Chương 51: Bạch Hổ phẫn nộ 2

Đoàn thuyền của Thần Long giáo từ từ mà tiến lên lúc này khoảng cách đến bờ bên kia chỉ còn chừng 2km.

Tứ Mã Nan Truy hướng toàn bộ binh lính ra hiệu chuẩn bị.

15 p sau thì đoàn thuyền chỉ còn cách bờ 1km, trên mạn thuyền Hứa Xong Bùng sắc mặt khẩn trương nhìn về phía bờ Nam.

Từ khi bị Phong Thần và Bạch Long quấy rối thì bọn họ cứ bình yên mà di chuyển chẳng gặp chút trở ngại nào.

Điều này lại làm hắn lo lắng thêm, với việc ngay cả Tuyết Băng cũng xuất hiện mà bình yên thế này đúng là có biểu hiện nghi vấn đấy.

Bên cạnh hắn một tên chợt hỏi.

- Các người có thấy nhiệt độ lạnh hơn không?

- Có chút chắc tại vì hơi nước trên sông thôi.

Tên kia lắc đầu nói.

- Không đúng ta sở hữu cả Thuỷ và Băng nguyên tố nên rất nhạy cảm trước thay đổi. Cái hơi lạnh này mang theo Băng nguyên tố đấy.

Hứa Xong Bùng nghe vậy thì bàng hoàng nói.

- Hỏng rồi.

Tiếng lão còn chưa dứt thì bên dưới lòng sông từng mảng băng nhỏ dần ngưng kết, sau đó vài giây dòng sônv đã bị bao phủ thành Băng.

Tất cả các con thuyền đều bị mắc kẹt lại đó.

Hắn hét lớn.

- Tất cả quay đầu lại cho ta.

Từ trên những chiến thuyền to lớn hàng chục vạn người nối đuôi nhau mà chạy lại bờ bắc.

Băng dày khiến bọn chúng rất dễ dàng mà chạy lên.

Trên thượng nguồn Phi Long lẩm bẩm.

-30 vạn người, khí giới áo giáp trung bình 1 tên 10kg, mỗi tên nặng khoảng 80kg tính ra là ôi đm đau đầu quá tính méo ra nổi. Thôi kệ nó đến lúc hành động rồi xem nào chỗ này chốc này và chỗ này nữa. Tia X 20000 độ C.

Khắp bức tường băng bị hắn đục ra mấy lỗ thủng có đường kính 20cm.

Vòi nước với áp suất khủng khiếp được bắn ra, tạo thành những tiếng chảy ào ào.

Bên dưới hạ nguồn khi một nửa hạm đội xuống được mặt băng thì lớp băng ấy đã bị phá vỡ, bọn chúng cuống quýt bơi lội thoả thích trong nước với nhiệt độ 0 độ C kia.

Phi Long rất nhanh đã trở lại hướng đại quân nói.

- Hệ thống phòng ngừa lũ lụt bật lên.

Kịch kịch kịch.

Những khiên chắn to lớn bằng thép dày đến 20cm cao 5m dafi 5m nặng nề được đại quân của hắn dựng lên bên trong của đê bao thành.

Mỗi tấm thép sau khi dựng lên đều được chống bằng 2 cái cột sắt hình trụ dài 6,5m và có đường kính 50cm.

Hơn 5km đã được hắn dựng lên, Hướng Xong Bùng thấy tình cảnh như vậy lại càng hoảng sợ hướng đám thuộc hạ của mình thúc giục việc lui binh.

Hắn tuy chưa hiểu rõ lắm nhưng vẫn nhận ra là Phi Long hiện đang muốn dìm chết đại quân của mình rồi.

Ào Ào Ào.

Từ thượng nguồn tiếng nước chảy ào ạt mà phóng tới, Hứa Xong Bùng hoảng hốt khi thấy một sóng nước cao gần 20m đang ập tới.

Tác động mãnh liệt khién cho toàn bộ đại quân đều phải lắc lư ngiêng ngả.

Sóng nước còn cách đại quân chừng 1km nhưng với tốc độ này chắc chỉ mấy giây nữa là tới nơi rồi.

Lúc này thì một nửa đại quân tức khoảng 20 vạn người vẫn còn đang ở trong nước đấy.

Hắn Thấy Phi Long đang ở trên không mà mỉm cười đắc thắng, hắn tức đến lộn cả ruột nhưng không thể làm được gì.

700m

500m

Sóng nước khổng lồ kia vẫn đang hung hăng mà lao đến những kẻ đang mắc kẹt trong nước kia đôi mắt bọn họ đều toát lên vẻ mặt đầy hoảng sợ.

Nhiều kẻ đã buông xuôi không còn vùng vẫy tiếp nữa rồi.

100m.

Khi sóng nước khổng lồ kia sắp ập đến thì một thân ảnh bay đến rồi chặn sóng nước đó lại.

Toàn bộ sóng nước đó lập tức bị đóng thành băng.

Phi Long sắc mặt đại biến tức giận nghiến chặt hai răng mà phi thân lên.

Toàn bộ kế hoạch hoàn hảo của hắn thế mà đã bị huỷ hoại hết.

Đầu tiên hắn bố trí để Quy Đầu cùng mấy tên giỏi về bơi lặn âm thầm lên thượng nguồn đặt nhiều quả cầu sắt có gai sắc nhọn xuống dòng sông.

Cùng lúc đó hắn tạo ra hàng đống băng thả vào trong nước rồi dùng sắt cố định chúng lại để cho chúng lơ lửng trong nước.

Tiếp theo nhờ sự trợ giúp của người kia thì hắn thành công chặn dòng sông lại tạo thành 1 con đập lớn hình bán cầu.

Tiếp theo toàn bộ thượng nguồn bị hắn đóng băng hết lại, về phần năng lượng dư ra trong quá trình đó hắn đã dùng để tăng nhiệt độ nước lên 1 chút.

Tiếp đến hắn đục mấy lỗ rồi để nước tự làm phần của mình.

Nhưng trước đó hắn cũng để Vô Danh tạo ra một con đập khác ở phía cao hơn nữa.

Về kế hoạch của hắn thì đầu tiên sẽ dùng những tảng băng kia làm hạ nhiệt độ của sông xuống đến gần 0 độ c tiếp đến hắn sẽ hạ nhiệt độ từ thuọng nguồn rồi để cho khi mà thuyền của Thần Long giáo vào đó sẽ phải kẹt lại trong băng nhưng nếu như bọn chúng mà dẫm lên băng thì sẽ băng vỡ ra rồi cuối cùng dùng sóng thần mà dìm chết cả đám.

Thế mà kế hoạch sắp thành công lại bị một người hoàn toàn phá hỏng.

- Vô Ảnh Cước.

- Lang Trảo.

Khối băng hùng vĩ kia bị Kim Lang và Bất Giới phá tan thành từng mảnh nhỏ.

Phi Long như một con thú hoang lồng lộn phi tới tức giận nói.

- Đ-t mẹ chúng mày phá game à, bố phải giết hết chúng mày.

Bốp bốp.

Hắn bị ăn ngay 2 vả bay thẳng xuống lòng sông tạo ra một cột nước cao đến 30m.

Người ra tay chính là người lạ mặt kia.

GR ÀOOOOOOOO

Phi Long hoá thân thành Bạch Hổ to lớn mà bay lên hai mắt hắn đỏ rực trên hai chân trước Vuốt Bạch Hổ sáng loáng dài đến 1m.

Phía Sau thì đôi chân hắn được bọc trong một mảng tuyết trắng xoá.

Trên mảng tuyết đó có thể thấy những cái gai sắc nhọn nhỏ li ti chĩa ra.

Phong Thần cùng Bạch Long và Quy Đầu cũng đồng loạt bay theo Phi Long.

Phi Long cười đầy điên dại hắn hỏi.

- Tại Sao?

Người đàn ông kia tháo áo choàng của mình ra, tất cả mọi người chứng kiến đều giật mình khi thấy kẻ đó nhìn giống hệt Phi Long chỉ khác ở chỗ là tóc hắn màu trắng xoá và đôi mắt cũng màu trắng trong khi Phi Long có mái tóc màu trắng xanh và một mắt xanh cùng mắt trắng.

Nam Nhân đó cũng rống lên một tiếng rồi hoá thành một con Bạch Hổ to lớn tuy nhiên nó to hơn và phía sau lưng là đôi cánh trắng đen chứ không phải là màu xanh như Phi Long.

Sau lưng hắn một con chim phượng hoàng to lớn màu xanh cao ngạo mà xuất hiện.

Từ con chim phượng hoàng một âm thanh lảnh lót vang lên.

- Phi Long mau dừng tay. Còn các người không mau cút.

Đám người Thần Long giáo lúc này mới sực tỉnh cuống quýt mà rời khỏi lòng sông đó.

Sau giây phút tử thần đã đến gõ cửa lúc này bọn chúng bơi còn nhanh hơn cả cá mập nữa.

Sau khi lên bờ nhiều kẻ co giò chạy luôn như đang trong 3 môn phối hợp vậy.

Phi Long thấy thế thì thất thần mà lùi lại miệng hắn thì thào.

- Không thể không thể. Các người không phải đều đã chết sao?

Một nữ ngọt ngào mà vang lên.

- Phi Long là cha mẹ đây, năm đó chúng ta may mắn mà thoát chết thế nhưng cha con bị thương nặng vài ngày trước mới hoàn toàn khỏi.Phi Long con đừng trả thù nữa được không? Ta không muốn thấy nhiều người vô tội phải chết.

Phi Long lắc đầu mà nói.

- Không được, con muốn triệt để xoá bỏ cái thế giới tội lỗi này, muốn làm được như thế chỉ có 1 cách duy nhất.

Cha hắn lạnh lùng nói.

- Nếu ta không đến kịp thì 20 vạn người đã phải chết rồi, nếu để kẻ khát máu như ngươi thống trị thì thế giới này còn sẽ hỗn loạn nhiều hơn nữa.

Nói xong cha hắn lao vào như một vị thần mà dùng hai cánh tay to lớn hướng hắn tấn công.

Phi Long trở thành hình người mặc kệ cho cha hắn muốn đánh kiểu gì thì đánh lười biếng không thèm né tránh.

Hắn từng nghe rất nhiều chuyện về cha mình rồi nào là anh dũng thiện chiến hào hiệp trượng nghĩa này nọ.

Thế nhưng khi gặp hắn đã rất thất vọng khi thấy cha mình chỉ là một người đầy độc đoán chưa để hắn mở miệng đã lao vào tới tấp mà đánh đập hắn rồi, hình tượng ấy đã bị sụp đổ hoàn toàn rồi, lúc này thì hắn chỉ cảm thấy duy nhất sự thất vọng mà thôi.

- Ngươi sao không chống trả?

Đối diện với 2 thân hình kia Phi Long ngửa mặt lên trời mà rống lớn sau đó hắn lắc đầu mà nói.

- Ta vẫn muốn có một lí do.

Bạch Hổ còn lại lạnh lùng nói.

- Bọn chúng không đáng chết.

Phi Long cười đầy khinh miệt nói.

- Vậy cha nói xem giờ chúng ta phải làm sao? Để 40 vạn quân đó tràn sang sông mà đánh phá giết chóc? Bọn chúng kẻ nào mà chưa nhuốm máu qua, hỏi bọn chúng xem có tên nào chưa từng cướp của giết người.

Người kia lặng im hắn chua xót mà nói.

- Cha mẹ hai người nói xem vậy ta nên tìm ai để giết? Ồ các người sẽ nói là Long Ngạo Thiên à? Hay là anh trai hắn?

Mọi người đều im lặng Phi Long nói tiếp.

- Đúng là ta tàn bạo giết người không ghê tay. Nhưng thử hỏi xem ta đã từng giết người vô tội khi nào chưa? Thành trì ta chiếm so với trướ đây yên ổn như thế nào?

- Còn hôm nay cha tha cho bọn chúng, được là cha nhân nghĩa đấy nhưng đến khi chúng đã giải quyết xong phía Tây thì ta cam đoan bọn chúng sẽ quay lại mà nhổ sạch cái Nam Việt Quốc này.

- Cha, con xin cha đấy để con mang tiếng xấu thế nào cũng được chỉ cần con thống nhất xong thiên hạ con hứa sẽ không bao giờ giết thêm 1 ai nữa.

- Cha tại sao cha không nghe, con xin cha đấy.

Phi Long vẫn đứng đó hứng chịu công kích liên tiếp từ phía cha mình, hắn dần chuyển sang tuyệt vọng khi mà nói mãi vẫn không thể lay chuyển cha mình.

- Con biết rồi cha, chờ con 1 chút thôi.

Hắn quay về quân đội của mình rồi hét lớn.

- Bây giờ ta tuyên bố ta sẽ nhường ngôi lại cho Phi Vũ Thân Vương, kẻ nào không tuân theo CHẾTTT.

Phi Long nói xong xoay người lại, tháo Vuốt Bạch Hổ cùng Bạch Hổ Ngoa ném vào trong nhẫn trữ vật từng được cha hắn để lại rồi nhàn nhạt nói.

- Đã vừa ý các người chứ? À quên.

Từ cơ thể của hắn 4 luồng khí hướng ra bên ngoài phân biệt là Trắng, Xanh, Lục và Tím.

Khuôn mặt hắn co giật dữ dội, Phong Thần thấy thế muốn lao lên ngăn cản thì bị Phi Long quát.

- Cút hết, kẻ nào tiến lên một bước ta sẽ tự bạo.

Bạch Long và Quy Đầu đành phải ngăn Phong Thần lại mặc hắn giãy dụa đến đâu.

Phong Thần hai mắt ướt sũng nghẹn ngào nói.

- Tên điên đó, tại sao hắn lại làm như thế?

Phía bên kia 4 người cũng không dám nhìn vào cảnh tượng trước mắt tất cả họ chỉ biết thở dài.

Việc làm của Phi Long chính là bức ra toàn bộ huyết mạch và năng lực ở cơ thể của mình ra.

Sau khi kết thúc nếu may mắn thì hắn mới có thể trở thành người bình thường được nếu không thì có thể bị tổn hại rất nhiều bộ phận, nặng nhất thì sẽ chết nếu nhẹ hơn thì một số phần sẽ bị liệt mãi mãi( Đừng liệt dương nếu không thì ae hết cái xem)

Người hiểu rõ nhất chuyện này phải kể đến Kim Lang, hắn chẳng thể nào quên nổi cảm giác sống không bằng chết lúc đó.

Mà đấy chỉ là việc cải tạo lại thôi chứ Phi Long lúc này đang làm chính là đẩy toàn bộ sức mạnh của mình ra ngoài.

Nó giống việc một quả bóng vốn đax căng phồng mà phải ép cho không khí bên trong ra để quay về trạng thái lúc chưa thổi vậy.

Một giọng nói già nua vang lên.

- Nhóc con sao phải khổ thế?

Phi Long quay lại mỉm cười nói.

- Sư Phụ con thấy mệt quá, lát nữa con muốn riêng tư cùng ngài uống rượu.

- Ờ, đợi ngươi làm xong sư phụ dẫn ngươi đi uống.

Rồi Tuyết Băng hướng về đám người Bất Giới nói.

- Ta tuyên bố từ nay 4 người các ngươi sẽ là kẻ thù của toàn bộ Tuyết Sơn Phái.

Phi Long lắc đầu khổ sở mãi mới thốt ra nổi một câu.

- Sư phụ đừng, bọn họ dù sao cũng là cha mẹ con đấy.

Tuyết Băng cười lớn.

- Haha, thằng nhóc ngươi còn coi bọn hắn là cha mẹ sao? 20 năm qua bọn họ ở đâu? Đến lúc quan trọng như thế lại đến phá đám ngươi? Ta không quan tâm họ là ai làm cái đéo gì ngươi là con ta thì ket nào làm hại thì chỉ có chết mà thôi. Để sư phụ giúp con 1 tay.

Phốc.

4 luồng khí hoàn toàn bị đẩy văng ra khỏi cơ thể Phi Long thất khiếu hắn máu tuôn ra như suối.

Tuyết Băng nhìn lại 1 lần nữa đám người rồi mang theo Phi Long phá không mà đi.

Vài giây sau lão xuất hiện ở một nơi đã có La Sát đứng đợi.

Phi Long mở mắt vui vẻ mà nói.

- Ta cuối cùng cũng hết trách nhiệm rồi, chúng ta có thể cùng nhau phiêu du rồi, Sư Phụ người cũng nên nghỉ hưu đi để con đẻ cho ngài nột đám cháu.

- Ờ, đi đâu?

- Kiếm chỗ nào yên tĩnh là được ạ.

- Ngày 20-4 Bạch Hổ Lịch.

Thân Vương Phi Vũ trở thành Đại Đế thứ 2 của Nam Việt Quốc và phong cha mình là Hoàng Phi Hổ trở thành Thái Thượng Hoàng và mẹ mình là Phượng Hoa làm Thái Hậu.

Trong ngày hôm đó thì sứ giả của Thần Long giáo cũng tới gửi thư cầu hoà.

Theo đó thì Thần Long giáo công nhận chủ quyền của Nam Việt quốc từ phía Nam của sông Hồng Hà trở xuống và cũng gửi đến một chút gọi là chiến phí.

Mấy ngày sau thì tại Sài Thành 4 bên bao gồm Nam Việt quốc, Giáo Hoàng Điện, Phi Ưng Môn cùng Thần Long giáo chính thức kí hoà ước Sài Thành.

Trong đó phía Thần Long giáo ngoài phải công nhận Nsm Việt quốc bảo hộ vùng đất từ phía Nam sông Hồng Hà thì cũng phải cắt gần 1/3 đất của mình cho 2 thế lực kia và phải đưefn bù một khoản chiến phí khổng lồ.

Cùng đó Hoà Ước Sài Thành còn nêu rõ:

- Trong vòng 10 năm nếu Thần Long giáo chỉ cần có dấu hiệu quân sự sẽ bị 3 thế lực còn lại phát động tấn công.

Ngày 30-4 Bạch Hổ Lịch.

Phong Thần, Bạch Long, Hắc Long, Quy Đầu đồng loạt từ chức rồi biến mất không rõ tung tích.

Ngày 5-5 Bạch Hổ Lịch.

Phi Long khi đang cầm cuốc sới vườn rau thì một cặp nam nữ đi tới.

Người nam phong trần tuấn lãng, người nữ thì mũm mĩm béo tròn với một cái bụng bầu vượt mặt.

- Ta muốn xin bát cơm.

- Ờ vào đi.

Phi Long dừng tay hướng hai người lao đến và ôm lấy.

- Phong Thần không phải đã hứa giúp nó 5 năm rồi sao?

Phong Thần nhún vai nói.

- Trong đó không có nhắc đến cha ngươi.

Phi Long nghe nhắc đến cha mình thì sắc mặt rất khó coi, Phong Linh lắc tay hắn rồi nói.

- Đại ca còn không mời chúng em vào nhà có phải các chị dâu đang ở truồng phải không?

Phi Long vói đầu.

- Chết mẹ để ta vào bảo các nàng ấy mặc lại quần áo.

Phong Thần và Phong Linh lắc đầu ngao ngán, trên cây Tuyết Trắng cười nói.

- Nhóc con sao biết chúng ta ở đây?

Phong Thần hướng lão rồi cười mà nói.

- DỄ thôi tìm đến các người chỉ cần tìm đến chỗ có rượu ngon là được. Cái rượu ông hay uống là ta đã giới thiệu Phi Long chỗ mua đấy.

- Hề hề, bao giờ thì nhóc kia đẻ?

- 2 tháng nữa.

Lúc đó Phi Long dẫn theo mấy nàng ra, nhìn thấy Phong Thần cùng Phong Linh 7 nàng nhanh chóng tiến lại mà bâu lấy nàng rồi 8 người ríu rít chuyện trò.

Đợi 8 người đi rồi Phong Thần nói.

- Hắc Long, Bạch Long cùng Quy Đầu và vợ bọn hắn cũng đi. À còn chuyện tất cả đã ngưng chiến kí hiệp ước Sài Thành.

Phi Long gắt lên.

- Ta không muốn nghe.

Phong Thần kệ hắn kể ra các điều khoản ở trong đó và cũng kể lại quá trình xảy ra thời gian qua trong Nam Việt Quốc.

Phi Long nghe xong lắc đầu nói.

- Liệu rằng còn nhảy múa được thêm 10 năm nữa. Mà thôi đến đây thì phải làm không làm muốn có ăn thì chỉ có ăn đầu boài ăn cứt. Giờ đi cho cá ăn hay đi trồng rau thì nhanh chọn.

Phong Thần cười nói.

- Ta ra ngoài săn ít thịt, Ta là Kiếm Sĩ chứ đéo phải Lông Dân.

- Thế thì ngươi mau cút mẹ đi, ở đây chỉ có nông dân thôi. Mà Sư phụ người không ra xem bẫy cá đi, Vất lắm con mới làm được 1 cái đấy, còn ngươi mau đi săn bắt nhanh về ta còn nấu cơm nữa.