Lúc này trong Huyền Linh tông, chủ điện.
Bên trong ngồi có toàn là cao tầng Huyền Linh tông, ngồi ở chủ vị là tông chủ Huyền Linh tông, Mộc Thái Ất, tu vi luyện thần cảnh nhất giai cường giải, ngồi trên chủ vị không nói chuyện nhưng lại tự tỏa ra một loại uy thế cường đại, làm cho mọi người không dám nói lời nào.
Một lúc lâu sau, Mộc Thái Ất từ từ mở mắt, nhìn một lượt chủ điện bên trong trưởng lão thở dài nói:
"Chư vị 5 năm một lần đại hội sắp đến, nếu năm nay chúng ta lại lót đấy, chỉ sợ Kiếm Lệ tông sẽ không bỏ qua ý đồ !"
Nghe nói thế, mọi người đều ảo não không thôi, tông môn bọn họ đã 4 lần lót đấy, Kiếm Lệ tông lại có ân oán với Huyền Linh tông, nhiều lần làm khó dễ, mặc dù thánh địa nghiêm cấm các đại tông môn không được lẫn nhau công phạt nhưng chèn ép lại không nói tới, cho nên từ khi kết thù với Kiếm Lệ tông, Huyền Linh tông bị Kiếm Lệ tông chèn ép, khoáng mạch vẫn chuyển nhiều lần bị vô cớ bị tập kích, mặc dù biết hung thủ là ai, nhưng lại không có chứng cứ nên đành nuốt vào bụng.
Lần đại hội trước, thánh địa đã lên tiếng, nếu tông môn nào lót đấy thì khoáng mạch một năm thu nhập sẽ bị phân chia một nữa cho 3 vị trí đầu, mà Kiếm Lệ tông đã hai lần xếp 3 vị trí đầu.
Thấy không ai lên tiếng, Mộc Thái Ất thở dài, tông môn ngày càng xuống dốc, thiên tài chưa từng xuất hiện.
Lúc này một trưởng lão yếu ớt giơ tay nói:
"Trưởng môn ta nghĩ ta có thể đề cử một đệ tử tham gia đại hội lần này !"
Mộc Thái Ất liền hai mắt phát sáng nói:
"Hà trưởng lão mời nói !"
Hà trưởng lão hít một khẩu khí nói:
"Không biết chư vị có nghe nói gần đây có một đệ tử vừa tấn thăng nội môn ?"
Mọi người suy ngẫm một lúc lâu thì hình như cũng có ấn tượng, nghe nói đệ tử này tấn thăng nội môn sao muốn gia nhập huyền phong, nhưng phong chủ lại không ở nên đã thông báo cho Mộc Thái Ất quyết định, Mộc Thái Ất lúc này mới nhớ tới đúng là có chuyện này liền nói:
"Ta đang định thông báo cho chư vị về chuyện đệ tử muốn gia nhập huyền phong bộ đệ tử này có gì đặc biệt? "
Hà trưởng lão một mặt không thể tin nói:
"Không dối gạt chư vị, đệ tử này là một giới linh sư !"
Mọi người đều chấn kinh, giới linh sư a, đây là một chức nghiệp rất được tôn kính, nghe nói chỉ có ở thánh địa mới có giới linh sư tồn tại.
Muốn làm giới linh sư, trước hết phải tinh thông trận đạo, trận đạo đại thành mới có thể mở ra linh giới, giao lưu sinh linh bên trong linh giới, nếu có sinh linh nguyện ký khế ước thì giới linh sư có thể triệu hoán sinh linh bên trong linh giới cho mình sử dụng nhưng giới linh sư phải trả thù lao.
Mộc Thái Ất liền cười lên, hắn rất vui mừng, không ngờ bất chi bất giác lại có một giới linh sư trong tông môn của mình, hắn không chờ đợi kiệp hỏi:
"Đệ tử đó tên gì, không cần Hà trưởng lão ngươi đi mời đệ tử đó vào gặp ta !"
Hà trưởng lão liền tuân lệnh, lui xuống đi tìm đệ tử kia.
Lúc này huyền phong, Vô Tà mở hai mắt ra, xung quanh toàn là linh thạch cực phẩm bị hút khô linh khí, trở nên ảm đạm, tu vi của hắn đã là đạo đài cửu trọng, một bước nữa là có thể đột phá khí hải.
Khi hải là cảnh giới rất quan trọng, khi hải càng lớn thì lượng linh khí bên trong có thể ẩn chứa càng nhiều, khi đối chiến với cùng cảnh giới không cần lo lắng về việc tiêu hao linh khí.
Hắn đứng dậy đi ra chỗ ở, xung quanh không có gì cả, hoang tàn khắng nơi, chỉ có một hồ nước, bên trong lâu lâu có những con cá nhảy lên.
Hắn cũng hơi đói bụng, nhảy xuống hồ nước bắt vài con cá đem lên làm qua một lần cho sạch, nhóm lửa lên nướng.
Hắn nhìn không hài lòng lắm, đi xung quanh tìm kiếm một ít dược thảo, nghiền nát ra rải lên cá, theo thời gian trôi qua mùi hương bắt đầu lan tỏa.
Hắn hình như có phát giác nhìn về phía một thân cây nói:
"Đi ra đi !"
Như biết mình bị phát hiện, thiếu niên có chút ngượng ngùng đi ra, cái mũi có chút co lại, không kiềm hãm được nói:
"Thơm quá !"
Bụng cụng ục ục kêu lên, thiếu niên không tiện rải đầu cười ngây ngô, Vô Tà nhìn hắn cũng không có ác ý gì, chắc đơn thuần đi ngang qua liền nói:
"Nếu muốn thì cứ ăn, ở đây ta còn nhiều !"
Thiếu niên mới đi tới nói:
"Thật làm phiền, ta tên là Cô Diệp là một giới linh sư !"
Nói tới giới linh sư, Cô Diệp có chút tự hào nhưng nhìn Vô Ta không có phản ứng gì thì cụt hứng không thôi:
"Ta sẽ không khách khí !"
Nói chắp hai tay, bắt đầu cầm xiên cá lên bắt đầu ăn, vừa cắn một cái, hai mắt liền phát sáng lên, tốc độ ăn càng nhanh hơn.
Ăn xong một xiên cá, Cô Diệp nhìn chầm vào xiên cá, Vô Tà nhìn thấy thức ăn mình làm lại được hoan nghênh như vậy cũng hài lòng nói:
"Cứ ăn đi !"
Cô Diệp như nghe được tiếng trời, hấp tấp cầm lên ăn, vừa ăn vừa nói:
"Không biết huynh đài đại danh ?"
Vô Tà nhàn nhạt đáp:
"Ta tên Vô Tà ."