Chương 2: Chúng Ta Thị Tẩm Đi, Bệ Hạ - Chương 2

" Ngô ~ ái khanh chậm một chút.. ngô... Ah "

Thư phòng một mảnh hỗn độn, trên bàn đồ vật bị quét rơi xuống đất. Nam tử dáng người cao gầy, nội y lỏng lẽo không che giấu hết cảnh xuân bên dưới.

Y chống hai tay trên bàn, phía sau bị người đưa đẩy mãnh liệt.

Thân Công Báo một tay chế trụ eo y, hắn cúi đầu hôn vụng vặt lên tấm lưng tinh tế trước mặt từng chút một như thể đang nhấm nháp mỹ thực nhân gian trân quý. Tay còn lại không nhàn rỗi ở khoang miệng ấm nóng của y bắt chước hành động khẩu giao ra vào trong miệng y.

" Bệ hạ, thần phục vụ tốt không? " Thân Công Báo tà ác thổi khí một bên tai người dưới thân.

Thương Vương Thụ quả nhiên không chịu nổi, y nhanh chống lấy tay nhỏ che lấy miệng hắn.

" Hỗn Đản "

Bình thường mặt lạnh ai ngờ ở phương diện này lại táo bạo như con người khác vậy. Nhưng y luôn thắc mắc sao hắn không hiện nguyên hình ra, y dù sao cũng từng xem qua nguyên hình kiếp trước của hắn rồi nào còn sợ gì đâu.

Thương Vương Thụ chủ động quấn quýt hôn môi hắn " Hiện nguyên hình cho ta xem "

" Cái gì? "

Thân Công Báo ngừng động tác phía dưới, hắn lật người kia lại đối diện với mình. Bên dưới hai người còn đang liên kết chặt chẽ vì động tác kéo người của hắn khiến cho cự vật bên dưới đảo một vòng đánh lên vách thịt mềm mại kia của y.

" Ngô... Ta nói ngươi hiện nguyên hình đi... A a... Đừng "

Chân Thương Vương Thụ bị gác lên vai hắn, dưới lưng được lót một tầng áo nên ma sát ở bàn không hề gây khó chịu gì đến cho y.

Thân Công Báo hô hấp dồn dập, đưa đẩy càng nhanh hơn.

" Là ai nói cho ngươi biết hửm? " Hắn như phát điên rồi, điên cuồng đỉnh đỉnh ở điểm nào đó của Thương Vương Thụ nghiền qua nghiền lại, cuối cùng y vẫn là chịu đựng không nổi nức nở cầu khẩn hắn ôn nhu lại.

" Thân Công Báo... A... A... Không được. Ta không xong... Ngô... A... Ư... Không!!! "

" Nói là ai? "

" Thân... Ah "

" Là ai? "

" Thạch Cơ " xin lỗi ngươi!

Thân Công Báo nghe danh xong, nộ khí cùng bình giấm chua oanh tạc vỡ, sắc mặt đen kịt hơn trước rất nhiều.

" Thương Vương Thụ, ngày mai ngươi đừng hòng đứng vững "

Thương Vương Thụ mờ mịt bị hắn làm đến hồ đồ, nội tâm khóc ròng cả một dòng sông.

Y rõ ràng đã báo tên xong vì sao tên nam nhân này vẫn mang bộ mặt oán phụ là thế nào cơ chứ! Phải mất thật lâu về sau, Thương Vương Thụ mới hiểu được những nam nhân bên cạnh y không những mắc bệnh đa nghi mà còn có bình giấm chua không ai sánh bằng.

...

Sự thật chứng minh, Thân Công Báo thực sự có thực lực, hắn nói làm Thương Vương Thụ đứng không vững liền đứng không vững thật. Vì một chữ tín này của hắn mà ngày hôm sau lâm triều, Thương Vương Thụ dưới mông lót thêm một cái gối bông.

Y đen mặt nâng lên bản tấu chương của đại thần che giấu sắc mặt vặn vẹo, thỉnh thoảng còn không quên trừng mắt với tên hỗn đản đứng sát bên cạnh.

" Thần Tôn Sắt - ngự sử đại phụ, xin dâng thánh thượng bản tấu "

Lão nhân râu tóc bạc phơ bước ra quỳ xuống cúi mặt cung kính dâng lên bản tấu.

Thương Vương Thụ phất tay áo ý bảo ông ta nói tiếp.

" Năm nay bách tính huyện Trấn Hải thất vụ, dịch bệnh lại hoành hàn. Xin bệ hạ xem xét mở kho lương cứu tế "

Thương Vương Thụ bễ nghễ ngồi trên ngai vàng nhíu mài.

" Trẫm ân chuẩn. Ngự sử đại phu - Tôn Sắt nghe chỉ mở ống kho lương, giảm nhẹ tô thuế xuống mức tối thiểu, mang thêm đại phu có tiếng đến huyện Trấn Hải, khanh nghe rõ sao? "

Tôn Sắt tiến lên một bước nhận thánh chỉ, dập đầu mang thánh chỉ cầm chắc vào trong tay.

" Thần tuân chỉ "

Quan thần từng người một nối đuôi nhau dâng lên tấu chương, cuối cùng dư lại cũng chỉ còn tướng quân Lý Tịnh ở Trần Đường Quang.

Thương Vương Thụ đáy mắt không tia dao động, đây là trung thần của y kiếp trước bị vu oan kém một bước đã bị hành hình cả nhà.

" Lý Tịnh, khanh có gì muốn bẩm báo sao? "

Nam nhân tuổi chừng trung niên, gương mặt cương nghị pha vài phần tuấn lãng. Hắn vén lên vạt áo quỳ gối trên sàn, chấp tay hành lễ trước Thương Vương Thụ.

" Thần... "

Vèo...

Một mũi tên không biết từ đâu bay đến thẳng chính điện, may mắn thân thủ Thân Công Báo không tệ, mũi tên vừa lao đến hắn đã nhanh tay kéo y nhào vào lồng ngực.

Mũi tên " phập " một tiếng nằm an vị trên đỉnh đầu Thương Vương Thụ trước đó, Thân Công Báo ôm người vào trong ngực xoay tới xoay lui kiểm tra trước sau.

" Người không sợ chứ? "

Thương Vương Thụ nằm an ổn trong ngực hắn, trầm mặc một lúc mới lên tiếng. Y nào có sợ gì, đời trước cũng từng lâm vào tình cảnh này.

Mũi tên này còn không phải là từ Lý Na Tra nghịch ngợm bắn ra sao?

Chúng quần thần sau một hồi trấn kinh bắt đầu sôi nổi dị nghị.

" Đó không phải cây tên nhà Lý tướng quân sao? "

" Nghe nói cây cung nhà hắn mười trai tráng lực lưỡng mới dựng lên được, không biết ai lại có bản lĩnh như vậy a? "

Lý Tịnh càng nghe sắc mặt càng tối dần lại.

Không sai tên kia là của nhà hắn, cung cũng là từ hướng nhà hắn bắn ra. Đáng giận nhất còn là tên nghịch tử nhà hắn nghịch cung xém nữa mưu hại thánh thượng.

" Thần Lý Tịnh không biết dạy con, mong thánh thượng trách phạt "

Hắn tự hứa với lòng, chờ trở về được nhất định việc đầu tiên nên làm chính là đánh mông tiểu tử thối kia nở hoa.

" Hài tử nghịch ngợm là lẽ thường, trẫm không phải cũng được Quốc Sư hộ giá rồi sao? Lý tướng quân, khanh không cần phải tự trách "

Thương Vương Thụ tha cho cha con họ Lý nhưng Thân Công Báo nào dễ dàng buông tha như vậy.

" Tướng quân, ta nghe nói Lý Na Tra nổi tiếng vốn thông minh, nay bên cạnh bệ hạ thiếu một vị phò tá bên cạnh. Không biết có thể mượn nhi tử của ông một khoảng thời gian không? "

Thân Công Báo toàn thân khí lạnh bao bọc, hắn cười như không cười với Lý Tịnh. Bề ngoài nhìn hắn tưởng như ôn hoà dễ gần nhưng thực chất là một bụng thâm sâu khó lường.

Vậy là bên cạnh Thương Vương Thụ ngày đêm mọc ra thêm một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, y đối vấn đề này một ngụm máu nuốt xuống được.

Người ta dù sao tương lai cũng là tam thái tử thiên giới, ngươi không khách khí đương hắn làm tạp vịt.

Ha hả, ngày sau y còn mạng để làm minh quân sao?