Vừa nghe được câu "xin hãy lựa chọn" Lý Phong không giấu nổi mừng rỡ, hỏi lại: “Chờ hả, chờ như thế nào?”
“Nguyên tố trong vũ trụ này vô cùng dồi dào, nhưng hình thức năng lượng rất thô sơ, lại đang bị tổn hại nghiêm trọng. Theo tính toán thì trong vòng 100 năm nữa, sai số sẽ là 30%...”
Tiểu Kim nói dõng dạc từng câu một, Lý Phong chỉ biết vò đầu đến phát điên. Này ông trời, ông đang chơi tôi sao...?
Lặp lại câu hỏi, Tiểu Kim vẫn trả lời y như vậy. Lý Phong đành nghiến răng chấp nhận tập luyện, dù sao cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ mong sao chóng qua rồi về Trái đất thôi...!
Hây a, huấn luyện quân đội còn chưa bắt đầu thì đã bị người ngoài hành tinh huấn luyện rồi!
Tuy nhiên chẳng bao lâu sau hắn đã gạt bỏ hết hoang mang, thậm chí nhiệt huyết còn dâng lên hừng hực. Bởi Lý Phong đã nhanh chóng nhận ra, phương pháp huấn luyện của Tiểu Kim quả là lý tưởng, cứ như được sinh ra cho riêng một mình hắn.
(Thì đúng như thế rồi còn gì!)
Chương trình của Tiểu Kim chia thành hai phần, thứ nhất là rèn luyện cơ bắp, một Chiến sĩ cơ động không khoẻ mạnh là điều không thể được, phần còn lại chính là các bài tập lái BS001. Tiểu Kim cảm nhận được xu hướng của Lý Phong khi chơi game nên vẫn lựa chọn loại robot này làm giáo cụ cho hắn, đồng thời tăng thêm độ khó... Và thế là sau vài phút hưng phấn, chương trình huấn luyện "Địa ngục" đã bắt đầu...
Vì là không gian mô phỏng nên thực ra chỉ có tinh thần của Lý Phong tham gia huấn luyện, nhưng với trình độ văn minh của Tiểu Kim, đồng nhất tinh thần và cơ bắp là chuyện vô cùng đơn giản. Kỹ thuật này, nền văn minh Maya từ 500 năm trước đã vận dụng thành thạo. Dù bị tổn hại không ít trong quá trình xuyên việt thì với thực lực "thấp kém" của Lý Phong, việc đồng nhất cũng không hề là vấn đề...
Trong không gian mô phỏng, Tiểu Kim chỉ là một ảo ảnh, bản thân nó vẫn đang trong quá trình tự hồi phục. Quá trình này diễn ra vô cùng chậm chạp, lần này gắng gượng khởi động cũng chỉ là phản ứng trước ý nguyện mãnh liệt của chủ nhân... Vì thế nguyên nhân sâu xa của chuyện này vẫn là ở bản thân Lý Phong mà ra cả.
Ảo ảnh được thực hoá, chẳng khác gì so với thế giới bên ngoài. Xung quanh Lý Phong dần hiện lên một sân tập hiện đại, một số thiết bị hắn đã từng thấy, một số chưa thấy nhưng có biết, một vài dụng cụ thì hoàn toàn không hiểu là gì, xem ra cũng không phải là thứ trên Trái đất.
Dù sao đây cũng là nơi Lý Phong luôn mơ ước... Những thiết bị nhà Mã Khả đã là hảo hạng lắm rồi, dù da mặt hắn có dày như da voi cũng không thể nào bắt bạn mua thêm gì nữa, thế nên vừa thấy nhiều máy tập như vậy Lý Phong đã không kìm được phấn khích, chạy ngay lại.
“Chủ nhân xin chú ý, giai đoạn huấn luyện 1 bắt đầu! Thiết bị ở đây đều được thiết kế theo thể trạng của ngài, giai đoạn huấn luyện này cũng chia làm hai phần, một là chủ động luyện tập, thứ hai là bị động...”
“Hả? Thế nào là luyện tập bị động?”
“Luyện tập bị động chính là phản ứng chống lại tấn công bên ngoài, rèn luyện mức độ chịu đựng của cơ thể.”
Hây... lẽ nào nó định đánh mình? Cái này… ta chỉ muốn lái Chiến sĩ cơ động, đâu phải trở thành cao thủ võ lâm?
Lý Phong bất mãn nhìn Tiểu Kim, có điều qua vẻ phớt lờ của người máy bé nhỏ kia hắn nhận ra, nó hoàn toàn không hề quan tâm đến suy nghĩ của "chủ nhân", lúc nào cũng chỉ một kiểu trả lời máy móc ấy... Xem ra không phải văn minh tinh cầu kia quá kém, mà là tổn hại lúc xuyên qua không gian song song rồi... Khoan đã...
... Không gian song song...???
Lý Phong tuy không quan tâm gì đến lý thuyết, song dù sao cũng là một thanh nhiên ở thế kỷ XXIII. Hắn biết chắc chắn, không gian song song vẫn còn là giả thuyết khoa học, chưa có ai chứng minh được sự tồn tại của nó. Vừa rồi Tiểu Kim nói vượt qua không gian…là thật hay giả vậy?
“Thực sự ngươi đã vượt qua không gian song song để đến đây?”
“Đúng thế, chủ nhân. Chủ nhân trước kia đều đã thành Thần, hoà làm một thể với Vũ trụ. Tiểu Kim bị Vương tử Điện hạ ném vào ranh giới không gian song song, không biết vì nguyên nhân gì lại thành công, vượt qua ranh giới theo lý thuyết chỉ có một phần trăm tỉ cơ hội vượt qua...”
“… Vậy vì sao ngươi lại gọi ta là Chủ nhân?” Lý Phong rón rén hỏi...
Trời đất ạ, ngẫu nhiên vậy sao? Nhưng đừng phế bỏ chủ nhân này của ngươi nhé, thế thì ta thảm lắm đấy...!
“Hư hại mức độ nghiêm trọng, cảm nhận được huyết thống cùng nguồn gốc với Điện hạ chủ nhân. Theo điều lệ của người máy, người máy khi mất chủ nhân phải lựa chọn người có huyết thống giống chủ nhân cũ để nhận chủ. Lúc xuống vừa khéo gặp chủ nhân, đồng thời khởi động chương trình nhận chủ...”
Lý Phong đại thể cũng hiểu ra, cái Tiểu Kim nói là "Địa cầu" kia là một địa cầu khác, có điều văn minh ở đó đã đạt đến trình độ khó tưởng tượng nổi.
Nhưng trên trái đất này người như ta nhiều vô số kể, nó sẽ không thấy ai đó thích hợp hơn mà đổi ý chứ?
“Người máy có thể thay đổi chủ nhân sao? Ý của ta là... nếu ngươi phát hiện ra có người còn thích hợp hơn ta?” Lý Phong dò hỏi, đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng chứ chẳng chơi...
“Trừ phi chủ nhân chết, người máy sẽ không thể nhận chủ mới. Nếu người máy không làm hết trách nhiệm bảo vệ, theo chương trình phải tự hủy...”
Sở dĩ Tiểu Kim nhận chủ mới là vì hệ thống phân tích, biết nó đã đến một không gian khác, không thể nào trở về được. Vả lại hành động ném Tiểu Kim vào gương không gian chính là biểu lộ ý nguyện của chủ cũ, không nhận nó là đồ chơi nữa.
Xuyên không gian tất phải trả giá, có điều không ngờ nghe thì Tiểu Kim có vẻ bị tổn hại rất nặng nề, song thứ đồ chơi này lại còn xịn như vậy!
.
“Chủ nhân, theo nguyên tắc hiệu quả, nếu ngài không còn nghi ngờ, xin bắt đầu luyện tập!”
“Được!”
Lý Phong hừng hực khí thế, bắt đầu luyện tập theo chỉ dẫn. Trong không gian hiện ra một cái bảng sắp xếp sẵn trình tự... Vừa cầm vào chiếc tạ tay cổ lỗ nhất hắn đã nhăn nhó… Nặng quá! Nhìn ngoài thì cái tạ không lớn lắn, bao nhiêu cân đây?
“Chủ nhân, tất cả thiết bị đều được thiết kế theo giới hạn chịu đựng của cơ thể ngài. Theo phương pháp luyện tập của Maya, nếu ngài không giữ được tiến độ chương trình sẽ khởi động hiệu ứng trừng phạt, ngài phải bị xung điện kích, lửa đốt, từ nổ, sóng âm công phá, tia laser bắn...”
…................
Lý Phong không bận tâm, hào hứng lao vào luyện tập. Bài đầu tiên, nâng tạ mười lần, hắn lên đến tám đã cảm thấy cổ bị co rút. Gắng gượng làm được lần thứ chín, đang định thở phào một cái thì…tách tách…bùm!
Một tia chớp giáng xuống…nháy mắt Lý Phong biến thành một hình nhân đen thui...
Toàn thân tê buốt, đau ê ẩm, cảm giác đúng như vừa bị sét đánh trúng vậy... Cơn đau kéo dài năm giây, song đối với học sinh Lý Phong thì chẳng khác gì năm năm đằng đẵng.
“Chủ nhân, mời tiếp tục! Hệ thống căn cứ theo giới hạn cơ thể và mức độ bột phát tinh thần của ngài để thiết kế chương trình luyện tập. Giới hạn cơ thể ngài có thể nâng tạ nhiều nhất mười lần, nếu tinh thần bị kích thích đặc biệt, có thể đạt đến mười ba lần...”
Giọng đều đều của Tiểu Kim vang lên, lúc này Lý Phong không còn chút cảm giác đáng yêu nào nữa mà đích thị là giọng của ma quỷ...! Trời đất ạ!
Giới hạn cơ thể hắn hiểu, bùng phát tinh thần hắn cũng hiểu. Gặp lúc nguy hiểm, con người ta có thể huy động sức mạnh vượt xa mức bình thường, nhưng đâu phải là trong rèn luyện hả trời...?!
Nhắm mắt một cái, không chừng mở mắt ra là trở lại mặt đất cũng nên...