Chương 27: Động Thái

P/s: Tuần vừa rồi tác bận chút deadline, không kịp ra chương, xin tạ lỗi bằng chương dài này. Cuối tuần bùng nổ thêm.

Sáng thứ sáu, tại tổng bộ của Miramax, một cuộc họp thường kỳ đang diễn ra trong phòng họp chính Townsend Newman- chủ bộ phận phát hành nghiêm nghị nghe báo cáo doanh thu từ các bộ phim hãng phát hành quý gần đây. Trong đó có phim đứng ra chi tiền cho việc sản xuất, cũng có phim Miramax chỉ làm nhà phân phối trung gian ăn chia tiền. Mới chỉ nghe được một nửa cuộc họp thôi, chắc chắn sẽ có người nhận ra sự phân biệt đối xử với phim chỉ được phát hành và phim được Miramax trực tiếp cấp vốn sản xuất.

Với phim hãng trực tiếp đổ tiền để làm phim, chắc chắc sẽ được đặt dưới ánh đèn đầu tiên, không phải bàn cãi. Các cuộc vận động tuyên truyền để marketing cho bộ phim được chạy dầm dộ, biển quảng cáo trên đại lộ, các buổi talk show truyền hình.... Còn với những phim phát hành không phải hãng cấp vốn, nguồn kinh phí duy trì không thực sự bết bết nhưng cũng chả đến nỗi nào, [Ám Ảnh Bạo Lực] của Edward được 20 rạp chiếu đã là rất ưu ái.

Cuộc họp lần này có hai tâm điểm chính, đó là bộ phim "Faith Full" của Miramax đồng sản xuất với New Line Cinema và CAA với chi phí 13 triệu đô và [Ám Ảnh Bạo Lực].

"Faith full" thì tự nhiên không cần phải nói, đây là hạng mục trọng yếu của hãng trong quý này 13 triệu đô dù sao cũng không phải là con số nhỏ, nhất định trọng điểm chú ý.

"Ý kiến của ta..."

Phụ tá của Townsend Newman nói ra: "Về phương diện quảng bá của "Ám Ảnh Bạo Lực" chúng ta vẫn phải là mười phần cẩn thận, tốt nhất là duy trì cường độ đầu tư như trước mắt để thăm dò đã, nhìn một chút phản ứng phòng vé đợt cuối tuần lần này kết toán xong, mới có thể thực sự kiểm nghiệm được bộ phim lần này có tiềm lực hay không."

Cũng không có người phản đối hay ý kiến phản bác, người người đều hiểu nếu phim này không phải con gà đẻ trứng vàng do các đạo diễn lớn cầm trịch thì tất cả phương diện đầu tư đều sẽ là vô cùng cẩn thận, trải qua tầng tầng xét duyệt, dự đoán khả năng sống sót tại phòng vé.

Theo thứ sáu đã đến, thị trường phim ảnh chuẩn bị bước đến giai đoạn nóng bỏng nhất mỗi tuần, thứ tự bảng xếp hạng doanh thu cuối mỗi tuần cũng chủ yếu nhắm vào 3 ngày cuối tuần này, đây là đoạn thời gian bạn có thể phán đoán được tiềm lực một bộ phim có thể sống sót được bao lâu ở rạp chiếu.

Tại một rạp chiếu bóng nọ, Marc đi luồn vào từ cửa sau nơi dành cho nhân viên của rạp chiếu, nhét túi đồ vào trong hộc tủ của mình và khoác lên mình bộ quần áo bán vé, chỉnh lại bảng tên và đi ra thay ca cho người phía trước. Trong túi thủ sẵn một thanh kẹo năng lượng, chuẩn bị chiến đấu cho cả ngày, ba ngày cuối tuần này thường lượng công tác của hắn đa phần là gấp mấy lần những ngày làm việc khác trong tuần.

Đứng chưa vững được bao lâu, từ đằng xa đã có hai người lại gần tay cầm cốc nước ngọt cùng bỏng ngô đi tới.

"Cho hai vé "Primal Fear" cảm ơn."

"Anh chị muốn ngồi hàng ghế phía trước hay là trung..." Tiếp nhận tiền của đối phương Marc thuần thục thực hiện công việc giới thiệu của mình, "Primal Fear" đã thực hiện khởi chiếu được gần 1 tháng, với chiêu bài là những diễn viên gạo cội,nổi tiếng như Richard Gere và Edward Norton điển trai, người đến xem phim vẫn là không ít, đây cũng là bộ phim chiếu rạp đạt được thành tích tốt nhất trong tuần này với gần 4 triệu đô doanh thu.

Người tới người đi, thời gian gian chầm chậm trôi qua, sắc trời bắt đầu đặc lại để màn đêm bắt đầu chiếm đóng, nhìn xuống đồng hồ đeo tay đã gần đến 7 giờ tối cũng gần đến giờ cơm, đại khái tầm 40 người xem lần lượt đi ra từ một sảnh chiếu phim, bọn hắn một bên vừa đi vừa nói, nghị luận nào là phòng tối, cuộn băng, câu đố, hung thủ thực sự là ai? các loại chủ đề. Tình cảnh như này Marc cũng đã gặp nhiều trong cả tuần qua, không cần đoán hắn cũng biết nhóm người kia đang bàn đến [Ám Ảnh Bạo Lực] gần đây mới công chiếu không được bao laai.

Đây cũng là một bộ phim không hề tệ theo đánh giá của Marc, bình thường hắn là một tên rất hay thích giải đố, những phim đau não như này đúng thực là hợp gu của hắn. Lúc thay ca hắn cũng thường cùng đám đồng nghiệp tụ trung phòng xem phim này, Primal Fear cũng là một bộ phim trinh thám giả đố, nhưng bàn về các câu đố và cốt truyện, thì có thể nói [Ám Ảnh Bạo Lực] trên hẳn một nấc, hắn cũng không ít lần bị lừa.

Chẳng qua là [Ám Ảnh Bạo Lực] theo đẹo diễn đến diễn viên đều chẳng có mấy danh tiếng, cùng số fan ít ỏi, nên trên phương diện tuyên truyền cũng có hạn, dẫn đến rất nhiều người căn bản là không biết đến bộ phim này, dù ba ngày nay đều có hiện tượng nhân số xem phim này không ngừng tăng, nhưng có hề có bộ dáng đại bạo, hay cháy vé gì cả.

Bất quá hôm nay tự hồ hình như có sự bất đồng, trong mấy suất chiếu gần đây, mỗi lần người đi tới mua vé xem phim gần như là nhiều ra gấp đôi, số người mua vé trước đó.

"Cho sáu vé [Ám Ảnh Bạo Lực]..." , chưa kịp nghỉ ngơi được bao lâu lại có một đám người bộ dáng giống như sinh viên tiến tới bên này mua vé.

Buổi tối lại tới, người tiến vào rạp chiếu phim càng ngày càng nhiều.

"Ám Ảnh Bạo Lực" hai vé."

"Cho một vé"Ám Ảnh Bạo Lực"."

"Bốn vé "Ám Ảnh Bạo Lực",cảm ơn...."

Bận rộn một hồi Marc chợt nhận thấy số người mua vé xem [Ám Ảnh Bạo Lực] đang không ngừng tăng lên, thậm chí có dấu hiệu vượt qua "Primal Fear" chiếm cứ hết 3 sảnh chiếu phim, chỗ ngồi cũng chật, có dấu hiệu không đủ vé xem phim.

Ngay khi người cuối cùng vào lại sảnh chiếu để bắt đầu chiếu phim [Ám Ảnh Bạo Lực], cũng là lúc Marc tan việc, thừa dịp trống ca nhận, hắn thống kê một chút số người mua vé [Ám Ảnh Bạo Lực], cầm đống biên lại đếm đi đếm lại hai lần, phát hiện vé bán đi vượt qua 80 vé, đây là rạp chiếu phim hôm nay... Không, là một tuần này số người ngồi cao nhất trong một suất chiếu!

Theo New York đến Los Angeles, rồi từ Seattle đến Nashville, 20 rạp chiếu phim công chiếu quy mô nhỏ số người ngồi mỗi suất chiếu, cơ hồ là gấp hai thậm chí gấp ba thứ năm, thậm chí có không ít người thành đàn thành lũ đi vào rạp chiếu phim, chỉ đích danh muốn xem " Ám Ảnh Bạo Lực"!

Đến sáng thứ hai tuần mới, báo cáo về tình huống này đã được ngay lập tức phản hồi trở về đến với Miramax. Tuy cuối cùng còn phải nhận chỉ thị trực tiếp từ các bộ cao tầng nữa, nhưng Townsend Newman trong lòng đã định ra các ý tưởng, đưa thêm nhiều tài nguyên nữa vào bộ phim này.

"Thứ sáu cuối tuần đạt 65.012 đô, tổng doanh thu cả tuần nhấc lên 100 nghìn đô, với tỉ suất người xem không dưới 20 người, tỉ lệ đánh giá 5 sao cũng cao không kém đạt 76%..."

Townsend Newman nhìn đống số liệu được báo cáo về, như nhìn thấy tiềm lực thị trường mở của [Ám Ảnh Bạo Lực].

...................

Nếu như nói doanh số phòng vé thứ sáu bạo tăng giúp cho [Ám Ảnh Bạo Lực] tăng thêm một nấc thang trong mắt mấy vị cấp cao ở Miramax, chưa thể thực sự giúp phim dành được cơ hội nhận được thêm tài nguyên..... thì con số phòng vé ngày thứ bảy của phim đã thực sự đánh động được bọn hắn, trở thành căn cứ tốt nhất để bọn hắn quyết định mở rộng quy mô chiếu phim ra toàn quốc.

Trong thời gian một ngày thứ bảy thôi [Ám Ảnh Bạo Lực] có doanh số thẳng tắp bay lên so với trước đó rất nhiều lần. Chỉ với 20 rạp chiếu phim nhỏ bé phim đã đại phá con số 102.531 đô, bằng với số tiền mà cả tuần trước đố cộng lại, mội rạp cơ hồ một lần nhận vượt qua 5000 đô la tiền hoa hồng.

Đến buổi sáng chủ nhật Miramax trải qua họp bàn với nhau, cuối cùng cùng đi đến quyết định nhất chí mở rộng số rạp chiếu phim, cấp thêm tiền cho việc in thêm phim và đề thêm nhiều hạng mục tuyên truyền khác nữa.

Công ty đại diện tài năng CAA nhận được tin tức này lập tức gọi điện tỏ vẻ bất mãn với Miramax với quyết định này, vì đã phân tán nguồn lực đi ủng hộ một bộ phim lẻ không mấy tên tuổi, mà không toàn lực tập trung vào phim của bọn hắn. Thế nhưng dù có nói như nào thì cũng chả để lại cho Miramax bao nhiêu mối bận tâm. Hợp tác với nhau cũng là để cùng kiếm tiền và mang đến lợi ích, mà nếu giờ [Ám Ảnh Bạo Lực] cũng đồng thời đã chứng minh được thực lực, cũng có thể kiếm tới nhiều lợi ích, thì không công ty nào ngu ngốc đến độ lại đi vứt bỏ nó cả, trừ bạn có thể chứng minh lợi ích này không đáng còn không thì chỉ thế mà thôi.

"Dặt một lũ thiển cẩn." Bob Martin giám đốc của CAA gập điện thoại xuống một cách nặng nề, hừ ra hơi ra một tiếng tức giận.

"Đợi sau khi "Faith Full" công chiếu, lũ Miramax này chắn chắn vì quyết định ngày hôm nay mà hồi hận."

"Liệu việc lần này có phải là do thằng nhóc lần trước đánh tôi nó dở trò không?" Revan Hirthe ngồi đối diện, môi không ngừng cao thấp lật qua lại, nấy: "Hay là dùng quan hệ của chúng ta tại cánh truyền thông, nhổ một bãi xuống đầu của [Ám Ảnh Bạo Lực] cũng không phải là việc khó."

"Trong đầu cậu toàn là gỉ sắt hay sao? Làm nghề này bao nhiêu năm mấy chuyện như vậy cũng nghĩ ra được, làm như vậy khác nào đang vì phim của thằng nhóc đó đánh bài tuyên truyền miễn phí!! CAA chúng ta có thể mặt cứng mày nhẹ với Miramax đó là bởi vì chúng ta có thể vì bọn chúng mang đến lợi ích..."

Hắn không khỏi lên tiếng cảnh cáo: "Nếu như chúng ta động đến lợi ích của Miramax, bọn hắn đồng dạng sẽ trở mặt vô tình. Nếu chỉ là Miramax chúng ta không phải sợ, nhưng thế chẳng khác nào kinh động đến Walt Disney sau lưng bọn hắn thì sao?"

Bob Martin luôn rõ dàng, Walt Disney mới là con quái vật thực sự đứng đằng sau màn. Bọn hắn dã tâm không nhỏ không chỉ muốn đánh tới phim hoạt hình thiếu nhi nữa mà từ từ vươn bàn tay ra. Mấy năm gần đây ra tay cũng không hề yếu, mua lại rất nhiều xưởng phim lẫn nhà phát hành Miramax cũng nằm trong số đó, nghe chừng đâu bọn hắn còn tiếp cận với Lucas Film để thảo luận.

Mở rộng tuyên truyền cùng quy mô công chiếu?

Bob Martin chậm rãi chuyển động bút trong tay, nhìn chằm chằm vào mẩu tin tức mình vừa mới nhận được, lòng tựa hồ đã ước định nên một kế hoạch dành cho Edward rồi.

...................

Cuối tuần vừa rồi Edward cũng không cập nhật được tin tức đến phim do phải đi chuẩn bị cho nhà hát vở kịch mới. Chỉ khi đại diện của hắn Patrick thông báo cho hắn một tiếng, thì hắn mới biết phim của mình làm tốt đến nhường nào.

Hắn liền tức tối rời nhà hát, nhảy lên xe taxi đi thẳng đến Miramax studio, Edward với tư cách là đạo diễn, liền nhẹ nhõm đi qua kiểm tra lấy được tư liệu tương quan trong mấy ngày qua, hắn còn phát hiện nhân viên công tác trực ở Studios có ánh mắt nhìn về hắn rõ ràng là có sự bất đồng nhưng hắn cũng không để ý những thứ này.

Đạo diễn cái nghề này thường thường thành công cùng thất bại luôn nằm trên một cái con đường, nói không chừng những người này, ngày nào đó ánh mắt nhìn về phía hắn lại sẽ biến thành đồng tình cùng khinh thường. Tại thời điểm như này còn là đỡ nếu chẳng may rơi vào thời hiện đại trước kia của hắn thôi, vị đạo diễn nào mà mở miệng nêu lên quan điểm của mình về siêu anh hùng trái với kỳ vọng của khán giả thôi là mọi người liền lao vào xé xác ổng ngay, thậm chí kể cả bạn có là đạo diễn lão làng để lại nhiều kiệt tác đi chăng nữa.

Ném những suy nghĩ vẩn vơ ra sau đầu, Edward dồn sự chú ý chính của mình vào tập tài liệu, Miramax đã bắt đầu mở rộng quy mô công chiếu phim của hắn. Bắt đầu từ tuần mới, Miramax đem quy mô công chiếu của [Ám Ảnh Bạo Lực] trực tiếp mở rộng đến gần 500 rạp chiếu phim, hơn nữa tùy vào tình huống mà có thể đổ lần lượt đổ thêm vốn vào bộ phận quảng cáo chừng 2 triệu tới 3 triệu đô nữa để làm việc.

Con số này thoạt nhìn cũng không nhiều, nhưng đừng quên đây mới là thập niên 90, quảng cáo không được lớn như thời của hắn, khi mà phía sản xuất có thể trực tiếp đầu tư con số khủng lên đến 200 - 300 triệu đô cho chiến dịch quảng cáo. Bấy giờ các hãng phát hành còn ghê răng, chi tiền cho quảng cáo chỉ khiêm tốn 10 -20 triệu thôi. Vào thời điểm này chỉ có duy nhất một bộ phim là có thể xếp vào hàng ngũ 100 triệu đó là Terminator 2, nhưng chi phí quảng cáo cũng chỉ có vỏn vẹn gần 20 triệu đô mà thôi.

Vì thế theo hợp đồng đã ký, các thành viên của đoàn làm phim bao gồm Edward, nữ chính Jennifer Connelly và nam chính jame Reeves, sẽ cùng phải phối hợp với kế hoạch của Miramax để bắt đầu vì phim mà đi tuyên truyền quảng bá. Nghĩ đến việc nhức tai khi ông Simon sẽ chửi hắn một trận vì lại trốn việc ở rạp hát đi chơi tuyên truyền ở thảm đỏ thôi hắn cũng đau đầu.

Xem hết những thứ này, Edward ánh mắt mới chuyển đến trên số liệu cuối tuần đầu tiên của "Ám Ảnh Bạo Lực "

Tiếp nối theo sau thành tích của hai ngày trước đó là thứ sau và thứ bảy, chủ nhật cũng lấy được thành tích không hề tệ khi kiếm về được 112.467 đô, đưa phòng vé trong cả tuần đầu tiên lên đến gần 300 nghìn đô.

Chậm rãi thở ra một hơi, Edward lúc này mới cảm thấy áp lực trầm trọng giống như nùi gồ gánh trên lưng mình gần một năm qua giảm bớt đi một ít, rốt cuộc cũng không thấy phụ với kỳ vọng của mọi người, nghề phim nói đến chính là không dễ dàng như vậy.

Thế mới thấy giấc mơ mỹ nó mong manh như nào, kể với bản thân hắn đây có nền tảng tốt cũng phải rất vất vả để thực hiện được ước muốn của mình tại nơi đây. Chứ đừng nói đến những người cơ cực từ các quốc gia khác sang đây cố gắng kiếm sống, tất nhiên không đến độ người người chết đầy đường, nhưng bảo họ có cơ hội được đổi đời bằng lao động bình thường là không thể nào, kể cả họ có tài đi chăng nữa không có tiền ở đây bạn vẫn sẽ có thể đến được đâu.

Mơ mộng mãi rồi cũng phải về với thực tại, tiền tài ở đâu cũng là cần thiết, nhưng bạn sẽ thấy điều đó rõ ràng nhất ở nước mỹ này, có tiền có tiếng mới thành được việc, câu nói này không phải bao giờ luôn luôn đúng, nhưng trong đa số trường hợp nó đúng là vậy.

Chính vì thế hắn cũng rất mong phim của mình thành công bạo phá doanh số phòng vé lâu một chút, tranh thủ cho hắn nhiều vị thế hơn trong giới điện ảnh nhiều sóng ngầm này.

Quay lại với chủ đề chính, với năng lực của Miramax, những việc vận hành in phim gốc, liên hệ thêm rạp chiếu phim mới, như này không phải là quá khó khăn. Sang tuần thứ hai [Ám Ảnh Bạo Lực] công chiếu, ngay tại ngày thứ hai của tuần, hãng đã liên hệ và tẩu tán những đĩa phim gốc đi khắp 500 rạp chiếu phim trên cả nước, nhắm thẳng tới các rạp chiếu lớn. Cường độ quảng bá và marketing cũng không ngừng được đầu tư, liên tục xuất hiện trên các kênh truyền hình và talk show buổi tối.

Trên phương diện truyền thông báo giấy, nếu phía trước bọn họ chỉ có thể xuất hiện trên báo lá cải hạng hai hạng ba, hay báo địa phương thôi. Thì lần này được xuất hiện trên hẳn mặt báo nổi tiếng như tờ VARIETY, hay THE HOLLYWOOD REPORTER, ngay cả trên các tờ báo khác cũng có thể nhìn thấy danh tự của [Ám Ảnh Bạo Lực] khi bàn luận đến triết lý của nó.

Đương nhiên, trọng điểm tuyên truyền ngoại trừ bản thân phim ra, vẫn là tập trung ở trên người nam nữ diễn viên chính.

"Thiếu nữ Jennifer Connelly lột xác thành công, đồng hành cùng James Reeves dấn thân vào hành trình chết chóc....."

Tuyên truyền, quảng cáo ngày càng thịnh, hơn nữa phim còn một mực bảo trì danh tiếng tịa người xem khi đại phần các đánh giá đều trên 4 sao, khiến cho con số phòng vé của [Ám Ảnh Bạo Lực] một mực tăng trưởng.

Thứ hai 45 nghìn đô, thứ ba 56 nghìn, thứ tư 74 nghìn....

Tại thời điểm một tuần mới lại đến doanh số phòng vé của [Ám Ảnh Bạo Lực] trực tiếp đạt tới con số hơn 2 triệu đô.

Vì đối ứng hoạt động tuyên truyền cuối tuần tại Los Angeles, ekip làm phim cùng bộ phận tuyên truyền của Mirmax, bọn hắn được triệu tập lại trụ sở của Mirmax để họp hội nghị nhất chí một phen, mọi thành viên chủ yếu và đại diện của bọn hắn đều được tham dự vào trong đó.

Bộ phận tuyên truyền của Mirmax mới là có nhân sĩ chuyên nghiệp, kế hoạch tuyên truyền tự nhiên do bọn hắn đến chế định đưa ra, nếu như đoàn làm phim không có dị nghị gì, thì chỉ cần theo lịch trình mà tiến hành.

Rất lâu rồi hắn mới lại thấy đại diện của hắn Patrick, có ích đến thế ngoài lúc uống rượu ra, nếu như hắn đối với kế hoạc của bên phát hành có dị nghị gì mà nói..... hắn không cần phải thẳng thừng đánh mặt hai bên, làm giảm hòa khí, chỉ cần nói nhỏ với Patrick, miệng lưỡi trơn chu của anh ta sẽ giúp hắn ta đảm nhiệm việc này.

Kỳ thật kế hoạch tuyên truyền cũng không có gì đặc biệt, tổ chức gặp mặt Fans hâm mộ, tiếp nhận báo chí, TV các loại truyền thông phỏng vấn, cùng người xem talk show tương tác, chia sẻ các câu truyện đằng sau hậu trường của phim... Tất nhiên là có chọn lọc, không nhắc đến những truyện xấu hổ như vụ say rượu của James

Lúc hội nghị sắp kết thúc, hai vị cao tầng của Miramax liền lưu lại một vài người trong đó bao gồm Edward, Jenny, James và đại diện của bọn họ. Mấy người ngồi ở vị trí tương đối gần, trong ánh mắt của Townsend Newman nhìn về phía Edward mang theo vài tia thưởng thức, đây là hạng mục hắn chủ trương tiến cử, nếu [Ám Ảnh Bạo Lực] tiếp tục bảo trì xu thế trước mắt, tất nhiên vị thế của hắn trong cổ đông của công ty sẽ càng được bảo đảm.

Thấy mọi người đã yên vị, Townsend Newman, vẫy tay một cái thư ký của ông ta liền truyền cho mỗi người một bản báo cáo.

"Đây là báo cáo của các khán giả khi xem phim, chúng tôi thu thập được trong suốt 2 tuần nay dọc suốt New York cùng Los Angeles."

Nói đến đây Townsend nhìn một chút James cùng Jenny " Bọn hắn khi xem phim xong đối với hai người rất yêu thích."

"Cũng như vậy không ít người xem quan tâm đến mối quan hệ của hai người trong và sau khi đóng phim. Bản thân phim cũng không giải thích khi kết phim nữ chính chỉ nhìn len lén đánh mắt nhìn nam chính.."

"Ý của ông là..." Jenny hiển nhiên đã minh bạch, mánh trò này trước đó cô cũng gặp không ít.

"Chúng tôi không yêu cầu hai người thực sự tuyên bố mình đang trong mối quan hệ với người kia, cái chúng tôi cần là hai người chỉ cần tỏ thái độ ăn ý, thân mật một chút, như vậy người xem chắc chắn sẽ càng tò mò, thanh âm ủng hộ hai người càng nhiều, tỉ lệ tuyên truyền quảng bá của chúng ta càng hiệu quả."

Tuy nói là giả vờ, còn nói trắng ra là lừa đảo để nhiều người hơn tò mò đi xem phim cùng ủng hộ phim. Loại chuyện này không phải lúc nào cũng có, không có lửa làm sao có khói, những hãng phim như Miramax chỉ cung cấp cho những người hâm mộ những gì họ muốn mà thôi. Hơn cả những người hâm mộ cũng sẵn sàng đê bị lừa như vậy, năm này tháng nọ không ít chuyện hãng phim làm giả những chuyện như vậy, bị khui ra nhưng có mấy ai thực sự quan tâm, cái họ cần là sự thỏa mãn trí tò mò mà thôi. Bọn hắn không phải người thứ nhất, cũng tuyệt đối không phải là người cuối cùng.

Jennifer Connelly, James Reeves cùng người đại diện của bọn họ sau đó được sắp xếp một phòng khác ở trong Miramax để thảo luận thương lượng. Jenny đánh cái liếc nhìn về phía James rồi lại nhìn về phía Edward ánh mắt chần chừ, cô thực sự không muốn nhưng dù sao đây cũng không phải thực sự yêu đương. Bên Miramax cũng không bắt ép bọn họ làm ra những cử chỉ quá thân mật, đây cũng là cơ hội lớn để cô tiến nhập nhiều hơn vào giới, cơ hồ không thể bỏ qua. Edward không thích lấy chuyện tình cảm của người ta ra để đùa bỡn nhất là với người quen của hắn, nhưng hắn cũng hiểu đây cũng là cách hiệu quả nhất để quảng bá, với cả quyết định cuối cùng vẫn còn nằm ở phía Jenny và James.

Chỉ cần đôi tình lữ giả này có thể hấp dẫn được ánh mắt của công chúng thôi, chuyện bọn hắn là nam nữ diễn viên phim [Ám Ảnh Bạo Lực] cũng sẽ nhận được chú ý. Hơn nửa tiếng đồng hồ sau, đã mang đến tin tức tốt, dù có người không thực sự vui lắm, hai vị diễn viên cùng người đại diện của bọn họ đã đạt thành nhận thức chung.

Ngày hôm sau buổi chiều thứ bảy, đoàn làm phim hợp tác với bên phát hành, tại quảng trường thương mại Santa Monica tổ chức một buổi gặp mặt cùng cánh truyền thông cùng Fanss hâm mộ. Lúc Jennifer Connelly cùng James Reeves sóng vai, mỉm cười đi bên nhau trên thảm đỏ, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía đó.

Nhiều ngày sau đó khắp mặt báo đều bàn luận sôi nổi, dò xét đến việc đôi trai gái này.

P/s: -Jenny ở đây là tên gọi tắt của Jennifer Connelly nhé dành cho ai đã quên

Người đi qua xin để lại một comment để tác giả có động lực hoàn thiện bộ truyện