi có cảm giác gì ???” Cả người Lý Phong cũng ngay lập tức phát sáng lên, tinh thần lực trong nháy mắt bao trùm Mộ Tuyết.

Giờ khắc này Mộ Tuyết mới hiểu Lý Phong cường đại thế nào, tinh thần lực khi giúp đỡ nàng chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Khi Lý Phong khẩn trương, hắn cũng không có che dấu. Quả thực đáng sợ, khó trách Tank đã từng nói, đội trưởng là thần. Nàng cũng hoàn toàn tin lời của tiểu đội 120, đội trưởng đã chiến thắng cả đại tự nhiên, đã đánh tan lốc xoáy Takelama….chiến thần. Vậy mà lúc đó nàng còn tưởng chỉ là đùa vui.

Nhìn nam nhân mình yêu thích nóng lòng vì mình. Mộ Tuyết rất hạnh phúc.

Phụ nữ rất dễ vì việc nhỏ mà cảm động, Mộ Tuyết cũng không ngoài quy luật này.

Xác định không có việc gì, Lý Phong mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc này hắn mới phát hiện hai người đang rất thân mật, không hiểu sao, lần này, cả hai người cũng không quá để ý. Lý Phong chậm rãi đem Mộ Tuyết đặt lên giường “Chỉ là ngươi chưa thích ứng thôi, ta cũng quên, bọn Tank khi tỉnh giấc cũng tựa như cừu vậy, ngươi nghỉ ngơi đi. Ta đi chuẩn bị đồ ăn”

Mộ Tuyết gật đầu, nàng lúc này rất nhu thuận, đáng yêu.

Ra khỏi cửa phòng, Lý Phong lắc mạnh đầu. Thượng Đế, chuyện gì xảy ra…..

Khổng Tử đã từng nói: Không nghĩ ra thì vạn lần đừng cố nghĩ, hãy thuận theo tự nhiên.

Lý Phong lúc này cũng bớt suy nghĩ rồi bắt đầu nấu ăn. Trứng, một chút rau, thêm một chút thức ăn nhẹ, đơn giản nhưng ngon miệng.

Uống một chút nước nóng rồi nghỉ ngơi trong chốc lát, Mộ Tuyết cũng đã khôi phục khí lực, không biết vô tình hay cố ý. Mộ Tuyết không có thay quần áo, ăn xong rồi tắm rửa ngay rất hại thân thể. Nàng đã tiêu hao đại lượng thể lực cùng khí lực, rất dễ bị hư thoát.

Cái này, cũng chỉ là thường thức cơ bản của cuộc sống.

Từ lúc Mộ Tuyết chào đời…đây là lần đầu tiên nàng ăn thật vui vẻ. Mà Lý Phong trong khi vô ý cũng nói một câu khiến nàng rất vui vẻ, đơn giản, vì nàng rốt cục cũng có cơ hội để cạnh tranh với Đường Linh phía trước.

Đồ ăn đơn giản. Mộ Tuyết cũng ăn rất mau hết, Lý Phong cũng ăn một chút, cơ thể hắn cơ hồ là cơ thể của ma quỷ, thân thể tiêu hao khủng khiếp nhưng hắn vẫn có thể vài ngày không ăn không uống.

Nhìn sắc mặt Mộ Tuyết dần dần hồng nhuận, Lý Phong cũng yên lòng. Giờ khắc này, hắn quả thật rất quan tâm, hắn chỉ mong Mộ Tuyết vô sự.

Khi Lý Phong dọn dẹp mọi thứ. Mộ Tuyết thử vận hành tinh thần lực, cảm giác thật tuyệt vời. Rât thoải mái, đôi khi nàng cảm thấy mệt, tinh thần không đủ, lực bất tòng tâm, nhưng bây giờ nàng tin tưởng, chỉ cần cố gắng, kiên trì. Sẽ không có gì không thể.

Dọn dẹp một chút, nàng đột nhiên nhớ tới một việc. Nhất thời mặt đỏ lên, ánh mắt nàng cúi xuống nhìn cái áo ngủ. Mới vừa rồi, quả thực hồ đồ, lại mặc quần áo gợi cảm như vậy. Quần áo của nàng gần như trong suốt, hơn nữa Mộ Tuyết không có mặc nội y, tinh thần lực mở ra……có phải chính nàng muốn dụ dỗ hắn ??

Nghĩ tới đây, mặt Mộ Tuyết càng thêm đỏ. Lúc này Lý Phong cũng vừa vào, nhìn mặt Mộ Tuyết hồng như vậy hắn tưởng vẫn còn vấn đề “Làm sao vậy, thân thể không thoải mái ?”

“Cái….này. Không có việc gì. Chỉ là nóng một chút. Ha ha. Ngươi có thể ra ngoài một chút ? Ta cần tắm rửa, thay quần áo, quả thật khó chịu”

“Hả, oh, không thành vấn đề, được rồi, đừng dùng nước quá nóng, nên để cửa mở một chút. Nếu có việc gì cứ gọi ta”

Mộ Tuyết không nhịn được bật cười khúc khích. Thật sự ngốc mà “Biết rồi, khó mà được ma quỷ đội trưởng cũng có lúc như vậy. Nói ra chắc không ai tin, đi thôi. Ta muốn cởi quần áo”

Lý Phong vội vàng ra ngoài. Nhưng không dám rời đi, sợ xảy ra vấn đề. Mộ Tuyết lắc đầu….ngốc tử. Không biết tại hắn và mình không còn bí mật gì nhưng ít nhất Mộ Tuyết cũng không bao giờ phá hư, ít nhất tại lúc Lý Phong và Đường Linh đang tình đầu ý hợp như giờ. Nàng không phá hư, nhưng nếu Đường Linh không hiểu, không quý trọng, nàng tuyệt đối không khách khí.

Lý Phong cảm giác mình như một tên ngốc, ngồi ở cửa như bảo vệ….Bên trong tiếng nước rất rõ ràng, Lý Phong lại chìm vào suy nghĩ miên man. Trên thực tế, hắn thật muốn lập tức trốn khỏi đây. Nhưng không được, không thể là tối nay, Mộ Tuyết không khẳng định là sẽ vô sự, không thể vì một đêm khinh thường mà khiến Mộ Tuyết nguy hiểm, nhất là lần cải tạo này còn có điểm khác biệt nho nhỏ.

Nhẫn nại, hy vọng Mộ Tuyết không phát hiện hắn đã biết mọi chuyện. Bây giờ ít nhiều, hắn cũng cảm giác được tâm ý của Mộ Tuyết, nhưng bình thường nàng ẩn dấu quá tốt. Dù là bây giờ, nếu như không nhìn thấy trí nhớ của nàng, thật không cách nào phát hiện.

Nhưng không thể không phủ nhận, Lý Phong cũng có chút thỏa mãn. Dù sao Mộ Tuyết ưu tú như vậy, xinh đẹp như vậy…..nàng cũng có vô số người theo đuổi, hắn lại không phải thánh nhân, nên cũng có chút tự đắc.

Đột nhiên, tiếng nước tắt, Lý Phong có chút căng thẳng, không phải đã phải ra rồi sao ?? hai phút rồi….vẫn im lặng

“Mộ Tuyết, Mộ Tuyết ?”

Lý Phong trực tiếp vọt vào, nhưng chứng kiến Mộ Tuyết đang lau tóc hắn muốn phụt máu, thân thể trắng nõn, mềm mại lộ hoàn toàn trong tầm mắt hắn. Hai người đều trợn tròn mắt.

Lý Phong lập tức nhắm mắt lại, xoay người lấy tốc độ nhanh hơn ánh sáng xông ra ngoài…..

Ầm …. Ầm …..

Một tiếng động rất lớn, hắn đụng vào tường.

Mộ Tuyết thật sự dở khóc dở cười. Nhưng cũng có chút đắc ý, ngươi vĩnh viễn không cách nào biết được trái tim của nữ hài tử, nàng cố ý làm Lý Phong sốt ruột, nhưng không nghĩ tới hắn quả thực chạy vào….đúng là tên ngốc.

“Mộ Tuyết, không có chuyện gì sao không trả lời. Ta tưởng có chuyện gì xảy ra !!” Lý Phong ôm đầu…kêu khổ.

“Ác nhân ngươi….còn biện hộ ? Người vừa…nhìn thấy hết !!!” Mộ Tuyết quấn một cái khăn trắng đi ra. Lý Phong ngẩng đầu lên nhìn, đại não thoáng qua một cái, khung cảnh trong trí nhớ lại hiện ra.

Thần ơi, đừng đùa….có người chết….

Lý Phong vội vàng giơ tay lên “Trên cơ bản ta không thấy gì, ngươi có thể hay không mặc quần áo vào. Tốt xấu cũng được, ta chỉ là một nam nhân bình thường”

“Ta bảo ngươi không phải nam nhân, nhìn sao cũng không ra, định lực của ngươi kém như vậy” Mộ Tuyết hiển nhiên đang đùa Lý Phong

“Cái này…không thể, không phải là vấn đề định lực”

Mộ Tuyết chậm rãi mặc lại quần áo, nhưng chân vẫn lộ ra ngoài, bất quá, cuối cùng cũng tốt hơn.

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh