Chương 15: Chứng nhận chức nghiệp

Rất hiển nhiên Lâm Trần không biết chuyện này, cho dù biết cũng không thèm quan tâm, Cầm Phong chính là đứa nhỏ duy nhất làm bạn với hắn từ khi bị dịch chuyển tới một nơi xa lạ. Giờ phút này ngồi ăn chung thì có làm sao?

Trong lúc ăn Lâm Trần hơi ngừng lại, nguyên nhân là bàn bên cạnh trong lúc nói chuyện đưa tới chú ý, bên bàn là ba người đàn ông trung niên, cả ba đều mang theo huy hiệu Lính Đánh Thuê, nhưng hắn không biết bọn họ là chức nghiệp phụ trợ sẽ là gì.

Hắn cũng thật sự không hiểu vì sao Thiên Quang lại chứng cho cái nghề Lính Đánh Thuê này, hơn hết bọn họ đều là loại người liếm máu trên dao mà sống.

“Nói cho ngươi chuyện này, ở ngoài Trấn Hồng Lai xuất hiện một yêu thú, có người ở rìa Quyến Vệ Sâm Lâm phát hiện mấy cái thi thể, còn có mấy cái xác ma linh thú, cách chết giống nhau như đúc, cùng bị rút xương và máu cho tới chết, mà theo các Kiểm Pháp Y điều tra, những cái xác hoàn toàn không có vết thương gì.” Trung niên râu ria đầy mặt vừa uống cạn một ly rượu vừa nói

“Vậy mà ngươi cũng nghe nói rồi? Ai da, nguyên một đội bảy người của công hội Hồng Lai, đang sống sờ sờ, chớp mắt chết hết, hiện giờ không ai đi trị yêu thú này, lại để nó sống yên ổn hại chết biết bao nhiêu người, rồi ai dám bước vào Quyển Vệ Sâm Lâm đây? Tính sơ sơ hơn tuần nay đã có bốn mươi bảy người gặp nạn.” Trung niên trẻ nhất lắc đầu nói.

“Sao lại không có ai, hiện tại đang có lệnh triệu tập đi giết yêu thú kia mà!” Trung niên râu dê hưng phấn nói.

“Đúng vậy, nghe nói lần này, người tổ chức lệnh triệu tập là mấy tên Mạo Hiểm Giả có thật lực Trung Cấp!”

“Nghe đâu còn có một Biến Trang Sư Cao Cấp đi cùng.”

“Thiệt sao? Làm sao các ngươi biết? Chuyện này tốt nha, có chức nghiệp Thượng Lưu Đoạn đi cùng, cơ hội chiến thắng sẽ rất cao!”

“Tất nhiên, ta còn đã đi báo danh đây, hôm qua, lúc bọn hắn tại công hội ban bố nhiệm vụ, lúc đó ta liền báo dánh. Này, ba huynh đệ chúng ta sao không cùng đi?”

Người trung niên trẻ nhất không do dự, hô ta, trên tay cầm theo ly rượu: “Duyệt, ta cũng gia nhập, ta cũng muốn giết yêu thú, lấy chút đồ từ yêu thú đến Chức nghiệp đài thăng cấp, từ Liệp Nhân Giả có khi thăng lên làm Liệp Nỏ Giả cũng không chừng. Đại ca Kurst, kính ngươi một ly.”

Chủ đề không dinh dưỡng phía sau Lâm Trần bỏ qua, về chuyện bọn hắn nói tới yêu thú, Lâm Trần liên tưởng đến xác con thỏ trắng và cánh tay bị hút hết thịt treo ở bụi cây, đồng thời cảm thấy bản thân rất may mắn, trôi qua hai đêm ở trong bìa rừng mà chưa đụng tới.

Ăn uống no say xong, Lâm Trần ôm Cầm Phong đi dạo phố, tục ngữ có câu, ăn trăm cân, chạy chín mươi chín bước, sống tới chín mươi tám năm, may mà không có ai xung quanh nghe được câu này, nếu có chắc sẽ bị phun nước bọt tới chết.

Tại Hồng Thiên Đại Lục, chỉ cần không bị độc bệnh chết, tự nhiên sẽ sống thọ tới một trăm năm mươi tuổi, càng tu luyện càng sống thọ hơn.

Từ trong túi tiền mua một tấm bản đồ, hỏi han một chút khu vực, mới biết bản thân cách xa Thành Bạch Vân một nửa bản đồ, đành phải bỏ qua, ngậm ngùi lần theo bản đồ khu vực trong tay đi tới Chi Nhánh Công Hội ở Trấn Hồng Lai.

Vừa vào trong cổng, Lâm Trần nhìn thấy một đôi nam nữ cách cổng không xa, cả hai đều mặc trang bị giáp nặng, người nam so tuổi tác, lớn hơn Lâm Trần rất nhiều, mặt chữ điền, hình thể cường tráng, trên cơ bắp còn ẩn hiện gân xanh lan tràn đầy cánh tay, nhìn vô cùng bá khí.

Nữ tử dáng người thon thả, mặc một chiếc áo giáp vàng ôm sát thân, tóc màu hồng nhạt, cột cao đuôi ngựa, phủ dài xuống tới hơn vai, nhìn có mấy phần giống Hoa Mộc Lan ở kiếp trước.

Nữ tử đang vẽ ra hình dáng với nội dung liên quan tới việc diệt trừ yêu thú, hình dạng toàn thân được bao quanh lá cây, chiều cao ước tính hơn ba mét, trong hình vẽ vừa giống dê, hoặc hươu hoặc nai, bên dưới còn có dòng chữ “Nguy hiểm, yêu thú chuyên công kích người”.

“Loài này vẫn chưa có khai phá, hành vi cực kỳ tàn nhẫn, nó không trực tiếp đánh giết người một cách bình thường, mà lại dùng sách kỹ năng chuyên về hệ Thảo, hút đi máu và làm mòn cả xương, tàn bạo hơn cho dù là não, thịt đều bị nó hút lấy.”

Không ai biết con Hươu xanh này có mục đích gì, có thể đây là niềm vui dựa theo thiên tính của nó.

Nhìn tới đây, Lâm Trần cố nhớ lại xem kiếp trước có những loài hươu gạc nào có khả năng giống như vậy, nhưng cố mấy cũng không có kết luận gì.

Hắn đi tới chỗ tiếp tân nói: “Ta muốn nhận nhiệm vụ kia.” Nói xong tay chỉ về phía nhiệm vụ săn giết con hươu xanh.

Chi Nhánh Công Hội là nơi chuyên cung cấp các loại nhiệm vụ như săn, bắt, giết, thu thập, bảo vệ, thủ hộ…, tương đồng chức nghiệp rất nhiều cũng có nhiều nhiệm vụ hiếm lạ đi theo.

Mà cần nhất để nhận nhiệm vụ ở công hội, cần có giấy chứng minh thân phận đã khảo nghiệm thực lực.

“Được, xin mời lấy ra chứng nhận chức nghiệp.”