Chương 141: Chương 141: Quyết Không Bỏ Cuộc

Tuy kinh ngạc đến xém chút chết đứng nhưng Tích Lịch Hoả không tin đối thủ của mình tài đến thế. Vừa rồi chắc chắn chỉ là tình cờ, không thể bị một sự tình cờ làm nhụt sĩ khí được! Với một Thiếu tướng đã kinh qua trăm trận, con mồi tránh được một lần không có nghĩa tránh được lần thứ hai thứ ba... Dù sao đợt Thất liên xạ vừa rồi đã cho thấy Đao Phong cũng chỉ là một con người.

Đúng là Lý Phong vừa qua một phen hút chết, chỉ nhờ bản lĩnh được tôi rèn và sự liều mạng hiếm có mới thoát khỏi bảy phát liên hoàn của đối phương. Thật sự, nếu không có bước đột phá cực hạn hôm trước thì không biết bây giờ BS001 đã ra hình thù gì rồi...

Trạng thái tinh thần và cơ thể hòa làm một đúng là một cảnh giới kỳ diệu. Nhưng không nghi ngờ gì, Tích Lịch Hỏa là một đối thủ khó xơi, Thất liên xạ của y thật vô cùng thú vị, hầu như không cho Lý Phong bất cứ cơ hội nào.

Trong lòng Lý Phong nổi lên niềm hưng phấn ma quỷ, không tìm cách áp sát mà thừa lúc đối phương đang ngây người, phát động ngay phản công. Quá trình xạ kích vừa rồi của Tích Lịch Hoả như một đoạn phim quay lại trong đầu hắn, không chỉ là “nhìn thấy” mà quan trọng hơn, Lý Phong đã cảm nhận được bản chất của Thất liên xạ..

Pằng… pằng…

Hai loạt laser từ BS001 phát ra, Tích Lịch Hỏa thấy ngay không ổn. Tuy có khiên Kỵ sĩ chống đỡ nhưng ở phạm vi rộng cũng không phải đơn giản. Đứng yên có nghĩa là chờ chết, chỉ có cách vừa né tránh vừa che chắn, đồng thời phản công lại.

Nhưng sự di động Tích Lịch Hỏa lại đúng vào ý muốn của Lý Phong. Chỉ sợ ngươi đứng tại chỗ, còn như nhúc nhích là chết với ta rồi...!

Những phát đạn tiếp theo, Chiến Sĩ Đao Phong lặp lại đúng bài tấn công của Tích Lịch Hoả. Thất liên xạ... tuyệt chiêu của mình đương nhiên Tích Lịch Hoả nắm rõ, có điều từ trước đến nay đều là y dùng để tấn công người khác, lần này đến lượt gậy mình đập vào lưng mình...

Cảm giác đó thật hết sức khó chịu, nhưng vì là chiêu số bản quyền nên Tích Lịch Hỏa hiểu rõ ưu nhược điểm của nó. Bắt chước theo kiểu Đao Phong thế này là không xong rồi!

Tích Lịch Hoả chủ động chắn đỡ lần tấn công thứ hai, điều cốt tử phá hủy tiết tấu liên hoàn của đối phương. Thứ này nói thì dễ, làm mới khó ngang lên trời... Cho dù Đao Phong có là thiên tài, có thể trong chốc lát lĩnh ngộ được chút đỉnh nhưng bia là vật chết còn người là vật sống, huống hồ lại mang Thái cực quyền đi đấu với Trương Tam Phong, thua là cái chắc rồi...

Sức lĩnh ngộ của Lý Phong tuyệt không tầm thường, nhưng khuyết điểm cũng dần lộ rõ. Tích Lịch Hoả rất hiểu chiêu thức của mình, biết phải nắm lấy trọng điểm nào để khai thác. Điều quan trọng là súng laser của BS001 chậm hơn rõ so với Kỵ sĩ TM, không thể tạo được đòn bao vây cuối cùng, hơn nữa Tích Lịch Hoả còn có khiên kỵ sĩ phòng ngự.

Khán giả tuy chấn động về biển hiện không tưởng vừa rồi của Chiến Sĩ Đao Phong nhưng đối với việc tấn công bắt chước của hắn, một số cao thủ bắt đầu nhăn mặt... Đó là lại là Đao Phong truyền thuyết ư? Đơn thuần bắt chước đối thủ thì có thể làm gì?

Tốt nhất Chiến Sĩ Đao Phong phải phát huy sở trường giáp chiến để áp chế đối thủ. Tấn công từ xa, BS001 làm gì có ưu thế? Cho dù bắn tài đến đâu cũng vô ích, đối thủ là Tích Lịch Hoả chứ đâu phải tay mơ?

Biết tấn công không chắc đã là cao thủ, nhưng biết phòng thủ chắc chắn là cao thủ! Thời xưa có câu nói rất hay: Muốn đánh người, trước tiên phải học bị đánh.

Tích Lịch Hoả chống đỡ rất vững vàng, một chiêu liên hoàn không phải càng nhiều càng tốt, cốt tử là làm chủ được tiết tấu. Thất liên xạ của y chỉ có thể tấn công bảy phát, nhiều hơn nữa sực sát thương thậm chí còn giảm cuống, đó là sự phân biệt giữa tấn công liên tục và xạ kích liên tục.

Bắt chước cũng chẳng có ý nghĩa gì, Chiến Sĩ Đao Phong này xem ra hơi ngu chăng?

Trong khi đó, Lý Phong đang toàn thần thưởng thức đối thủ của mình. Quả là không tồi, đã lâu chưa có ai chống đỡ được hắn lâu như vậy. Đã đến phát thứ sáu...

Tích Lịch Hoả nghiến chặt răng, mặt trợn trừng như sắp đến ngày tận thế. Đối thủ quá đáng sợ, sát khí cứ thế tăng dần lên theo mỗi phát đạn. Mặc dù là tác giả của Thất liên xạ nhưng y đã bắt đầu cảm thấy mình sắp sửa không chống lại được chính sản phẩm của mình... Có điều phòng thủ đã vất vả như vậy thì tấn công sẽ càng tốn sức hơn. Sắp đến cực hạn, viên đạn thứ bảy đã ra khỏi nòng!

Chỉ cần qua được loạt thứ bảy này là xong. Dù sao Đao Phong cũng bắt chước rất tốt!

Tuy rất hiểu tuyệt chiêu của mình nhưng Tích Lịch Hoả trước giờ chưa từng bị chính nó tấn công, nên phòng ngự cũng khá vất vả. May mà tốc độ bắn của BS001 chậm một chút, nhờ điều đó mà y mới có cơ hội!

Mắt Tích Lịch Hoả mở trừng, hét to một tiếng, Kỵ sĩ TM làm một cú xoay người khó tưởng tượng để luồng laser thứ bảy sượt qua, Tích Lịch Hoả thậm chí cảm thấy sức nóng của luồng sáng, nhưng thế là đã thoát!

Tránh được rồi... Nhưng không... Sensor cảnh báo trong máy lại vang lên, loạt thứ tám...!

Đó chính là sai sót chết người... Ngay từ đầu Lý Phong đã không đơn thuần bắt chước, hắn đâu có tệ thế! BS001 hiển nhiên chậm hơn Kỵ sĩ TM xa, nếu vẫn chỉ là Thất liên xạ thì đâu có thể hạ sát được chính tác giả của nó!

Tiết tấu loạt bắn không đủ dồn dập, nhưng thêm một phát là hiệu quả khác ngay...

Tích Lịch Hoả lúc này đã vô phương phản ứng. Thời gian như ngưng lại, não bộ của y thậm chí không kịp đưa ra bất cứ ý nghĩ nào. Đây gọi là khúc cuối của chiếc nỏ căng dây, mọi động tác đã đạt đến cực điểm... Y chỉ có thể trừng mắt nhìn luồng laser lao tới lấy mạng mình...

Nhưng... may mắn đã đến. Vì Đao Phong chưa thuần thục hẳn hoặc tinh thần hắn có chỗ không vững, tia laser chỉ bắn trúng khẩu súng trong tay Tích Lịch Hỏa!

Chiếc Kỵ sĩ TM kêu lên phì phò, không khí quá nóng đi... Động tác dịch liệt vừa rồi đã tiêu hao cả đống thể lực của tích Lịch Hỏa, có điều y cho rằng Chiến Sĩ Đao Phong nhất định cũng đã mệt như vậy...

Lý Phong lạnh lùng đứng nhìn đối thủ... Nóng hả? Có chút nóng, nhưng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn. Lý Phong không biết cơ thể mình đã được Tiểu Kim cải tạo thế nào, nhưng sức nóng không có tác dụng gì với hắn. Là cách nhiệt, tản nhiệt, hay một kiểu chuyển hóa nào khác, hắn không rõ, chỉ biết là không thấy mệt gì hết.

Hắn đưa mắt nhìn bầu trời trên đầu. Sao Thủy không có khí quyển lại gần mặt trời, bất cứ sự thay đổi nào của Mặt trời đều ảnh hưởng ngay đến bề mặt chiến trường. Và mặt trời trên đầu có chút lạ lùng, cảm giác dao động, không ít quầng đang lửa bốc cao...

Lẽ nào là hoạt động diệu ban...?

Bạch Sắc Du Hồn im lặng nhìn sự thay đổi của chiến trường. Trên mặt những tướng quân dự khán đều lộ vẻ bội phục, ánh mắt tập trung vào Bạch sắc Du Hồn nhưng ông ta vẫn bình thản như không.

Có điều, trong lòng vị Thượng tướng đang vô cùng rúng động... Chiến trường này là do đích thân ông ta chọn cho Tích Lịch Hoả, hơn nữa đó không phải là suy nghĩ của ông ta mà của một người khác... Rõ ràng trò chơi Vũ chiến không làm cho người này hứng thú, mục tiêu của người đó chỉ là Chiến Sĩ Đao Phong. Chỉ có một nhân tài thần bí như vậy mới có thể tạo được sự chú ý của một người như ông ta, chiến trường Thủy Tinh này chính là do người đó đề nghị.

Điều quan trọng là nó đang phát huy tác dụng, ngay trong tình huống Tích Lịch Hỏa lâm nguy đã tạo ra một hoạt động cường đại của Mặt trời. Bất luận là hoạt động tạo ra chấm đen hay diệu ban (chấm sáng), hoặc là một hiện tượng gì đó khác, đều ảnh hưởng rất lớn đến chiến trường trên bề mặt Thủy tinh.

Ban đầu bạch Sắc Du Hồn đã có chút lo sợ. Nếu Chiến Sĩ Đao Phong vẫn còn súng laser còn Tích Lịch Hoả thì không, vậy thì trận chiến này sẽ coi như kết thúc... Nhưng diệu ban đã xuất hiện!

Năng lượng nhiệt hạch phun trào mạnh mẽ, bề mặt Thủy Tinh bắt đầu dao động. Vô số quả cầu lửa từ trên không lao xuống, đáng sợ hơn là sóng từ trường bùng lên dữ dội... Trước sức mạnh khủng khiếp đó của tự nhiên, mọi robot đều thật nhỏ bé. Cả hai đối thủ chỉ còn cách né tránh, đồng thời hạ thấp mình cố đứng vững trước những cơn dao động.

Cho dù là như vậy, nếu kéo dài vài phút e rằng cả hai sẽ nổ tung, nhưng dù sao mô phỏng vẫn là mô phỏng, trong trò chơi sự kiện này không duy trì quá lâu.

Sau khi bão từ trường đi qua, những dụng cụ tối tân của Kỵ sĩ TM và BS001 đều mất tác dụng, súng laser của Chiến Sĩ Đao Phong cũng tan tành... Lý Phong tiện tay ném đi luôn. Nếu thật sự muốn diệt nhanh đối phương, phát súng vừa rồi hắn đã lấy luôn mạng Tích Lịch Hỏa rồi.


“Thiếu gia, ngài thật là thần cơ diệu toán!”

Thanh niên thần bí dạo nọ đang ngồi bên bàn, mắt dõi lên màn hình lớn. Phía sau gã là một nhóm người, già trẻ trung niên đủ cả, ai cũng tỏ vẻ cung cung kính kính. Câu nói vừa rồi là của một người trung niên có vẻ như quản gia, đứng ngay sau lưng thanh niên.

Lôi Hành chầm chậm gõ gõ mặt bàn, nét mặt không chút biểu cảm: “Tên Đao Phong này khá lý thú, không nhằm chiến thắng, không vì tiền, không cầu danh. Các vị nói xem, hắn ta vì cái gì?”

Đám thuộc hạ đưa mắt nhìn nhau, thời buổi này còn có người như vậy sao? Tửu sắc, tiền tài, danh tiếng... ai có thể bỏ qua chứ? Chỉ riêng cái tên Chiến Sĩ Đao Phong cũng chẳng có vẻ cao tăng đắc đạo chút nào!

“Thưa cậu chủ, Chiến Sĩ Đao Phong đã ký một hợp đồng lớn với công ty game, hình như rất hứng thú với tiền!”

Lôi Hành không nói gì, nhìn tiết tấu gõ bàn rõ ràng không hài lòng với trả lời vừa rồi. Những người khác càng im thít, không nói ít ra cũng không sai, nói sai khéo rước họa vào thân!

“Hừ, Chiến Sĩ Đao Phong, một tên binh nhì... Từ ngàn trận ngàn thua đến trăm trận trăm

thắng, mục đích chỉ là luyện tập ư? Ha ha.... tên này tuổi chỉ mười tám mười chín, không phải người trong quân đội… Được lắm, hy vọng không phải NUF...!”

“Cậu chủ… ý cậu là... người thường có thể luyện đến mức đó sao?” Vẫn là trung niên quản gia hỏi vẻ nghi ngờ.

“Ha ha... có phải Doãn Văn Đặc Nhân không thích chuyện đó không? Ta có linh cảm chắc chắn hắn là USE... Thú vị, thật là thú vị…”

Mắt Lôi Hành bộc lộ sự phấn khích, như trẻ con vừa phát hiện ra trò chơi lý thú. Được lắm Đao Phong, có cao siêu đến đâu cũng không thể trốn khỏi tay ta! Đây là một kết cục chắc chắn, hoạt động diệu ban mãnh liệt của mặt trời sẽ làm nhiệt tộ Sao Thủy tăng vọt, chiếc BS001 rác rưởi sẽ càng lúc càng chậm. Cho dù ngươi có tài đến đâu, robot không hoạt động thì cũng chẳng có tác dụng gì.

Một sắp xếp hoàn mỹ... Xây dựng là một cảm giác, phá hủy lại là một cảm giác khác, khó thể nói cái nào khiến người ta cao hứng hơn.

Bão từ trường đã tạm ngừng, nhưng vô số cầu lửa vẫn thi nhau rơi xuống. Cả Chiến Sĩ Đao Phong và Tích Lịch Hoả đều biết, thời gian dành cho họ không còn nhiều. Nếu không nhanh chóng tiêu diệt đối phương. kết cục chỉ là cùng chết tại chỗ.

Lý Phong rút đao Titan, Tích Lịch Hoả cũng rút đao hợp kim Alpha. Vị Thiếu tướng có chút do dự. Trước mặt y là hai chọn lựa... Cận chiến, Tích Lịch Hỏa vốn khá tự tin về khả năng cận chiến của mình, nhưng với Chiến Sĩ Đao Phong thì xem ra khả năng chiến thắng của y không cao. Còn một chọn lựa khác là thi gan xem ai chết trước. Chỉ cần kiên trì một chút, mưa lửa khiến nhiệt độ tăng lên, lúc đó vì thể tích lớn nên BS001 dễ dàng bị lửa rơi trúng. Dù Kỵ sĩ TM cũng không tránh khỏi tiêu vong nhưng đây đang là trận đấu, chỉ cần chết sau có nghĩa là thắng cuộc.

Vũ chiến không giống trong hiện thực, trò chơi có kiểu mặc định riêng của mình.

Suy nghĩ không hề sai, có điều... Tích Lịch Hoả vẫn là một chiến sĩ, hơn nữa còn là một Thiếu tướng đỉnh đỉnh đại danh. Tuy chỉ là trong trò chơi nhưng một chiến sĩ chân chính tuyệt đối không thể giống một còn rùa rút đầu, chiến thắng như vậy thà chết còn hơn!

Tích Lịch Hoả gầm lên, xông vào BS001...

Khán giả cao hứng bật dậy reo hò. Trên không trung quả cầu lửa phun trào, chiến trường tan hoang như địa ngục. Hai chiến sĩ cơ động lao thẳng vào nhau, ý chí chiến đấu còn nóng hơn mặt trời...

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh