Chương 475: 85%

Dịch: Dương Thành

Bản cv lấy từ truyenyy.com

---------------------------------

Không phải tất cả lão sư Ngoại viện đều có tư cách tới nơi này, bởi vì không phải tất cả lão sư đều có tiền như vậy. Thí dụ như, Tiếu Khải tuyệt đối không cách nào đạt được tư cách gia nhập nơi đây.

"Đường lão sư, người xem. . ." Đường Anh hỏi.

Đường Chấn Hoa nói: "Được rồi, nhìn học sinh này của ta một lòng hiếu thảo như vậy, liền mua đi. Huy chương ngươi cứ giữ lại."

Đường Anh hai mắt lập tức sáng lên, nói: "Tốt, cám ơn Đường lão sư, cũng cám ơn niên đệ chiếu cố." Nàng thật sự vui vẻ, nàng làm ở chỗ này là có trích phần trăm đấy. 30 miếng Tử cấp huy chương, nàng trích phần trăm chí ít cũng có 3 miếng Hoàng cấp huy chương. Chỉ một lát lợi nhuận 3 miếng Hoàng cấp huy chương như vậy, tốc độ tuyệt đối đủ nhanh. Cho nên, công tác ở văn phòng trao đổi đặc biệt thật ra là một công việc béo bở, cho dù là trong Nội viện, cũng không phải ai cũng có thể cướp được phần công tác này.

"Đường lão sư, niên đệ, các ngươi đợi một chút. Ta trước tiên tính toán giá cả chiết khấu cho Đường lão sư, đồng thời thỉnh lão sư Nội viện đem mười vạn năm Tử Tiên Linh Chi tới đây." Đường Anh nói những lời này xong, vội vàng rời đi, giống như là sợ thầy trò bọn họ sẽ đổi ý.

Đường Anh vừa đi, Đường Chấn Hoa liền không nhịn được cau mày nói: “Tiểu tử nhà ngươi nghĩ cái gì vậy? Không phải ta đã nói cho ngươi hiệu quả của Tử Tiên Linh Chi so với giá không cao rồi sao?

Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng, nói: "Lão sư, đầu tiên, nó có thể làm cho ta tăng gấp hai tốc độ tu luyện trong vòng một năm. Người cũng biết, tốc độ tăng lên hồn lực của ta là chậm nhất năm nhất đấy. Mọi người hiện tại tu vi bình quân đều tứ hoàn rồi, ta khoảng cách tới tứ hoàn còn có chênh lệch không nhỏ. Hơn nữa thời điểm ta đột phá hồn lực dường như rất khó khăn. Ngoài ra, Tử Tiên Linh Chi có thể làm cho kinh mạch trở nên kiên cường dẻo dai, điểm này mới là ta coi trọng nhất đấy. Đối với người khác mà nói, tính ra nó ko đáng giá lắm, nhưng rất tốt với ta."

Đường Chấn Hoa sửng sốt một lát, hắn cũng là người thông minh, nếu không cũng không dạy ra những đệ tử như Ngân Thiên Phàm cùng Lam Hiên Vũ vậy. Đường Chấn Hoa hỏi: "Ý của ngươi là. . . bởi vì sinh mệnh năng lượng của ngươi thân hòa độ cao?"

Lam Hiên Vũ cười hắc hắc, không có lên tiếng. Hắn biết lão sư đã hiểu.

Nếu như cường độ kinh mạch của mình có cấp độ Phong Hào Đấu La, như vậy, tại Hải Thần Hồ tu luyện một lần có thể mang đi bao nhiêu sinh mệnh năng lượng? Tương đương với năng lượng mà Phong Hào Đấu La có thể thừa nhận a!

Hắn lúc nào mới có thể tu luyện thành Phong Hào Đấu La? Trong khoảng thời gian này, chỉ cần một mực ở Hải Thần Hồ tu luyện, đều là có lời. Từ góc độ đầu tư mà nói, đây tuyệt đối là có lợi nhất đấy. Huống chi nó còn có thể củng cố nền tảng, kích phát tiềm năng. Cho nên, Lam Hiên Vũ nhìn một vòng, một lúc sau liền phát hiện, không có gì so với mười vạn năm Tử Tiên Linh Chi thích hợp với mình hơn rồi.

Tuy rằng rất đắt, nhưng hắn hiện tại rất giàu có, sau khi mua xong, trừ bỏ khoản đầu tư, vẫn còn lại hơn 40 miếng Tử cấp huy chương đây.

"Đúng rồi, lão sư, hôm nay có người nói với ta, đệ tử năm thứ tư cùng năm thứ ba sẽ có khác biệt rất lớn. Ngày kia chúng ta phải đối mặt với đối thủ năm thứ tư. Người có thể nói cho ta biết, năm thứ tư khác ở chỗ nào không?" Lam Hiên Vũ đột nhiên nghĩ đến lời thanh niên trung thực lúc trước nói.

Đường Chấn Hoa hai mắt híp lại, ánh mắt thâm ý mà nhìn hắn một cái, nói: "Tự mình tìm đáp án ở trong trận đấu a. Ta chỉ có thể nói cho ngươi, cẩn thận không một chút phân tâm."

Lam Hiên Vũ im lặng, cũng càng thêm hiếu kỳ rồi, bởi vì lời của Đường Chấn Hoa tương đương với xác nhận lời nói lúc trước của trung thực thanh niên kia. Năm thứ tư hiển nhiên là có lá bài tẩy.

Lam Hiên Vũ hiện tại không biết át chủ bài này là cái gì, điều này làm cho trong lòng của hắn tràn đầy cảnh giác.

"Được rồi, đi thôi, chờ bọn hắn mang thứ đó đến rồi cầm đi là được rồi." Một lúc bỏ ra nhiều như vậy Tử cấp huy chương, Đường Chấn Hoa cảm thấy có chút đau lòng thay cho Lam Hiên Vũ.

Lam Hiên Vũ lại hỏi: "Lão sư, người có thể được giảm giá bao nhiêu a?"

Đường Chấn Hoa nói: "85%."

Lam Hiên Vũ có chút thất vọng mà nói: " Giảm giá ít như vậy sao? Ta còn tưởng tối thiểu phải giảm giá 50% hoặc 60% đây."

Đường Chấn Hoa tức giận nói: "Ngươi khi những thứ kia là cái gì? Rau cải trắng sao? Còn đòi giảm giá 60%? 85% đã là giá chiết khấu thấp nhất Ngoại viện bên này có thể nhận được rồi. Giá của những vật phẩm này thậm chí còn cao hơn giá chiết khấu...."

Lam Hiên Vũ cười hắc hắc, nói: "Lão sư, vậy ngài chờ ta một lát, ta chọn thêm mấy thứ nữa." Hắn vừa nói vừa chạy ra ngoài.

Lam Hiên Vũ trí nhớ cực kỳ tốt, đồ vật lúc trước xem qua hắn cơ bản đều nhớ kỹ, nhất là một ít đồ vật hắn quan tâm. Hắn hiện tại chính là muốn xác nhận một chút tác dụng của những vật này.

Lần này hắn đến mua sắm đương nhiên không chỉ vì một mình, muốn chiến thắng năm thứ tư, thậm chí đi được xa hơn, toàn bộ đoàn đội đều cần phải cải thiện. Trước khi đặt cược hắn cũng đã nghĩ kỹ, thành công hắn cùng đồng bạn chia tiền lời, thua chính mình trả nợ từ từ. Đây là sự tự tin sau khi hắn có được năng lực rèn.

Hắn lúc trước đã chú ý tới một ít thứ tốt có thể làm cho thực lực đồng bạn tăng lên, hơn nữa không ảnh hưởng đến tương lai mọi người tu luyện. Thừa dịp hiện tại có tiền, hơn nữa cùng lão sư tới là có giảm giá, hắn quyết định mua càng sớm càng tốt.

Rất nhanh, Lam Hiên Vũ đã trở về. Lúc này, Đường Anh cũng đã quay lại. Lam Hiên Vũ nói cho Đường Anh một loạt tên vật phẩm cùng đánh số.

Khi Đường Anh đem danh sách ghi chép toàn bộ vật phẩm hắn muốn, hơn nữa sau khi tính toán tổng giá trị, sắc mặt của nàng lập tức trở nên có chút khó coi: "Niên đệ, ngươi như vậy không tốt a! Ngươi một lúc mua nhiều như vậy, còn muốn dùng chiết khấu của Đường lão sư, chúng ta thật sự sẽ thiệt thòi rất nhiều đấy."

Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng, nói: "Không phải ta muốn, chính là lão sư muốn a. Ta chỉ là giúp đỡ lão sư thôi, học tỷ, cái này không trái với quy định a?"

Đường Anh rất bất đắc dĩ.

Một bên Đường Chấn Hoa tiến lên hỏi: "Hắn đến cùng mua bao nhiêu?"

Đường Anh cười khổ nói: "Toàn bộ tổng cộng 72 miếng Tử cấp huy chương. Đường lão sư, người có chắc ko? Việc này nhất định phải lên báo Nội viện đấy, dù sao số lượng cũng quá lớn."

Đường Chấn Hoa kinh ngạc nhìn Lam Hiên Vũ bên cạnh, hỏi: "Ngươi phát sốt rồi à? Một lúc mua nhiều như vậy, chính ngươi dùng được sao? Ngươi đừng hối hận đó.”

Lam Hiên Vũ chọn đại đa số đều là thiên tài địa bảo, Đường Chấn Hoa lướt qua một vòng màn hình đã nhìn ra. Lam Hiên Vũ cười nói: "Không hoàn toàn là của mình ta, còn có những đồng bạn của ta đấy. Lão sư, ta chắc chắn sẽ không mua linh tinh, người yên tâm đi."

72 miếng Tử cấp huy chương, giảm giá 85% là 61,2 miếng Tử cấp huy chương. Số tiền này tuyệt đối là khổng lồ đấy, nhưng mà Lam Hiên Vũ cảm thấy đáng giá.

Huy chương có được thông qua đặt cược, tiêu hao cũng không đến nỗi đau lòng như vậy. Huống chi tiêu hết đống huy chương này, hắn đã nhận được một ít tài nguyên rất hữu dụng.

Sau khi Đường Chấn Hoa hướng Lam Hiên Vũ hỏi đi hỏi lại mấy lần, trong nội tâm không khỏi thầm nghĩ: Thật sự là một đời người mới thay người cũ a! Những học sinh khác của hắn tuy rằng cũng có tinh thần mạo hiểm, nhưng so với tiểu tử trước mắt này còn cẩn thận chặt chẽ hơn nhiều. Kỳ binh thường được thành lập trên cơ sở cẩn thận, xác thực nhiều mặt. Lam Hiên Vũ tuy rằng cũng am hiểu kỳ binh, hơn nữa làm được không tồi, thế nhưng hắn so với vài tên đệ tử khác dám mạo hiểm hơn nhiều lắm. Ít nhất dùng tiền như vậy, tại Ngoại viện cũng tuyệt đối là độc nhất.

Sau khi ký tên, xác nhận ngày mai những vật này sẽ được đưa đến văn phòng trao đổi đặc biệt, Lam Hiên Vũ lúc này mới cùng Đường Chấn Hoa ra khỏi Trung tâm hối đoái.

Thẳng đến lúc này, hắn rút cuộc mới cảm thấy đau lòng, bởi vì thật sự là hao phí hơi nhiều. Hắn bỏ ra 62 miếng Tử cấp huy chương đưa cho lão sư. Lúc trả tiền, vốn dĩ hắn định mặc cả 0.2 miếng Tử cấp huy chương kia, nhưng Đường Anh kiên quyết không đồng ý.

Lam Hiên Vũ tính toán tài sản của mình một chút, trước mắt còn Tử cấp huy chương có thể sử dụng còn 65 miếng, bao gồm khoản đầu tư cùng số tiền còn lại trước đó.