Thụ lão vừa xuất hiện, toàn bộ sinh mệnh khí tức bên trong phòng đấu giá lập tức trở nên nồng đậm, tất cả mọi người bất giác an tĩnh lại, nhìn chăm chú lên Thụ lão.
"Ta đại biểu Học viện Sử Lai Khắc hoan nghênh mọi người đến tham gia buổi đấu giá hôm nay. Từ ý nào đó mà nói, Bạch Ngân Long Thương đúng là hàng không bán, cho nên, hôm nay chúng ta đem giá cả điều chỉnh đến vạn ức. Đoán chừng ngày mai dư luận sẽ lại công kích chúng ta, nhưng không sao, ai bảo lão già ta mặt dày đây?" Thụ lão hài hước nói.
Vạn ức? Bạch Ngân Long Thương giá cả tăng lên tới vạn ức đồng liên bang? Mọi người có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười, không khỏi hít sâu một hơi, Học viện Sử Lai Khắc đúng thật là chỉ đem Bạch Ngân Long Thương ra khoe khoang.
Thụ lão than nhẹ một tiếng, nói: " Chủ nhân ban đầu của Bạch Ngân Long Thương cùng Học viện Sử Lai Khắc chúng ta có quan hệ rất mật thiết. Cái Thần Khí này một mực được lưu giữ trong học viện, hôm nay sau khi biểu hiện ra sẽ bị học viện thu hồi. Mời mọi người xem."
Nói xong, Thụ lão nâng tay phải lên, lòng bàn tay sáng lên một đạo hào quang thanh bích sắc (xanh biếc), trung tâm vầng hào quang màu sắc rất sâu, phảng phất như có một cái không gian độc lập đang từ từ mở ra.
Tiếp theo trong nháy mắt, một đạo ngân quang linh hoạt chui ra, lặng yên không một tiếng động rơi vào trong lòng bàn tay Thụ lão. Đó là một cây trường thương màu bạc, phía trên không có bất kỳ hoa văn trang trí gì, nhìn qua giống như là dùng kim loại màu bạc bình thường mà rèn thành, cũng không có gì đặc biệt.
Thế nhưng, trong khoảnh khắc tiếp theo nó xuất hiện, toàn bộ không khí bên trong phòng đấu giá tựa hồ phát sinh biến hóa, giống như trở nên đặc dính rồi.
Lam Hiên Vũ trợn mắt nhìn, bởi vì hắn chứng kiến có vô số nguyên tố chung quanh cán trường thương màu bạc kia.
Người khác không nhìn thấy, nhưng hắn lại có thể thấy rõ ràng, nguyên tố có màu lam, màu đỏ, màu xanh, màu vàng, màu bạc, màu đen, màu vàng, bảy loại màu sắc nguyên tố xung quanh trường thương màu bạc như đang nhảy nhót.
Đây chính là Thần Khí sao?
Thụ lão mỉm cười nhìn trường thương trong tay, đang định mở miệng nói gì đó, đột nhiên, Bạch Ngân Long Thương không biết từ đâu run lên, chung quanh nó nguyên tố bắt đầu trở nên cuồng bạo.
"Hả?" Thụ lão ánh mắt ngưng tụ, trên người đột nhiên phát ra hào quang thanh bích sắc, sinh mệnh khí tức cực kỳ nồng đậm lập tức hướng Bạch Ngân Long Thương vọt qua, chẳng biết tại sao lại muốn áp chế cái Thần Khí xuất hiện dị thường này.
Vừa lúc đó, một đạo thân ảnh màu đỏ sậm lặng yên không một tiếng động xuất hiện ngay sau lưng Thụ lão, hai đạo hào quang màu đỏ sậm giao nhau chém ra.
Dùng thực lực của Thụ lão, hắn cũng cảm nhận được thời điểm hai đạo hào quang kia đến gần. Nhưng lúc này hắn đang toàn lực áp chế Bạch Ngân Long Thương, đã có cảm giác không kịp ngăn cản rồi, lập tức sắc mặt đại biến.
Hắn không chút do dự đem Bạch Ngân Long Thương trong tay đâm ra, ánh sáng màu bạc lóng lánh chói mắt, dưới sinh mệnh khí tức rót vào, Bạch Ngân Long Thương thương mang lập loè.
"Đương!" Trong tiếng giòn vang, sau lưng Thụ lão, một cái vòng xoáy màu đỏ sậm không hề báo hiệu mà xuất hiện. Một cỗ hấp lực rất mạnh lập tức xuất hiện, kéo túm lấy Thụ lão, muốn đem hắn hút vào bên trong cái vòng xoáy kia.
Cái vòng xoáy kia hấp lực thật sự là quá mạnh mẽ, đến mức tất cả mọi người phía dưới đều bị hút về phía sân khấu.
Ai có thể nghĩ đến lại có người dám động thủ tại Thành Sử Lai Khắc? Đã rất nhiều năm qua không có xuất hiện tình huống này.
Hơn nữa, thực lực người kia rất mạnh, làm cho người ta kinh hãi. Phải biết rằng, Thụ lão là phó Các chủ Hải Thần Các, hơn nữa là người đứng đầu Sinh Mệnh học phái, thực lực cực kỳ khủng bố, là cường giả Thần cấp chân chính, cũng là một trong mấy vị cường giả đỉnh cấp của Học viện Sử Lai Khắc.
Hắn đồng thời còn là Vĩnh Hằng Chi Thụ Thủ Hộ Giả. Trong phạm vi Thành Sử Lai Khắc, hắn tùy lúc có thể mượn lực lượng của Vĩnh Hằng Chi Thụ. Đây cũng là vì cái gì Học viện yên tâm để cho hắn mang theo Bạch Ngân Long Thương đến phòng đấu giá.
Nhưng mà, cái kẻ đánh lén này bộc phát ra sức chiến đấu thật sự là quá mạnh mẽ. Dưới tình huống cầm trong tay Bạch Ngân Long Thương, Thụ lão vậy mà hoàn toàn ở vào trạng thái bị động.
Thụ lão hừ lạnh một tiếng, hai chân đột nhiên sinh ra rễ cây, toàn thân đều biến thành một màu thanh bích sắc, hất đầu một cái, chòm râu tung bay, hóa thành từng đám dây leo vừa thô vừa to bắn ra, đem người trên không trung nhao nhao cuốn lấy, không để cho bọn chúng bị vòng xoáy phía sau hắn hút đi.
Lúc này, hai đạo hào quang màu đỏ sậm xẹt qua sau lưng Thụ lão, công kích kia thật sự là quá nhanh. Tiếp theo trong nháy mắt, một đạo thân ảnh từ trên người Thụ lão lao qua, bên hông hắn lưu lại một vết thương thật sâu.
Sắc mặt Thụ lão không có chút nào biến hóa, vết thương trên người nhanh chóng khép lại. Cùng lúc đó, hai con ngươi hắn sáng lên, đó là màu vàng rực rỡ, toàn bộ Thành Sử Lai Khắc đều rung động. Một cỗ sinh mệnh năng lượng lập tức bộc phát, thương thế của Thụ lão khỏi hẳn, đồng thời khí tức tăng vọt.
"Vĩnh Hằng Chi Thụ!" Thanh âm trầm thấp khàn khàn vang lên.
Tiếp theo trong nháy mắt, hào quang màu đỏ sậm kia đột nhiên biến thành hồng sắc.
Thụ lão cảm thấy thần trí của mình thoáng hoảng hốt một lát, ngay sau đó, cánh tay phải của hắn cũng đã đứt, tuy rằng cơ hồ trong nháy mắt hắn lại mọc ra một cánh tay khác, thế nhưng, trong cánh tay kia đang cầm Bạch Ngân Long Thương a!
Người nọ cầm chặt Bạch Ngân Long Thương, trên người hào quang màu đỏ sậm lóe lên, lập tức biến mất.
"Khốn nạn!" Thụ lão nổi giận. Sinh mệnh năng lượng kinh khủng đột nhiên tràn ra, phong tỏa tất cả không gian chung quanh. Thế nhưng, đạo thân ảnh kia như là chưa bao giờ xuất hiện, không hề có tung tích.
Tất cả những điều này nói thì chậm, nhưng trên thực tế diễn ra trong chớp mắt. Từ lúc thân ảnh màu đỏ sậm tập kích Thụ lão đến lúc bắt được Bạch Ngân Long Thương, tổng cộng chỉ dùng mấy lần thời gian hô hấp mà thôi.
Bạch Ngân Long Thương bị cướp đi?
Lúc này, Thụ lão đưa tất cả mọi người về lại chỗ ngồi, thân thể lóe lên, liền biến mất ngay tại chỗ.
An Bội Cửu lúc trước cũng bị cỗ hấp lực rất mạnh này hút lên, cũng được rễ cây Thụ lão cứu. Hai vị lúc trước giao thủ trên sân khấu rõ ràng là cực hạn cường giả Thần cấp đương thời a, tuy rằng thực lực của nàng cũng tương đối mạnh, thế nhưng nàng buồn bã phát hiện, tại Thần cấp cường giả trước mặt, chính mình vậy mà không thể làm được gì, thậm chí còn bị khống chế.
"Ơ, Na Na lão sư đâu?" Đúng lúc này, bên tai An Bội Cửu đột nhiên truyền đến thanh âm kinh ngạc của Lam Hiên Vũ, nàng hoảng sợ quay đầu nhìn lại. Na Na lúc trước vẫn ngồi ở bên cạnh nàng lúc này đã biến mất.
Thành Sử Lai Khắc ngoài trăm dặm.
Trên không trung, một khe hở đột nhiên hiện ra, một đạo thân ảnh màu đỏ sậm từ đó lao ra.
Hắn mặc một bộ áo choàng màu đỏ sậm, tay phải cầm theo hai thanh lưỡi dao sắc bén, tay trái thì cầm lấy Bạch Ngân Long Thương.
Trên người hắn áo choàng màu đỏ sậm không ngừng bốc lên từng đoàn từng đoàn quang diễm, hắn đeo mặt nạ, che khuất mặt của mình.
Hắn thở dài một hơi, tự nhủ: "May mà có Thần Ẩn Phi Phong che đậy khí tức, nếu không thật đúng là không cách nào thoát khỏi Vĩnh Hằng Chi Thụ. Bất quá, ta vẫn phải ly khai Mẫu tinh càng sớm càng tốt."
Đúng lúc này, hắn đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy từng đạo ánh sáng bỗng nhiên xuất hiện bốn phương tám hướng. Ngân quang lập lòe, một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở trước hắn người cách đó không xa.
Mái tóc dài màu bạc chải thành bím tóc rủ xuống ở sau ót, trên mặt đeo khẩu trang, chỉ lộ ra một đôi mắt trong suốt màu tím.
"Đưa Bạch Ngân Long Thương cho ta." Nàng thản nhiên nói.