Hắn rời đi nhanh chóng như 1 làm gió. Đại lao phía trong có khoảng 50 người cũng chạy thục mạng mà rời đi.
“ Thế nào rồi?” Phi Long khi thấy Phong Thần đi ra hắn hỏi.
“ Nàng bị trên Đà chủ nhốt trong mật thất.”
“ Biết được là tốt rồi. Bây giờ Thần Long giáo đang hỗn loạn ta sẽ lừa tên Đà chủ đi, ngươi sau lưng chặn đường những kẻ khác giúp ta. Nhanh chóng cắt đuôi chúng rồi quay lại đây chờ ta. Đừng ham chiến ta không muốn thu nhận 1 cái xác đâu.”
“ Được.”
“ Có cần ta gọi các nàng giúp ngươi không?”
Phi Long hỏi.
“ Không cần, ta muốn chạy chúng đừng hòng mà đuổi được ta.”
“ Ừ”
Phi Long và Phong Thần nhanh chóng bay về phía Thần Long giáo.
Rầm.
Một mảng tường lớn đã bị Phi Long thổi bay. Âm thanh lớn như vậy đã thu hút rất nhiều kẻ đi đến. Trên Đà chủ dẫn theo gần 100 tên thủ hạ ngự không mà đến. Giọng hắn khàn khàn” Lũ chuột nhắt các ngươi chết hết đi.”
Hắn lấy trong nhẫn ra một chiếc xích sắt dài tầm 3m, chiếc xích đen ngòm phía đầu có 1 lưỡi hái tỏa ra sát khí bức người. Hắn vung chiếc xích về phía Phi Long, từ lưỡi hái tiếng thê lương khóc lóc không ngừng phát ra các hư ảnh dữ tợn không ngừng bay về phía hắn.
Xìu xìu xìu.
1 đường dài theo hơi thở từ chiếc xích tất cả cỏ cây héo rũ. Phi Long khẽ huy động 2 chân vữa vặn tránh thoát. “Sát khí thật khủng bố” hắn tự nhủ.
Ngay nơi hắn sắp đặt chân lại 1 luồng khí nữa tiếp tục bay đến. Phi Long tiếp tục tránh thoát luồng khí khủng bố ấy trong gắng tấc. Hắn xoay người dùng hết sức bú mẹ mà phi thân vào bầu trời tối đen.
“ Muốn chạy?”
Gã Đà chủ đuổi theo phía sau hắn có khoảng 20 kẻ theo sau.
Ra đến ngoài thành tên Đà chủ đã bay trước mấy gã thuộc hạ của mình chừng 500m
- Phong Thần Trảm- 1 cái lốc xoáy chặn đường của 20 gã kia.
- Cẩn thận có kẻ đánh lén.
Keng keng keng
20 gã liên thủ chặn lại cơn lốc kia. Phong Thần sau khi đánh lén thất bại ngay lập tức theo một hướng khác đào tẩu.
“ 5 người theo Đà chủ còn lại theo ta bắt hắn.”
1 gã có dáng người to béo ra lệnh. Cái bụng của hắn phải có chu vi khoảng 120cm.
“Dạ.”
Phi Long vẫn duy trì khoảng cách với tên Đà chủ khoảng tầm 100m. Khi thấy phía sau thuộc hạ của tên kia không còn theo sát nữa hắn bỗng nhiên dừng lại. Trải qua 2 lần hợp hấp tên Đà chủ đã rút ngàn khoảng cách cùng hắn chỉ còn 50m.
Tên Đà chủ khuôn mặt nhăn nheo cười dữ tợn:
“ Chạy đi sao không chạy nữa.”
Phi Long cười lớn” Tại sao ta phải chạy lại đây đi”
Đôi mắt tên Đà chủ nheo lại hai mắt tràn ngập sát khí.
- Luyện Hồn trận.
Dứt lời của lão Phi Long cảm thấy trước mắt đều trở nên tối đen, âm thanh xung quanh cũng đột nhiên biến mất. Lúc này tràn ngập quanh hắn không khí như lắng đọng lại.
- Địa ngục Vĩnh hằng.
Từng hư ảnh toàn thân đầy máu bỗng nhiên từ trong màn đêm tịch mịch ấy tấn công vào người Phi Long. Chúng có khuôn mặt cực kì dữ tợn hai mắt đỏ ngầu chiếc miệng với những chiếc răng nàng sắc nhọn dài đến tận mang tai mở rộng ra kinh khủng như muốn xé toạc Phi Long ra vậy.
“ Khà khà khà đã vào trong Luyện Hồn trận của lão phu thì chuẩn bị mà nhận lấy chết từ từ và đau đớn đi.”
Giọng hắn khàn khàn vang vọng khắp 4 phía xung quanh Phi Long.
“ Đm Ung thư phổi bố còn đéo sợ chứ huống chi mấy cái ảo cảnh vớ vẩn này.”
Hắn nói xong nâng tay phải lên phía sau 1 con phượng hoàng toàn thân màu xanh đậm hiện ra . Thanh âm nó lảnh lót , hai cánh huy động một ngọn lửa màu xanh quỷ dị lan tràn bên trong màn đêm tĩnh mịch.
Ríu ríu ríu.
Theo từng tiếng kêu lảnh lót nhiệt độ bỗng chốc tăng lên với tốc độ chóng mặt. Những hình ảnh ghê rợn nhanh chóng bị ngọn lửa nóng bỏng đốt cháy thành tro, những tiếng gào rú man rợ theo đó không ngừng kêu lên.
Phụt tên Đà chủ phun ra một ngụm máu. Ảo cảnh là chiêu thức mạnh mẽ nhất của hắn đã bị phá. Để luyện được trận pháp này hắn đã phải rất khổ công. Mỗi ác quỷ bên trong đều là 1 linh hồn bị hắn phong ấn lại. Trước khi chết mỗi kẻ đều bị hắn tra tấn rất dã man để linh hồn bọn họ biến thành ác quỷ qua đó sẽ nâng lên tu vi cho lão.
Tên đà chủ này mỗi khi sử dụng luyện hồn trận thì tinh thần của hắn đều phải dồn một nửa vào trong trận pháp. Vì vậy khi Phi Long phá trận pháp một nửa cái mạng của lão cũng đã mất đi rồi.
Hắn hai mắt hằn học nhìn Phi Long mở miệng nói” Làm sao có thể, không thể như vậy được”
Phi Long cười vợt nói với hắn
“ Kẻ sắp chết cũng không cần biết nhiều như thế.”
Nói xong hắn túm lấy tên Đà chủ nhanh chóng mất dạng.
Phong Thần lúc này đang bị 15 gã đuổi theo, hắn cười khẩy vẻ mặt hết sức khốn nạn. Những kẻ kia đã bị hắn dắt theo chừng 20p lúc nào cũng suýt mất dấu lại tìm được hắn.
Tên béo thủ lĩnh cảm thấy có gì đó không đúng lắm vẫy tay bảo đám thuộc hạ dừng lại.
“ Không ổn điệu hổ ly sơn mau trở về”
Cả đám người quay ngược lại về Bình Gia Thành.
1 tiếng sau
“ Tại sao lâu như vậy vẫn không quay trở về được thế?”
“ Không đúng chúng ta bị hắn gài vào trận pháp rồi, mau chóng dừng lại đợi trời sáng”
Nếu Phong Thần ơn đây chắc chắn hắn sẽ bò ra mà cười. 15 tên không ngờ bị hắn dắt mũi từ đầu mà không biết. Đến khi phát hiện càng vùng vẫy lại càng lún sâu.
Đợi Phi Long gần 1 tiếng hắn mới quay lại, Phong Thần đã sốt hết ca ruột. “ Thế nào rồi.”
Hắn vội vàng hỏi.
“ Đi cứu người thôi ta biết chỗ rồi.”
Lấy ra hai bộ áo choàng rộng thùng thìng hắn đưa cho Phong Thần 1 bộ.
“Mặc vào đi đây là trang phục của Thần Long giáo sứ giả ta mới chôm được ở trong nhẫn trữ vật của tên Đà chủ kia. Giờ phải đàng hoàng mà vào haha.”
2 người bước rất nhanh về phân Đà của Thần Long giá. Khi nhìn thấy 2 người bước vào những người bên trong đều quỳ xuống 1 chân. Phi Long cao giọng hỏi
“ Chuyện gì đã xảy ra tại sao lại hỗn loạn thế này?”
Một tên cung kính nói:
“ Thưa hai vị sứ giả phân Đà bị đột nhập. Chúng đốt kho lương và giải cứu lúc tù nhân. Đà chủ đã dẫn người đi truy bắt.”
“ Hừ các ngươi làm việc quá tắc trách.”
Phi Long nói xong đi đến tên đó tay trái hắn để lên đỉnh đầu tên kia dùng sức bóp mạnh. Đầu tên kia nổ ra óc hắn vang tung toé. Đám người còn lại chứng kiến cảnh ấy đều sợ hãi tột độ.
“ Lấy hắn mà làm gương.”
Phi Long nói xong chắp tay đằng sau rồi bước nhanh về phòng tên Đà chủ. Trong căn phòng tràn ngập mùi máu tươi, khắp nơi trong các hộp kính là những bộ phận trên cơ thể của con người. Cảm giác khủng bố trong phòng suýt nữa làm Phi Long nôn ra. Tà môn, ghê rợn đến cực điểm.
“ Chỗ này.”
Hắn nói xong tay phải ấn lên 1 chỗ của sàn nhà. Hỏa diễm màu xanh nhanh chóng làm sàn nhà trở nên đỏ rực. Sau đó hắn dùng tay trái của mình làm lạnh chỗ sàn nhà đó.
Xong xuôi hắn nhìn Phong Thần cười cười
“ Hoá thành bụi cho ta”
Tay hắn nhẹ nhàng gõ, cả sàn nhà bỗng chốc hoá thành bột mịn.
“ Mau xuống dưới cứu người. Đừng làm gì xúc động. Ra ngoài rồi nói.”
Phong Thần đi xuống bên dưới, ở dưới là 1 thông đạo rộng rãi dài chừng 30m. Phía cuối của thông đạo có 1 cánh cửa bằng thép rất dày. Hắn dùng thanh kiếm khí của mình chém cáng cửa đó thành nhiều mảnh.
Bên trong căn phòng là 1 cô gái trần truồng đang nằm trên đó. Thân hình nàng phải nói là cực phẩm. Khuôn mặt đẹp không tì vết dáng người cao dong dỏng, đôi chân dài miên man. Nàng không sở hữu một bộ ngực quá đồ sộ, nhưng rất cân đối trên cơ thể nàng.
Cô gái hai mắt lim dim mơ màng trên người mồ hôi đang không ngừng tuôn ra. Trên khoé miệng nhỏ nhắn những tiếng trên rỉ đầy mê hoặc không ngừng tuôn ra.
Ưm ưm ưm.
“ Linh nhi, muội bị sao vậy?”
Phong Thần vội vàng đi đến bên nàng, ánh mắt tràn ngập sự lo âu.
“ Thần ca muội nóng quá”.
Cô gái nhanh chóng ôm trầm lấy hắn nhất quyết không buông ra. Âm thanh nàng nũng nịu cực kì êm ái. Đôi môi nàng hôn hít khắp không mặt của Phong Thần.
“ Mẹ kiếp.” Phong Thần gầm lên đầy giận giữ. Sát khí trong mắt hắn phóng ra. Nhanh chóng lấy trong nhẫn trữ vật của mình 1 kiện y phục khoác vào cho nàng.
“ Không muội nóng lắm.”
Nàng vùng vằng gạt bộ trang phục ra.
Phong Thần nghiến răng đánh ngất nàng rồi bế nàng ra ngoài.
“ Đi thôi.” Phong Thần lạnh giọng nói.
2 người ra khỏi phòng tên Đà chủ Phi Long nói lớn
“ Phạm nhân này ta mang về tổng đàn khi nào Huyết Đại Đà chủ về bảo hắn nhanh chóng đến tổng đàn chịu tội.
3 người ngự không mà bay rất nhanh đã biến mất trong màn đêm.
Tại khách điếm Thuỳ Dung và Thu Hằng vẫn thức chờ bọn hắn. Thấy Phi Long trở về các nàng đều thở phào nhẹ nhõm.
“ Haha giờ ta lại thành ông mai rồi. Cái tên Phong Thần kia đêm nay thì sung sướng rồi.”
Phi Long nói xong kể lại chuyện của Phong Linh cho các nàng. 2 nữ nhân ánh mắt đều toát ra vẻ căm ghét cái tên Huyết Đại khốn kiếp kia. Thu Hằng nóng nảy không ngừng chửi rủa hắn.Thuỳ Dung thì hai tay nắm chặt, khuôn mặt toát lên vẻ giận dữ.
“ Hâh. Đừng bực tức ta có quà cho hai nàng đây.”
Hắn nói xong móc trong nhẫn trữ vật ra một người đã bị đông lạnh.
Hắn vỗ tay lên khối băng, khối băng dần tan ra. Cơ thể Huyết Đại run rẩy vì lạnh, đôi mắt hắn nhìn Phi Long tràn ngập sợ hãi. 1 kẻ chuyên đi Luyện hồn người khác mà không ngờ có ngày lại bị Phi Long lôi linh hồn mình ra mà hành hạ. Khi bị Phi Long mang đi hắn đã bị tra tấn cả thể xác lẫn linh hồn rất thô bạo. Lúc ấy niềm mong ước duy nhất của hắn là được chết đi. Đến khi đã sức cùng lực kiệt hắn đành phải khai ra hết cho Phi Long. Nhờ có hắn Phi Long mới có thể biết về sự tồn tại của mật thất và có 2 bộ trang phục của mấy tên Sứ giả.
“ Chào người ae khỏe lại chưa. Ta có mang đến cho ngươi 2 nữ nhân xinh đẹp này.”
Phi Long nhìn hắn trên mặt hiện ra 1 nụ cười giễu cợt.
“ Ta xin ngươi hãy giết ta đi cầu xin ngươi.”
Giọng hắn khàn khàn đầy bi thương.
“ Ngươi chưa có tư cách được chết. Hai nàng nhớ nhẹ tay thôi, ngày mai ta còn phải tặng hắn cho Phong Thần làm quà gia nhập nữa.”
Hắn nói xong leo lên giường ngủ. Cả đêm nay hắn đã phải chạy không biết bao nhiêu rồi. Giờ cơ thể rất cần những giây phút thư giãn này.
Thu Hằng và Thuỳ Dung nhìn Huyết Đại với ánh mắt cực kì phẫn nộ. 2 người muốn dành cho hắn những hình phạt tàn nhẫn nhất nhưng vẫn phải để cho hắn tỉnh táo mà hưởng thụ mới được.
....
Trong khi đó bên phòng của Phong Thần hắn đã làm cho Phong Linh tỉnh lại. Linh nhi của hắn trí óc vẫn rất mơ hồ. Ngay khi tỉnh lại nhận thấy dương khí nam nhân nàng đã lao ngay vào mà ôm lấy hắn. Bị dược vật hành hạ trong thời gian dài như thế thật không dễ dàng gì.
Trang phục đã bị nàng vứt ra bên ngoài, trên người không một mảnh vải nàng phô bày hết những gì tinh tuý nhất trước mặt Phong Thần.
Phong Thần hai mắt nhìn nàng đầy đau khổ, trên khuôn mặt vốn lạnh lùng lãnh khốc của hắn từ khi nào nước mắt đã rơi lã chã.
“ Ta xin lỗi. Sau này sẽ không để muội phải khổ sở nữa.” Hắn nói với nàng bằng một giọng nói đầy ấm áp yêu thương. Khẽ vuốt mái tóc bồng bềnh màu lam của nàng hắn nâng cằm nàng lên môi hắn tìm đến môi nàng.
Phong Linh run rẩy người theo động tác ấy của hắn, cả người nàng uốn éo như. Bị dược vật ảnh hưởng nên thần trí nàng không còn thanh tỉnh, từng động tác cử chỉ lúc này đều hành động theo bản năng của 1 con cái động dục. Hai tay nàng lột phăng bộ y phục trên người Phong Thần ra để lộ ra 1 hình thể không quá đồ sộ nhưng rất rắn chắc. Nàng rời môi hắn liếm hết trên khuôn mặt anh Tuấn của hắn không để sót 1 nơi nào. Bàn tay nàng vuốt ve cái dương vật Phong Thần. Được mỹ nhân vuốt ve chẳng mấy chốc dương vật của Phong Thần bắt đầu có động tĩnh. Đến khi dương vật đã phình lên hết cỡ nó có chiều dài chừng 18cm. Trên dương vật nổi đầy gân xanh trông cực kì hùng dũng.
Bế Phong Linh lên giường hắn tách cặp đùi thon dài của nàng ra. Lộ ra là 1 cái lỗ nhỏ nhỏ hồng hào, phía trên là một bãi cỏ non màu lam trông rất óng ả. Âm đạo Phong Linh nước nhờn đã tràn ngập chảy xuống cả 2 bắp đùi.
Phong Thần cúi người xuống hôn lên cái âm đạo nhỏ xinh của Phong Linh một cách đầy say sưa. Hắn dùng lưỡi liếm khắp âm đạo, dâm thuỷ chảy rất nhiều vào miệng của hắn.
Bên trên Phong Linh uốn éo cả cơ thể, hai tay dí đầu hắn vào âm đạo của mình. Trên chiếc môi nhỏ xinh đang không ngừng rên rỉ những tiếng đứt quãng.
Aghhhhh....aghhhhh.....aghhhh.....
Lưỡi Phong Thần hoạt động không ngừng, chiếc lưỡi như một con rắn không ngừng uốn éo hết đâm chọt vào cái lỗ nhỏ hồng thì lại liếm láp quanh cái hột le to chừng hạt đậu. Một dòng nước nhờn ấp áp xộc thẳng vào miệng hắn, hắn tham lam nuốt sạch sẽ vào trong bụng. Phong Linh Cả người cứng đờ hét to 1 tiếng co giật tầm 10 giây mới dừng lại.
Người nàng khi ấy đã nhũn ra toàn thân vô lực.
Đợi khi nàng không còn co giật nữa Phong Thần rút hung khí của mình ra. Dương vật hắn đã cương lên hết cỡ, cảm giác muốn nổ tung ra.
Hắn nhìn nàng đầy Âu yếm đặt dương vật mình lên cái lỗ xinh xắn kia, hông nhẹ nhàng chuyển động. Cái lỗ khít khao đó như muốn nghiền nát cái dương vật của hắn.
Thật là chật chội.
Phải rút ra vào lại từ từ chục lần hắn mới có thể để cho một nửa dương vật của mình vào bên trong. Hắn vừa đâm thủng phòng tuyến của Phong Linh biến nàng từ 1 thiếu nữ trở thành 1 con đàn bà.
Aghhhhhhhhh
Phong Linh hét lên thật lớn. Mặc dù đã bị dược vật tác dụng nhưng nàng vẫn carm nhận được sự đau đớn bên dưới truyền lên.
Phong Thần vẫn giữ nguyên tư thế chừng 10 giây hắn bắt đầu nhấp từng nhịp thật chậm rãi. Trên người từng khối cơ nhịp ngành kết hợp biến hắn lúc này trở thành 1 cái máy.
Phong Linh trên người mồ hôi ướt đẫm toàn thân, tóc tai rũ rượi, cặp vừa nảy tưng tưng theo từng cú nhấp hai tay đang bấu thật chặt vào cánh tay của Phong Thần. Miệng nàng không ngừng la lớn.
Aghhhhh....aghhhhh.....aghhhhhhh.....aghhhhh.....
Phong Thần nhấp chừng 10p thì từng dòng tinh trùng nóng bỏng bắn mạnh vào trong cơ thể Phong Linh, cả người nàng co giật lên đỉnh. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu trong đêm nay rồi.
Đến khi những dòng tinh nóng bỏng ấy không còn tiếp tục bắn ra. Phong Linh bật dậy đẩy Phong Thần xuống giường hai tay nắm lấy dương vật hắn. Đôi môi nàng hôn hít khắp cái dương vật hùng dũng ấy. Lưỡi nàng liếm hết từ đầu khấc cho tới tận gốc cũng không quên chăm sóc 2 hòn bi.
Nàng mở rộng miệng ngậm cái dương vật của Phi Long vào. Nàng dùng miệng kích thích cho hắn.
Đến khi dương vật Phong Thần một lần nữa sưng lên hết cỡ, nàng ngồi trên người hắn cả người nhấp nhổm giống như một kỵ sỹ đang phi ngựa. Tiếng da thịt vào nhau phành phạch, theo mỗi một tiếng va chạm ấy Phong Linh lại 1 lần mà la lớn lên
Aghhhhh aghhhhh aghhhhhh aghhhhhhh