Chương 25: Kim Cương hộ thể 1

Trận đấu được diễn ra ở quảng trường thành phố thu hút rất nhiều người đến xem.

Trong một góc Bạch Long tò mò hỏi.

- Chuyện này là sao vậy?

Bạch Long với khuôn mặt mờ mịt nhìn lên sàn đấu mà hỏi Thu Hoa.

- Đây là quy định của Phượng Hoàng tộc. Trong trường hợp này Phượng Vĩ dùng tư cách trưởng lão để thách đấu nếu thắng sẽ có thể thay thế Bất Lực trở thành hôn phu của công chúa nếu thua sẽ bị mất đi tư cách làm trưởng lão trở thành thường dân.

Bạch Long cười mà nói.

- Phượng Tộc các cô có nhiều quy định lạ thật.

- Đúng vậy, Phượng Hoàng tộc chúng ta theo quy chế mẫu hệ nha. Vì thế để có thể kết hôn cùng công chúa thì luôn cần người mạnh mẽ nhất. Bạch Vĩ trưởng lão trong thế hệ trẻ là người nổi bật nhất nha, mọi người đều nghĩ khi công chúa đủ 18 tuổi thì khả năng cao sẽ kết hôn cùng ngài ấy. Thế nhưng lại xuất hiện ra Bất Lực.

Ở bên cạnh Hắc Long cười lớn.

- Ta mong Phượng Vĩ có thể thật tốt mà dạy dỗ hắn.

Thu Nguyệt ngạc nhiên mà nhìn Hắc Long.

- Không phải các người là đồng bọn sao?

- Với ta chỉ có đối thủ hoặc là không. Ta vẫn luôn muốn kiếm Bất Lực để tỉ thí nhưng lần nào hắn cũng tìm cách né tránh. Không phải trận tỉ thí này chỉ dành cho Phượng Hoàng tộc ta cũng muốn lên cùng hắn tỉ thí rồi.

Thu Nguyệt kì quái mà nhìn hắn.

- Chẳng lẽ huynh cũng muốn trở thành hôn phu của công chúa sao?

- Không phải. Phượng Tường tuy rất xinh đẹp nhưng không phải mẫu người ta thích.

- Ừm. Thế huynh thích mẫu người thế nào?

Thu Nguyệt nhìn hắn tò mò. Hắc Long chỉ cười mà nói.

- Sau này có cơ hội sẽ nói với cô. Tập trung xem thi đấu đã.

- Ừm.

Nhiều người khác cũng đang bàn tán nghị luận xôn xao.

- Tên hoà thượng kia là ai thế?

- Không biết. Nghe nói hắn là hôn phu của công chúa.

- Nhìn tên đó trẻ măng làm sao có thể là đối thủ của Phượng Vĩ được.

- Ta lại không nghĩ thế. Lọt vào mắt xanh của công chúa thì đâu phải hạng tầm thường.

- Ừ chúng ta cùng chờ xem.

Phượng Tường bên cạnh Phượng Diễm thấp giọng nói.

- Mẫu hậu, tại sao người lại đồng ý cho chuyện này diễn ra.

- Hừ, ta dù là nữ hoàng nhưng quy định của Phiowjng Hoàng tộc thì luôn phải tuân thủ. Trước đây cha con cũng phải trấn áp quần hùng đấy. Hiện tại Phượng Vĩ trong thế hệ trẻ là người nổi bật nhất rồi. Để Bất Lực chiến thắng hắn không phải đỡ tìm thêm phiền phức sao?

- Dạ con hiểu rồi.

- Ta thấy con đi cạnh hắn nhiều ngày càng ngu ngốc ra rồi. Con ít cùng hắn làm chuyện đáng xấu hổ kia sẽ thông minh hơn.

Phượng Tường xấu hổ cúi đầu mặt đỏ bừng. Phượng Diễm nhìn nàng trìu mến mà nói.

- Thôi xem thi đấu đi.

Trên sàn thi đấu lúc này Phượng Vĩ trong bộ trang phục đỏ rực nhìn cực kì bắt mắt phong thái ung dung nhìn Bất Lực khinh bỉ mà nói.

- Tên lừa trọc, ta không biết ngươi dùng bùa mê thuốc lú gì mê hoặc công chúa. Thế nhưng hôm nay ta sẽ dẫm ngươi dưới chân rồi đoạt lại nàng. Nếu không muốn bị hành hạ ngươi có thể nhận thua rồi cút khỏi Phượng Hoàng tộc.

Bất Lực nhìn thái độ của hắn như vậy không những không tức giận mà còn tươi cười đáp.

- Phượng Vĩ ta sẽ nhẹ nhàng với ngươi. Nào đến đây đi ta không có nhiều thời gian. Phượng Tường nàng ấy còn đang chờ ta.

Phượng Vĩ vẫn ung dung mà nhìn Bất Lực rồi nhàn nhạt nói.

- Không sao ta sẽ thay cha ngươi dạy dỗ lại ngươi 1 chút.

RÍUUUUUU

Sau lưng Phượng Vĩ 1 con Phượng Hoàng to lớn thân con chừng 10m cả người được bọc trong 1 ngọn lửa đỏ rực xuất hiện.

- Phượng Hoàng hỏa tiễn.

Hai cánh Phượng Hoàng vẫy mạnh, hàng ngàn hàng vạn mũi tên từ hai cánh bắn ra tấn công về phía Bất Lực không tạo thành 1 kẽ hở.

Đối diện với hắn Bất Lực vẫn rất vui vẻ mà cười dường như hàng ngàn hàng vạn mũi tên kia không nhắm vào hắn vậy.

Rất nhanh Bất Lực đã bị bao phủ trong 1 ngọn lửa lớn cao đến 3m.

- Tên này thật yếu kém ngay cả chạy cũng không có cơ hội.

- Không phải nói là Phượng Vĩ quá mạnh.

- Ầy bên trong đó chắc bị đốt thành than mất.

Nhiều người đang thương tiếc cho số phận của Bất Lực.

- Bạch Long huynh nói xem tên hoà thượng này đang làm gì?

- Ta nghĩ hắn đang muốn thị uy.

- Hừ làm màu lần này chắc chắn đệ sẽ tìm cách khiêu chiến hắn bằng được.

Trên sàn thi đấu lúc này Phượng Vĩ đang cười lớn nhìn về phía Phượng Tường mà nói.

- Phượng Tường nàng xem tên hoà thượng này ngay cả 1 chiêu cũng không đỡ nổi. Không ngờ nàng lại thích 1 tên phế vật như vậy.

Phượng Tường hừ lạnh.

- Ngu ngốc.

Đúng như nàng nói sau khi ngọn lửa kia kết thúc chỉ thấy Bất Lực vẫn đứng nguyên ở đó. Ánh sáng mặt trời chiếu sáng làm cả người hắn phát ra hào quang chói loà.

- Chuyện này là sao?

- Hắn tại sao không việc gì?

- Cơ thể hắn kia phát sinh chuyện gì?

Không ít ánh mắt tò mò mà nhìn hắn.

Bất Lực vui vẻ mà cười lớn.

- Haha cảm tạ ngài đã giúp đỡ ta. Thế nhưng ta không thể để cho ngài dễ dàng đoạt lấy vợ mình như thế. Đỡ lấy Vô Ảnh cước.

Trước ánh mắt vẫn còn đang ngạc nhiên của Phượng Vĩ, Bất Lực đã lao đến hắn như 1 tia chớp. Từng cước hư ảo mang theo kim quang loá mắt không ngừng công kích Phượng Vĩ.Phượng Vĩ không dám khinh xuất nhanh chóng huy động thân pháp ảo diệu mà né tránh nhanh chóng thoát khỏi công kích của Bất Lực tránh xa hắn 20m.

- Khá lắm ta định hạ thủ lưu tình thế nhưng ngươi vẫn còn ngoan cố.

Trong tay hắn lúc này đã có thêm 1 thanh kiếm có lưỡi cong toàn thanh kiếm toát ra một luồng hỏa Diễm bỏng cháy khiến không khí xung quanh trở nên vặn vẹo hư ảo.

- Phượng Hoàng hoả kiếm.

Kiếm pháp mạnh mẽ mang theo hỏa Diễm ào ạt mà tấn công đến Bất Lực.

Kiếm của Phượng Vĩ rất nhanh không ngừng tấn công lên người Bất Lực. Bất Lực phải rất vất vả để có thể mà né tránh thế nhưng miệng vẫn vui vẻ mà nói.

- Phượng Vĩ ngươi rất nhanh, thế nhưng trước đây ta đã từng gặp một người có kiếm pháp còn nhanh hơn ngươi rất nhiều.

- Nhiều lời. Hôm nay ta phải giết ngươi để cho Phượng Tường thấy ai mới xứng đáng với nàng.

- Thiện style thiện style. Bần tăng không thích giết chóc thế nhưng thí chủ vẫn cứ kích thích ta.

Thành công né tránh lưỡi kiếm của Phượng Vĩ , Bất Lực tụ lực vào chân xoay người 1 vòng thực hiện 1 cú đá nhắm thẳng vào bụng của Phượng Vĩ.

Phượng Vĩ khinh thường dùng kiếm ngăn trở lại công kích của hắn.

Keng.

Khi vẫn còn đang khinh bỉ thì lưỡi kiếm của Phượng Vĩ đã gẫy làm 2 mảnh. Chân của Bất Lực vẫn tiếp tục công kích vào bụng của hắn, dù phần lớn lực công kích đã bị lưỡi kiếm ngăn trở thế nhưng Phượng Vĩ vẫn bị Bất Lực đá cho bay xa 10m.

Lảo đảo đứng dậy hắn kinh ngạc mà nhìn Bất Lực.

Phượng Vĩ rất kinh ngạc, 1 cước khi nãy nhìn không có gì đặc sắc thế nhưng lại mang theo lực khủng bố như vậy.

- Kha lắm. Phượng Hoàng trảo.

Bàn tay Phượng Vĩ di chuyển với quỹ đạo đầy quỷ dị không ngừng tìm đến những chỗ yếu trên cơ thể của Bất Lực mà tấn công.

Bất Lực sử dụng Vô Ảnh cước trực tiếp ngăn cản lại thế công của Phượng Vĩ.

Hai người lúc này tay chân không ngừng va chạm.

Phượng Vĩ thấy trong cước pháp của Bất Lực có sơ hở trực tiếp bắt lấy cổ chân Bất Lực định bóp nát.

Lúc này Bất Lực âm trầm mà cười, hôm qua hắn đã ăn quả đắng 1 lần rồi thế nên đã hiểu sức mạnh của Phượng Hoàng trảo làm gì có chuyện hắn để cho Phượng Vĩ dễ đang nắm lấy cổ chân mình như thế.

Xoay trên không 1 vòng chân hắn trực tiếp nhằm ngay lồng ngực của Phượng Vĩ mà đá vào.

Rầm.

Ăn trọn 1 cước của hắn Phượng Vĩ bay ngược ra sau. Sau đó mà không có sau đó nữa trực tiếp hôn mê.

Bất Lực không thèm nhìn lấy 1 cái trực tiếp hướng Phượng Tường mà đi tới.

- Thấy thế nào không để nàng thất vọng chứ?

- Không tệ.

Trận đấu kết thúc ai về nhà nấy, Phượng Diễm cùng mọi người nhanh chóng trở lại Phượng Hoàng điện nghị sự.

- Các vị khi nãy Phượng Vĩ đã thất bại. Như thế tư cách trưởng lão của hắn đã mất đi.

Không ai có ta kiến gì cả. Phượng Diễm nói tiếp.

- Bạch Long các người để Bất Lực lại thì ta cũng không để các người thiệt thòi. Hoàng Cát trưởng lão sắp xếp cho bọn họ mang đi 5 người trẻ tuổi tinh anh của Phượng Hoàng tộc.

- Dạ.

Phượng Diễm nhìn Bạch Long mà nói.

-Các người có ta kiến gì nữa không?

- Không có. Cảm tạ nữ hoàng. Thời gian gấp gáp vì thế sau khi chọn người chúng ta sẽ nhanh chóng rời đi.

Bạch Long bình tĩnh mà nói.

- Hoàng Cát ngài dẫn bọn họ chọn người.

- Chúng ta đi.

Hoàng Cát nhanh chóng dẫn Bạch Long cùng Hắc Long rời đi. Rất nhanh Hoàng Cát đã chọn cho Bạch Long 5 người trong đó có 2 người Thu Hoa và Thu Nguyệt.

Hoàng Cát nhìn Bạch Long điềm đạm mà nói.

- Bạch Long ta hi vọng các ngươi chiếu có Thu Hoa và Thu Nguyệt 1 chút. Hai đứa trẻ này là cháu gái ta. Từ nhỏ đã là cô nhi một tay ta nuôi nấng. Ta biết chúng không còn trong sạch thế nhưng nếu có thể mong ngươi.

Hoàng Cát chưa nói xong Bạch Long đã ngăn cản mà nói.

- Ngài yên tâm chúng ta nhất định sẽ chiếu cố tốt bọn họ. Còn chuyện tình cảm thì mong ngài hiểu cho.

- Ta hiểu là ta quá đường đột.

- Vậy chúng ta cáo từ.

Bạch Long dẫn mọi người rời đi. Ngoài Thu Hoa và Thu Nguyệt thì trong 5 người còn có 2 nữ 1 nam lần lượt là Hoàng Thạch, Hoàng Dung và Phượng Hương.

Sau khi rời khỏi Phượng Đô đám người một mạch đi về phía Bắc để tụ hợp với Phi Long.

Trên tường thành Bất Lực nhìn bóng lưng mọi người dời đi trong lòng hắn buồn vu vơ. Nắm tay Phượng Tường hắn nói.

- Chúng ta về thôi.

- Chàng muốn đi tìm tên Phi Long chết tiệt đó.

- Làm gì có.

- Chàng không cần giấu.

Phượng Tường nhìn vào mắt hắn Âu yếm nói.

- Không phải còn có thiếp ở cùng chàng sao?Bất Lực cười lớn mà nói.

- Đúng thế nhanh về sản xuất em bé rồi chúng ta cod thể ra ngoài rồi.

- Hừ tên hư hỏng này. Khi nãy cơ thể chàng sảy ra chuyện gì thế?

Bất Lực kể lại cho nàng.

- Cái đó của ta gọi là Kim Cương hộ thể. Khi nãy nhờ Phượng Vĩ dùng lửa đốt ta mới có thể luyện thành. Chuyện này cũng phải nhờ Phi Long đại ca chỉ bảo cho ta.

- Là sao.

- Nàng có nhớ trước đây mỗi ngày ta đều bị Phi Long cùng Phong Thần lôi ra tẩm quất không. Khi ấy trong 1 lần Phi Long đại ca có nói.

“Này Bất Lực đệ biết trên đời này cái gì cứng rắn nhất không?

- Là kim cương?

- Đúng thế. Bây giờ đệ dùng hết sức mà tấn công huynh xem.

Bất Lực nhanh chóng tung hoàng loạt cú đá vào thân thể Phi Long nhưng lại ôm chân kêu đau.

- Haha thấy thế nào?

- Đại ca cơ thể huynh cứng quá, so với Thiết Đầu công của đệ còn cứng hơn.

- Ầy đáng tiếc công pháp của ta tu luyện đồng thời cùng phải tăng cả Băng và hỏa nếu không thì cơ thể ta đã thành 1 khối kim cương rồi.

Bất Lực ngạc nhiên nhìn hắn.

- Huynh làm sao làm được?

- Haha cái này bí mật của ta nhưng nói cho đệ cũng không sao. Kim cương dù cứng rắn như thế nhưng đệ có biết nó cùng với than cũng không khác biệt.

- Chuyện này là thật.

- Đúng thế ta lại lừa đệ làm gì. Có điều để tạo thành kim cương thì cần có điều kiện rất khắc nghiệt đó là cần nhiệt độ cực kì lớn mà áp lực lại phải cao. Khi đó đệ có thể biến 1 cành cây thành 1 cành kim cương. Ta bây giờ cơ thể tuy cứng rắn thế nhưng để có thể hoàn toàn biến thành kim cương thì không có khả năng. Nhưng đệ lại khác , đệ chỉ có duy nhất hoả nguyên tố thuần tuý, dù đệ không thể thức tỉnh huyết mạch vẫn có thể cải tạo cơ thể thành 1 khối kim cương đúng nghĩa.

- Đệ thật sự có thể sao?

- Đúng thế, sau này khi nào đệ có thể chịu được sức nóng lớn của lửa và chịu được áp lực lớn thì đệ hãy làm thế này.

Phi Long nói thật nhỏ vào tai Bất Lực.

- Nhớ kĩ chưa?

- Dạ.

- Tốt rồi bây giờ lại đây huynh tẩm quất cho, lát nữa còn đến lượt Phong Thần.”

- Tất cả đều là như thế. Khi nãy ta trong lúc chiến đấu cùng Phượng Vĩ đã thử và thành công. Tuy nhiên lửa của hắn vẫn chưa thực sự đủ mạnh. Nếu là ngọn lửa của Chu Tước tổ tiên thì tốt rồi.

- Mẹ thiếp nói không có sai. Chàng quả nhiên rất ngu ngốc. Chàng không nhớ bên cạnh mình là ai à.

Bất Lực vỗ trán.

- Đúng thế nàng cũng có sức mạnh như thế mà. Haha nhanh chúng ta đi tu luyện. Ta cũng sẽ biến nàng thành một khối kim cương.

- Thiếp không thích.

- Sao thế?

- Người ta là con gái ai lại thích trở nên cứng rắn như các chàng. Người ta thích mềm mại hơn.

- Haha. Nàng như thế nào ta đều yêu hết. Nếu không đợi sau này cái đó của ta mà biến thành kim cương làm sao nàng chịu nổi.

- Hư hỏng, không đùa với chàng nữa, chúng ta nhanh đi tu luyện.

Hai người nhanh chóng ra sau núi nơi có một hang động rộng rãi.

-Nơi này thật đẹp nha, tất cả đều là màu đỏ.

- Đúng thế loại Thần Huyết Thạch không những cực kì cứng rắn mà cũng hấp thụ nhiệt rất tốt. Thiếp từ nhỏ thường luyện tập ở đây nha.

- Ừ chúng ta bắt đầu đi. Nàng cứ gia tăng nhiệt độ và áp lực. Khi nào ta không chịu được sẽ lên tiếng.

- Ừ. Chàng đừng cố gắng quá.

- Ừm bắt đầu.

Bất Lực nhanh chóng lột bỏ y phục. Khi thấy cái chân giữa của hắn Phượng Tường chợt thấy bên dưới mình ngột nhạt thừ cả người ra.

- Nàng còn chờ gì nữa nhanh bắt đầu đi.

- À ừ.

Câu nói của hắn làm nàng mới tỉnh táo lại. Rất nhanh từ hai bàn tay nàng 1 ngọn lửa cực lớn bao phủ lấy Bất Lực. Ngọn lửa nóng bỏng lên tới hàng ngàn độ C , ngoài nhiệt độ nóng bỏng ra áp lực từ 4 phía cũng không ngừng truyền đến.

Cơ thể của Bất Lực làn da biến chuyển từ màu đồng chuyển dần sang màu đen như than,

- Tăng lửa mạnh chút nữa.

Bất Lực bên trong nói ra.

Ngọn lửa không ngừng gia tăng cường độ, áp lực cũng tăng lên khổng lồ.

Nếu không phải Bất Lực ở bên trong thay bằng người khác có lẽ đã trực tiếp bị đốt thành bụi rồi.

Bất Lực cố chịu đựng ngọn lửa dữ dội đang thiêu đốt mình, tập trung hết tinh thần để làm theo lời Phi Long nói.

- Đệ khi tu luyện phải cố gắng tách từng tế bào của mình ra luyện hoá chúng rồi sau đó một lần nữa ghép lại.

Ngọn lửa không ngừng gia tăng, lúc này ngay cả linh hồn của Bất Lực cũng đang bị thiêu đốt. Hắn trong lòng thầm nhủ

“ Thật không dễ dàng a.”

Cơ thể của Bất Lực cũng dần theo ngọn lửa mà thay đổi, từ màu đen như than dần trở nên trong suốt. Theo thời gian đã có thể nhìn thấy xương và nội tạng bên trong.

Da, cơ bắp của hắn lúc này đã được luyện hoá thành kim cương rồi.

- Thêm nữa đi.

Bất Lực bên trong 1 lần nữa nói.

- Không được, thiếp đến cực hạn rồi.

Lúc này bên trong Hang động, không khí đã trở nên vặn vẹo dữ dội mọi thứ đã trở nên hư ảo không rõ ràng.

- Nàng dừng lại đi.

Phượng Tường thu tay mình lại, nhiệt độ trong hang rất nhanh bị Thần Huyết thạch hấp thu đi nhiệt lượng. Thân ảnh Bất Lực 1 lần nữa hiện ra.

Phượng Tường trợn tròn mắt khi thấy Bất Lực, xương và nội tạng là những thứ duy nhất mà nàng thấy.

- Chàng chàng cơ thể chàng

Phượng Tường trên miệng lắp bắp. Bất Lực ngạc nhiên nhìn xuống cơ thể mình cười hề hề xoa cái đầu trọc lốc nói.

- Hề hề ta quên.

Một lần nữa hắn trở lại nguyên bản vẫn là làn đã màu đồng ấy nhưng đã phủ 1 tầng kim quang nhàn nhạt.

- Khi nãy dọa chết thiếp rồi.

- Hề hề. Nhưng thật đáng tiếc thiếu chút nữa là thành công rồi. Ta dẫn nàng ra ngoài xem thử cơ thể bây giờ cứng đến đâu rồi.

Bất Lực đứng dậy định kéo tay Phượng Tuòng đi bị nàng trừng mắt nói. -Mau mặc quần áo vào.

- Quên mất.

Hắn vừa cười vừa nhanh chóng thay đồ.Rắc rắc

Một khối đá màu đỏ to lớn xuất hiện vô số vết rạn nứt rồi nát thành từng mảnh nhỏ trước 1 cú đấm của Bất Lực.

- Không tệ.

Bất Lực tự nhủ sau đó tìm một khối đá khác dùng đầu mình mà húc vào. Khối đã cũng nhanh chóng bị Thiết Đầu công của hắn làm nát bét. Thực ra lúc này cần nói là Kim Cương Đầu rồi.

Tiếp theo đi đến một vách đá dựng đứng cao đến cả ngàn mét hắn dừng lại. Hai chân nhảy lên cao 50m nhắm vào vách núi mà đá tán loạn. Hai chân hắn tung cước nhanh đến nỗi đôi chân bỗng trở nên hư ảo thân thể lúc này chỉ thấy được mỗi phần trên.

- Vô Ảnh Cước,

Mỗi cước đá ra trên vách núi lại xuất hiện thêm 1 lỗ chừng rộng 10cm sâu vào trong chừng 50cm. Sau chừng 5 giây đã có khoảng hơn 100 lỗ xuất hiện.

Hắn có vẻ hài lòng phi thân xuống dưới.

- Thế nào rồi Bất Lực?

- Bên ngoài dù đã cực kì rắn chắc thế nhưng xương khớp và nội tạng bên trong không theo kịp. Nếu ta dùng lực quá mức bên trong rất có thể bị phá huỷ. Nếu mà có thêm một người có ngọn lửa mạnh như nàng thì tốt rồi, khi đó ta có thể biến toàn thân thành kim cương rồi.

- Hừ chàng quá tham lam rồi.

- Ta biết có điều truy cầu sức mạnh ai mà không tham lam.

- Hừ, để thiếp về hỏi mẫu hậu thử xem. Mà khi nãy chàng nói bên ngoài của chàng đều biến thành kim cương rồi , cái đó của chàng còn có thể dùng không.

Nói đến câu cuối hai má Phượng Tường đã là một mảng đỏ bừng.

-Haha không những dùng tốt mà bây giờ nó còn có thể đục thủng đá cơ. Không tin ta có thể cho nàng xem.

Hắn lần nữa kéo Phượng Tường vào trong hang đá, cởi bỏ trang phục để lộ ra con c-c to lớn trong suốt, ánh sáng chiếu đến làm nó trở nên cực kì lưng linh.

- Nàng xem nhé.

Hắn dùng sức mình đâm mạnh, trên vách đá đã có 1 cái lỗ to gần bằng cổ tay Phượng Tường sâu đến 20cm. Nhìn cái lỗ đó Phượng Tường cực kì hoảng sợ, vách đá cứng như vậy hắn còn đâm thủng thì cơ thể mình làm sao chịu nổi.

Bất Lực lớn tiếng mà cười.

- Haha nàng sợ sao?

Phượng Tường lắp bắp cả kinh.

- Chàng.. chàng...mau..xa...thiếp...ra.

Nhưng nàng chưa dứt lời đã bị Bất Lực bắt lấy, bàn tay hắn rất nhanh đã lột sạch quần áo nàng.

- Nàng còn nói, nhìn xem bên dưới đã ướt hết rồi này.

- Không.. là .. thiếp ..sợ..nên tè ra.

- Haha nàng thật hư. Xem ta trừng trị nàng.

Bất Lực nhanh chóng tách chân nàng ra dùng cái lưỡi mà lieesmlên cái l-n nàng, từng giọt nước L-n nhanh chóng bị hắn tham lam hút hết vào trong miệng. L-n Phượng Tường nhanh chóng chảy nước dầm dề. Nàng cũng rất sướng nhưng hành động lúc nãy của Bất Lực vẫn làm nàng cực kì sợ hãi.

- Bất Lực...chàng liếm l-n làm thiếp sướng lắm. Nhưng cái đó của chàng giết chết thiếp mất.

Bất Lực cười to mà nói.

- Yên tâm nó sẽ không giết nàng đâu mà sẽ làm nàng sướng đến phát điên. Nhìn xem cơ thể nàng phản ứng mạnh hơn ngày thường bao nhiêu lần, nàng chắc đang muốn nó đúng không? Để ta cho nàng thưởng thức.

Hai người vẫn đang đứng Bất Lực dùng tay tách chân nàng ra, con c-c cứng rắn tách cái mép l-n mà đi vào.

Phốc.

Hắn đâm một cú lút cán nước l-n Phượng Tường nhanh chóng bôi hết con c-c hắn.

- aghhh chết ..thiếpaghh con c-c chàng ..cứng ..quá đâm ..nát l-n thiếp.. mất aghhh Bất Lực ..chàng .. tha..cho..thiếp aghhh

Phượng Tường sợ hãi mà la lớn khi nàng cảm nhận đang trong l-n nàng là một con c-c không những to lớn mà lại còn rất cứng rắn hầm lúc này con c-c hắn còn đang tỏa ra một nhiệt lượng dữ dội. Tình cảnh của nàng giống như có 1 người đang nhét 1 cục sắt đỏ rực vào l-n nàng vậy.

- Thế nào nàng có thích không.

- Sướng..lắm..nhưng aghhh thiếp..vẫn...sợ..thiếp aghh sợ c-c ..chàng ...đâm..nát l-n thiếp..aghh c-c chàng...đã cứng.. còn rất.. nóng... l-n thiếp.. như.. bị .. nung .. aghh .. sướng ...thoải ... mái

- Thấy chưa ta đã nói nàng sẽ rất sướng mà.

- Đúng thế..aghh...thiếp ..sướng lắm...l-n thiếp ...được ...con c-c chàng... làm cho ,... làm cho.... sướng ...muốn điên mất...aghhh...thiếp ra đây...aghhhhh

- Ta cũng ra aghhhh

Đê mê mà sung sướng hai người ôm lấy nhau. C-c hắn vẫn nhét trong cái l-n khít khao của Phượng Tường.

Đợi khi cơn sướng qua đi Phượng Tường mới oán trách hắn.

- Chàng khi nãy muốn giết thiếp sao?

Hắn vuốt ve nàng mà nói.

- Không có ta muốn làm nàng sướng hơn mà. Nàng xem khi nãy nàng ra thật nhiều nha. Bên dưới đã bị nước l-n của nàng làm ướt hết rồi.

Hắn chỉ tay xuống bên dưới sàn, Phượng Tường tức giận nói,

- Tất cả là tại chàng, chàng mau xin lỗi thiếp.

- Được.

Hắn lại tiếp tục dùng con c-c cứng ngắc vẫn để trong l Phượng Tường mà nhấp dữ dội. Trong hang động tiếng bộ phận sinh dục va chạm tiếng la hét của cả 2 là những âm thanh duy nhất. Hai người cứ tiếp tục đ-t nhau đến tối. Phượng Tường khi trở về cái l-n đau dữ dội đành phải để Bất Lực cõng về, thế nhưng hôm nay nàng thật là sung sướng.