Chương 293: Chương 294: Không Cần Thiết !!

Lý Phong lại vừa lập công, Thiếu úy Doyle và các chiến sĩ khác tử trận, chỉ duy nhất Lý Phong còn sống, công lao toàn bộ dồn vào hắn, nhưng đối với Lý Phong, những thứ kia đã trở thành vô vị.

Hắn thật sự thích cuộc sống trong quân đội, cuộc sống này chính là ước mơ của hắn, cùng với mọi người chung sống một thời gian, mặc dù rất gian khổ, nhưng đây chính là cuộc sống mà hắn muốn, cuộc sống của nam nhân chân chính, cùng đổ mồ hôi, cùng tiến lùi, cùng đổ máu, thậm chí có thể tử vong.

Tử vong, sự bi thương đó cũng không thể lay động tín niệm của hắn, nhưng tại lúc Fantasy sắp chết, hắn đã thấy, hắn đã bị kích thích rất lớn, cho đến giờ, hắn vẫn chỉ nghĩ đến một thứ…..chiến sĩ dũng cảm ? tướng quân ? mọi người kính ngưỡng ?

Nhưng tại sao … ?

Tại sao ???

Hắn không nghĩ ra lý do, thực sự buồn cười….cảm giác chiến đấu hắn có thể cảm nhận được, nhưng không phải thế này, không phải cảm giác này…

Lý Phong không nói Doyle đúng hay sai, đến bây giờ tất cả đã trở thành vô nghĩa, bây giờ, hắn cũng không còn nghĩ đến nữa.

Việc duy nhất hắn muốn làm bây giờ là nghỉ ngơi, về với cha mẹ, cùng bằng hữu, suy ngẫm lại chính hắn muốn gì, có lẽ, hắn vẫn chưa thực sự sẵn sàng ??

Thực lực có thể thay thế hết thảy, nhưng không thể cứu được hết thảy, Thác Nhi, Fantasy, họ đều đã chết.

Fantasy….vắng hắn, trụ sở trở nên vắng lặng, an tĩnh, tất cả mọi người không có gì để nói, chỉ biết huấn luyện, Lý Phong cả ngày chỉ biết phơi nắng, toàn bộ huấn luyện hắn đều giao cho Salta.

Tiểu đội 120 danh tiếng vang xa, người Inventer ngậm bò hòn, mặc du tức giận nhưng trước giới truyền thông, họ vừa tuyên thệ hòa bình, tại bây giờ họ cũng không có cách nào để khai chiến, hơn nữa trụ sở thí nghiệm bị san bằng không còn dấu vết, cứ như bị tên lửa oanh tạc. Nhưng tại quân khu USE, tên lửa hoàn toàn không hề khởi động, không thể nào lý giải nổi lực tàn phá như vậy, ngoài tên lửa, không có khả năng. Cả trụ sở biến thành bãi phế liệu, không còn một chứng cứ gì.

Angel biểu diễn xong, nàng muốn gặp Lý Phong, đáng tiếc nàng không có cơ hội. Minky cũng không muốn Angel tiếp xúc với Lý Phong quá nhiều, trên thực tế, nàng cũng không tưởng tượng nổi Lý Phong lại lãnh khốc vô tình như vậy, mà nàng cũng chỉ lo lắng cho Angel mà thôi, thông qua USE, nàng yêu cầu gặp Lý Phong, nhưng nghe nói lại bị chính Lý Phong cự tuyệt. Như vậy cũng tốt, Lý Phong quyết định cũng không sai, cũng chỉ vì Angel mà thôi.

Lý Phong này thật sự là ….quái nhân, không ngờ lại có người cự tuyệt Angel @@

Bề ngoài thì xem ra lần này diễn xướng hòa bình thật sự là thành công, kích thích rất lớn tới tình cảm của các chiến sĩ, nhưng Angel lại không vui, bởi Lý Phong không đến. Nàng đã đặc biệt yêu cầu, nhưng hắn lại không tới. Mà sau đó cả tiểu a di cũng ngăn không cho nàng đi gặp hắn.

Angel rất không vui.

Ban đầu nàng chỉ nhớ Lý Phong một chút….ca ca là người tốt, tại thời khắc Lý Phong cứu nàng, trong lòng cô gái non nớt bắt đầu gợn sóng. Một chút sùng bái, một chút cảm kích, còn có cảm giác rất khác nữa….yêu ? Khi đó, trong mắt nàng, Lý Phong thật đẹp, rất đẹp, chỉ trong lòng hắn nàng mới có cảm giác an toàn.

Trước ánh mắt đỏ rực của Lý Phong Angel cũng không có cảm giác tử vong, chỉ thấy ấm áp. Lần đầu tiên….nàng mất ngủ.

Thời hạn thực tập của Lý Phong cũng chưa chấm dứt, tại quân khu Takelama, hắn đã trở thành truyền kỳ, có một số việc không ai biết nội tình, nhưng bên trong lại truyền bá mạnh mẽ, hắn đã hoàn thành một nhiệm vụ không tưởng, ngay cả người của TIN cũng tử vong, nhưng hắn thì không, hắn thật đúng là một truyền thuyết bất tử, ma quỷ thuyết pháp ngày càng lan rộng, quân khu cũng không ngừng khen thưởng, mà tiểu đội 120 từ một tiểu đội rác rưởi một bước tới thiên đường.

Tiểu đội có 50 chiến sĩ, trừ năm chiến sĩ hi sinh trong khi làm nhiệm vụ, những người khác đều thuận lợi trở về đơn vị cũ của mình, nhưng ngay khi trở về, tất cả mọi người chung quanh lập tức cảm nhận được sự tương phản, chênh lệch lực lượng quá lớn….Cái này không đơn giản chỉ là một chút đề cao….đến tột cùng là loại người gì có thể đào tạo ra chiến sĩ như vậy ???

Mỗi người đi tới tiểu đội 120 trở về đều nói….xuất thân của họ….quang vinh của họ….chính là tiểu đội 120.

Nhóm chiến sĩ thứ 2 đến tiểu đội 120, cũng là năm mươi nhân tài của quân khu Takelama, ít nhất về tiềm chất cũng không thua kém nhóm đầu, có người là nhân viên tác chiến, có người là chỉ huy, nhưng vô luận là ai thì tự thân cũng khá mạnh mẽ, không chỉ phản ứng thân thể, mà ý chí cũng rất tốt…

Trừ nam chiến sĩ, lần này còn có mười nữ chiến sĩ, trong đó có một người quen….Triệu Điềm Điềm…nha đầu này quả thật chỗ nào cũng muốn chọc vào, không có biện pháp….

Năm mươi người xếp thành năm hàng, đứng dưới mặt trời, nhưng trong lòng đều không che dấu nổi xúc động, có thể được chọn lựa đến đây chính là vinh quang của họ, đừng nói tới đây một lần, dù có chết họ cũng muốn chết tại đây….đào ngũ ? Đối với họ là sự sỉ nhục !!!

Tank sơ bộ đánh giá các chiến sĩ đợt này.

“Các chiến sĩ, ta không cần biết trước đây các ngươi làm cái gì, nhưng tại tiểu đội 120 này, các ngươi chỉ là binh sĩ bình thường, chỉ là binh nhì, ở đây chỉ có một quan lớn đó là đội trưởng, Thiếu úy Lý Phong….. Tiểu đội 120 là gì ?”

“Ma quỷ tiểu đội !!”

“Không sai, nhớ kỹ, ma quỷ tiểu đội, tiểu đội của Lý Phong”

“Nói lớn lên, các ngươi không được ăn cơm sao !!!” Tank quát.

“Sir, yes, sir !!” Tất cả chiến sĩ dùng toàn lực hét lên…

Nghỉ, tất cả không cần vội vàng, ngày đầu tiên…Bác Sĩ sẽ thử nghiệm trụ cột các ngươi một chút.

Đến tối, tất cả các chiến sĩ đều kêu khổ thấu trời, không phải ý chí của họ không tốt, mà vì huấn luyện quá khủng khiếp, đám nữ nhân cùng nam nhân cũng như nhau, mặc dù tất cả đều có căn bản khá vũng vàng, nhưng làm thế nào có thể theo loại…..này so sánh, đương nhiên ngày hôm nay Bác Sĩ còn có một chút thương hương tiếc ngọc @@

Tiểu đội 120 ….huấn luyện viên….tất cả có vẻ như không hề thương hoa tiếc ngọc, tất nhiên ai cũng muốn huấn luyện, nhưng phải hợp lý, nữ binh huấn luyện bình thường cường độ thấp hơn nam nhân rất nhiều.

“này, các ngươi đã từng gặp qua đội trưởng chưa ?

“Nghe nói hắn rất đẹp trai “

“Đúng, đúng, đó là nhân tài của học viện Alan, tài mạo song toàn !!”

“Hì hì, nha đầu chết tiệt kia, nói gì đó, danh hiệu của đội trưởng là ma quỷ, không biết có phải cũng rất….ma quỷ không”

Một đám phụ nữ không kiêng nể gì tụ tập bàn tán, trừ Triệu Điềm Điềm, những cô gái khác đều là phụ nữ….thành thục, trong quân đội, mỹ nữ luôn được hoan nghênh.

Lý Phong quả thực quá lợi hại, mặc dù nội dung cụ thể không ai biết rõ. Nhưng một thực tập sinh liên tục làm ra nhiều kỳ tích như vậy…thật sự khiến người ta không tưởng tượng nổi, hơn nữa cũng không ai nhìn thấu hắn.

Các mỹ nữ rất nhiều lần bàn luận về đội trưởng cùng giáo quan, nhưng tựu chung chưa ai thấy đội trưởng, ngay từ ngày đầu tiên khi họ tới, đội trưởng ngay cả bóng cũng chưa thấy, quả là không chừa cho họ chút mặt mũi nào.

Bất quá, càng bí hiểm, mọi người càng tò mò, đội trưởng trong quân khu vốn là một nhân vật truyền kỳ, không chỉ….mà ngay cả sa mạc cũng bắt đầu truyền lưu danh tiếng, người Inventer cũng biết USE có một ma quỷ, năng lực cơ chiến vô địch thiên hạ, đám thổ phỉ tung hoành tại sa mạc hơn mười năm liên tục bị tiêu diệt, tất cả đều bị tiêu diệt bởi cái tiểu đội truyền kỳ….120, ma quỷ tiểu đội !!

Đối với các thành thị thì họ không phải là ma quỷ, mà họ là thiên sứ, trị an chưa bao giờ được tốt như vậy, lũ thổ phỉ không còn dám hoành hành, trước kia vô luận là NUP hay USE đều bất lực không làm được.

Lý Phong mặc kệ người khác nói thế nào, hắn cũng không quản, lại cũng không thèm để ý huấn luyện, đôi khi lại ngồi một mình trong phòng ngây ngốc, thỉnh thoảng tổ chức chiến đấu huấn luyện, còn thì chỉ uống rượu một chút rồi phơi nắng…

Nhưng mỗi lần cùng bọn Tank tập luyện đều là vì bọn họ mà đề cao thực lực, đối với Lý Phong việc này hắn rất nghiêm túc.

Ý chí của hắn rất kiên định, hơn nữa hắn cũng không còn là một tiểu hài tử, không chìm đắm quá lâu trong mộng tử cuộc đời, bất quá bây giờ, Lý Phong cũng không còn muốn làm nhiều truyện như trước, đến đâu hay đến đó, sau khi nửa năm thực tập chấm dứt, hắn sẽ trở về, có thể sẽ không trở lại, nhưng có được các huynh đệ, từ tận đáy lòng, hắn rất cao hứng.

Nhân sinh trên đời, có duyên với nhau liệu có bao nhiêu, phải biết quý trọng thời gian.

Lý Phong với các chiến sĩ đã tạo thành một ấn tượng sâu sắc, một loại ấn tượng thần bí không lường, hắn có năng lực cường đại, có thể đối kháng cả đại tự nhiên, mặc dù không có nhiều người biết cụ thể, nhưng những chiến sĩ từng chứng kiến Lý Phong đều rất sùng bái hắn, cho dù là bây giờ hắn chỉ …đi phơi nắng.

Mỗi lần đội trưởng cùng các giáo quan chiến đấu, mọi người đều chứng kiến, bình thường có vẻ biếng nhác, nhưng khi đội trưởng xuất ra bản lãnh thực sự, nam thì bội phục, nữ thì hét gào chói tai, hận không thể ôm lấy hắn, thật sự…đẹp trai, các giáo quan bình thường vô cùng kiêu ngạo nhưng khi chiến đấu với Lý Phong, ngay cả Tank và Salta cũng chịu chung số phận….

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh