Dịch: Dương Thành
Bản cv lấy từ truyenyy.com
---------------------------------
Lam Hiên Vũ thậm chí suy nghĩ, nếu như hắn đăng tấm hình này lên Trung tâm hối đoái, đặt tiêu đề "Đệ nhất phú ông Ngoại viện tài sản có bao nhiêu?", có thể hấp dẫn nhiều người dùng tiền đến xem hay không?? Nhưng cân nhắc đến việc khoe của cũng không tốt, hắn quyết định không làm như vậy.
Hiện tại có nên đem trả huy chương hay không đây? Trả hiệp hội Đoán Tạo Sư 50 miếng Tử cấp huy chương, mình còn có hơn 70 miếng Tử cấp huy chương.
Bất quá, hắn ngược lại cũng không quá sốt ruột, dù sao thì lợi nhuận đầu tư hiệp hội Đoán Tạo Sư yêu cầu cũng không cao, mỗi tháng đại khái là năm miếng Hoàng cấp huy chương, đây tuyệt đối là khoản đầu tư với mục đích giúp đỡ.
Điều khiến hắn suy nghĩ chính là lời đề nghị vị lão sư tướng mạo chất phác kia đưa ra.
Văn phòng trao đổi đặc biệt? Chỗ đó sẽ có cái gì đây? Còn có thể để cho thực lực của ta tăng lên nhanh hơn?
Lam Hiên Vũ suy nghĩ một chút, quyết định đi xem.
Hắn không thông báo cho đồng bạn, dù sao hiện tại cũng không ai biết hắn có nhiều huy chương như vậy.
Đi tìm hiểu trước rồi hãy nói a. Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ cất kỹ huy chương của mình, đi thẳng đến Trung tâm hối đoái.
Trung tâm hối đoái vĩnh viễn cũng không thiếu đệ tử cùng lão sư. Lam Hiên Vũ cúi đầu đi vào trung tâm, nhìn xung quanh, sau đó trở về trước quầy cố vấn.
Ngồi phía sau quầy cố vấn là một nữ học viên trẻ trung xinh đẹp, mặc đồng phục màu xanh lá, nhìn qua chừng mười sáu mười bảy tuổi.
"Chào học tỷ, ta muốn hỏi một số chuyện." Lam Hiên Vũ cười híp mắt nói ra.
Hai con mắt của hắn thật to, trong suốt mà sáng ngời, trên khuôn mặt xinh đẹp còn mang theo vài phần ngây thơ, rất dễ gây được hảo cảm.
"Niên đệ, ngươi muốn hỏi điều gì?" Nữ học viên kia đứng người lên, cười hỏi.
Nàng vừa đứng lên, Lam Hiên Vũ mới phát hiện học tỷ cũng không thấp, so với chính mình còn cao hơn nửa cái đầu, chí ít cũng 1m75.
"Nghe nói Trung tâm hối đoái chúng ta có một cái văn phòng trao đổi đặc biệt, ta muốn vào trong đó xem một chút, nhưng ta không biết ở chỗ nào." Lam Hiên Vũ vội vàng nói rõ ý đồ đến.
Nữ học viên kia sửng sốt một lát, nói: "Văn phòng trao đổi đặc biệt? Cái này có tiêu chuẩn đầu vào đấy. Ngươi nhất định phải đưa ra tài sản chứng minh, được học viện nhận định có tư cách mới có thể gia nhập, hơn nữa phải đi qua phê duyệt.”
Lam Hiên Vũ cau mày nói: "Phiền toái như vậy sao?
"Đúng vậy. Bởi vì vật phẩm tại văn phòng trao đổi đặc biệt đều thập phần trân quý, cho nên đối với cái này học viện có quy định rõ ràng. Hoàn thành thủ tục phê duyệt phải mất bảy ngày làm việc, còn muốn ngươi cung cấp tài sản chứng minh không có vấn đề."
Lam Hiên Vũ im lặng, bảy ngày làm việc? Sau bảy ngày có khi thi đấu đối kháng đã xong rồi a!
"Chỉ cần một miếng Hoàng cấp huy chương, ngươi có thể dùng tư cách của ta tiến vào trong đó, đi tìm thứ tốt thích hợp với ngươi." Đúng lúc này, một thanh âm quen thuộc vang lên.
Lam Hiên Vũ quay người nhìn lại, lập tức thấy được khuôn mặt quen thuộc kia, chẳng phải là vị "Lão sư" tướng mạo chất phác trung thực lúc trước hắn vừa mới gặp sao?
Lam Hiên Vũ nhíu mày, cuối cùng đã minh bạch ý tứ đối phương, hóa ra hắn ở chỗ này chờ đợi mình chẳng qua là dùng một chút tư cách, muốn một miếng Hoàng cấp huy chương a!
"Lão sư, người thật sự tốt như vậy sao? Lợi dụng tiền của học viên, lương tâm của người sẽ không đau nhức sao?" Lam Hiên Vũ không khách khí nói một câu, sau đó xoay người rời đi.
Cứ việc Lam Hiên Vũ hiện tại coi như là phú ông Ngoại viện, nhưng hắn cũng không thể xài tiền bậy bạ a! Một miếng Hoàng cấp huy chương, giá trị cũng không thấp, có thể mua mười bình nước Hải Thần Hồ. Ba miếng thì có thể đi Hải Thần Hồ tu luyện một lần rồi.
Nhìn xem Lam Hiên Vũ vội vàng rời đi, thanh niên trung thực rất bất đắc dĩ, nói: "Không nghĩ tới tiểu học đệ này vẫn là vắt cổ chày ra nước a!"
Phía sau quầy cố vấn, nữ học viên kia tức giận nói: "Ngươi ko thấy cắn rứt lương tâm sao? Còn dám kiếm tiền từ trên người tiểu học đệ?"
Thanh niên trung thực cười khổ nói: "Cưng à, đó là do ngươi không biết tình huống, tiểu tử này hiện tại rất có thể còn nhiều tiền hơn ta."
Nữ học viên kia sửng sốt một lát, nói: "Không thể nào? Còn nữa, vì cái gì hắn gọi ngươi là lão sư?"
Thanh niên trung thực sờ lên mũi, nói: "Có thể là đã hiểu lầm a."
Nữ học viên kia đột nhiên "Phụt" cười một tiếng, nói: "Không phải là do ngươi già hay sao? Hơn nữa ngươi cũng không có mặc đồng phục, khó trách."
Thanh niên trung thực giả bộ tức giận, nói: "Ngươi cứ như vậy sẽ không có bằng hữu đấy."
Nữ học viên kia hừ một tiếng, nói: "Không có thì thôi. Ngươi đi đi."
"Ta sai rồi." Thanh niên trung thực lập tức nịnh nọt. "Ta cố gắng kiếm tiền, còn không phải vì tương lai muốn cho ngươi một cuộc sống tốt đẹp sao? Cục cưng, ta sai rồi. Ngươi trừng phạt ta đi."
"Thấy gì không? Cửa ở đằng kia, tự mình cút ra ngoài."
Lam Hiên Vũ cũng không có rời khỏi Trung tâm hối đoái, mà là đi tới cửa bấm điện thoại. Hắn thông minh cỡ nào, biết mình không có tư cách này, thủ tục cũng cần thời gian một tuần, hiển nhiên là không kịp, nhưng có người có tư cách a! Hơn nữa là người tuyệt sẽ không quản hắn tiêu tiền.
"Lão sư, hôm nay chúng ta thắng." Điện thoại vừa kết nối, Lam Hiên Vũ liền mừng rỡ nói ra.
"Ừm, thắng là tốt rồi. Quá trình như thế nào?" Thanh âm lười biếng của Đường Chấn Hoa truyền đến. Lam Hiên Vũ nghe ra được hình như hắn lại đang uống rượu. Trừ khi đi học, vị lão sư "lôi thôi" này tựa hồ cũng không phải quá đáng tin cậy.
"Lão sư, là như thế này, ta tại hiệp hội Đoán Tạo Sư tìm được một khoản đầu tư, dùng kim loại hiếm đạt được trong cuộc thi cuối kỳ lần trước làm thế chấp. Ta muốn nhìn một chút Trung tâm hối đoái bên này có đồ vật gì thích hợp tăng cường thực lực hay không. Nghe nói nơi này có một cái văn phòng trao đổi đặc biệt, nhưng ta không có tư cách đi vào, người xem có thể dẫn ta vào hay không?"
"Đầu tư? Tiểu tử nhà ngươi cũng láo cá chó thật! Mà ko sao, đầu tư loại sự tình này cũng không tệ, ngươi không trả bọn hắn cũng không làm được gì!" Thanh âm Đường Chấn Hoa trở nên hưng phấn.
Lam Hiên Vũ im lặng một hồi, nghĩ thầm: Người thật sự dạy ta như vậy sao?
"Lão sư, vậy ngài xem. . ."
"Ngươi ở chỗ nào?" Đường Chấn Hoa hỏi
"Ngay tại cửa ra vào Trung tâm hối đoái." Lam Hiên Vũ vội trả lời.
"Được, ngươi ở chỗ đó chờ ta, bây giờ ta qua." Tâm tình Đường Chấn Hoa tựa hồ bắt đầu thay đổi.
"Đầu tư", hai chữ này có uy lực lớn như vậy sao? Trong nội tâm Lam Hiên Vũ tự hỏi, vị lão sư này của mình có phải đã từng trải qua đầu tư thất bại hay ko đây?
Đúng lúc này, thanh niên trung thực mặt mày ủ rũ từ bên trong đi ra, nhìn Lam Hiên Vũ một cái. Lam Hiên Vũ cũng nhìn hắn, cảm thấy ánh mắt của hắn nhìn mình tựa hồ có chút không có hảo ý."Mua bán không thành tại nhân nghĩa, chúng ta sau này còn gặp lại. Lần sau ta cảm thấy ngươi sẽ không cự tuyệt ta." Thanh niên trung thực cười cười nhìn hắn, sải bước đi.
Vị lão sư này thật là có chút kỳ quái a! Cho tới bây giờ Lam Hiên Vũ vẫn còn cho rằng vị này là lão sư đây.
Không lâu sau, Đường Chấn Hoa xuất hiện trước mặt Lam Hiên Vũ. Quả nhiên, khi hắn tiến đến gần, Lam Hiên Vũ rõ ràng ngửi thấy mùi rượu từ trên người hắn.
"Lão sư." Lam Hiên Vũ cung kính hành lễ.
"Ừm, đi theo ta." Đường Chấn Hoa cất bước đi vào Trung tâm hối đoái. Hắn không dừng lại ở đại sảnh, đi thẳng vào trong thang máy.
Trung tâm hối đoái có rất nhiều thang máy, hắn mang theo Lam Hiên Vũ đi tới trong cùng, dừng lại trước một cái thang máy màu đen tầm thường, từ trong túi lấy ra một tấm thẻ màu đen, quẹt qua một bên. Lập tức, cửa thang máy mở ra.
Lam Hiên Vũ đi theo Đường Chấn Hoa vào thang máy, trong thang máy không có nút, sau khi cửa thang máy đóng lại, Lam Hiên Vũ lập tức cảm giác được thang máy bắt đầu đi lên.
Đường Chấn Hoa nói: "Ta cũng có một khoảng thời gian không tới đây rồi. Ngươi muốn mua thứ tốt đúng là phải tới nơi này, tuy rằng giá cả rất cao, nhưng đều là đáng giá đấy. A, đúng rồi, ngươi muốn mua cái gì nói cho ta biết trước, ta thay ngươi mua, ngươi đem huy chương cho ta là được. Lão sư cùng học viên Nội viện là được giảm giá đấy. Nếu như đệ tử Ngoại viện trực tiếp mua, chẳng những là giá gốc, còn phải trả thêm phí thủ tục.”