Vào những ngày giá rét, trong chuồng chỉ có độc một chiếc khăn mỏng rách để giữ ấm. Không muốn con mình nhiễm lạnh, mẹ chú chó nhỏ lấy khăn quấn quanh người cậu rồi ôm cậu vào lòng, lấy tấm thân mình ngăn chặn những đợt gió lạnh, giữ ấm cho cậu.
Những chuỗi ngày hạnh phúc nhanh đến và cũng nhanh đi. Mẹ chú chó nhỏ ngày càng xơ xác, gầy guộc, bộ lông vốn mềm mại trắng tinh giờ đây đã chuyển màu xám bạc, cứng và tưa hơn.
Ngay khi tên thủ lĩnh bước vào, mẹ chú cún thấy hắn di chuyển hướng về phía này, bèn rùng mình nghĩ thầm: “Thôi chết, hắn ta sẽ bắt con mình mất!”
Mẹ cậu run giọng nói:
-Con à! Mai sau đừng có quay lại đây, hãy sống một cuộc sống hạnh phúc mà không có mẹ. Cho dù có ra sao, đừng có quay lại đây, luôn nhớ về mẹ con nhé. Gâu gâu gâu.
Chú chó nhỏ giờ phút này đang co rúc vào lòng mẹ mình. Cậu đột nhiên nghe giọng hoảng sợ của mẹ, vẫn không biết xảy ra chuyện gì.
Tên trộm bước đến. Mở cửa chuồng giam mẹ con chú chó nhỏ. Hắn nhìn thấy cậu. Giọng ngạc nhiên:
-A! Sao có cún nằm trong này?
Tên thủ lĩnh thốt lên bằng giọng lè nhè, có vẻ như hắn đang say rượu.
Nói rồi, hắn thò tay vào l-ng định tóm cậu. Chú chó nhỏ vẫn chưa hiểu gì, sợ hãi lần nữa rúc vào lòng mẹ: “Hắn ta chắc chắn là Cún Ba Bị mà mẹ mình kể. Con sợ quá mẹ ơi!”, chú chó nhỏ nghĩ thầm.
-Grừ! Ngươi không được chạm con ta. Gấu gấu gấu.
Ngay lúc tên trộm chó vừa đưa tay vào, mẹ chú chó nhỏ gương mặt giận dữ cắn vào tay hắn ta thật mạnh.
Aaa...!
Tên trộm chó hét lớn đầy đau đớn khiến cho mọi chú chó trong l-ng giam khác đồng thời sủa lên. Tiếng thét của hắn càng làm cho chú chó nhỏ càng thêm sợ hãi co rúm dưới thân mẹ.
Hắn ta cố gắng giật tay mình ra khỏi hàm răng sắc bén của mẹ chú chó nhỏ.
-Thả ta ra, đồ súc sinh.
Tên trộm chó giận dữ lần nữa hét lớn. Hắn ta tay còn lại cầm thanh sắt phang vào người mẹ chú chó nhỏ.
Phanh!
Âm thanh va đập của thanh sắt vang lên khiến cho các chú chó càng thêm hoảng loạn.
Gâu! Gâu! Gâu!
Từng tiếng sủa vang lên tạo thành các loại âm thanh hỗn tạp khiến cả căn phòng rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Mẹ chú chó nhỏ sau khi bị tên thủ lĩnh độc ác phang trúng đầu, máu chảy rũ rượi.
Cú phang mạnh khiến mẹ chú chó nhỏ loạng choạng vài giây. Trong khi đó tên trộm chó cũng nhăn mặt ôm chặt cánh tay in hằn vết cắn, hắn ta không dám tiếp tục xông vào mà đứng bên ngoài hét lớn:
-Tụi bây đâu, mau đến đây giúp tao đập con súc sinh này mau lên.
Chú cún nhìn thấy máu chảy trên đầu mẹ mình, đây chính là lần đầu tiên chú chó nhỏ thấy máu. Giọng chú chó nhỏ trở nên run rẩy:
-M... Mẹ... trên đầu mẹ... c... có... máu!
Mẹ chú chó nhỏ nghe thấy tiếng cậu, bèn sờ lên đầu, khuôn mặt mẹ khẽ nhăn lại do đau đớn từ vết thương phía trên. Cánh tay mẹ sau một hồi hạ xuống liền bê bết máu.
-Ọ... Oẹ...!!!
Chú chó nhỏ nhìn thấy máu trên tay mẹ liền tái mặt. Mẹ chú chó nhỏ chứng kiến khuôn mặt tái nhợt của con mình, lòng xót xa: “Mẹ thật không xứng đáng làm mẹ con, còn nhỏ như vậy con đã phải chứng kiến cảnh tượng này.”
Uỳnh! Uỳnh!
Bỗng có tiếng bước chân chạy đến. Là tiếng bước chân bọn đàn em của tên bị cắn, tổng cộng có ba tên. Một tên trong số chúng bước đến chỗ tên thủ lĩnh, giọng hỏi han:
-Đại ca có bị sao không ạ?
Nghe giọng đàn em vang lên, chẳng hiểu sao tên thủ lĩnh lại càng thêm bực tức, tiếng lè nhè của hắn vang lên:
-Thằng ngu này, mày còn hỏi nữa, xông lên bắt con chó kia lại cho tao.
Tên thủ lĩnh vừa nói vừa trỏ về hướng cửa l-ng sắt, nơi mẹ chú chó nhỏ đang đứng.
Ở một bên, tên đàn em nghe thấy thế bèn vâng dạ, rồi báo hiệu cho bọn còn lại cùng tiến lên.
-À tụi bây cẩn thận đừng có giết nó, kể cả con của nó. Hai con chó đó đều là giống chó Phú Quốc, mỗi con đáng giá tận năm chục triệu đấy.
Bọn đàn em nghe tên thủ lĩnh nói, đồng thời hô to:
-Vâng thưa đại ca, tụi em biết rồi ạ!
Tên thủ lĩnh lui ra, chừa chỗ cho bọn đàn em tiến vào.
Bọn chúng chia ra đứng vây quanh chiếc l-ng giam mẹ con chú chó nhỏ, chắc chắn bọn chúng không muốn để cho mẹ con chú chó nhỏ trốn thoát.
Trong l-ng giam.
Mẹ chú chó sau một hồi nửa tỉnh nửa mê liền nhìn thấy ba tên trộm chó đứng chặn trước l-ng sắt. “Nhất quyết không được để cho bọn chúng bắt được con mình”, mẹ chú chó nhỏ bèn hạ quyết tâm, quay sang bảo chú cún đang co rúc bên góc:
-Con à, chốc nữa mẹ sẽ cản bọn chúng lại, con cần phải chạy thật nhanh qua cánh cửa kia rời khỏi nơi này, đừng có ngoảnh đầu lại. Gâu.
Chú chó nhỏ nghe mẹ nói, tận đáy lòng cậu lo lắng. Chú chó nhỏ sợ hãi nói với mẹ:
-Thế còn mẹ. Mẹ không định đi chung với con ư? Gấu.
Mẹ chú chó nhỏ nghe giọng cậu, không nói gì, trên mặt mẹ cậu bỗng xuất hiện hai hàng nước mắt lăn dài trên má.
-Bọn bây sao lâu quá vậy, cùng xông lên bắt bọn chúng đi chứ.
Bên ngoài l-ng sắt, tên thủ lĩnh sốt ruộc thúc giục bọn đàn em.
Ba tên đứng trước l-ng giam nghe tiếng đại ca, hét lên một tiếng cùng xông thẳng về phía mẹ con chú chó nhỏ.
Mẹ chú chó nhỏ nhìn thấy bọn chúng tiến đến, thở dài.
Mẹ ngoảnh mặt lại trìu mến nhìn chú chó nhỏ:
-Gấu. Đi đi con! Sống hạnh phúc nhé! Mẹ sẽ luôn yêu con!
Nói rồi, mẹ chú chú chó nhỏ khuôn mặt dữ tợn quay sang ba tên đàn em:
Grừ!
Âm thanh gầm gừ phát ra từ cổ họng mẹ khiến ba tên đàn em chợt khựng lại, cả ba tên đều cầm thanh sắt hướng về phía mẹ chú chó nhỏ.
Lúc này, âm thanh hỗn tạp của tiếng sủa càng to hơn hồi nãy, các chú chó như đang thi nhau gào thét muốn đuổi cổ bọn người vô nhân tính đi.
-Tụi bây im lặng hết coi, làm gì mà sủa lên như điên vậy.
Tên thủ lĩnh bực tức rống họng lên, nhưng không có tác dụng gì, các chú chó vẫn tiếp tục sủa.
Chú chó nhỏ từ nãy giờ vẫn đứng sau lưng mẹ mình. Giọng nói của mẹ dường như vang vọng bên tai cậu.
-Gâu. Mẹ ơi!
Lucky rên rỉ không nói nên lời, bỗng chú chó nhỏ cảm giác mình đang bay bổng. Cả người lơ lửng như có ai đó ngoạm cổ nâng chú chó nhỏ lên, quăng cậu ra khỏi l-ng.
Tiếp đến, mẹ Lucky sủa ầm lên đầy giận dữ xông thẳng vào tên trộm chó:
-Ta sẽ bảo vệ con mình cho đến hơi thở cuối cùng, các ngươi đừng hòng bắt con của ta. Gấu gấu gấu.
Mẹ chú chó nhỏ nhân lúc ba tên đàn em còn đang bần thần liền nhanh chóng lạng lách chạy hướng đến chỗ tên thủ lĩnh.
Aaa...!
Mẹ Lucky tiếp tục vồ lấy khuôn mặt tên thủ lĩnh khiến hắn lần nữa tiếp tục thét lên.
Chú chó nhỏ sợ hãi nhân lúc này chạy ra khỏi chuồng. Tên thủ lĩnh và đồng bọn đã vây quanh mẹ cậu, hai hàng nước chảy dài trên mi mắt mẹ.
Phanh!
Ẳng!
Vừa ngoảnh đầu đi, chú chó nhỏ nghe tiếng thanh sắt vụt xuống, ngay sau đó là tiếng kêu đầy đau đớn tuyệt vọng của mẹ cậu.
Lucky nghe tiếng mẹ chợt ngoảnh đầu lại.
Mẹ cậu nằm dưới sàn. Không nói gì. Nhìn cậu mỉm cười.
Phập!
Tên thủ lĩnh trộm chó moi con dao ra từ trong người, lại tiếp tục đâm một nhát. Hắn sau một lúc mạnh mẽ rút con dao đâm từ trong người mẹ chú chó nhỏ ra.
Mẹ chú chó nhỏ đã chết!
Trước lúc mất đi, đôi mắt mẹ vẫn dịu dàng như muốn trấn an cún cưng của mẹ.
Chú chó nhỏ nhìn mẹ. Bỗng cậu thấy ươn ướt trên khuôn mặt. Hai hàng nước mắt lăn dài.
Tên thủ lĩnh đâm mẹ chú chó nhỏ một nhát, lại quay đầu lại nhìn cậu, giọng hét lớn:
-Còn con cún kia nữa, tụi bây mau chóng bắt lấy nó.
Chú chó nhỏ nhìn thấy tên thủ lĩnh dùng đôi mắt lạnh băng nhìn về phía mình, bèn đau đớn nhanh chóng rời đi.
Đó là lần cuối cậu thấy mẹ mình, cũng là lần cuối cậu còn được ở bên mẹ.
Mẹ đã hi sinh cho chú chó nhỏ chạy thoát khỏi băng trộm chó, trút hết hơi thở cuối cùng chiến đấu với những tên ác độc hung tàn chỉ để tranh thủ cho bước chân của cậu, mong cho chú chó nhỏ có thể bình yên thoát khỏi bàn tay ác độc của bọn trộm chó.
Mẹ không để ý đến thương tích trên người mà luôn chú ý đến thân thể bé nhỏ kia, cho dù có rớt xuống cọng lông mẹ cũng đau lòng.
Tất cả sự hi sinh ấy, chỉ đơn giản bởi chú chó nhỏ ấy là con của mẹ!
Chỉ đơn giản là mẹ yêu chú cún con ấy vô cùng!
Thử hỏi trên cõi đời này, còn có ai khác ngoài cha mẹ hi sinh mọi thứ cho ta nhiều đến như vậy.