Chương 137: Chương 137: Tranh Đoạt

Trận chiếc cũng khiến thợ thuyền hội luyện kim làm việc chăm chỉ hơn. Ban đầu là nể mặt Túc Cầu Quán Lam mà đến, giờ họ đều cảm thấy bang hội này rất có tiềm lực, nói không chừng còn có ngày phát dương quang đại, như vậy họ cũng được thơm lây.

Lý Phong giao cho Đường Linh quản lý trong thành, còn hắn thì cùng Salta, Lilan Carlos và Mộ Tuyết dẫn Dị Giới Khoáng Công đến khu “Khoáng sản địa ngục”.

Nhìn qua lý lịch Mộ Tuyết thì chiến tích cũng không tệ, hơn nữa còn chủ động yêu cầu nên Lý Phong đồng ý cho cô nàng đi theo.

Khoáng sản địa ngục là một khu vực chuyên biệt trong game Vũ chiến, hầu như mọi khoáng sản đều có thể tìm được ở đây. Vùng này không thuộc thành trì nào, cũng không phải là nơi các game thủ chiếm cứ. Nó là một địa phuơng vô chủ đầy mạo hiểm, thiên đường của những phu khai mỏ. Đương nhiên những người sống sót trở ra đều vui lòng mãn nguyện, nó được gọi là địa ngục nhưng cũng chính là Thiên đường với những ai dám mạo hiểm.

Năm người đi thẳng, không nhìn ngang liếc dọc. Khu vực này có rất nhiều đoàn mạo hiểm, nhiều bang hội lớn cũng định kỳ đến đây tìm quặng mỏ. Nhưng trong này người nhiều cũng không tác dụng gì. người càng nhiều, khi đào mỏ, quái vật tấn công sẽ thành kéo dài thời gian, cho nên ở đây thích hợp với những nhóm có thực lực cao, chứ không phải là số lượng nhiều.đây cũng là nơi cung cấp các game thủ đơn thân trong tình hình các liên minh lớn đang dần hình thành cục diện tiêu chuẩn.

Dị Giới Khoáng Công vừa đến đây đã tỏ ra vô cùng phấn khích, người máy cơ động của anh ta là loại chuyên dùng đào quặng, đó là một chiếc xe xúc hình người, có đủ các loại công cụ treo trên thân, hình dáng rất lực lưỡng nhưug sức chiến đấu lại thấp, nếu phải chiến đấu chắc chắn cần được hỗ trợ.

Lý Phong và Salta dùng cỗ Kanuo III, Lilan Carlos dùng cỗ Kỵ sĩ TM, lại thêm Băng Phong Bạo của Mộ Tuyết, bắt đầu dần tiến gần mục tiêu.

Tỷ lệ giữa số người và quái vật là một sự khác nhau, hơn nữa cũng có những sai sót. thường thì với một nhóm nhỏ như vậy từ năm đến hai mươi người là khá nhiều, quá nhiều hoặc quá ít đều không có lợi.

Họ xem như đã hạ tiêu chuẩn xuống thấp nhất. Ban đầu các nhóm cũng có khá nhiều, chiến ddaasu cũng khá hỗn loạn, quái vật tương đối đông, bên trong còn có người máy của NPC.

Càng vào sâu thì sức tấn công và động tác của kẻ địch đều tăng gấp bội, tuy biết rõ những mô thức chiến đấu chúng sử dụng nhưng máy tính có thể tổ hợp lại, cho dù là nhóm Lý Phong cũng không cách nàô nhìn ra.

Điềuu cơ bản nhất của chiến đáu chính là tốc độ, hệ thống chỉ cần tăng nhanh tốc độ tấn công của những người máy này thì các game thủ hầu như đều không chịu nổi.

Nhóm Lý Phong nhanh chóng phát hiện ra tình trạng này. Nơi này nếu cứ ào ạt là điều ngu xuẩn nhất. Bọn họ nhanh chóng rời khỏi đội ngũ, chia nhau đi xem một số con đường nhỏ khá nguy hiểm. Gọi đây là vùng địa ngục thật có lý do, cả bầu không gian đều rất ngột ngạt, trong không khí có những cơn bão màu máu, mặt đát nham nhở, khắp nơi đều là núi lửa, có cái còn đang ở trạng thái phun nửa chừng, lúc nào cũng có những dòng chất lỏng sang bạch như thác nước chảy xuống. Nhưng cũng chẳng có gì tốt cả, và loại khí thủy ngân hỗn hợp nuốt vào rát nóng, đối với các game thủ không có giá trị sử dụng lắm. Nếu không cẩn thận bỏ cơ giám đi vào có lẽ sẽ phải mua cái mới.

Nhóm người cẩn thận ẩn náu, bảo vệ Dị Giới Khoáng Công ở giữa. Nếu phát hiện có kẻ địch, họ cần phải tán công trước. Cần biết rằng họ có thẻ né trsnh đi, nhưng phu đào mỏ thì không thể. một khi công việc đào mỏ xong thì kẻ địch đến cũng chẳng làm được gì.

Mộ Tuyết liền đứng ra phân công, hiển nhiên nàng sẽ đốii phó với các đối thủ không trung, ở dưới mặt đất Lý Phong và Salta làm chủ công. Tuy Lilan Carlos rất mạnh nhưng hắn là phòng tuyến sau cùng, Kỵ sĩ TM có khiên Kỵ sĩ, khi cần hắn phải ngăn cản sự tấn công vào Dị Giới Khoáng Công.

Thật ra, Mộ Tuyết và Lilan Carlos đều muốn xem thân thủ của Lý Phong.

Lý Phong và Salta làm thành đội tiên phong, đón họ là hơn năm mươi người máy, toàn bộ thuộc loại hình cơ bản, có điềudùng để đối phó với năm người họ thì thật là hoành tráng. Dù sao cũng chỉ có một phu mỏ, ba cỗ loại máy cơ bản và một cỗ máy ảo tưởng tầng trung.

Nhưng hỏa lực mà những người này tung ra thì không thwofng chút nào, Lý Phong và Salta bắt đầu bắn tia laser, roẹt roẹt ….

Mộ Tuyết ở trong không cũng khônog đwojc rỗi, máy không chiến rõ ràng có ưu thế nhưng cũng có chỗ yếu, ví dụ khi một nhóm đối phương bắn vào trong khong, né tránh mà không có gì che đỡ, chỉ h oàn toàn dựa vào kỹ thuật cá nhân.

Nhưng Mộ Tuyết đã thi triển đầy đủ kỹ cảo trong không của nàng, khá linh hoạt và tinh tế, chiếc Băng Phong Bạo lao đi trong khi bắn tia laser. máy b ắn tia laser không ngừng dội ầm ầm, đồng thời hai cỗ máy cũng cùng lúc phát động, thao tác tinh vi không chê được.

Lilan Carlos lùi lại phía sau , nhiệm vụ chủ yếu của hắn ta là phòng thủ, nhưng Kỵ sĩ TM có thể cân bằng giữa tán công và phòng thủ có thể gánh vác nhiều nhiệm vụ. Tuy mức độ tấn công này không khả nghiệm hết thực lực của nó nhưng thấy Lý Phong rõ ràng mạnh hơn Salta. để tránh tấn công Salta luôn phải thực hiện một sso thao tác tán công xung quanh, nhưng Lý Phong rát ít né tránh, hàu như hắn cư tiến thẳng, tốc độ nã súng cũng nhanh hơn. Điều này chứng tỏ hắn khá tự tin với bản than mình.

Dị Giới Khoáng Công ngây ngô nấp sau mọi người, vô cùng khâm phục. Lợi hại quá, tuy cơ giasp rát bình thường nhưng kỹ thuật của những người này đều quá mạnh, từ sau khi chiến sĩ Đao Phong thống lĩcnh phong trào của phái hiện thực, các cao thủ của dòng kỹ thuật đột nhiên tăng lên nhiều, và tất cả đều lợi hại!

Năm người bận rộn chiến đấu, nhanh chóng thanh lý hết kẻ địch trước mặt, Mộ Tuyết hạ độ cao một chút, cô nàng phụ tâsch trinh sát. Du sao về tầm nhìn và phạm vi trinh sát thì cỗ Băng Phong Bạo của nàng cũng tốt hơn bốn chiếc dưới mặt đát nhiều.

Quả nhiên là nam sinh trường Alan, toàn dùng loại hình máy cơ bản, vậy mới có thể thu được chút hiệu quả, có điều loại máy cơ bản có thể thông qua kỹ thuật và cơ thể thi triển lực sát thương. Nhưng trong Vũ chiến, kỹ thuật cũng là điều khá quan trọng, ví dụ họ phán đoán khá kém về tình hình của đối phương, dù có thực lực thì mắt người cũng không thể bằng dụng cụ do thám.

Nhưng Mộ Tuyết cũng đáng khen ngợi, cô ta có nhiều điểm tốt hơn là xấu, những nhiệm vụ khác đều do cô gánh vác tốt cả.

Trên mặt đất, sức tấn công của Băng Phong Bạo có hạn chế, nhưng máy do thám thì rất tốt. Kỹ thuật điều khiển của Mộ Tuyết khá tốt, cẩn thận tránh né những trinh sát không gian và trong tình huống bất lợi có thể liên tục tấn công bốn đợt. Dưới sự trinh sát của Mộ Tuyết, nhóm Lý Phong có thể chủ động tán công thì họ mới không bị động đợi quái vật đến. Đối mặt với những xạ thủ siêu cấp này, kẻ địch căn bản cũng không làm gì được mà sẽ mất hơn nửa. Nếu đối thủ quá mạnh, Mộ Tuyết sẽ dẫn lối, tuy còn có chút lo lắng nhưng sau hai lần liên tục, mọi người cuối cùng cũng thấy được thân thủ linh hoạt của Mộ Tuyết, dù tấn công như mưa đổ cũng không sao bắn trúng cô nàng, quả thật tài né tránh rất cao siêu.

Cứ như vậy, sau khi tiêu diệt được mười mấy tên địch, cuối cùng nhóm người cũng đến được khu vực khoáng sản Suy biến mà Dị Giới Khoáng Công cần.

“Phu mỏ, chà, phu mỏ, đến rồi, còn có vấn đề gì nữa không?” Lý Phong ấn ấn nút cảnh báo.

“Không không có gì, có điều bất cứ lúc nào cũng sẽ có quái vật xuất hiện, tôi bắt đầu đào đây!”

Dị Giới Khoáng Công hơi lặng người. Nhóm ngừoi này thật lợi hại, rốt cuộc đã đến được nơi này một cách dễ dàng, anh ta từng thấy có vô số game thủ kết nhóm đến đây, trong dó có cả một số liên minh cấp cao, nhưng họ đều phải chịu tổn thất khá lớn, vậy mà trong bốn người này có hai người là người mới lại thoải mái ung dung đến được.

Dị Giới Khoáng Công cảm thấy có một tương lai thật tươi sáng, tuy giờ còn nhỏ nhưng không bao lâu, cái tên Bác Sĩ Phong Tử chắc chắn sẽ nổi khắp thành Vũ Đấu !

Người có động lực thì làm việc cũng khác, Dị Giới Khoáng Công dồn toàn bộ tinh lực vào việc đào mỏ, dụng cụ không ngừng lách tách loé sáng . Phải phân tích được thời kỳ suy biến, sóng dài, lạoi trừ các quấy nhiễu, xác định độ sâu và độ có thể đào được, những đìeu này là chuyên môn của anh ta mà!

Trời sinh ra là tất có chỗ dùng, ai nói phu đào mỏ không có ngày mở mặt!

Tuy trông không hiểu nhưng với bộ dạng tất bạt của Dị Giới Khoáng Công mọi người đèu biết nhiệm vụ này không hề đơn giản, cần làm tốt biện pháp phòng ngự hoàn toàn, không thể để hoàn cảnh bên ngoài quấy nhiễu y.

Tuy không có kế hoạch nhiều, cũng không có phối hợp trước nhưng dù sao họ cũng là những học sinh xuất sắc của Alan, hơn nữa lại là những tinh anh trong đám tinh anh. Bốn người nhanh chóng thấy rõ nhiệm vụ của mình, tự động căn cứ vào vị trí của Dị Giới Khoáng Công để chọn điếm tấn công tốt nhất. Nếu thực sự nguy hiểm, họ thà chịu hi sinh chứ không để ảnh hưởng đến kế hoạch của Liên minh.

Hoàn thành nhiệm vụ là mục tiêu chủ yếu.

Kẻ địch rõ ràng không để cho họ có thể dễ dàng đào bới. Tuy là quang cảnh địa ngục nhưng cũng không có gì khác, từng lớp từng lớp bắt đầu đến phiền nhiễu, có cả loại quái vật ngoài hành tinh, cũng có người máy hắc ám. Thực ra đối phó với quái vật không khó, nhược điểm của chúng khá lớn, còn người máy tuy dễ hiểu nhưng loài người đối phó với chính mình bao giờ cũng phiền toái.

Mục tiêu lần này là đào mỏ chứ không phải đánh trận. Nếu không cần thiết tuyệt đối không kích động quái vật. Người máy hắc ám, người máy địa ngục, những loại này trí tuệ khá cao, chỉ có thể tiêu diệt đi.

Có điều cũng phải nghiệm chứng được câu nói, muốn có thành quả lớn phải trả cái giá lớn, thậm chí rất lớn. Họ vốn dựa vào sự phối hợp và năng lực của bốn người, miễn cưỡng đối phó, nhưng gần đây cũng không phải chỉ có một mình bọn họ. Nếu có người dẫn kẻ địch cao tay đến, lập tức cục diện sẽ hỗn loạn ngay.

Những người này đều không biết, trở thành kẻ địch trong game cũng không cần lý do gì đặc biệt. Ở đây chính là loạn thế dưới sự thống trị của vũ lực. Một đòng quái thù địa ngục và người máy hắc ám tuôn ra, thậm chí còn có vài người máy địa ngục, cục diện lập tức rơi vào bị động cực độ.

Mộ Tuyết muốn mở đường cũng không thể, hoả lực của cô không đủ để lôi kéo đám đông như vậy, hơn nữa hỏa lực của đối thủ cũng rất hung hãn, vài lần tấn công đều chút nữa bị bắn trúng.

Là thủ lĩnh, Lý Phong cần lập tức quyết định, hoặc chiến hoặc lui!

Nhưng bên Dị Giới Khoáng Công vừa phát ra tin tức đã tìm được vị trí khoáng sản, phải tốn khoảng năm phút để đào lên. Năm phút lúc này cũng giống như năm canh giờ vậy.

Lý Phong lại lần nữa ý thức được một vấn đê nghiêm trọng, thực hiện những nhiệm vụ kiểu này nhất thiết phải mang theo một vài vũ khí hạng nặng. Đây không phải là vấn đề anh hùng cá nhân, dựa vào kỹ thuật để giải quyết. Cho dù hắn có khả năng sống sót nhưng còn nhiệm vụ, còn những người khác?

Lý Phong đã quá ỷ lại vào thực lực của mình, nhưng giờ hắn không còn là độc lai độc vãng nữa.

Nhưng bây giờ rõ ràng không phải lúc hối hận, Lý Phong không thất vọng. Kinh nghiệm phải qua từng trải mới có được.

Lần trước nhờ sự giúp đỡ của Sát Phá Lang nên qua khỏi, nhưng lần này đã rõ ràng... Vận may không phải bao giờ cũng tốt, cũng không phải bao giờ cũng có. Lần này chính là lúc phải có người phối hợp.

“Lilan Carlos, đưa súng laser cho tôi, cậu phụ trách phòng ngự, Salta tiêu diệt địch ở gần, Mộ Tuyết và tôi phụ trách vòng ngoài!”

Lý Phong đã đưa ra chọn lựa, thấy khó rút lui không phải là tính cách của hắn, có lẽ chỉ cần có cơ hội một phần trăm cũng phải nắm lấy, huống hồ đây đã là tuyệt vọng đâu?

Bất kể thành hay bại, nhưng ít ra theo hắn, trên đời đã không còn chuyện gì khó nữa!

Lilan Carlos không phàn nàn hay chậm trễ, ném súng laser trong tay cho Lý Phong, đồng thời lùi lại dốc toàn lực bảo vệ người máy của phu đào đang bận rộn. Dị Giới Khoáng Công đang đào như ma đuổi. Người khác có thể coi thường khả năng này, nhưng mỗi lần đào được quặng là một lần vinh quang, hơn nữa cũng có thể nâng cao kỹ năng sống, huống hồ Dị Giới Khoáng Công lại là một kẻ mê khoáng sản đến phát cuồng.

Y đã nói rồi, đào không được thì sẽ đi luôn! … còn như đi thế nào, có quỷ mới biết được.

Tuy Mộ Tuyết nghi ngờ không biết Lý Phong có điên không, lại cho rằng mình là siêu nhân, nhưng dù sao hắn đã là Hội trưởng, mệnh lệnh này cô phải nghe theo!

Lệnh của Lý Phong truyền ra, chớp mắt hình thành một phản xạ quân sự hóa, bốn người chiếm cứ các vị trí của mình, Lý Phong hai tay hai súng xông vào đám địch thủ. Súng bắn ra, Mộ Tuyết trong không trung nên tác dụng tán công hỏa lực của nàng không lớn, nhưng tác dụng uy hiếp khá quan trọng, đây cũng là lúc khảo nghiệm trình độ điều khiển của Mộ Tuyết!

“Mộ Tuyết, không cần phải ngắm trúng, chủ yếu là ngăn chặn. Những cái khác để tôi!”

“Lo chuyện của mình đi, Hội trưởng đại nhân!”

Hỏa lực súng laser tuy yếu một chút, nhưng Kanuo III kích thước nhỏ trong khi địa hình vùng này lại nhấp nhô lên xuống nên Lý Phong có được lợi thế lớn. Dù có nhiều kẻ địch hơn nữa, chỉ cần cho hắn đủ thời gian và được che chắn trên không thì không thành vấn đề!

Không được phạm những sai lầm không nên có!

Phân chia nhiệm vụ xong, Lý Phong tiến vào “trạng thái tàn sát”, hắn phát động cỗ Kanuo linh hoạt như làn gió. Mỗi làn tấn công, người máy đối phương lại ngã hàng loạt.

Không tệ, thật đúng là khống chế X2!

Khi Lý Phong tấn công đến mức độ nhất định thì kẻ địch xung quanh đã tự động thăng cấp hắn lên thành đối tượng hủy diệt đáng uy hiếp nhất, và bắt đầu nhằm vào hắn với quy mô lớn.

Phía sau là một đám địch thủ đông đúc, Lý Phong vẫn linh động di chuyển trong khu mỏ. Có điều kẻ địch phía sau càng lúc càng đông, để kéo giãn phạm vi quái vật cũng càng lúc càng nhiều, và Mộ Tuyết trong không trung cũng rảnh tay dần. Khả năng sát thương của cô không nhiều nên tự động bị cho qua, cô chủ yếu phụ trách tiêu diệt quái vật trong không, có điều nếu hợp tác trên không mặt đất sẽ gây ra sự uy hiếp lớn cho Lý Phong.

Trong khu vực hầm mỏ rộng lớn, một người kéo theo cả đám quái vật lao đi, tia laser, hỏa tiễn, lửa, thiên thạch, Ngũ hoa bát môn tấn công ào ạt long trời lở đất.

Thao tác không vấn đề gì, chỉ là né tránh trong kẽ hở của những đợt tấn công, nhưng sự thu hút quái vật của Lý Phong không phải không có mục đích, hắn tấn công nhằm vào kẻ địch ở phạm vi sát thương chủ yếu để bay tránh lên không.

Tuy không biết những kẻ dẫn quái vật tới là ai nhưng hắn cũng còn nhớ phương vị và loại máy của chúng.

Không phải quân tử thường nói, đến mà không đi là phi lễ ư!

Lý Phong xoay một vòng lớn đầy mạo hiểm trên không, tránh được mười mấy đường tấn công, mức độ khó của việc né tránh dựa vào máy móc thế này vô cùng khó khăn, nhưng thao tác của Lý Phong như hòa đồng cùng thân hắn.

Những người vừa kéo theo quái vật đến cho Lý Phong đang vui vẻ đào, nhưng cũng không vui bao lâu liền phát hiện ra chủ nợ đến, hơn nữa còn mang theo số kẻ địch đông gấp bốn lần, Lý Phong cũng không khách sáo, hai khẩu laser bắn nổ tung hai người máy.

Đắc tội với ta à? Được lắm, Lý Phong từ trước đến giờ chưa từng nói mình là người tốt. Ai gây với hắn ắt phải trả giá gấp đôi.

Cũng đã lâu Lý Phong chưa đánh một trận nào ra trò!

Với sự phối hợp của quái vật, liên tục ba đợt game thủ bị tiêu diệt, đây là những kẻ đã dẫn quái vật đến, trí nhớ của hắn về mặt này không tồi.

Lúc này, Lý Phong đã nhạn được tin nhiệm vụ hoàn thành, Dị Giới Khoáng Công cùng hai trợ thủ đã thuận lợi đào được khoáng sản. Lý Phong cho thuộc hạ đi trước. Khoảng năm phút sau hắn quét sạch đám oan gia và bắt đầu rút lui. Chỉ cần vài động tác ngúc ngoắc nhanh chóng, hắn lợi dụng địa hình cắt đuôi đám quái vật. Có một số điều nếu tốc độ nhanh sẽ trở nên đơn giản, cũng như việc nổ tung, trừ khi là kim cương, nếu không muốn tránh khỏi sự truy sát của hắn cũng khó.

“Chà chà, chúng ta bỏ thủ lĩnh lại phía sau ư?” Dị Giới Khoáng Công băn khoăn.

“Ha ha, yên tâm, với trình độ đó mà muốn làm khó thủ lĩnh thì đợi đấy. Tôi bảo đảm, những tên hại chúng ta chắc chắn bị diệt toàn bô.”

Đi với Lý Phong lâu nay Salta hiểu, bình thường thì “sư phụ” của hắn trông như một động vật vô hại, nhưng nếu ai dại dột chọc giận thì tuyệt đối sẽ lãnh đủ hậu quả, hơn nữa còn chịu cảnh nhổ cỏ tận gốc, tính cách ấy chẳng khác gì cha và anh trai của hắn.

“Không phải chứ, vừa rồi tôi thấy có rất nhiều người máy hắc ám và quái vật địa ngục bao quanh Lão đại, một mình….”

“Tôi cam đoan, huynh sao lại nói nhiều vậy, cho huynh biết sẽ chẳng có chuyện gì đâu, chắc chắn thế!”

Lilan Carlos và Mộ Tuyết tuy biết Lý Phong không đơn giản nhưng với cục diện vừa rồi cũng thật nguy hiểm. Nhưng dù thế nào nhiệm vụ của họ đã hoàn thành, cho dù Lý Phong bị nổ mất robot thì về toàn cục vẫn là thắng lợi. Hơn nữa người máy loại cơ bản như Kanuo không đáng bao nhiêu tiền, rất dễ bổ sung.

Salta cũng không muốn giải thích, bọn họ đâu biết bản thân Lý Phong mới là quái vật thật sự!

Quả nhiên bốn người đi chưa bao xa, thì do thám được phía sau có một người máy đang tiếp cận với tốc độ cao, Mộ Tuyết ở trong không đã do thám được, đó chính là Lý Phong.

Không hiểu sao khi nhìn thấy hình ảnh cỗ Kanuo III, trong lòng bốn người có cảm giác thật kỳ diệu, có lẽ đó là lòng tin, cũng có thể còn có gì đó khác nhưng thật sự diệu kỳ.

“Ha ha, thủ lĩnh, kết thúc rồi hả?” Salta hiểu rõ sự đáng sợ của Lý Phong , dễ dàng dẫn dụ, đào thoát, cũng nhờ có địa hình, đối với hắn mà nói thực không là gì cả, nếu có chuyện gì xấu xảy ra thì đó mới chính là điều thật đáng nói.

“Đương nhiên, xem thường Phong Thần Hội tất phải trả chút giá rồi.”

Lý Phong lạnh lùng nâng khẩu súng trong tay: “Mộ Tuyết, Lilan Carlos, ha ha, hoan nghênh hai vị gia nhập. Xem ra Phong Thần Hội có muốn không bành trướng cũng không được!”

Mọi người đều cười to, lao về thành Vũ Đấu. Một cuộc chiến đấu đơn giản nhưng lại khiến cho những anh tài trong trường quân sự này thể nghiệm được niềm vui chiến đấu.

Thật là vạn quân dễ được, một tướng khó cầu.

Lý Phong cùng mọi người trở về an toàn, thực sự đã tạo ra một số chấn động. Những game thủ muốn chọn bang hội đã quan sát Phong Thần Hội, và họ đã thực sự chỉ dựa vào năm người, vai chiếc cơ giáp trong thời gian ngắn nhất đêm về loại khoáng thạch cần thiết cho tháp năng lượng, hơn nữa thứ mà Dị Giới Khoáng Công đào được lại là khoáng thạch đẳng cấp từ 7 đến 9. Điều này chứng tỏ kỹ năng đào mỏ của y rất đáng nể. Thật lạ là người như vậy sao lại bị trục xuất khỏi hiệp hội đào mỏ chứ?

Đây có lẽ là do có người chơi xấu, hay thời vận không may chăng.

Túc Cầu Quán Lam rất hài lòng nhìn khoáng thạch, cái bang hội nhỏ này, người không nhiều nhưng hình như ai cũng rất thú vị. Vừa rồi cô ta để ý thấy, Thiên Thiên Bát Quái, một dân lang thang không nghề nghiệp nổi tiếng đi khắp nơi nghe tin tức, có mạng lưới thông tin rất rộng, nhưng không ai xem anh ta ra gì, còn Dị Giới Khoáng Công không cần phải nói, có thể đào ra loại sản phẩm này đủ chứng tỏ trình độ kỹ năng. Người này nàng cũng nghe nói qua làm ăn cũng rất tốt, nhưng đắc tội với một Liên minh nào đó, bị người ta dồn đuổi như thỏ, cuối cùng dứt khoát bỏ đi, làm dân không nghề nghiệp, cùng Thiên Thiên Bát Quái đi khắp nơi nghe ngóng, nhưng là người có năng lực. Những người khác xem ra đều tài giỏi.

Như Phong Linh, Kỵ Sĩ Tử Vong và Gia Lạc Chi Kiếm chuyên về chiến đấu, đều rất lợi hại. Những ngày này, Túc Cầu Quán Lam đã điều tra thông tin về Phong Linh, đó là một kẻ rất hùng mạnh, thật thú vị. Ngoài ra hai thành viên nữ cũng khá phi phàm. Chẳng hạn như a đầu Đường Đường Công Chúa kia, trông vẻ ngoài thì nhu mì nhưng xem ra rất không đơn giản...

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh**