Chương 149: Chương 149: Đẳng Cấp

Các cô phục vụ đều khá xinh đẹp, muốn vóc dáng có vóc dáng, muốn dung nhan có dung nhan, hơn nữa dù xảy ra chuyện gì họ cũng đều nở nụ cười mê hồn, và không vì hai gã bộ dạng non choẹt mà tỏ ý xem thường...

Khi Salta và Lý Phong xuất trình giấy chứng nhận, viên quản lý phòng không giấu nổi chút ngạc nhiên. Cả hai nhóc đều còn trẻ như vậy mà không ngờ đã được phong sao. Phải biết rằng Ngũ tinh luyện ngục là nơi hầu như chỉ giành cho cao thủ chuyên nghiệp, chỉ cần Nhất tinh cũng đã có tư cách ngạo thị thiên hạ rồi...

Phân chỗ ở xong, người đó nói qua về nội quy thi đấu. Ăn ở không mất tiền không có nghĩa là phục vụ không công, mỗi tuần phải thượng đài chiến đấu ít nhất một trận, nếu không sẽ bị trừ điểm. Muốn từ Nhất tinh lên Nhị tinh, phải thắng được ít nhất hai mươi trận.

Mỗi đấu sĩ tham gia được phát một mã số, Lý Phong 234, Salta số 235. Nhận phòng xong, cả hai ném đồ đạc rồi đến ngay trường đấu.

Ngũ tinh luyện ngục, đã có thể được phong sao thì đều rất có bản lĩnh. Ngoài các đấu sĩ người bình thường thì ở đây còn khá nhiều cao thủ Inventer, có cả vài nhân vật biến đổi gen hậu thiên. Tất cả những người này vừa sở hữu sức mạnh cơ thể bẩm sinh, lại qua luyện tập khắt khe nên thực lực rất đáng sợ.

Dụng cụ tập luyện cho đấu sĩ trong này thì khỏi phải bàn, thậm chí từ Tam tinh trở lên nghe nói sẽ được dùng phòng trọng lực bội số những hai mươi lần. Liệu có người sống nào chịu được mức đó không nhỉ?

Vừa xem thi đấu hai gã vừa đọc quyển giới thiệu tòa nhà Ngũ tinh luyện ngục. Tiền thưởng bao nhiêu Lý Phong không chú ý, hấp dẫn nhất chính là phòng trọng hai mươi lần... E rằng cả quân đội cũng không có thứ thiết bị như vậy, chuyến đi Thái Cốc này đúng là một quyết định đúng đắn...

“Chọn ngày không bằng gặp ngày. Lên đài đi, chúng ta không có nhiều thời gian đâu!”

“Được!” Salta mau mắn gật đầu, hắn ta cũng muốn về nhà trước Năm mới. Chỉ cần không gặp chuyện bất trắc nào, chẳng hạn như gặp một đại cao thủ giấu mình như Lý Phong, còn thì cấp Nhất tinh căn bản không thể làm khó cho Salta.

Muốn thượng đài, đấu sĩ chỉ cần nhập mã số của mình vào máy. Hệ thống sẽ tự động chọn lựa đấu thủ trong các tuyển thủ đăng ký ngày hôm đó.

Vận may hai gã đều không tệ, Salta được chọn khá nhanh. Trên màn hình hiện ra tên họ hai người, đối thủ của hắn ta là một tên Inventer.

“Trận thứ mười, số 18 đấu với số 235. Tuyển thủ 235 mới xuất hiện lần đầu tiên nhưng năm trước từng đạt đến Nhị tinh, số 18 lưu ý!”

Nhìn hình thể thì tên Inventer to lớn hơn Salta nhiều, đó là ưu thế của loài người cải tạo. Ban đầu tỏ ra rất tự tin, nhưng khi nghe Salta từng là đấu sĩ Nhị tinh thì số 18 e dè hẳn.

Chỉ cần nhìn qua Lý Phong đã biết kết quả, người Inventer này chắc chắn không phải là đối thủ của Salta. Đúng là hắn ta nhanh chóng bị hạ trong mười ba giây, Salta giành được thắng lợi đầu tiên...

“Sếp à, xem ra tôi đã tiến bộ không ít. Năm ngoái mà đánh với hắn ít nhất tôi cũng phải tốn vài ba phút!” Gương mặt vốn trầm lặng của Salta lộ một nụ cười hiếm hoi...

Thực lực tăng tiến, phải qua đấu tay đôi mới rõ được. Thời gian gần đây suốt ngày bị Lý Phong xem thường, Salta rất khó ý thức được tiến bộ của mình. Chỉ khi lên võ đài, mạnh yếu mới lập tức lộ ra... Tên Inventer kia, trông thì to con nhưng động tác chậm chạp, mỗi di chuyển đều lộ cả trăm sơ hở, chỉ cần cất tay là Salta đã định đoạt được trận đấu.

Không nghi ngờ gì, đó chính là do huấn luyện. Salta lòng đầy cao hứng, vui vẻ đi mua cho “sư phụ” cô-ca và bắp rang.

Nửa năm theo Lý Phong, Salta ngoài thực lực nâng cao thì tính tình cũng dễ chịu hơn nhiều, không cả ngày lầm lầm như trước nữa... Lý Phong ngửa cổ ném từng hạt bắp rang vào miệng. Cảm giác đúng là không tồi... Người nào thấy đây là địa ngục chứ với hắn đúng là được về nhà. Nếu có đối thủ là quái vật ngoài hành tinh thì càng hay...!

Trong huấn luyện ma quỷ, nhưng đối thủ Tiểu Kim tạo ra cho Lý Phong có khá nhiều không phải là con người. Kho tư liệu của nó chứa đầy đủ dữ kiện về các cuộc chinh phục của nền văn minh Maya, chỉ cần chọn ra vài trường hợp là quá đủ cho Lý Phong tập luyện. Bất cứ ai từng bị quái vật nuốt vào bụng hay cắn đứt ngang người e đều sẽ trở thành gỗ đá, như Lý Phong bây giờ vậy...

“Trận thứ 11, số 290 đấu với số 234. Lưu ý số 234, số 290 là đấu thủ dạng cuồng sát, cho dù gần đây sự kiềm chế đã tăng lên nhiều...”

Lý Phong ấn cốc bắp rang vào tay Salta, thản nhiên nhảy từ lan can xuống: “Cấm ăn lén, sẽ quay lại ngay!”

Salta nhìn Lý Phong, lại nhìn phễu bắp rang... Hình như từ khi đến đây, “sư phụ” hắn có vẻ khùng khùng sao đó. Gọi là khinh thường địch thủ thì không phải, nhưng bảo là bình tĩnh thì càng không phải, có vẻ như... một sự khoái trá thưởng thức thì đúng hơn.

“Số 234, số 290 chọn đấu bằng côn sắt, anh có thể tự do chọn vũ khí trong số được bày trên giá kia!” Nhân viên hậu đài lễ phép thông báo.

“Cảm ơn, tôi không cần!” Lý Phong cũng trả lời rất có lễ. Người nhân viên nhìn hắn có chút lạ lùng... Ngũ tinh luyện ngục, số đấu sĩ mang vẻ thư sinh không nhiều, số lịch sự như vậy lại càng ít. Thôi thì chúc cho cậu ta may mắn...!

Tiếng cồng vang lên, tên khát máu 290 xông ngay đến, giáng ngay một côn phủ đầu, tốc độ khá không tệ...

Lý Phong cho tay vào túi, lấy ra... hai hạt bắp rang ném vào miệng, nhìn chiếc côn đen sì của đối phương... Trúng một côn này, dù là tê giác chắc cũng nát đầu.

Bép bép... tiếng nhai bắp xen vào tiếng côn sắt xé gió. Đầu Lý Phong hóa ra chưa vỡ, bàn tay phải giơ lên nắm đúng đầu chiếc côn... Tên cuồng sát rúng động, không thể nào tả hết nỗi kinh ngạc trong mắt...

Đỡ thẳng vào đầu côn sắt đang toàn lực giáng xuống, bàn tay phải rắn như titan. Không biết thực hư ra sao, nhưng sắc mặt đối phương vẫn thản nhiên như không! 290 toan rút côn lại, nhưng hình như nó đã bị đóng chặt vào đá...

Lý Phong vận lực, tên khát máu bị giơ bổng lên, cả người quay vòng trong không trung.

Xoẹt xoẹt xoẹt… số 290 bị chính côn của mình quay đến chóng cả mặt, kinh khủng hơn nữa là muốn buông ra nhưng không tài nào rời tay được. Số 234 thắng tuyệt đối, thắng mà không ai hiểu bằng cách gì...

Lý Phong về chỗ, tiếp tục ăn bắp rang và nhấm nháp coca...


Chuyện Đường Linh, người thừa kế của GAD đến Mặt trăng lần đầu tiên là một sự kiện được khá nhiều người quan tâm. Vừa ra khỏi trạm chuyển tiếp đã có vô số người chầu chực muốn gặp, nhưng các bảo vệ thực hiện rất tốt nhiệm vụ của mình. Đường Linh và Chu Chỉ nhanh chóng lên xe đệp từ rời đi.

Các minh tinh bị bám đuổi là chuyện thường, nhưng ai bám theo xe của Đường Linh là đội vệ sĩ sẽ lập tức thẳng tay... Không cần biết vì lý do gì, chỉ cần đe dọa đến sự an toàn của Đường tiểu thư là họ có quyền tấn công không hạn chế. Trong mắt những người có địa vị lớn như Đường gia, bất cứ ai cũng không là gì cả.

“Linh nhi, đang nhớ ai vậy? Không phải em đã chờ đợi chuyến đi này từ lâu hay sao?” Chu Chỉ hỏi vẻ trêu chọc. Hôm nay cô ta không mang quân trang mà mặc một bộ Valentino chính hiệu, đầy sức quyến rũ. Du hành Mặt trăng lần này, Chu Chỉ đóng vai thư ký của Đường Linh.

“Chị Chu, lại trêu người ta rồi...” Có lẽ vì đang luôn bên nhau nên đột nhiên phải xa cách như vậy, Đường Linh không quen, luôn có cảm giác thiêu thiếu, không có hứng thú với chuyện gì cả.

“Ha ha, nhóc Lý Phong đó có gì hay nhỉ? Thật ta nhìn nát mắt vẫn không ra... Trông bề ngoài cục mịch thế, hóa ra lại là một cao thủ tình trường...” Chu Chỉ đùa cợt.

“Chị Chu, Phong ca không vậy đâu…” Đường Linh vội vàng biện hộ cho người yêu.

Chu Chỉ không nén được, cười phá lên: “Còn chối nữa không? Mới nói chơi một câu mà đã cuống quýt như vậy rồi, ây dà... ta vốn hy vọng em trở thành niềm kiên hãnh cho nữ giới, xem ra lại có thêm một nhi nữ thường tình rồi...”

“Chị Chu xấu lắm, không nói nữa...!”

“Ái dà, không nói nữa hả? Ta đang có chuyện muốn nói với em về hắn, xem ra không cần rồi!” Chu Chỉ giọng tỉnh bơ, giả vờ ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài... Người Inventer cải tạo Mặt trăng thật không tồi. Tài nguyên được tận dụng với hiệu suất cao nhất, bố cục kiến trúc hợp lý. Những tấm pin năng lượng cực lớn cung cấp đến trên chín mươi phần trăm năng lượng nên nơi đây hoàn toàn không bị ô nhiễm, đúng là một đại công trình hoàn mỹ!

Chẳng trách người địa cầu đều muốn đến đây du lịch. Chỉ cần ngắm nhìn không trung cũng là một cái thú rồi, từ Mặt trăng nhìn xuống Trái đất, quang cảnh khác xa từ Trái đất nhìn lên Mặt trăng.

“Chị Chu, người ta đầu hàng rồi mà, mau nói đi… Nếu không Linh nhi sẽ sờ ngực chị đó...!” Thật không ngờ, cả chiêu tuyệt tình nhất mà Đường Linh cũng dám dùng.

“Ái chà... có phải tên háo sắc đó dạy không đấy? Đường Linh hiền lành trong sáng mà cũng học thói xấu rồi, kỳ sau nhất định ta phải dạy dỗ hắn tử tế mới được!”

“Chị Chuuuuu….”

“Được rồi được rồi, chán chẳng buồn chết luôn... Em cũng biết là mấy năm nay Alan khá tụt hậu, bị đẩy xuống hàng cuối cùng trong năm học viện quân sự lớn, cho nên mới có chuyện cướp đoạt nhân tài vào thẳng như vừa rồi... Trong năm người ấy thì thầy Hiệu trưởng và ta đặc biệt chú ý em và Lý Phong, năm sau sẽ có kế hoạch đào tạo riêng, cụ thể thì chưa thể nói được.”

“Thành tích vừa rồi của Phong ca cũng không đặc biệt mấy mà?” Nhắc đến Lý Phong là Đường Linh hào hứng ngay, cho dù chỉ là một chuyện cỏn con.

“À, vậy ư? Em nghĩ đó là thực lực thật của hắn sao? Hay muốn thăm dò ta?”

Đường Linh đỏ mặt... Cô biết Lý Phong và Chu Chỉ đều là người đặc biệt, muốn qua mặt họ không dễ. Dù sao Phong ca cũng là của cô, có chết Đường Linh cũng không đem bí mật ra chia sẻ...

“Thôi được, không nói chuyện này nữa, mới một câu đã đần ra thế rồi, đúng là…”

“Hừ hừ, Linh nhi phải cào chị một cái mới được!”

Hai người đẹp đùa ầm lên sau xe... Không thể không nói, có vài điểm Chu Chỉ và Lý Phong rất giống nhau, tàn nhẫn, thủ đoạn, và không bao giờ để người khác nhìn rõ mình...

Trong khi Lý Phong và Salta thi đấu, công ty của Đường gia cũng cùng AEPO của NUF mở một cuộc thương thảo quyết liệt, mức độ khốc liệt có lẽ còn ghê gớm hơn cả đấu võ đài, bất cứ sơ hở nhỏ nào cũng có thể phải trả bằng một cái giá mà người thường khó thể hình dung nổi.

Riêng Đường Linh thì khá nhàn hạ. Là người đại diện hình ảnh cho GAD, công việc chủ yếu của cô là hoạt động giao tiếp, quan hệ công cộng. Không thể không nói, nhan sắc của Đường Linh và danh tiếng một học viên xuất sắc khoa chỉ huy Alan đã giúp cô chiếm được cảm tình của hầu hết mọi người, nhất là những bài viết mới công bố gần đây. Một số giáo sư của học viện quân sự trung tâm của NUF đã đề nghị một cuộc hội thảo, với nội dung chuyên môn thuần túy.

Một chuyện như thế trước nay chưa từng có, những học giả nổi danh của NUF chủ động hẹn gặp một học sinh của USE, thật sự chỉ có thiên tài thiếu nữ Đường Linh mới tạo ra sự kiện chấn động như vậy.

Học viện quân sự Trung tâm là học viện đứng đầu trong ba học viện quân sự lớn của NUF. Khỏi phải nói sinh viên ở đây kiêu ngạo thế nào, huống hồ người Inventer vốn từ lâu đã xem thường người USE. Nhưng gần đây, biểu hiện xuất sắc của Chiến Sĩ Đao Phong và Đường Linh thực sự khiến mấy học viên quân sự NUF khó mà tiêu hóa nổi. Những lý luận độc đáo chưa từng thấy khiến họ hoàn toàn bất ngờ, chưa kể còn dung mạo và gia thế của Đường Linh ngay ở NUF cũng là đỉnh của đỉnh

“Nhân này gần đây nổi tiếng quá nhỉ...!”

“Ha ha... Trương đại mỹ nữ của chúng ta phải đố kỵ rồi, thật đáng chúc mừng!”

“Khương Yên, có phải một ngày không bị ta đánh thì không chịu nổi hả?” Trương Lâm Tinh hằm hè... Từ trước đến giờ, nói đến nhân tài lớp trẻ là phải nhắc đến Bắc đẩu thất tinh bọn họ, thế mà cô ả Đường Linh lại dám... Dù sao Trương Lâm Tinh cũng vẫn tin tưởng, chuyện người Inventer thay thế loài người khởi thủy chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi...

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh