Chương 39: Lam hổ.

Kiu Lơ trong hình dạng Bạch Hổ ôm Chầm lấy Vi ô lét, cơ thể hoàn mỹ của nàng bị hắn vùi dập không thương tiếc.

Thế nhưng hắn đâu có muốn như vậy tất cả cũng do ham muốn quá sức của Violet mà thành.

Trên người Violet be bét tinh trùng của hắn, người nàng được bôi một lớp kem dưỡng da toàn thân nhưng làm từ tinh trùng.

Cuối cùng sau 2 ngày thần phục thì Phi Long cũng đã kìm chế được con ngựa bất kham kia.

Dùng hết những gì có thể hắn mới có thể thỏa mãn nổi cho nàng, c-c, đuôi, tứ chi, đấy còn là trong hình đang hoá hình rồi chứ không khi còn ở hình đang nhân loại thì hắn có lẽ đã chết vì kiệt sức rồi.

Hai người ôm nhau mà ngủ chẳng hề biết đến thế giới xung quanh thay đổi thế nào.

Kiu Lơ được đánh thức bởi cơn đau nơi cổ mang lại, Violet lạnh lùng như băng mà nhìn hắn.

Lúc này nàng đã trở về với hình ảnh sát thủ lạnh lùng chứ không còn là người con gái trong cơn hoan lạc nữa.

Kiu Lơ vẫn cười mà nhìn nàng, giọng đầy khiêu khích.

- Cho nàng cơ hội giết ta, lần sau gặp lại ta sẽ chính thức chinh phục nàng.

Violet hai mắt sắc lẹm, con dao găm trong tay cứa đứt cổ hắn, biến hắn thành 2 khúc.

Nàng lạnh lùng mà bước đi.

Đám người chứng kiến cảnh Violet lạnh lùng cứa cổ Kiu Lơ đều rất thất vọng, không ngờ lạ đệ tử của Tuyết Băng lại yếu đuối như vậy.

Thế nhưng bọn họ còn kinh hãi hơn vì chờ mãi mà không thấy xác của Hắn, bảng điểm tên hắn vẫn không bị mất đi, ngay cả số điểm của Violet cũng không hề thay đổi.

Đám người không hiểu chuyện gì diễn ra, họ bàn tán sôi nổi, hầu hết ý kiến cho rằng mạng lag.

Sau chừng 1 tiếng rưỡi Kiu Lơ một lần nữa mở mắt ra, hắn âm thầm lắc đầu vì mình đã quá chủ quan rồi.

“ Không ngờ vừa cùng nhau ân ái nàng đã ra tay giết ta, được lắm chờ đến lúc ta đuổi nàng cũng không đi thì sẽ biết.”

Nhìn bãi chiến trường hỗn loạn Kiu Lơ lắc đầu, mặc quần áo lại rồi rời đi.

Hắn tính toán mình đã mất 2 ngày cùng Violet sau đó lại ngủ rồi tái sinh.

Sơ sơ cũng khoảng gần 4 ngày như thế đấu trường đã diễn ra được khoảng 10 ngày rồi, đợi thêm 5 ngày nữa thì hắn sẽ chính thức quay lại càn quét nơi này.

Hắn ngồi xuống tĩnh toạ, âm thầm nghĩ về lại mọi thứ đã xảy ra, đặc biệt là về mấy lần vô tình quan hệ cùng La Sát và Violet.

Nếu không phải trong lúc vô tình phải hoá hình thì hắn đã không hề để ý.

Trước đây một lần chiến đấu hắn đều dùng thể chất vượt trội cùng hai loại năng lực Băng và Hoả để tấn công.

Lúc đó bởi vì mặc định trong suy nghĩ của mình hắn luôn nghĩ tới Bạch Hổ và Phượng Hoàng về sức chiến đấu mạnh mẽ hàng đầu thế nhưng hắn lại quên mất một điều quan trọng rằng hổ nguy hiểm nhất ở đâu?

Hổ không hề nguy hiểm nhất ở khả năng quần chiến dù nó rất mạnh mẽ, như thế người ta mới có câu” Hổ xuống đồng bằng, chó nhà khinh.” Hổ chỉ thực sự nguy hiểm khi rình rập ẩn nấp mà thôi.

Khi cùng La Sát và Violet làm tình, hắn nhận thấy dường như khi hoá hình thì tất cả các giác quan của hắn đều được tăng cường.

Nếu lúc trước chất lượng hình ảnh chỉ là 360 thì khi hoá hình hắn có thể thấy full HD+ 1080.

Thính giác hắn cũng được tăng cường đáng kể, nếu bình thường hắn chỉ có thể nghe thấy âm thanh trong khoảng cách 200m thì khi hoá hình từng tiếng lá rơi trong khoảng cách 500m hắn cũng có thể rõ ràng.

Mũi hắn cũng bén nhạy hơn rất nhiều, các loại mùi trong không khí đều được tách ra và phân biệt rõ ràng.

Đặc biệt thứ được buff khủng khiếp nhất phải nói là xúc giác. Từng rung động nhỏ đều được hắn nắm bắt rõ ràng.

Hắn mơ hồ hiểu được những người có tu vi cao tại sao lại có thể nhạy bén phát hiện có người xuất hiện rồi thực tế là do giác quan của họ quá bén nhạy mà thôi.

Việc hắn muốn làm nhất lúc này chính là làm sao có thể có các giác quan của Bạch Hổ trong hình dạng của con người.

Nhưng hắn biết không thể quá gấp được, sau đấu trường sẽ hỏi sư phụ hắn.

Lúc này điều hắn cần suy nghĩ là làm sau có thể dấu đi hắn là Bạch Hổ, Violet thì hắn không sợ vì khi đó thần trí nàng mơ hồ không rõ ràng, La Sát thì hắn tin tưởng thế nhưng cả đám người kia nếu phát tác hắn là Bạch Hổ thì không ổn.

Bạch Hổ nó quá mức đặc thù nên hắn không muốn bị bại lộ.

Hoá hình thành hình dáng của Bạch Hổ một con hổ dài 5m xuất hiện.

Nhìn đôi cánh xanh rực ở trên lưng hắn chợt nảy ra ý định.

Đôi cánh xanh rực được hắn chia nhỏ ra rồi từng phần từng phần thay thế những nơi lông màu trắng.

Trên cơ thể lúc này chỉ còn 2 màu đen và xanh đậm.

Một con hổ lạ hoắc chưa từng được nhìn thấy với 2 màu đen xì và xanh đậm nhưng rực rỡ, hắn như là một con hổ được sinh ra từ địa ngục vậy, u ám và đáng sợ.

Nhìn cơ thể mình hắn hài lòng một lần nữa hoá lại hình người.

Sau đó lại hoá hình thành hổ, rồi lại biến thành người.

Hắn cứ làm như thế đến lúc nào khi biến đổi biến thành một con hổ sọc xanh rực và đen thì dừng lại.

Cũng mất 6 ngày hắn mới hoàn toàn kiểm soát nổi, hài lòng hắn ngạo nghễ bước ra khỏi hang, cuộc đi săn của hắn chính thức bắt đầu.

Đã là ngày thứ 17.

Lúc này đám người đã không còn đơn độc mà biến thành từng nhóm từng nhóm để dễ dàng hành động.

Hội hoa hồng, Sát Mệnh bang, Đoạt Hồn phái, Đảo Chết đám người đều đã tụ họp.

Lúc này Violet được Rose và Daisy giúp đỡ nên cũng không còn quá thua thiệt.

Khi được hỏi về quá trình tại đây Violet chỉ nói rằng mình đã bị rơi vào một khu vực sương dày đậm mãi mới có thể đi ra.

Còn một nhóm 3 người khác là của Đảo Chết, sau khi tụ tập thì 3 tên bắt đầu đi càn quét khắp bản đồ, xét về thực lực cá nhân thì 3 tên này trong Đấu Trường đều thuộc dạng cao nhất.

Sát Mệnh và Đoạt Hồn thì lại khác, sau khi tụ họp 2 nhóm đều quyết định sẽ ẩn nhẫn về sau tiêu diệt những người đứng đầu.

6 người dẫn đầu lúc này là người của Đảo chết và hội hoa hồng.

Ngạc nhiên nhất cho người xem là người thứ 7. Vô Danh.

Bảng xếp hạng lúc này.

  1. Lê Văn Luyện. 200 đ.

  2. Rose 180 đ.

  3. Daisy 170 đ.

  4. Nguyễn Hải Dương 163 đ.

  5. Tuấn Khỉ 160 đ.

  6. Violet 140 đ.

  7. Vô danh 120 đ.

...

Tuyết Trắng 6 đ.Trong sương mù dày dặc u ám. Một con hổ to lớn đang chậm rãi từng bước tiến về phía trước.

Không gian yên ắng cực độ, nó như vô hình xen lẫn vào sương mù, mỗi bước chân đều không hề phát ra bất kì dấu vết nào.

Cách đó 300m, có hơn chục người đang tụ họp, họ đã bắt tay hợp tác tạo thành một nhóm.

Lúc này chỉ có hợp tác thì mới có thể tạo được thành công, nếu cứ đơn độc không sớm thì muộn cũng trở thành con mồi cho người khác.

Trong bọn họ có nam có nữ, có đầy đủ tất cả màu da, cùng nhau sinh tồn họ chia sẻ thức ăn nước uống gọi nhau hai tiếng đồng chí.

Thế nhưng tất cả đều biết rằng mối quan hệ này không thể bền vững vì đơn giản tình nghĩa anh em nó đéo bền lâu.

4 người chia ra 4 phía canh chừng còn lại đang nghỉ ngơi.

Aghhh

Một tiếng hét thất thanh làm tất cả mọi người kinh động tỉnh lại.

Hướng tây người canh gác đã biến mất sau tiếng hét ấy.

Ầm.

Thân hình be bét máu của hắn xuất hiện trước mặt đám người.

Hắn sau đó đã được truyền tống rời đi, đám người ngưng trọng nhìn về 4 phía thế nhưng không hề thấy có dấu hiệu của kẻ thù.

Tất cả diễn ra quá nhanh làm họ còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nếu là bị nhóm khác đột kích thì chắc chắn không chỉ là 1 tên bị hại, nhưng nếu chỉ là 1 người thì sao dám tập kích chứ.

Họ không biết nhưng bên ngoài thì người quan sát lại thấy rất rõ.

Tên đó đã bị một con hổ màu lam vồ vào bụi, con hổ cắn thẳng vào yết hầu của hắn rồi ném xác hắn ra ngoài.

Khán giả hoài nghi bởi vì trên Đảo đầu lâu cũng có hổ nhưng chưa ai từng thấy Lam hổ như thế bao giờ.

Nhìn kích thước đến 5m của nó thì chắc chắn nó phải sống đến 100 tuổi rồi nhưng 10 lần đấu trường trưowsc chưa từng thấy nó bao giờ.

Hoài nghi của đám người rất nhanh đã có câu trả lời, Số điểm của Tuyết Trắng từ 6 lên 7.

Như vậy thì hắn chính là Tuyết Trắng rồi, thế nhưng không phải mấy ngày trước hắn đã bị Violet giết rồi hay sao?

Câu hỏi lại càng nhiều lên khiến đám người xôn xao bàn tán.

Cuốc săn của con hổ chưa kết thúc, đám người còn đang ngưng trọng thì nghe thấy những âm thanh xé gió.

Vèo vèo vèo.

Kiu Lơ hoá thành hình người ngưng sát khí thành những mũi tên rồi bắn ra.

Trong 3 mũi tên đó thì có 2 mũi trúng đích, 2 người trực tiếp ngã xuống, la hét giãy dụa 1 lúc rồi biến mất.

Hiển nhiên 2 tên đã được thay ra ngoài trở về băng ghế dự bị.

Lúc này chỉ còn 9 người đang ngưng trọng, họ không dám liều mạng xông lên bởi không biết phía trước thế nào, biết đâu nó đã được thiết kế sẵn 1 cái bẫy thì sao.

Tên có vẻ là thủ lĩnh nói.

- Giữ vững đội hình, chúng ta lùi lại ẩn nấp quan sát.

Trong khi đám người vẫn còn đang sợ bị đánh lén thì lúc này Kiu Lơ trong hình dáng Lam Hổ đã rời đi mà tìm con mồi khác.

Nếu cứ dây dưa thì khi người khác kéo đến lúc đó chính hắn sẽ trở thành con mồi.

Hắn cũng rất hài lòng rồi ít nhất thì cũng đã kiếm được 3 điểm, thực tế thì hắn đã kiếm được 4 đấy.

Và điều hắn lo lắng đã thực sự xảy ra, 9 người kia bị phục kích và tác giả là bộ 3 người của Đảo chết.

Mỗi tên trực tiếp xử lí 3 người, họ cách đó chừng 2km khi đang nghỉ ngơi thì tiếng hét kia đã mời gọi họ đến.

Đảo chết xuất hiện rồi xử lí đám người thì không mấy bất ngờ vì đại kị của sát thủ là lộ vị trí nhưng cái cách Tuyết Trắng cứ đến rồi đi như chỗ không người thì lại làm họ thấy rất sâu sắc đấy.

Những kẻ từng thất vọng về Kiu Lơ lúc này đều đã phải suy nghĩ lại.

Trải qua 2h lang thang hắn tìm được một mục tiêu mới, một nhóm có 6 người.

Chính mùi máu trên 1 kẻ bị thương đã dẫn hắn tới, bình thường thì hắn chẳng thể nào có thể ngửi thấy nổi.

Khứu giác của loài thú săn mồi hàng đầu đã phát huy được tác dụng của nó.

Kẻ đó bị thương cucng không nặnv chỉ là vết thương ngoài da nhưng như thế cũng khiến cả nhóm này gặp hoạ rồi.

Nhưng nếu chỉ có khứu giác nhạy bén thì cuộc đi săn chưa chắc có thể thành công, Kiu Lơ ẩn nhẫn mà chờ thời cơ, hắn ẩn nấp trong một bụi rậm, từ bên ngoài không thể nhận ra sự có mặt của con quái thú 5m này.

Sau chừng nửa tiếng phục kích thì cơ hội của hắn cũng tới, 1 con mồi đã tự tách bầy của mình một cô gái.

Hắn lặng lẽ tiếp cận con mồi khi còn khoảng 20m thì hắn dừng lại.

Phốc.

Một cú nhảy thẳng vào con mồi hắn dùng hai chân trước đè cô gái ra, miệng hắn mở rộng cắn vào cổ cô gái.

- Đừng kêu đưa lệnh bài ra.

Cô gái gật đầu, trong hoàn cảnh này chống cự chỉ có bụng bự, hắn đã không làm hại thì cứ thế mà hợp tác thôi.

Chỉ vài giây sau cô gái thấy mình đang ở lối vào, nhìn lên mành hình cô thấy Kiu Lơ vẫn đang rình rập 5 người còn lại.

- Hoa Mai đi đâu mà lâu vậy?

Một tên hoài nghi hỏi.

- Chắc là ỉa đái gì đấy, đàn bà lúc nào mà chẳng lề mề.

- Hừ, Báo Đốm không phải ngươi còn chạy thua cả Hoa Mai sao?

- Báo Đen đâu chỉ mình ta ngươi cũng thế mà.

Một tên khác lao vào hoà giải.

- Đừng ồn ào nữa cẩn thận thu hút kẻ khác. Hoa Mỹ đi vào giục Hoa Mai nhanh lên.

- Ok sếp.

Hoa Mỹ rời đi Báo Đen hướng tên kia nói.

- Pu Ma hình như Hoa Mỹ rất thích huynh đấy có cần chúng ta tác hợp không?

- Báo Đen đừng nói lại nữa, vị trí của Hoa Mỹ ta không thể với tới.

Báo Đốm chen vào.

- Cái gì mà không thể, tuổi trẻ của Báo gia có ai bằng ngươi chứ. Kê Pa nói xem có thích thằng anh rể này không?

Một thiếu niên gãi đầu nói.

- Đệ cũng thích lắm, Pu Ma huynh phải cố lên đấy. Nếu mà cha ta không đồng ý thì huynh chỉ cần chờ đến lúc ta lên nắm quyền sẽ tác hợp cho 2 người.

Cả đám đều vun vén cho hắn, hắn đỏ mặt lên nói lảnh tránh.

- Hoa Mai Hoa Mỹ sao lại lâu thế nhỉ, mọi người cẩn thận có kẻ phục kích.

Đám người cười lớn trước cách chống chế của hắn thế nhưng chỉ chưa đầy nửa giây sau nét mặt bọn họ đã cứng ngắc.

Một con hổ to lớn đang càm Hoa Mỹ ở trên miệng rồi đi ra.

Từ người con hổ đó một uy áp mãnh liệt xuất hiện trong linh hồn của đám người.

Cùnv là mèo thế nên bọn họ khiếp sợ trước Kiu Lơ thì cũng khá dễ hiểu.

Nhưng sợ thì sợ đám người vẫn rút ra vũ khí, nhưng họ vãn chưa dám tấn công vì sợ hắn tổn thương Hoa Mỹ.

Kê Pa hét lên.

- Mau thả chị ta ra.

Kiu Lơ cười lạnh giọng nói.

- Vứt tất cả lệnh bài ra ta sẽ thả cô ta nguyên vẹn.

Pu Ma nhìn hắn rồi nói.

- Làm sao chúng ta có thể tin ngươi.

Kiu Lơ nhàn nhạt đáp.

- Dựa vào cô gái này, cho các ngươi 5 giây.5 4 3 2

Keng.

Pu Ma không do dự mà vứt lệnh bài đi, nếu để hắn chọn tất cả địa vị tiền bạc danh tiếng thì cũng không bằng được Hoa Mỹ.

Keng keng keng keng.

Đám người còn lại cũng đồng loạt vứt đi, chuyến đi này thì Pu Ma là thủ lĩnh nếu hắn đã bỏ thì họ cũng bỏ được.

- Tốt, trả cô ta lại cho các ngươi.

Bụp bụp bụp bụp bụp.

Vài giây sau 5 người đã xuất hiện ở lối vào, Hoa Mai xấu hổ nói.

- Liên luỵ mọi người rồi.

Một người trung niên dáng người thanh thoát đi lên nói.

- Đều bình an là tốt rồi, cũng xem ai đã hạ các ngươi.

Trên bảng điểm số.

- Tuyết trắng 10 12 15 17 20 23 27 điểm thì dừng lại.

Trung niên nói tiếp.

- Bị đánh bại bởi đệ tử của ngài ấy thì không có gì đáng trách cả. Thế nhưng thất bại vẫn bị xử phạt, Hoa Mai, Pu Ma, Hoa Mỹ ta cần các con đi giúp lấy 1000 cái mạng, Báo Đốm, Báo Đen, Kê Pa về gia tộc luyện tập cấp độ S5 trong 3 năm liên tục. Một ngày không hoàn thành thì cộng thêm 5 ngày.

Đám người nhìn trung niên trước mặt mà mếu máo thế nhưng khi lão đã quyết thì không thay đổi được.

Nam nhân nói xong thì rời đi.- Báo Cáo tính cách ngươi ngày càng xấu rồi.

Trung niên tức giận mà nói.

- Còn không phải tại vì tên Vô Ảnh khốn khiếp nhà ngươi, ngươi ngày càng xảo trá, từ bao giờ ngươi lại trưng cái mặt của mình ra không phải ngươi luôn mặc kín mít sao?

Vô Ảnh cười lớn.

- Haha các người phải cố gắng dùng vải che mặt để người khác không biết được thế mà ta để nguyên mặt mình lại qua mặt được vài tá người quen.

Báo Cáo cũng bật cười.

- Vậy 20 năm qua ngươi luôn dùng nhân dạng này?

Vô Ảnh gật đầu.

- Chỉ vài người tin tưởng ta mới lộ ra mặt thật, ta muốn cùng ngươi dàn xếp 1 chuyện đảm bảo có lợi cho ngươi.

- Nói thử xem.

Báo Cáo nghe xong cười lớn.

- Hahaha, Vô Ảnh hahaha không ngờ đấy. Được ta chấp nhận.

Vô Ảnh mỉm cười.

- Báo Cáo hôm nay không để ngươi mất hứng chúng ta về đất liền làm mấy chén.

- Haha được, xem ra hôm nay ta gặp vận may lớn rồi muốn uống cùng ngươi thì có được mấy người.

- Chờ chút, ta cũng muốn uống, rượu ở đây nhạt chết mẹ.

Tuyết Băng nhếch nhác đi tới.

Báo Cáo run rẩy nhìn lão, hai mắt rưng rưng.

- Ai làm ơn tát cho tôi mấy cái, tôi đang mơ à?

Bốp bốp.

- Nhóc con có đi uống hay không?

- Vâng vâng.

Tuyết Băng không thèm nhiều lời trực tiếp xé rách hư không mà đi.

Ba người tiến đến 1 tửu điếm lớn, Baso Caso không nhiều lời ném tiền vào mặt chủ quán rồi đặt một phòng thật lớn.

Nhìn số tiền trước mặt chủ quán mừng như điên vội vã mà sắp xếp.

Khi 3 người vừa mới ngồi thì 2 thân ảnh đã phá không mà đến.

- Rượu thịt đâu thể thiếu chúng ta.

Bất Giới cười lớn, bên cạnh Kim Lang cung kính hành lễ trước mặt của Tuyết Băng.

- Nhóc con đừng nói cho ai biết ngươi quen ta, thật sự xấu hổ, có mỗi cái đấu trường của Giáo Hoàng Điện mà vẫn không đạt được số 1.

Cộc cộc.

- Vào Đi.

Hai người cao lớn tiến vào, trên người họ là khôi giáp sáng loáng.

- Băng Lão nói thế là hạ thấp Đấu Trường La Mã của chúng ta rồi.

Tuyết Băng khinh thường nói.

- Trăm năm trước mình ta đã khuấy nát chỗ đó rồi, Đa Di Út, Ga Đen đến uống thì uống đừng có cà khịa ta nếu không hừ.

Ga Đen điềm đạm nói.

- Băng Lão ngài vẫn nóng nảy như xưa. Chúng ta không nói việc khác hôm nay đến đây chỉ uống rượu thôi. Ta muốn xem ngài liệu có thể đứng vững sau 7 ngày 7 đêm uống cùng ta hay không?

- Hừ đám nhóc các ngươi đến đây 1 mình ta chấp hết.

Mọi người đều vui vẻ mà cười nói rượu chè.

Duy Nhất chỉ có Báo Cáo là sầu muộn không thoii, nhìn 6 người bên cạnh cái tính tự tôn của hắn đã bị bẻ nát vụn không còn chút nào nữa.

Băng Lão vỗ vai hắn nói.

- Không cần tự ti về thực lực, uống rượu cũng là 1 phần thực lực.

Báo Cáo hùng hồn nói.

- Băng lão xét về chiến đấu thì ta không bằng 1 phần các vị nhưng nói về rượu thì đây là 1 chuyện dài. Chủ quán lại đây, ta bao quán ngươi nửa tháng, mỗi ngày đổi đồ ăn cho ta 5 lần, có bao nhiêu rượu mang hết lên đây.

Bịch bịch.

Hắn ném ra 2 tải tiền rồi nói tiếp.

- Thiếu tiền thì báo cho ta 1 tiếng.

Chủ quán khúm núm nói.

- Không thiếu không thiếu, nếu các vị có 1 chút không hài lòng thì ta cũng dẹp mẹ nó quán luôn.

Trở lại trong đấu trường, sau một ngày đi săn hắn đã làm thịt được 9 người.

Lúc này Kiu Lơ đang tìm chỗ an toàn để nghỉ ngơi.

Chợt tiếng động lạ làm hắn chú ý, trong giá hắn có thể thấy tiếng cười khúc khích của nữ nhân.

1 giọng cười trong đó làm hắn thấy rất quen thuộc.

Nghi hoặc thì luôn không tốt hắn bình tĩnh mà tiếp cận nơi âm thanh đó phát ra.

Khung cảnh trước mặt làm hắn phun ra máu mũi nhiều như chọc tiết lợn.

3 cô gái phương tây nóng bỏng quyến rũ đang đùa nghịch dưới hồ nước.

Mỗi người một vẻ thế nhưng các nàng đều là những bông hoa xinh đẹp nhất.

Nổi trên mặt nước là 9 cái đầu và 3 khuôn mặt xinh đẹp.

Đây không phải là các cô gái của hội hoa hồng sao.

Rose, Daisy, Violet cùng nhau một chỗ khiến mọi thứ xung quanh dường như không còn tồn tại.

Mùi thơm tên cơ thể các nàng ngập tràn ra xung quanh, Kiu Lơ ở trong trạng thái hoá hình khứu giác lại càng bén nhạy, 100m khoảng cách không khác gì việc trực tiếp ngửi cả.

Đầu óc hắn lâng lâng, hình ảnh mùi thơm làm dục vọng trỗi dậy mãnh liệt.

Kiu Lơ máu huyết đều dồn hết xuống cái con c-c khiến hắn vô cùng khó chịu.

Trong hình dáng Lam hổ này thì c-c hắn đã biến thành 1 khẩu Bazooka dài đến gần 50cm sừng sững hướng về phía trước.

Nhìn xuống c-c mình chính hắn cũng hoảng sợ, dùng c-c này mà chơi gái thì chắc đâm nát tử cung luôn.

Lắc đầu cười khổ hắn đành phải trở lại hình người để có thể dùng tay giải quyết.

Trong đầu hắn lúc này suy nghĩ làm sao để có thể đưa cả 3 nàng về với đội của mình.

Kinh nghiệm sương máu cùng Violet vẫn còn đó, lần này hắn phải cẩn trọng nếu không thì hỏng mất, hắn chỉ có 2 lần hồi sinh thôi đấy, 1 lần chết ngu vì gái đã quá đủ rồi.

Hự.

Từng dòng tinh đặc sệt phun ra, hắn nhắm mắt đầy thoả mãn.

Thế nhưng thật trớ trêu khi mở mắt ra thì 3 mũi dao đã ở trên cổ hắn.

Violet lạnh lùng nói.

- Đừng vội giết hắn, tên này em đã cắt đầu hắn 1 lần rồi thế mà hắn vẫn có thể ở đây.

Hai nàng tuy ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi lại, 3 người từ nhỏ đã cùng lớn lên coi nhau như chị em ruột vậy.

Hắn cười khổ mà nói.

- Nếu ta nói ta chỉ vô tình ngang qua các nàng có tin không?

Hiển nhiên các nàng lắc đầu.

- Vậy nếu ta nói là ta cố tình theo dõi thì sao?

Rose bĩu môi chỉ xuống c-c hắn.

- Còn không phải sao tên dâm tặc này. Ta phải cắt nó.

Hắn bình tĩnh mà nói.

- Đừng vội cái này dùnv tốt lắm đấy, cô có thể hỏi Violet mà xem.

Violet tức giận.

- Ta phải cắt lưỡi ngươi.

Xoẹt.

Lưỡi hắn bị cắt văng máu huyết tung toé.

Rose thì cũng cắt phăng c-c hắn. Đau quá mặt hắn vặn vẹo biến dạng.

Daisy thì bình tĩnh hơn nhìn Violet rồi hỏi.

- Violet nói xem em cùng hắn là thế nào.

Violet bị chọc trúng chỗ đau ôm mặt khóc lớn.

- Em em bị hắn huhuhu.

Rose tức giận đâm cho hắn 1 cái cắt phăng luôn 2 quả trứng.

Kiu Lơ nghiến răng nghiến lợi chịu đựng đau đớn.

Cảm giác bị thiến sống thế này quá mức khủng khiếp rồi.

Phải mất gần 5p thì Violet mới ngừng khóc, Kiu Lơ cố nén đau khi đang bị Rose liên tục tra tấn.

- Violet nàng nói gì cũng nên có đầu có đuôi chứ? Sao không kể đến đoạn nàng hiếp dâm hành hạ ta?

3 nàng giật mình rõ ràng đã cắt lưỡi của hắn rồi mà. Daisy trừng mắt.

- Ngươi tên quái vật này làm sao có thể?

Hắn nhăn nhó thè lưỡi ra rồi chỉ xuống c-c mình mà nói.

- Ta có thể mọc lại vài thứ. Violet nàng mau nói cho các chị của nàng nghe đi.

Rose cùng Daisy nhìn nàng, Daisy nghiêm nghị nói.

- Em mau nói đi, chuyện là thế nào? Không được dấu giếm gì.

Violet thở dài nói.

- Chuyện này kể ra phải bắt đầu từ lúc đến đây, em bị truyền tống đến 1 đầm lầy sương mù dày đặc không thể tìm được phương hướng, sau đó em phải mất gần 3 ngày mới thoát ra được, chưa kịp vui mừng thì đã phải đối mặt cùng Cưỡng Hiếp cùng Cưỡng Bức. Mình em không phải là đối thủ của 2 tên đó, sau đó em bị chúng bắt được rồi khống chế ép phải uống 1 viên thuốc. Em không biết đã bị chúng cho uống cái gì. Sau đó thì một cơn gió lớn ập tới mới giúp em có thể thoát ra. Em sau đó cảm thấy cơ thể mình rất khó chịu, cả cơ thể em nóng rực. Cái đó của em cảm thấy rất ngứa ngáy, em phải làm cái việc xấu hổ kia. Rồi em sau đó mê man tên đó hắn tìm thấy rồi mang em vào một hang động, trong đó em và hắn cùng nhau 2 ngày liên tục trong đó. Lúc đó thì thuốc mới hết tác dụng em mới có thể tỉnh táo lại. Sau đó em đã tức giận giết hắn rồi mấy ngày sau gặp lại mấy chị.

Hai người nghe xong nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt tức giận đến cực điểm. Rose hậm hực nói.

- Mấy thằng chó đẻ đó chị mà bắt được thì sẽ thiến chúng nó.

Violet nức nở khóc.

- Chị à đừng giết tên này có được không? Em em.

Nàng ấp úng không nói lên câu, Daisy ôm nàng vào lòng rồi nhẹ nhàng nói.

- Dù hắn không phải chủ mưu nhưng hắn cũng đã làm nhục em nên không thể để hắn sống được.

Nàng xấu hổ ấp úng nói nhỏ vào tai Daisy, nghe xong DAisy thở dài hướng Rose nói.

- Rose chúng ta ra ngoài này một lát, để hắn lại cho Violet.

Rose nghi hoặc nhưng vẫn cùng Daisy rời đi.

- Em ấy nói gì với chị thế?

Daisy mặt ửng hồng nói cho Rose nghe, nghe xong Rose nói.

- Em ấy nói như thế thật sao?

Daisy gật đầu.

Lúc đó Violet hướng về phía Kiu Lơ ấp úng nói.

- Ngươi có thể cùng ta làm chuyện đó không?

Kiu Lơ cầu còn không được, nghe xong Violet nói xong gật đầu lia lịa.

Violet nói.

- Nhưng ngươi bẩn lắm cần đi tắm.

Rồi nàng kéo tay hắn xuống hồ.