Chương 283: Chương 283: Nông Dân Khởi Nghĩa

Bọn họ cũng không đơn giản như vậy, cũng không cần giải thích. Cách tập luyện của họ luôn là sống lại từ cái chết nên chẳng có khách sáo.

Cố gắng năm phút. Sáu người cũng đã đứng lên. Xếp thành một hàng trước mặt Lý Phong.

“Salta, ngươi ra tay hơi chậm. Tank dùng đầu óc của ngươi đi, LãoK chiến đấu tay chân không phải là ngắm bắn, phải liều mạng, bây giờ các ngươi có thể nghỉ ngơi. Thuận tiện qua xem có thể hỗ trợ gì cho mọi người không”.

Sáu người cùng nhau cúi chào, sở dĩ Lý Phong không có chỉ điểm cho Throttle, Fantasy và Bác Sĩ bởi ba người này chưa chiến đấu đã bị đánh bay không dậy nổi, không có gì có thể góp ý được. Cần phải duy trì tập luyện nhiều hơn nữa.

Vừa thấy sáu người đi tới, công binh dĩ nhiên không tự chủ nổi mà lui lại mấy bước, mấy tên này bây giờ mới phát hiện có điều không ổn, khoát khoát tay “Chư vị nghỉ ngơi đi, để chúng ta xử lý là được”.

Tank cười sang sảng, “Không có việc gì. Nếu còn cần làm gì cứ giao cho ta”.

Mọi người vội vàng gật đầu. Nhưng làm sao có thể giao việc cho họ. Chỉ là nhìn cái bóng lưng họ cũng bị khí thế áp bức rồi… trái ngược với tên đội trưởng kia, nhìn cũng rất bình thường, nhìn sao cũng không thấy có tí gì lực sát thương, người cũng nhỏ nhất. Chưa từng chứng kiến qua màn chiến đấu vừa rồi, đánh chết họ cũng không tin đó là ma quỷ.

Đến lúc ăn cơm, mọi người lại một lần nữa kiến thức cái gọi là lực chiến đấu, lũ người này quả thực là quỷ đói đầu thai, sức ăn bằng ba bốn chiến sĩ. Huấn luyện khủng khiếp, tiêu hao cũng tương đương. Bổ sung muốn không đủ, cũng hiểu ra tại sao bọn họ nửa đơn vị tiểu đội nhưng lại muốn tiêu hao hai đơn vị tiểu đội vật tư !!!.

Vốn công binh còn có chút lo lắng nhưng bây giờ đã hiểu được. Những người này, một khi tiến vào cơ động chiến sĩ …..sẽ diễn ra cảnh tượng gì chứ….

Phi cơ, trực thăng cùng xe vận chuyển không ngừng tới lui, hiển nhiên lần này cần xây dựng lại trụ sở. Không chỉ là một cải tiểu đội đơn giản, chứng kiến sự ly kỳ này họ tự nhiên cũng muốn truyền bá ra ngoài. Lần trước bộ tư lệnh ban thưởng cho tiểu đội 120, chiến sĩ bên ngoài đều chỉ là nghe đồn.

Ngoài ra còn nghe nói về một đội trưởng truyền kỳ, nhưng đồn đãi chung quy là bị thổi phồng, tận bây giờ những chiến sĩ bình thường này mới được chứng kiến, nhưng dù là những thứ thổi phồng nghe trước đây quả thật cũng không quá khoa trương…..mẹ ơi….ta tận mắt thấy ma quỷ….

Tiểu đội 120 ma quỷ đội trưởng ở quân khu đã có chút danh tiếng.

Lý Phong ở đây chỉ là rèn luyện, kiểm nghiệm chính mình một chút, chờ thực tế chấm dứt sẽ quay về, nhưng Marshall tướng quân cũng sẽ không dễ dàng buông tha. Tại sao không bổ xung thêm người cho tiểu đội 120????

Đương nhiên không phải!!

Hắn còn có một kế hoạch lớn!!!

Các phương án đều chỉnh sửa, đợi quân bộ đến rồi thảo luận. Nếu như mang một cái quân khu cho hắn quản lý, hắn khẳng định có thể làm chủ. Nhưng như vậy là quá nhỏ. Hắn không có hứng thú với cái đó.

...

Không trung mịt mờ. Hạm đội Mars cùng Hạm đội Mecury đang triển khai. Nhân viên công tác bận rộn không ngừng. Chiến đấu đã bắt đầu, Hạm đội Mars tự nhiên muốn duy trì chiến thắng liên tục, nhưng Hạm đội Mecury cũng không muốn suốt ngày bị đánh. Tất cả đều không muốn!!!

Mộ Tuyết bắt đầu khẩn trương. Nàng phảng phất như một chỉ huy trời sinh, hết thảy đều chuẩn bị, an bài xong, luôn luôn bảo trì trạng thái. Tại loại tình huống này… có người khẩn trương, có người mất bình tĩnh. Nhưng nàng thì không.

“Báo cáo hạm trưởng. Chúng ta đã tiến vào quỹ đạo”.

“Báo cáo hạm trưởng, hệ thống quang tử bình thường. Dẫn lực ổn định”.

Hạm trưởng Jiaji gật đầu, đột nhiên nói: “Nghe nói hạm đội vương bài của Mars - Hỏa Điểu có bạn học của ngươi tên gọi là Đường Linh, lần này có hi vọng đạt thành tích thực tập tốt nhất không, ngươi có nghĩ gì không?”

Mộ Tuyết mỉm cười, “Hạm trưởng, thực tập còn chưa chấm dứt".

Trước sau Jiaji vẫn nghiêm mặt, quả thực khó có thể thấy hạm trưởng cười.

Đều là hạm chủ lực, đều là truyền kỳ nữ hạm trưởng, nhưng Simon là thần tượng trong mắt vạn người. Xuất thân quý tộc, chiến tích hoàn mỹ, cử chỉ ưu nhã. Là đối tượng mà vô số chỉ huy để tử nhìn theo. Nhưng cũng như vậy, Hạm trưởng Jiaji cũng rất xuất sắc, xuất thân bình dân, bốn năm liên tiếp dẫn đầu mà tiến vào hạm đội vũ trụ, cùng một thời gian với Simone. Thành tích so với Simoni còn cao hơn. Nhưng cuối cùng kết quả vẫn như thế, so với nàng vẫn là “Ưu Tú”.

Nhiều năm qua, cho dù có thế nào cũng không còn sai biệt nữa. Nhưng trong tâm khảm vẫn còn nhiều thứ không thể phai mờ. Chứng kiến Mộ Tuyết, phảng phất như thấy chính mình. Có lẽ vận mệnh trêu cợt. Học sinh xuất sắc nhất học viện Alan và công chúa GAD cạnh tranh, không biết Đường Linh thế nào, nhưng danh tiếng thì không nhỏ. Jiaji cũng thấy được sự cố gắng của Mộ Tuyết, cùng với ý chí kiên định của nàng, khẳng định sẽ trở thành thành viên ưu tú. Tại sao Mộ Tuyết không được ai biết đến, còn Đường Linh lại cao cao tại thượng ?

Thế giới chính là không công bằng, nhưng nàng lại muốn phá vỡ quy luật này… cái sự không công bằng khốn kiếp.

Bấy lâu nay, Jiaji vẫn muốn tìm người nối nghiệp, rất nhiều học sinh đã tới, nhưng tất cả năng lực đều không đủ. Đặc biệt là ý chí thiếu kiên định. Không thể chịu khổ sẽ không có thông minh, nhưng Mộ Tuyết thì khác, nàng khẳng định sẽ làm cho liên minh được kiêu ngạo.

Đường Linh? GAD công chúa? Tới trên chiến trường, dùng thực lực nói chuyện thôi!!

“Mộ Tuyết, ngươi muốn đánh bại đối thủ của ngươi chứ?

“Rất muốn, hạm trưởng. Chúng ta nhất định thắng lợi!”

Jiaji nhìn thấy được khao khát thắng lợi từ ánh mắt của Mộ Tuyết, quả nhiên, nàng và Đường Linh khẳng định có…

Chỉ là Jiaji không biết rằng, nàng cùng Simoni chỉ bất quá cạnh tranh vì xuất thân, mà ở Mộ Tuyết cùng Đường Linh lại càng nhiều thứ hơn, mặc dù Mộ Tuyết cảm giác mình đã buông tha, nhưng sâu trong nội tâm nàng càng muốn chứng minh chính mình so với Đường Linh càng ưu tú hơn. Nàng đang hướng tới ai mà chứng minh??

Chỉ có nàng biết (^___^ ta cũng biết)

Cùng lúc đó. hạm đội Mars đã di chuyển trên phạm vi lớn, chiến hạm Hỏa Điểu đã thành công thu hút chú ý của đối phương, chỉ cần đánh hạ đối phương. Mà để đánh bại được đối phương thì phải lợi dụng địa thế mà tấn công, năm lần giao chiến, cả năm lần hạm đội Mecury đều thất bại. Jiaji vẫn luôn nói hạm đội Mecury chiến tích là tốt nhất. Nhưng hạm đội Mecury nói về chỉnh thề thì thực lực không bằng Mars, mỗi lần diễn tập đều chỉ có thể nghiến răng mà nuốt quả đắng.

Jiaji và Mộ Tuyết cực kỳ nghiêm túc, Đường Linh và Simoni cũng chăm chú. Có lẽ cả hai đều cảm thấy lo lắng, tất cả đều cố gắng phán đoán. Quá khẩn trương, hay quá nghiêm túc rất dễ sai lầm.

Tất cả đều đang tiến hành theo kế hoạch của hai nàng. Hạm đội đối phương đang tìm cách dùng ưu thế binh lực mà tiêu diệt các nàng, cho dù chỉ là diễn tập nhưng Mars hạm đội cũng không muốn mặt mũi hao tổn.

Bàn tính là một chuyện, chiến đấu lại khác.

Chiến hạm Hỏa Điểu trang bị siêu cường cùng đội ngũ nhân viên ưu tú. Cùng với hạm trưởng đích thân chỉ huy.

“Báo cáo hạm trưởng, hạm đội ta phát động công kích lần thứ 3, tất cả đều tốt đẹp”.

“Ha ha, Đường Linh. Cái người kia ….Lilan Carlos là đồng học của ngươi hả… ngươi và hắn là xuất sắc nhất. Simoni với lũ hài tử này quả thật rất yêu thích. Bọn họ đều là tương lai của hạm đội, tương lai của loài người".

“Hạm trưởng. Còn một nữ hài tử nữa, không thể quên, với khả năng phán đoán đại cục, năng lực của nàng so với ta còn mạnh mẽ hơn”.

Đường Linh chăm chú nói. Không một chút che dấu, bản thân nàng cũng rất thưởng thức.

“Ồ. Còn có người như vậy ? Nàng ở đâu, nếu như tại Mars, hẳn ta đã biết”.

“Nàng là đối thủ của chúng ta".

“Hạm trưởng, quân địch gia tốc, xin mời ra lệnh” Một nhân viên công tác lớn tiếng nói.

“Quẹo trái ba mươi độ, động cơ nâng lên 90%. Tiến vào quỹ đạo số 3. Chuẩn bị tiến nhập quang hoàn thổ tinh”.

“Vâng, Hạm trưởng”.

Lúc này Mộ Tuyết cùng với chiến hạm cũng không theo kế hoạch cũ mà tấn công Hỏa Điểu. Tất cả tạm thời hướng đối phương vũ trụ hạm mà tiến tới.

Làm ra quyết định này, Mộ Tuyết gặp một số ý kiến phản đối của tham mưu, nhưng Jiaji một lời bác bỏ, với tính cách của Simoni, tuyệt đối không thể để bị bao vây. Tiến gần tới thổ tinh quang hoàn. Người khác có thể sẽ lo lắng nhưng Simoni khẳng định sẽ không như vậy, nàng có thừa dũng khí cũng như năng lực để tiến vào thổ tinh quang hoàn. Thổ tinh quang hoàn có độ sáng và độ nhiễu rất mạnh, hầu như phải tự điều khiển, mặc dù đã luyện tập rất nhiều nhưng thực tế cũng không có nhiều người đã thực nghiệm qua.

Nếu chỉ chạy tới gần chơi thì chỉ là vô dụng, Simoni cũng không thích thú với cái loại làm việc nửa vời như vậy… sợ đầu sợ đuôi, chuyện này thật ngu xuẩn, không phải tính cách của nàng.

Mặc dù kế hoạch so với ban đầu bất đồng, nhưng quả thật bây giờ nếu thành công sẽ có cơ hội tốt để công kích đối phương. Khuyết điểm tồn tại chỉ là phải đơn độc xâm nhập, không được sự trợ giúp của hạm đội bên ngoàil

Nhưng không vào hang cọp, sao bắt được cọp con.

Vũ chiến ngày càng náo nhiệt, Phong Thần Hội hướng Thatta Luo mà khiêu chiến. Trước khi khai chiến một khắc mọi người vẫn cảm giác như không thể tin được, hiện tại Phích Lịch Hỏa lãnh đạo đội quân chủ lực chuẩn bị tấn công Thatta. Áp lực rất lớn…

Phong Thần Hội lần này sẽ bị tiêu diệt ???

Toàn bộ thành viên có thể chiến đấu của Phong Thần Hội chẳng qua cũng chỉ khoảng sáu ngàn người. Mà Thatta có tới một vạn tám. Nếu như tính số lượng thật có thể lên đến hơn hai vạn ba.

Thatta cũng căn bản là không ở trong thành mà phòng thủ, bọn họ có ưu thế binh lực, không cần phải núp sau tường thành. Trực tiếp muốn tiêu diệt đối phương. Sau đó nhất cử tiêu diệt Phong Thần Hội. Dù sao Sát Phá Lang đã nói, sẽ không can thiệp vào.

Để phòng ngừa vạn nhất. Thatta xuất động một vạn năm nghìn quân, đánh với sáu ngàn của đối phương… Làm sao đối phương có thể thắng. Trong thành lưu lại năm nghìn quân đề phòng ngừa vạn nhất. Mặc dù không có gì đáng lo nhưng đề phòng vẫn không bao giờ thừa.

Thatta chuẩn bị đã tương đối hoàn thiện. Nghe nói Phong Thần Hội luôn làm ra những việc khiến không ai dự đoán được, vì vậy không thể không phòng ngừa một chút.

Tinh hình chiến đấu tương đối chênh lệch, mặc dù Phong Thần Hội không còn Lý Phong và đại tướng, nhưng lực chiến đấu vẫn rất bưu hãn. Nhưng với quân số và lực chiến đấu hiện tại, đánh với đối phương, khẳng định tổn thất nghiêm trọng, nếu không muốn nói là không thể thắng.

Vấn đề rất rõ ràng, đối phương nhân số quá đông, chiến đâu gần một tiếng, Phong Thần Hội tổn thất ba ngàn quân, chỉ còn biết chống đỡ rút lui.

Điều này khiến những người quan sát cũng lắc đầu. Thịt béo dâng miệng cọp….

“Nhị ca. Chúng ta quả thật nhìn Phong Thần Hội bị tiêu diệt như vậy ? Như vậy không được tốt lắm” Huyết Lang nói.

“Lão tử không quen thấy người khác kiêu ngạo, nhất là Thatta. Hay cứ để cho ta mang tiếng đục nước béo cò một chút?” Cuồng Lang tủm tỉm cười nói.

Lần này Trí Lang không nói chuyện. Thiên Lang bắt đầu lên tiếng: “Các ngươi quá coi thường Phong Thần Hội rồi. Mặc dù Phong Linh không ở đây, nhưng trong thời gian qua các ngươi cũng nên hiểu rõ Mã Tạp….hắn không phải là loại người lỗ mãng, nếu có thể bình ổn mà giải quyết chắc chắn hắn không dùng đến võ lực”.

“Đại ca nói không sai. Người này xử sự rất cẩn thận, nhìn đại cục rất tốt. Có thể chịu hắn khẳng định sẽ chiu. Nhưng nếu đột nhiên tuyên chiến như vậy chắc chắn phía sau có chuẩn bị” Trí Lang sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhìn trên chiến trường Phong Thần Hội liên tục bị tiêu diệt mà lui bước.

Mã Tạp cũng nhìn biến hóa trên chiến trường rồi trầm giọng ra lệnh : “Bát quái. Bắt đầu”

“Ừm!”

Điện thoại reo, một màn hình lớn mở ra. Trên màn hình chỉ có 1 dòng chữ: “Tổng tấn công bắt đầu”.

Vũ trụ cảm giác như mờ đi. Trên chiến trường đột ngột xuất hiện hằng hà sa số người. Tất cả đều là Cơ Động Chiến Sĩ. Rất nhiều Kanou3, thậm chí cả BS001 có cả những Cơ Giáp tương đối cũ nát. Nhìn như một quân đoàn khất cái.

Nhưng số lượng quân đoàn tuyệt đối khủng khiếp, rợp trời rợp đất, khắp nơi đều bị quân đoàn khất cái này chiếm lĩnh.

Phóng mắt nhìn, ước chừng có khoảng 5 vạn người.

Hơn nữa số lượng không ngừng gia tăng. Một số lượng lớn người dũng mãnh tiến vào Vũ Đấu Thành, bọn họ đều là người chơi cấp thấp, trang bị cũng không tốt, thậm chí có cả người mới. Bọn họ tới nơi này tất cả đều chỉ có một mục đích… chiến đấu, giết chết... rõ ràng lũ người này đều hướng tới Thatta!!!!

Tại đây rất nhiều người mới đều đã phải chịu khổ, dù là ai cũng đều bị Thatta chèn ép, trừ khi gia nhập với bọn họ, nếu không thì khó có thể ngẩng mặt với đời.

Phong Thần Hội cho họ thấy hy vọng, cũng không có điều kiện gì nếu muốn gia nhập, chỉ cần theo nguyên tắc, ai cũng được trợ giúp mặc dù không nhiều nhưng đều có thể bổ khuyết một chút.

Đồng thời nếu như có thể có chút sinh ý thì mọi người sẽ được nhiều hơn… Với cái này, mọi người phảng phất như tìm được cứu tinh, tất cả đều đồng lòng tin tưởng, giao trọn lòng tin cho Phong Thần Hội. Rất nhiều người đã gia nhập Phong Thần Hội, cùng nhau buôn bán, trao đổi cả những món hàng nhỏ nhất, những thứ mà người khác khinh thường họ đều có thể chia sẻ, hơn nữa họ cũng không cầu xin , tất cả đều nỗ lực bằng chính sức của mình để đạt được.

Đối với những thế lực, thương hội khổng lồ, họ vốn không thể nào trao đổi buôn bán… Chỉ có nơi này. Dựa vào đây họ mới có thể đạt được những gì mình muốn.

Vậy mà bây giờ có người muốn chặt đứt sinh lộ cuối cùng của họ.

Cho dù Phong Thần Hội đáp ứng, họ cũng chưa chắc đồng ý!!!

Mã Tạp nói rất ít, đối với hắn chỉ có hành động. Phong Thần Hội dù diệt môn cũng muốn bảo vệ lấy sinh lộ cuối cùng này, toàn bộ đều xuất động. Chủ động công kích, bảo vệ lợi ích của mình. Dù nhỏ nhưng không e ngại mà đứng lên chiến đấu.

Tất cả đều lo lắng cho an nguy của Phong Thần Hội.

Tất cả mọi người đều có trái tim. Người khác đối với mình ra sao… ít nhất sẽ như thế mà đối lại.

Bây giờ là lúc tất cả mọi người đoàn kết mà bảo vệ Phong Thần Hội, cũng là bảo vệ sinh lộ của chính mình.

Lúc này, Thiên Thiên Bát Quái đứng tại trung tâm cổ động mọi người.

Ngàn vạn lần không nên xem thường “Người yếu” mà với lực lượng này, cũng thực sự kinh khủng.

Vô số cơ động chiến sĩ rách nát như thủy triều nhằm tới tòa thành của địch nhân mà lao tới. Thatta trợn tròn mắt. Đây là chuyện gì xảy ra ???

Súng laser ầm vang. Các loại trọng hình vũ khí toàn lực khai hỏa, một đám Cơ Động Chiến Sĩ nổ tung. Nhưng gần như ngay lập tức có rất nhiều người lao đến bổ khuyết. Càng đánh tinh thần đối phương càng tăng vọt, càng đánh càng mạnh.

Vốn là nghèo mạt, cũng chẳng có gì mà phải sợ. Dù cơ giáp có bị phá nát thì cũng không hề gì.

“Cái lũ điên này từ đâu tới?”

“Gặp quỷ sống mất rồi, mau mau. Khai hỏa!!!”

“Báo cáo. Năng lượng tích súc không đủ!!”

“Trời ạ, bọn chúng vẫn xông lên, hệt như một đàn châu chấu!!”

Nhân số vẫn tiệp tục gia tăng. Không chỉ có Vũ Đấu Thành mà là hầu như toàn bộ người nghèo của mười mấy thành thị đều đến đây.

Tất cả những người xem cuộc chiến đều trợn tròn mắt, thật là thế công của người điên, Thatta mà bị ăn tươi nuốt sống như vậy… Đám người này căn bản không muốn sống mà. Tất cả đều là chốt thí. Dù cắn cũng muốn cắn chết đối phương, một người của Thatta có thể giết 2,3 Cơ Động Chiến Sĩ của kẻ địch nhưng khẳng định chết vì bị cơ giáp tự bạo. Nhiều con kiến có thể giết chết voi, mà đây lại là những con kiến nổi điên...

Cuồng Lang và Huyết Lang trợn mắt nhìn nhau, đây là tình huống gì?

Trí Lang cũng lắc đầu cười khổ, “Bội phục. Ha ha, không nghĩ tới Phong Linh không có ở đây vậy mà Phong Thần Hội vẫn kinh khủng như vậy, đại ca, người mà ngươi nói quả thật không đơn giản”.

Thiên Lang cũng cười, “Ha ha, chờ Phong Linh bọn họ quay về, lúc đó Phong Thần Hội sẽ tới đỉnh cao!”

“Ồ, có chắc như vậy?”

“Chờ mà xem. Thatta xong cả rồi”.

Lôi Hành cũng đang nhìn, vốn hắn muốn xem Phong Thần Hội bị diệt thế nào. Nhưng không ngờ lại chứng kiến một trò hay, “Nông dân khởi nghĩa… người nghèo với biện pháp của người nghèo. Quả thật có chút ý tứ. Phát triển nhanh thêm một chút. Nếu không còn không xứng cho ta ra tay”.

“Lôi huynh quả có suy nghĩ thật khác người…”

“Linh huynh chê cười rồi, chỉ là đùa thôi. Có đối thủ mới kích thích chứ”.

“Liên minh Tự Do và Thánh đồ gần đây cũng có nhiều xích mích, có cần đổ thêm dầu vào lửa không?”

“Ha ha. Dục tốc bất đạt, bọn họ không phải là ngu ngốc. Không dễ dàng mà khai chiến, Vô Ngân Phách Xướng rất thích mỹ nữ, mà ta nghe nói Thánh Linh Sử Đồ cũng không ăn chay… thuận tiện ta cũng có một mỹ nữ”.

“Mỹ nhân kế, hắc hắc, từ xưa đã là một kế hay, những để khiến hai người họ chú ý hẳn cũng không dễ dàng”.

“Phụ nữ có giá trị khi nằm trong lòng nam nhân. Ngươi nói đúng không ?”

Khẽ liếc ngang, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa, cái tên Lôi Hành này quả thật là đồ vô sỉ!!

Đao Phong Chiến Sĩ mất tích. Bát Thần không nghi ngờ phong quang vô hạn. Mỗi ngày đều có rất nhiều người hướng theo họ mà thần phục. Mà trong đó Lôi Hành Thiên Hạ Thiên Hạ Vô Song và Chúng Hương Quốc của Helen không nghi ngờ là lớn nhất, mặc dù tiến vào vũ chiến thời gian không dài nhưng Thiên Hạ Vô Song bằng vào thể hiện hoàn mỹ, cùng với bề ngoài đẹp trai đã trở thành thần tượng trong đám nam nhân, vô luận ghen ghét hay hâm mộ cũng đều công nhận sự hùng mạnh của hắn.

Helen càng không nghi ngờ chính là đại biểu của nữ giới, tại thế giới vũ chiến của nam nhân tung hoành, vốn trong Chiến Tranh Vũ Trụ thành viên nữ không ít, nhưng trên cơ bản không cách nào có lực chiến đấu cường đại. Rất nhiều người sinh tồn là dựa vào nam nhân, hoặc tồn tại với quan hệ phức tạp nhưng Chúng Hương Quốc tuyệt đối không giống vậy. Địa vị một trong Bát Đại Liên Minh không phải bởi vì các nàng là phụ nữ.

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh