Chương 22: Bộ ba Thần Phong
Tiếng xe máy rồ ga vang lên phá vỡ sự im lặng của màn đêm. Lấy một viên tinh thể màu trắng thay thế xăng, con xe máy Harley chạy nước rút trên đường phố Văn An gây ra sự kích động cho vô số sinh vật.
Nguyên Thần Phi lái xe máy trên đường phố vào ban đêm và không quan tâm đến việc thu hút sự chú ý của lũ quái vật. Điều đó cũng khiến nhiều chuyên gia ban đêm cảm thấy không khỏi bất ngờ, ai lại táo bạo và quyến rũ tới vậy.
Nguyên Thần Phi mặc kệ người khác nghĩ gì, anh chỉ muốn lao đến mục tiêu của mình ngay và luôn.
Mục tiêu đầu tiên anh tìm kiếm là sáu con thủ lĩnh. Thời gian càng ngắn thì đệ tử của nó càng ít. Con thủ lĩnh đầu tiên là một con rắn nằm trong một khu phố ở phía nam.
Sau khi đến khu phố, Nguyên Thần Phi nhìn vào chấm đỏ trên máy tính bảng nhưng lại hiển thị hai chấm lận.
Chức năng bản đồ của máy tính bảng không thể cho biết chi tiết về mục tiêu. Thông tin được nhận định trong hệ thống vì được Nguyên Thần Phong nhìn thấy ở đây vào ban ngày. Nói cách khác, nếu con rắn này trườn đi mất trong khoảng thời gian đó và đúng thời điểm ấy lại tới thêm một con quái thú tinh anh khác, thì Nguyên Thần Phi không thể phân biệt được mục tiêu ban đầu của mình là con quái thú nào.
Vì vậy, hai chấm đỏ rốt cuộc con nào là thủ lĩnh, Nguyên Thần Phi thực sự không biết, anh chỉ có thể lần theo từng điểm một theo lộ trình gần nhất - dù sao, những chấm đỏ đó biểu thị rằng ở đó có con mồi, Nguyên Thần Phi sẽ không buông tha cho con nào.
Tuy nhiên, vừa đến tiểu khu thì anh liền nghe thấy một tiếng sột soạt như cái gì đó cọ sát với nhau.
Ai đó đang chiến đấu với quái vật.
Nguyên Thần Phi dừng xe máy và đến gần đó xem thì thấy một nhóm người đang chiến đấu với một con yêu tinh mèo.
Đó chính là con tinh anh được Nguyên Thần Phi nhắm khóa trước đó.
Có ba người đang chiến đấu với con quái thú này. Lần lượt là một chiến binh khiên, một cung thủ và một linh mục cho một nhóm chiến đấu ba người kinh điển.
Mặc dù trò chơi các vị Thần phần lớn do bản thân thiết kế, nhưng mô hình kết hợp cơ bản là phòng thủ, đầu ra và tiếp máu vẫn được giữ lại. Nó cũng là sự kết hợp thông dụng mà những người đã quen với các trò chơi có khả năng thích nghi dễ nhất.
Quan sát liền thấy ba người này đã quen với nhau từ trước. Tại thời điểm này, họ đang đón ý phản ứng của nhau. Xét về cấp bậc thì chiến binh khiên và cung thủ đều ở cấp thứ hai, chỉ có mục sư mới đang ở cấp độ một.
Khoảng thời gian này lại dám săn lùng quái vật, không phải là tìm đến cái chết mà là mạnh mẽ, dũng cảm.
Cấp độ thứ hai trong giai đoạn này rõ ràng không hề yếu, cũng được coi ngang hàng tinh anh rồi. Nhưng có giỏi mấy cũng không đồng nghĩa với việc có thể thuận buồm xuôi gió chiến đâu thắng đó được. Nhóm ba người ưu tú đụng độ con quái vật hàng tinh anh, tình hình có vẻ không được khả quan lắm.
Con quái vật mèo này đã ở hạng hai, tốc độ phản ứng của nó vốn rất nhanh nhạy. Sau hai lần tiến hóa, nó càng trở nên nhanh nhạy hơn, và lại càng trở nên linh hoạt hơn sau khi được thăng cấp lên hàng tinh anh. Đồng thời, đối mặt với ba đối thủ cùng một lúc, nhưng vẫn chuyển mình nhẹ nhàng lướt động tác đáp trả, nó vung móng vuốt một cách dứt khoát để chủ động tấn công.
Thêm vào đó bây giờ là ban đêm, con quái thú mẻo có thể nhìn được trong bóng tối. Ngược lại, mặc dù ba người đội mũ chiếu đèn pin của thợ mỏ, nhưng ánh sáng từ đèn pin không thể so sánh với ban ngày được. Tầm nhìn không đủ, con mèo đen lại di chuyển rất nhanh, thoắt ẩn thoắt hiện khiến đôi lúc ba người bị mất dấu vết nó để rồi sau đó con mèo tung cước tấn công bất ngờ. Chỉ trong tích tắc, cả ba người đều bị trầy xước nhiều chỗ - con tinh anh này không chỉ biết tấn công mà còn rất giỏi phòng thủ. Mới nhận đòn tấn công cảnh cáo nên cả ba vẫn chưa nhận ra rằng họ đang ở thế bất lợi.
Chiến binh khiên cầm khiên hệ thống cấp một hét lên:
- Hãy lấy lại tinh thần, tiểu Phong cậu ngắm bắn cho chuẩn vào, đừng lúc nào cũng trượt mục tiêu như thế!
Người bắn cung tên tiểu Phong tức giận nói lại:
- Tôi cũng muốn bắn trúng nó lắm nhưng con quái thú này chạy quá nhanh. Kỹ năng sử dụng cung tinh thạo của tôi chỉ mới ở cấp độ một, tôi cũng chẳng còn cách nào khác.
Quả đúng như vậy, với những động tác mau lẹ nhanh như chớp của con mèo hàng tinh anh này thật sự áp đảo phần lớn xạ thủ. Mà tiểu Phong lại là một kiểm lâm.
Kiểm lâm thực sự không phù hợp lắm cho việc thành lập đội, bởi vì tầm ngắm bắn của họ nằm ở phạm vi xa nhất trong tất cả các ngành nghề. Những gì họ thực sự giỏi là sử dụng chiến thuật thả diều. Dựa vào phạm vi siêu dài, chuyên tìm kiếm mục tiêu di chuyển với tốc độ siêu rùa bò, ngay cả khi người trong nghề này muốn thành lập một đội, thì cũng phải lập một nhóm gồm nhiều kiểm lâm mới phát huy được tối đa lợi thế của mình.
Tất nhiên, với một kiểm lâm mới lên level hai thì trong giai đoạn này đặc điểm của ngành nghề vẫn chưa được phát huy, do vậy tốt hơn hết vẫn nên ngoan ngoãn lập nhóm sẽ an toàn hơn.
Vấn đề là nhắm bắn con mèo hầu như phát nào cũng đều bị trượt, và đây mới là vấn đề nghiêm trọng nhất hiện giờ. Không làm mục tiêu bị thương được thì rõ ràng cuộc đấu này sẽ dần bị rơi vào bế tắc.
Vậy mà cả ba người trong nhóm này đều chẳng ai phát giác ra, nữ mục sư lúc này mới lên tiếng:
- Tiểu Phong đừng căng thẳng quá, nhất định có thể bắn trúng nó. Con yêu tinh mèo này tuy nhanh nhẹn và linh hoạt, nhưng sức sống chắc chắn bị hạn chế. Chỉ cần bị dính một vài mũi tên là nằm quay đơ ngay.
Ôi!
Là một con mèo yêu bình thường ăn năm ba mũi tên cũng không có vấn đề gì, huống hồ là con quái thú mèo hàng tinh anh?
Đợi khi bắn nó như biến thành một cái sàng thì e rằng chính ba người họ sẽ trở thành thịt thối trước.
Nguyên Thần Phi lắc đầu bất lực và thở dài và tiếng thở dài “khe khẽ” bị nhóm ba người họ nghe thấy.
Nữ mục sư lập tức tỏ vẻ lo lắng:
- Ai lén la lén lút ở đó vậy? Xin hãy nhanh chóng rời khỏi đây, đừng làm phiền nhóm Thần Phong.
Cái quái gì vậy, có phải cô gái kia còn định hét lên rằng nơi đây đã có người rồi, xin vui lòng đi nơi khác để săn yêu quái chăng?
Còn ra giọng nhóm Thần Phong mới oai ...
Nguyên Thần Phi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lộ mặt:
- Tôi không lén lút, tôi chỉ vừa hay đi qua đây và thấy mọi người đang chiến đấu với con quái thú mèo tinh anh này thôi.
Nguyên Thần Phi giải thích ngắn gọn.
- Quái thú mèo tinh anh?
Ba người liền ngạc nhiên đồng loạt kinh hô.
Ồ, mà cũng phải thôi, họ vẫn chưa biết một con quái vật phổ thông với quái vật tinh anh khác nhau như thế nào?
Lúc này ba người mới như chợt tỉnh ngộ, nữ linh mục liền cao giọng hỏi:
- Bảo sao con quái thú mèo này khó nhằn đến vậy. Hóa ra đối thủ của chúng ta là một quái vật hàng tinh anh. Có phải giết con vật này sẽ nhận được thiết bị không?
Cả nhóm đang chiến đấu, nên nói chuyện chủ yếu vẫn là nữ linh mục.
Nguyên Thần Phi không có lựa chọn nào khác: -Đây được gọi là trò chơi Chức Thần, nhưng trên thực tế quái vật không được trang bị thiết bị, chỉ cung cấp các nguyên vật liệu thôi. Nhưng sau khi thu thập đủ nguyên liệu, ngươi có thể tìm nhà giả kim để chế tạo thiết bị.
- Hóa ra là vậy, vậy khả năng thu thập được vật liệu tốt đây. Này, con mèo này là của chúng ta, đừng có cướp đấy!
Nữ mục sư bỗng phấn khích lạ thường.
Nguyên Thần Phi hoàn toàn không thốt được thêm câu nào.
Giờ này mà dám đi săn, sự can đảm và tham vọng nói chung là có thừa, nhưng còn về kinh nghiệm thì vẫn còn thiếu hụt rất nhiều.
Cái nhóm ba người tự xưng là Thần Phong này vẫn chưa nhận ra rằng họ không phải là đối thủ của con mèo yêu tinh này, lại còn “dặn dò” anh đừng cướp thú nữa. Thậm chí còn thật thà chất phác khuyên nhủ thêm:
- Con mèo này rất lợi hại, ngươi không phải là đối thủ của nó đâu, tốt hơn hết nên tìm con khác mà săn.
Ok, tất cả mấy người đều giỏi giang nên tôi đành đứng ngoài lề xem, vậy được chưa?
Nguyên Thần Phi liền lùi lại vài bước:
- Vậy các ngươi từ từ mà chiến, ta không làm phiền nữa.
Nữ linh mục liền mỉm cười rồi nói:
- Cảm ơn ngươi, ngươi có vẻ biết nhiều đấy, cũng coi như hiểu quy tắc. Khi nào bọn ta giải quyết xong sẽ kết bạn với ngươi. Ta tên là Tiểu Vi ...
Thôi đi cô nương, cô không cần phải giới thiệu bản thân nữa đâu, chăm sóc tốt bạn đồng hành của mình đi.
Phía trước bỗng vang vọng tiếng la hét gào thét phát ra bởi chính anh chàng tên tiểu Phong, cậu bạn này lại vừa bị cào cho một cào khiến nữ mục sư tiểu Vi lại bận rộn chữa trị.
Cô đúng là xa xỉ thật đấy, hẳn là chỉ bị thương tích nhẹ cũng lôi thần chú trị liệu ra xài. Theo cách sử dụng không tính trước nhìn sau như vậy thì liệu năng lượng của cô có đủ dùng không?
Nguyên Thần Phi thực sự nghi ngờ điều đó.
Đúng lúc này, con mèo yêu bất ngờ bùng nổ, nó chuyển mình dữ dội rồi liên hoàn cào liền ba phát vào tiểu Phong.
Sức mạnh của ba lần ra đòn này mạnh gấp đôi so với lần đầu khiến khẩu súng của tiểu Phong bị đập nát.
Ba người họ bị sốc cùng một lúc. Tiểu Phong thở dài rồi “lăn quay” ra đất. Mặc dù anh luôn mơ mộng mình được tham chiến vào những trận chiến đẫm máu, nhưng không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình lại bị đánh cho thê thảm nằm dính dưới đất và trở thành gánh nặng ngáng chân người khác lên level thế này.
Chiến binh khiên bị sốc liền vội vàng chạy ra khua khoắng loạn xạ chiếc khiên để tách con mèo điên ra:
- Tiểu Vi, hãy chữa trị cho anh ta.
Tiểu Vi nói trong hai hàng nước mắt:
- Ta vừa sử dụng câu thần chú trị liệu, phải đợi một lúc nữa mới có thể tái sử dụng thêm lần nữa!
Bây giờ mới biết hối hận sao? Nguyên Thần Phi chẳng lấy làm lạ.
Như đã đề cập trước đó, các chuyên gia chạy nước rút trong giai đoạn này rất can đảm và tham vọng, nhưng họ thiếu kinh nghiệm trầm trọng, và việc sử dụng các kỹ năng cùng với việc kết hợp các kỹ năng đó là vô cùng non tay.
Những điều khác tạm chưa nói đến, chỉ cần nhìn tiểu Vi dùng kỹ năng không có kế hoạch liền thấy ngay có vấn đề.
Hai kỹ năng của linh mục thần thánh là quả cầu ánh sang và thần chú trị liệu.
Hầu hết các mục sư đều chọn kỹ năng thần chú trị liệu.
Dù sao thì thuật trị liệu cũng là công việc cơ bản của linh mục.
Nhưng họ đã sai.
Thần chú trị liệu dùng để chữa những bệnh nan y hoặc bệnh tật dai dẳng kéo dài, hiệu quả phục hồi sức sống là vô cùng thấp.
Thay vào đó, kỹ năng quả cầu ánh sáng đóng vai trò tạo ra ánh sáng, loại bỏ bóng tối. Nó cũng có thể được sử dụng để tấn công đối thủ và gây sát thương.
Chiến đấu trong bóng tối, ánh sáng là vô cùng quan trọng. Có quả cầu chiếu ánh sáng thì đường ngắm sẽ rõ ràng hơn đáng kể.
Hơn nữa, quả cầu ánh sáng bị giới hạn bởi phạm vi, mặc dù sức mạnh không quá tốt, nhưng những sinh vật như quái thú mèo, về cơ bản không có sức chống cự, thậm chí vẫn rất hiệu quả.
Nếu biết cách sử dụng nó thì sức mạnh còn hơn nhiều lần so với cung thủ.
Vâng, Mục sư thần thánh không chỉ có thể thêm máu, chỉ cần là một mục sư ưu tú thì solo vẫn bắt được yêu quái ngon ơ.
Thật đáng tiếc cái danh từ “mục sư” này đã đánh lừa tất cả mọi người. Nhiều người đã cố định mục sư là vị trí của “má” ngay từ đầu.
Nói tóm lại, là một người mới chơi, bộ ba Thần Phong kia về cơ bản đã mắc tất cả những sai lầm mà người mới có thể mắc phải. Không có gì đáng ngạc nhiên khi rơi bào cảnh trớ trêu trên.
Trên thực tế, có một số điều ngay cả Nguyên Thần Phi cũng không lý giải được, các ghi chú của Lưu Dương trong cuốn sổ không phải là vạn năng tường thuật lại tất cả các vấn đề.
Do đó, anh không ngừng quan sát, ghi nhớ, suy nghĩ và phân tích trong khi xem quá trình diễn biến trận đấu.
Lợi thế của anh là biết nhiều thông tin hơn những người khác, nhưng làm thế nào để sử dụng những thông tin này lại là vấn đề khác nữa.
Tại thời điểm này, với chấn thương nghiêm trọng của tiểu Phong thì rõ ràng bộ ba đang bị khủng hoảng.
Con mèo tinh anh điên cuồng tấn công tiểu Vi, nhưng lại không thèm để ý tới chiến binh khiên.
- Sao lại như vậy chứ? Sao lại như vậy chứ
Chiến binh khiên hét lên kinh hoàng.
Nguyên Thần Phi thở dài:
- Đây là một trò chơi, và cũng là thực tế. Ngươi không thể hy vọng quái vật ngu ngốc tới nỗi làm theo kế hoạch của ngươi ... Nếu chúng làm vậy thật thì, hoặc là ngươi may mắn hoặc do chúng mắc phải bẫy.
Chiến binh khiên giờ mới điều ra điều này.
Hóa ra thời đại này được gọi là trò chơi của các vị Thần, nhưng họ lại đang ở trong thế giới thực!
- Giúp chúng tôi với!
Khuôn mặt anh tái nhợt.
Lúc này, cuối cùng anh cũng hiểu hoàn cảnh của mình.
- Vận may của các ngươi tốt đấy.
Nguyên Thần Phi lạnh lùng đáp.
Anh rút một thanh đao ra rồi đưa tay vung kiếm toé ra lửa làm sáng rực cả vùng trời đêm.