Chương 5: Chồng Quỷ

Càng xuống sâu bên dưới , nhiệt độ càng lạnh , không khí xung quanh càng ẩm ướt hơn nên cũng không thoát khỏi sự rùng rợn của của nơi mật thất âm u . Tuy nơi đây cũng có ánh sáng của vài ngọn đuốc bên cạnh nhưng nó cũng chỉ là những vùng ánh sáng nhạt nhoà , không đủ chiếu mà thôi . Khi đi đến trung tâm của mật thất , ba kéo tôi vào một căn phòng nhỏ , đưa cho tôi một cái rương đầy trang sức , phấn son và vài bộ Hán Phục màu đỏ thắm rồi ra lệnh cho tôi lựa một bộ theo ý thích rồi thay vào . Dù chẳng biết mặc những thứ đó để làm gì nhưng chẳng lẽ tôi lại làm trái lời của ba ? Thế nên , tôi liền lững thững đi thay những đồ ấy theo yêu cầu của ông . Khi vừa bước vào phòng thì thấy mẹ tôi đứng sẵn trong đấy , chờ tôi .

- Sở Ánh Tuyết , con lại đây để mẹ trong điểm cho !

Nghe mẹ nói thế thì tôi có chút vui mừng , chạy lại để cho mẹ tôi trang điểm .

Thời gian khoảng 1 nén nhang , tôi lững thững bước ra , trông tôi bây giờ chẳng khác nào cô dâu thời cổ đại cả . Trâm cài rồi các thứ ở trên đầu , váy thì trùng hẳn xuống , đi như quét đất , còn mặt thì trang điểm hình như hơi đậm . Tôi quay sang nhìn mẹ với ánh mắt ngại ngùng .

- Mẹ , như thế này không ổn đâu !

Mẹ nhìn tôi .

- Không ổn là không ổn thế nào ? Con như vậy là xinh rồi , còn đòi cái gì nữa ?

Ba tôi thấy tôi ra thì chạy đến , kéo tôi lại ngồi vào trong một đoá hoa sen bằng đá , đẹp vô cùng . Vừa vui vẻ được một tí thì ba tôi lại cầm lấy tay tôi rồi lại cầm lấy con dao đá bên dưới , cứa một đường vào cổ tay tôi , tôi la lên .

- Ba làm gì thế ? Tay con …

Nhìn những giọt máu của tôi cứ chảy xuống mà tôi bất giác lại đau lòng . Máu của tôi từ hồi mới sanh đến giờ vốn đã rất ít , giờ ba tôi lại lấy nhiều như vậy thì tôi chịu sao nổi ? Tôi cảm thấy bắt đầu chóng mặt , tôi ngồi bắt đầu không còn vững nữa , ba thấy vậy thì liền động viên tôi còn mẹ thì chạy lại ngồi bên cạnh ,nhẹ nhàng đỡ lấy tôi .

- Con gái , con cố lên , máu chảy ra sắp đủ rồi !

Dù nghe như vậy nhưng tôi vẫn cứ bất giác mà lịm đi .

Khi tỉnh lại thì tôi đã ở trong phòng mình , tôi đưa mắt nhìn xung quanh . Bây giờ hình như trời cũng đã sáng rồi , trong phòng chỉ có mình tôi , tôi giơ tay lên với cốc nước thì thấy tay tôi cũng đã được băng bó cẩn thận . Tôi ôm đầu rồi cố gắng ngồi dậy .

- Ánh Tuyết , con ngồi dậy làm gì ?

Ba tôi chạy vội vào , vứt bát cháo xuống bàn uống nước rồi chạy lại ngồi xuống bên cạnh , làm chân , chống cho tôi khỏi ngã .

- Con còn yếu , ngồi dậy làm gì ?

- Con khát nước .

Tôi thều thào , cất không ra tiếng .

Ông nghe tôi nói vậy thì lấy nước cho tôi uống rồi đút cháo cho tôi ăn .

- Ba nói cho con nghe một chuyện nhưng con đừng có tức giận hay gì nhé !

- Vâng , ba nói đi !

- Hôm nay , trong lúc con ngất đi thì diêm vương cũng đã đến đây , ngài ấy nói nếu con thành hôn với nài ấy thì cả gia tộc Sở gia chúng ta sẽ không cần phải làm việc cho Âm giới nữa .

Tôi giận dữ , nhưng rồi lại thôi mà thay vào đó là một cảm xúc tủi thân và buồn bã vô cùng , tôi hỏi ba :

- Cũng chính vì thế mà ba đã lấy hôn nhân của con ra để trao đổi sao ?

Ông cúi mặt xuống , hai dòng nước mắt cứ thay nhau trào ra .

- Ba xin lỗi , ta là người ba vô dụng , ngay cả đến đứa con gái cưng của mình cũng không bảo vệ được .

- Thôi , không sao đâu , ba đừng khóc nữa ! Dù sao thì lấy một mình con ra để trao đổi với cả gia tộc , cũng đáng mà ! Bây giờ con muốn yên tĩnh , ba đi ra đi , được không ?

Nói rồi tôi nằm xuống , kéo chăn ngang đầu rồi nhắm mắt thiếp đi .