Trọng khui lon coca làm một hơi, khí ga bốc lên làm chàng hăng hái:
- mình nên về nhà thôi em yêu, em đã là vợ anh rồi đấy phải nghe lời chồng khuyên
- anh ăn gian quá anh hứa sẽ... Yêu em tới sáng mà
- người lớn trong nhà ai cũng ủng hộ tụi mình, giờ có lẽ chị hai đang lo lắng cho em nhiều lắm
- ừ em nghe lời chồng, mai mốt có dịp thì mình chịch tiếp
Hai đứa cầm tay đi ra trả phòng, đồng hồ chỉ đúng 1h đêm. Không gian bên ngoài mù mịt sương khuya Bích ngồi sau ôm chặt Trọng:
- tối nay nằm ngủ em nhớ cái eo này nhiều lắm nè
- bộ anh là sỏi đá à! Anh nhớ em nhiều không tưởng được đó
- xạo ke, nhớ cái gối ôm thì có
- đứa nào láo làm con em( con em mới bú vú em)
Hai đứa hôn nhau đắm đuối trước khi từ biệt, đèn nhà vẫn sáng choang Bích chột dạ đẩy cửa vào. Chị hai đang ngồi giữa nhà xem lại mấy tấm hình cũ của gia đình.
- công nhận anh hai ngày xưa đẹp trai quá há em
- xì, ý chị là chồng tôi đẹp nhất xóm chứ gì
- em và Trọng cũng xứng đôi lắm đó, chị hỏi thật hai đứa quằm nhau rồi phải không?
Bích cười không trả lời, nhìn xuống con chim vẫn còn ấm hơi giao hợp
- sao chị biết
- tao nhìn cái phọt mày là tao biết, ở tuổi mày thà không biết thì thôi, chứ lỡ cầm hàng rồi mà không được chơi thì tức có nước hộc máu mà chết
- hay quá ha, mà sao chị quen anh hai lúc trên đảo tị nạn có chịch nhau không hả?
- cơ hội thì đầy, nhưng không dám, lỡ có bầu khó được đi định cư lắm
- vậy phải làm sao cho đỡ thèm?
- thì thẩm du, có khi chị cũng ấy ấy cho ảnh vui
Rồi hai chị em kề tai nhau rầm rì, lúc đầu thì cười khúc khích
Rồi cả hai phá cười ầm ĩ, Bích đem chuyện chị hai được ông đạo diễn mời casting cho một bộ phim ra bàn bạc. Hai chị em chụm đầu nói chuyện tâm đầu ý hợp tới gần sáng mới thôi
Bích thầm cảm ơn người yêu, nếu cô và người yêu nằm ở nhà nghỉ luôn tới sáng thì làm gì có buổi chuyện trò thú vị và nhiều vấn đề cần giải quyết vào ngày mai.
¥………¥………¥
Trở lại căn phòng màu hồng phẩn, đang là nơi hai tâm hồn xa lạ vừa mới giao thoa nhau bằng màn cụp lạc quá ư là đỉnh. Chàng thư sinh tên Minh bị lạc lối trong mê dục đầu đời vẫn chưa thỏa mãn với những gì xảy ra, chàng đang đòi được thực thi một nhiệm vụ cao cả mà tổ sư Adam giao phó. Nương tình của chàng có một cơ thể rất hoàn mỹ và chứa chấp nhiều dục lực, nên chuyện chàng đòi hỏi là một lẽ rất tất nhiên.
Chuyện gối chăn có một điều lạ lùng là mức độ mây mưa dựa trên thông số đói khát của người tham gia hành lạc. Càng bị bỏ rơi trong cô quạnh thiếu vắng thì mức độ đòi hỏi càng gia tăng, độ mãnh liệt có phần cao chót vót.
Minh chưa phải là một kẻ đói khát thật sự, chàng chỉ có sức nóng tuổi trẻ đang hừng hực muốn giải tỏa mà thôi. Kẻ đói khát thật sự đang nằm trên chiếc giường ngủ sang trọng kia, đang thiêm thiếp tạm thời để vài chục phút sau bỗng bừng tỉnh,rồi lao vào cuộc ái ân với sự hưng phấn và lòng ham muốn cao độ. Lúc này đẳng cấp sẽ chiếm thế thượng phong, phong độ chỉ là nhất thời mà có. Ngân chưa vội xé xác con mồi, cô ngồi trước gương và đang trang điểm( làm điệu trước khi làm tình, các võ dâm đồng đạo nên né mấy bạn tình như thế nhé vì mình dưới cơ rồi đấy). Cô đang ngắm nghía mình trong gương, đang tự tôn cái tòa thiên nhiên lộng lẫy kia từng centimet. Ô sao mình hứng tình quá vậy, có một con hàng ngon lành quá đang chờ, chén thôi
Ngân xịt nhẹ một ít nước hoa vào nách và háng, cô vắt chéo chân lại, rồi ngồi ngửa ra sau
Minh chui đầu vào cái kẻ vắt chéo rồi lè lưỡi tợp chim của Ngân, cô phê lòi vãi ưỡn người lên, khuôn mặt dâm loạn không kể xiết. Rồi Minh đẩy hai chân Ngân lên cao đưa một chiếc gối đệm vào lưng nàng. Bây giờ tư thế của Ngân là chổng vó lên trời, mông bị đẩy lên, hai đùi ép sát ngực. Một không gian bao la có con chim hồng tươi mềm mượt phơi ra lồ lộ. Minh thỏa sức dùng cự bặc của mình đâm phành phạch vào nó, rồi bổng nhiên anh đưa hai tay ôm lấy ngực, tấm thân chàng đổ ngục xuống người Ngân một cách đột ngột.
Một triệu chứng hiếm gặp bác sĩ khoa Cấp cứu nói:
Tim bị rung thất khi xúc động mạnh hay đang hoạt động yêu đương quá độ
Nạn nhân được cứu sống một cách thần kỳ vì người thân đưa đến bệnh viện kịp thời
Còn cái phần Ngân. Cô đã làm cách nào để đưa Minh vào bệnh viện thì phần sau ta sẽ rõ
Bây giờ trời đã tờ mờ sáng, không khí trong phòng cấp cứu lúc nào cũng tấp nập, Ngân ra ngoài tìm điện thoại bàn để gọi cho Bích cầu cứu Cuộc gọi khá lâu, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt kiều diễm. Cô dập máy, bước ra khỏi hộp điện thoại. Có lẽ cô đã gặp may, vì người bên kia đầu dây cũng mới vừa có những phút giây hoan lạc khó quên trong một đêm có quá nhiều điều để nói