Chương 5: Về nhà

Editor: Alissa.

Một tuần trôi qua nhanh chóng, ngày mai là cuối tuần cũng tới phiên Ôn Tiểu Nhã được nghỉ, do cửa hàng áo cưới không có ngày nghỉ vào cuối tuần nên mọi người chỉ có thể thay phiên nhau nghỉ. Ôn Tiểu Nhã đang nằm thoải mái trên giường nghĩ đến ngày mai có thể được ngủ nướng thật tốt, tự an ủi bản thân hôm nay phải ngủ thật ngon tạo một giấc mộng đẹp.

Đang nhắm mắt chuẩn bị tiến vào mộng thì điện thoại lại vang lên tiếng chuông, cô nhấc điện thoại lên và nói, "Alo, có gì không? Có việc gì mau nói, không có gì thì tôi cúp máy, đừng làm phiền tôi ngủ." Đầu dây bên kia nghe được những lời này của cô, sắc mặt khẽ chuyển đen, nói "Dường như cô muốn làm trái lại lời của tôi, trước còn nói mạnh miệng cái gì kêu là đến, làm sao cô có thể quên nhanh như vậy."

Ôn Tiểu Nhã giật mình một cái ngồi dậy, cười cười lấy lòng "Thì ra là ngài Thượng Quan, xin hãy bớt giận, tôi tưởng người khác, không nghĩ tới đó ông già nhà anh, xin hỏi anh tìm tôi có việc gì?" Thượng Quan Nam Trì nghe cô gọi mình là ông già, tức giận thiếu chút nữa hột luôn cả máu, hắn dám khẳng định nếu giờ Ôn Tiểu Nhã đứng trước mặt hắn nói như thế thì hắn sẽ "làm" Ôn Tiểu Nhã để biết anh đây có phải ông già không.

Nhưng hiện tại không có cách nào, trước tiên hắn muốn nói chuyện chính sự với cô gái này, "Ngày mai trang điểm đẹp một chút, tôi đưa cô tới nhà tôi giới thiệu với người nhà." Ôn Tiểu Nhã nhanh nhảu đáp, "Ngài Thượng Quan à, tổng cộng chúng ta mới thấy mặt nhau được có hai lần, ngày mai anh đưa tôi về nhà anh, anh chắc chắn là thích hợp sao?"

"Hợp hay không hợp là do tôi định đoạt, không cần cô nhọc lòng nghĩ, chỉ cần cô nghe theo tôi thì có thể, cũng đừng quên cô từng đồng ý với tôi tùy kêu tùy đến, không được cự tuyệt với bất cứ lý do gì." Thương Quan Nam Trì nói xong đắc ý cong cong khoé miệng. Ôn Tiểu Nhã đành đồng ý ngày mai sẽ đợi sẵn ở dưới lầu.

Sáng sớm hôm sau, Ôn Tiểu Nhã còn đang mơ màng trong mơ bỗng nghe thấy tiếng chuông vang lên, sờ soạng một hồi lâu mới tìm thấy điện thoại, đang muốn nhận máy thì tiếng chuông đã ngừng, một giây sau một hồi chuông khác lại vang lên, cô nhanh tay bắt máy, "Alo, người nào đó, mới sáng sớm đã điện tới làm phiền giấc mơ của tôi vậy?"

Đầu dây bên kia lạnh giọng nói, "Ôn Tiểu Nhã, cô không muốn sống nữa sao? Bây giờ là giờ nào rồi, cô còn đang trong mơ, tôi đang đứng dưới lầu nhà cô, mười lăm phút sau cô lập tức xuất hiện trước mặt tôi ngay." Sau đó liền ngắt điện thoại. Ôn Tiểu Nhã là người đầu tiên bắt hắn chờ và hắn cũng sẽ chờ xem cô sẽ bị mình đối phó như thế nào.

Ôn Tiểu Nhã nhìn đồng hồ báo thức mới điểm 9 rưỡi nghĩ cũng còn sớm nhưng cái tên Thượng Quan Nam Trì cứ như đòi mạng cô không bằng. Ôn Tiểu Nhã lấy tốc độc nhanh nhất có thể chuẩn bị tất cả, xuống lầu đến cạnh xe của hắn. Thượng Quan Nam Trì nhìn cách cô trang điểm liền tức tới muốn hộc máu, vì nó nhìn y như học sinh tiểu học.

Tóc buộc cao, áo phong trắng có tay dài, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác cao bồi, túi vải được đeo chéo trên vai và dưới là chiếc quần jean màu xám tro. Dưới chân mang đôi giày vải màu vàng. Tổng từ đầu đến chân giá từ hai trăm đồng đổ lại, đây là muốn để người ta nói Thượng Quan Nam Trì đi dụ dỗ một nữ sinh? Đưa về nhà rồi bà nội chắc chắn lại nói hắn đi lừa bé gái. "Ôn Tiểu Nhã, cô không còn bộ đồ nào khác ngoài bộ này sao?" Hắn kìm chế tính khí bản thân lại để hỏi cô.

_________oOo_________

Cập nhật 16.5.2020 tại Việt Nam Overnight.