Năm nay mùa hè cực kỳ nóng, không biết có phải là do tôi mang thai hay không.
Lão Mạc bật điều hòa ở mức thấp nhưng lại sợ tôi bị lạnh cóng vì vậy anh ấy lấy chăn quấn quanh người tôi. Lúc này tôi mới miễn cưỡng cảm thấy thoải mái.
Đã chín tháng trôi qua, tôi đoán hai nhóc con này cũng sắp chào đời rồi.
Khi tôi mới biết mình mang thai cặp song sinh, Lão Mạc hào hứng đến nỗi muốn mua pháo về để đốt ăn mừng.
Tôi cười bảo anh ấy không sợ bị đoạt người à?
Lão Mạc nói hai đứa nhỏ có thể tự chơi với nhau, đỡ phải tranh giành vợ với anh ấy.
Lão Mạc đúng là đồ ngốc. Tự nhiên làm tôi cảm thấy thật cảm động.
Từ khi trở lại là Omega, tâm tôi cũng trở nên mềm.
Mỗi đêm, Lão Mạc đều nằm sấp ghé trên bụng tôi nói chuyện với hai đứa bé.
"Con trai, mặc kệ đứa nào là anh trai đều phải nhớ kỹ trên thế giới này, ba ba Thanh Hải là người thân thiết nhất. Nhưng dù có là người thân cận nhất thì cũng không có nghĩa là hai đứa cả ngày đều dính lấy ba ba. Hai đứa mới là thiên sứ nhỏ của nhau."
“Sau này mỗi ngày đều chơi cùng nhau. Không có việc gì thì đừng tìm ba ba Thanh Hải của các con, cũng đừng tìm ta. Cả hai chúng ta đều rất bận.”
“Ba ba chỉ ước một điều, hy vọng các con đều là Alpha, như vậy mới có thể đánh trả được. Ba sẽ không nhường đứa nào hết, hai con nhất định phải chiến đấu hết mình.”
Nghe xong, tôi chỉ biết dở khóc dở cười, đánh Lão Mạc hai cái.
“Anh nói bậy gì với hai đứa nhỏ vậy hả?”
Vẻ mặt Lão Mạc ủy khuất. “Anh chỉ muốn cho bọn nó biết em là của anh. Sau này sinh ra thì cũng không được cướp người của anh.”
“Được rồi, anh bao nhiêu tuổi rồi chứ.”
Tôi nằm trên cánh tay Lão Mạc, anh ấy kéo chăn lại đắp cho tôi.
“Ngủ ngon nha vợ.”
*
Vào rạng sáng một tuần sau, tôi đột nhiên tỉnh dậy, cảm thấy đau ở thắt lưng, chỗ nào cũng thấy khó chịu. Tôi lấy chân đá Lão Mạc một cái cho anh ấy tỉnh, một động tác này khiến cả bụng tôi đều đau.
Lão Mạc bị đánh thức, ngồi dậy hỏi tôi:
“Vợ ơi, em làm sao vậy?”
Tôi xoa thắt lưng, bụng ngày càng đau.
“Em có cảm giác giống như sắp sinh rồi, đưa em đến bệnh viện.”
Lão Mạc nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo rồi gọi điện thoại cho người anh em nhờ anh ấy hỗ trợ lái xe, sau đó bắt đầu liên lạc với bác sĩ vẫn luôn kiểm tra sức khỏe cho tôi.
Sau khi làm xong hết, Lão Mạc lấy chăn bọc quanh người tôi rồi bế vào lòng.
"Vợ ơi, em cảm thấy thế nào rồi? Có cần ăn cái gì không?"
Tôi cố gắng dựa vào người anh ấy, Lão Mạc vội vàng hạ người xuống một chút. Bụng tôi ngày càng đau, giống như có cái gì đó muốn xé ra từ bên trong.
“Không ăn, em đâu phải sinh thường đâu.”
Tôi nắm chặt tay Lão Mạc, bụng đau đến mức tôi không ngừng dùng sức siết chặt tay.
Lão Mạc hận không thể chịu đau thay tôi nên chỉ biết ôm chặt lấy tôi. Cũng may người anh em của Lão Mạc đến rất nhanh.
Lão Mạc bế tôi ra xe, ôm tôi ngồi ở ghế sau. Anh ấy ôm cả người tôi vào trong ngực, cứ lẩm nhẩm luôn miệng, cũng không biết anh ấy đang thì thầm cái gì.
Bụng tôi vẫn còn đau liên tục khiến tôi hơi lo lắng, thỉnh thoảng trong đầu lại xuất hiện mấy cảnh cẩu huyết sinh non mất máu quá nhiều.
Để dời sự chú ý của mình, tôi cố gắng lắng nghe xem Lão Mạc đang nói cái gì.
Tên ngốc này một hồi niệm A di đà phật, một hồi lại cầu nguyện chúa Jesu, sau đó lại thỉnh cầu thượng đế, đến cả thần Cupid cũng cầu luôn.
“Tôi với vợ tình chắc hơn vàng, nghe nói ngài là thần tình yêu Cupid, xin ngài phù hộ cho vợ tôi.”
Nhìn thấy anh ấy như vậy, đột nhiên tôi không còn thấy lo lắng nữa.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tôi thấy nhiều tiểu khả ái muốn ngày mai cho Lão Mạc với Bùi Bùi lái xe (H văn), có biết mua xe thì phải gây quỹ cộng đồng không nha? 【 ám chỉ bình luận 】
Hiểu không? 【 tiếp tục ám chỉ bình luận 】
Hiểu không? 【 liều mạng ám chỉ bình luận 】