Chương 167: Chương 167: Ai Hơn Ai Kém?

Đáp lại ánh mắt đầy thắc mắc của ba người, Đường Linh cười xòa: “À, mấy quả này tôi mang từ Mặt trăng về... Chúng tôi phải đi thay đồ, hai người ngồi đây chờ nhé!”

Hai cô gái cười vui chạy vào nhà, hai gã trai nhằm dài trên ghế xếp sưởi ấm: “Chà... biết thế thì đã không đi du lịch rồi!” Mã Khả thở phù một hơi.

“Ha ha, phải nắng thật lực mới làm trái tim Trương mỹ nhân ấm lên chứ hả? Chút nữa tôi cùng Linh Nhi không cản trở cậu đâu, cứ tự nhiên như trong phòng riêng...”

Mã Kha có chút không tự nhiên: “Ây dà... coi cậu như huynh đệ tôi cũng không giấu, thực ra tôi có dụ dỗ vài lần nhưng Sảnh Như phản ứng, tôi cũng không dám đi quá... Con người tôi cậu biết rồi, bản chất chẳng phải ngoan hiền gì, lần này không hiểu sao lại không thể làm càn. Đành chờ vậy!”

“Ha ha, biết kiềm chế chỉ có lợi vô hại, tôi ủng hộ!” Giọng Lý Phong đầy chân thành. Đúng là không biết không sao, nhưng đã nếm trải mùi vị đó thì thật khó mà kiềm chế được. May mà Đường Linh của hắn vừa hiểu biết lại vừa bao dung, chứ với thân phận của cô thật khó có thể chấp nhận nhường nhịn hắn như thế. Càng nghĩ càng cảm thấy Linh Nhi quá hoàn mỹ...

Còn cô nàng Trương Sảnh Như kia, cố ý làm giá hay bảo thủ đây? Dù sao đó cũng không phải chuyện gì xấu, chuyện tình cảm kiểu này của ai người đó tự giải quyết, người ngoài càng giúp càng hỏng việc, nói không chừng còn gây hậu quả lớn.

“Yên tâm đi, nhẫn nại bây giờ là hạnh phúc sau này, tôi còn chịu được!”

Có tiếng chân bước, hai gã cùng ngoảnh ra... Đáng tiếc hai mỹ nhân mặc hơi nhiều một chút, chẳng khác gì những buổi học bơi ở trường.

Đường Linh vỗ nhẹ vai Lý Phong: “Thất vọng không?”

“Hơi hơi... Người Linh Nhi đẹp thế này, thiếu vải một chút cũng đâu có sao!” Lý Phong trả lời hết sức nghiêm chỉnh.

“Hư... định lợi dụng người ta hả?”

“Đúng vậy... Á, thiếu nữ khỏa thân!”

“Đâu, đâu?”

Nhào đến…Tên háo sắc liền bị đẩy xuống nước, có điều trước khi rơi xuống còn kéo cả Đường Linh theo. Tiếng cười đùa vang lên rộn rã. So với Lý Phong và Đường Linh, cặp Mã Khả Trương Sảnh Như hiền lành hơn nhiều, vừa chầm chậm dạo quanh vừa trò chuyện nho nhỏ. Thật không ngờ, Mã tiểu tử nổi tiếng háo sắc lúc này trông chẳng khác gì một cao tăng.

Hồ bơi rất rộng, còn có hàng chục trò chơi như một vùng biển nhân tạo, thỉnh thoảng máy lại làm dồi sóng lên một đợt. Khả năng dưới nước của Đường Linh không tồi, nhưng vừa nổi lên lại có người kéo xuống... Bên trên sóng vỗ, bên dưới lại rất yên tĩnh, hai kẻ yêu nhau say sưa cảm nhận sự khác biệt của nụ hôn không trọng lực, có điều không thể quá lâu vì... Đường Linh còn phải thở...

“Ca, vừa rồi Sảnh Như nhờ người ta giúp, Linh Nhi thấy nên nói với ca một tiếng...” Đường Linh vỗ nhẹ ngực Lý Phong, nói khi hai người nằm trên giường nổi.

“Chuyện gì vậy?”

“Công ty gia đình cậu ấy có chút vấn đề, cũng không phải chuyện gì lớn, người ta xử lý một chút là xong.”

Lý Phong trầm tư một lúc, đoạn khẽ thở dài: “Làm phiền Linh Nhi rồi!”

“Còn nói vậy người ta giận đó, chuyện của ca cũng là chuyện của Linh Nhi mà!”

Quen biết nhau lâu như vậy nhưng Lý Phong từ trước đến giờ chưa yêu cầu Đường Linh giúp điều gì, trừ giảng bài. Nhưng Mã Khả là anh em, Sảnh Như lại là cô gái mà gã thích. Chà... không còn cach nào nữa rồi!

Với trí thông minh tuyệt đỉnh của mình, Đường Linh lẽ nào không biết Lý Phong nghĩ gì, cô cũng cảm thấy Trương Sảnh Như đối với mình có chút chủ ý, nhưng điều đó không thể nói ra được.

Bốn người không tụ tập lại một chỗ, Đường Linh và Lý Phong muốn tạo cơ hội cho Mã Khả nên kéo nhau đến nơi khác. Vả lại nơi đây đủ lớn cho những chuyện riêng tư... Vừa khuất tầm nhìn của hai người kia, Lý Phong ôm ngay lấy Đường Linh: “Tiểu bảo bảo, tốt như vậy ta phải làm sao để cảm ơn đây?”

Đường Linh cong cong ngón tay út: “Rất đơn giản, hãy cúc cung tận tụy vì Công chúa điện hạ!”

“Phải không vậy? Công chúa điện hạ lần nào cũng đến nửa chừng là xin hàng… ha ha...”

Đường Linh nũng nịu cắn mạnh vai Lý Phong, để lộ hàm răng trắng như ngọc: “Đồ háo sắc, xấu bụng, hôm nay phải liều với ca một phen, xem ai mới là người xin thua!”

“Hha ha, vậy đừng trách người ta không tận tụy nhé!”

Nói rồi nhanh như chớp một tay ôm mỹ nhân, tay kia chống đất một nhảy lên tận tầng hai, Đường Linh chỉ còn biết tròn xoe mắt.

… Siêu nhân...?


Mấy hôm nay, Lý Phong cũng rất chú ý đến kế hoạch Bước nhảy không gian đang ầm ĩ của cả hai nhân loại. Muốn tiến sâu vào Vũ trụ, đúng là không thể có cách nào khác hơn. Trong thế giới của Tiểu Kim, đại quân Maya có thể nhanh chóng xâm nhập bất cứ góc nào của Vũ trụ, thật là một trình độ đáng sợ. Trên thực tế chỉ cần có đủ quân lực lại thêm sự chín muồi của kỹ thuật, bước nhảy này hoàn toàn có thể thực hiện được.

Khỏi phải nói Lý Phong hứng thú như thế nào, nhưng nhiệm vụ này rõ ràng không đến lượt một sinh viên tham gia. Mỗi thành viên phi hành đoàn đều là những tinh hoa trong quân đội của NUF và USE, cộng thêm một số chuyên gia trên các lĩnh vực liên quan. Bất luận thế nào, bước chân tiến về trước của loài người vẫn không dừng.

Từ khi gặp Tiểu Kim, Lý Phong biết trong vũ trụ chắc chắn tồn tại những sinh mệnh khác. Các gen hiếu chiến trong người hắn cũng đang lớn dần, nếu có thể giao chiến với người ngoài hành tinh chắc chắn rất thú vị... Hòa bình, Lý Phong từ trước đến giờ không tin vào điều đó. Dù có hòa bình thì chắc chắn cũng chỉ là sau khi đánh một trận đã đời!

Chiến tranh và hòa bình là hai đứa trẻ sinh đôi. Trên thế giới, nhiều chuyện không phải người thường như hắn có thể can dự vào. Đáng tiếc Tiểu Kim đã chìm vào giấc ngủ dài, nếu không thì hắn rất muốn cùng nó trò chuyện một chút. Bất cứ ai cũng có khát vọng mãnh liệt về hiểu biết và tri thức.

Một trận đấu chưa từng có trong lịch sử mạng và lịch sử truyền thông... Tuy cuộc chiến chưa bắt đầu, nhưng nhiệt tình của khán giả và dư luận đã khiến Galbo vui đến mức huyết áp lúc nào cũng đạt cực đại. Nghe nói ban giám đốc đã đặc biệt chuẩn bị cho gã một phong bao dày cộp, tuyệt đối năm mới sẽ không làm gã thất vọng.

Không ít người ở NUF đăng ký thi đấu với Chiến Sĩ Đao Phong. Tuy sau khi xem video lòng tự tin của họ có dao động đôi chút, nhưng lòng tự tin không vì thế mà thuyên giảm, bất luận thế nào người cải tạo cũng không thể thua người thường được!

Cổ Mễ Sâm, Trương Lâm Tinh, Khương Yển vừa nhìn về Trái đất vừa thưởng buổi trà chiều. Trong Bắc đẩu thất tinh, quan hệ của ba người là tốt nhất.

“Cổ Mễ Sâm, nghe nói ở Thái cốc cậu bị thua hả? Đúng là xấu danh Bắc đẩu!” Khương Yển châm chọc.

“Ha ha, Lâm Tinh đừng nghe hắn. Tôi đâu có bại, chỉ là hòa...”

“Tiểu tử nhà Loki đó có đúng là lợi hại vậy không? Thực lực cậu trong bảy người chúng ta tuy đội sổ, nhưng cũng không đến nổi thua người thường chứ?” Trương Lâm Tinh nhíu mày, nhìn Cổ Mễ Sâm đang đơ ra, không biết vì xấu hổ thua trận hay là vì bị cô ta nhìn... Tên tiểu tử này đánh chết nết vẫn không chừa!

Nói đến “thực lực”, sắc mặt Cổ Mễ Sâm hơi nghiêm lại: “Không sai, đấu cơ chiến thì đúng là năm ăn năm thua, còn đấu võ thì... vốn tôi chắc có thể hạ hắn trong vòng ba chiêu, nhưng…”

“Nhưng cái gì? Mới đi Trái đất một chuyến, sao bỗng dưng lại cấm khẩu thế?”

“Không biết hắn huấn luyện thế nào, chỉ thời gian ngắn bỗng dưng thích ứng được với khí thế tấn công của tôi, tôi nghĩ nát óc vẫn không ra!” Cổ Mễ Sâm nhăn tít trán. Sự nghi ngờ này không biểu hiện ra trước mặt Salta và Lý Phong.

Trương Lâm Tinh và Khương Yển nhìn nhau không dám tin. Phải biết lĩnh ngộ khí thế rất khó, với người bình thường lại càng khó. Lẽ nào Salta thiên tài như vậy?

Sắc mặt Cổ Mễ Sâm lúc này càng khó coi: “Salta còn đỡ, lần này ở Thái Cốc tôi còn gặp một tên kỳ quặc khác. Salta phục tùng hắn vô điều kiện, trái hẳn với phong cách nhà Loki. Gã Lý Phong ấy...”

“Lý Phong....???” Cả Trương Lâm Tinh và Khương Yển cùng chồm lên.

“Các cậu quen hắn ta? Không phải chứ!” Cổ Mễ Sâm nghi ngờ.

“Là bạn trai của Đường Linh! Mấy hôm trước Đường Linh đến đây, làm cả Mặt trăng đảo điên, thể diện trường chúng tôi cũng bị quét sạch. Không ngờ học viện Liệt Phong của các cậu cũng không ra gì.” Khương Yển nhún vai.

“Nói xem, cái tên Lý Phong đó rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt?” Trương Lâm Tinh rất tò mò, tuy vẫn chưa phục nhưng cô nàng không thể không thừa nhận, Đường Linh thực sự là tuyệt phẩm trong giới nữa. Một cô gái như thế, người con trai được cô ta quan tâm sẽ thế nào?

“Lần đầu tiên gặp, tôi còn nghĩ hắn là đàn em của Salta, sau mới biết không phải. Xem hắn ra tay mấy lần, chỉ có thể dùng từ lãnh huyết mà hình dung. Hung hãn, tàn bạo, chuẩn xác, không cho đối thủ đến nửa cơ hội chống đỡ, thực lực thì đúng là khôn lường. Tôi từng thử dùng tinh thần lực thăm dò hắn, kết quả chút nữa bị lãnh đủ... Tinh thần lực của hắn giống như biển cả không thể dò được, sự tăng tiến của Salta chắc chắn liên quan tới người này. Có thể làm cho con em nhà Loki tình nguyện chạy đi mua đồ ăn vặt về cho mình, các cậu nghĩ sao hả?”

Cổ Mễ Sâm nói một mạch khiến Khương Yển và Trương Lâm Tinh chỉ còn biết nhún vai im lặng. Những lời này thốt ra từ miệng một trong Bắc đẩu thất tinh, vậy thì không ổn rồi... Cổ Mễ Sâm tuy háo sắc, nhưng lúc cần nghiêm túc thì tuyệt đối không hàm hồ, xem ra gã đã va phải một bức tường thực sự.

“Chúng tôi đã điều tra trong mạng, thành tích tên Lý Phong này trước nay rất bình thường, giờ xem ra là cố ý giấu thực lực. Người này không phải đại gian đại tà thì cũng là đại cứng đầu. Chúng ta đã quá xem thường thanh niên USE, có lẽ bây giờ phải biết thu mình lại một chút... À, còn một chuyện lớn, Đại ca quyết định đích thân đối phó với Chiến Sĩ Đao Phong!”

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh