Chương 2: Giác tỉnh Vũ hồn

Thời gian nhoáng cái mà qua.

Khác với bình thường, sáng hôm nay trong thôn rất là náo nhiệt, bởi vì ngày thức tỉnh Vũ hồn đã đến. Có cha mẹ thì đang lo lắng dặn dò hài tử, có người trên mặt biểu hiện không sao cả nhưng trong tâm lại hy vọng hài tử của mình có thể ra sức một chút.

Mọi người đều có Vũ hồn thuộc về chính mình, Vũ hồn có thể là bất cứ thứ gì, tới sáu tuổi liền tiến hành Giác Tỉnh nghi thức.

Có Vũ hồn mỗi phương diện năng lực đều sẽ được tăng cường. Cho dù là Vũ hồn bình thường nhất, cũng sẽ có điều trợ giúp. Vạn nhất nếu hài tử của mình sở hữu một cái xuất sắc vũ hồn, có thể tiến hành tu luyện, như vậy, hài tử sau này thậm chí có thể trở thành một vị Hồn sư.

Hồn sư là nghề cao quí nhất trong cả đại lục, bọn họ có thể là những chiến sĩ cường đại, cũng có thể có những năng lực phụ trợ xuất sắc. Bọn họ có thể làm được rất nhiều việc mà người bình thường không làm được, cũng  vì vậy Hồn sư sẽ không lo chuyện cơm ăn áo mặc, có sức mạnh địa vị, kim tệ chắc chắn sẽ dễ dàng kiếm được, ít nhất trong nhận thức người dân là vậy.

Tại trưởng thôn nơi đó, lão Kiệt Khắc sớm đã thay đổi xong một bộ đồ sạch sẽ tay chống gậy gỗ nhẹ đẩy cửa đi ra, trước khi đi không quên hướng trong nhà hô to.

"Tiểu Lục tử, nhớ đến đúng giờ. Gia gia phải đi tiệm rèn nhà Đường Hạo một chuyến đón Tiểu Tam. Đừng có mải tu luyện mà quên mất hôm nay là ngày gì a."

"Đã biết, gia gia."

Đáp lại một tiếng, Lục Thiên liền chuyên tâm tiếp tục tu luyện, hắn chỉ cần một chút thời gian nữa Hồn lực là sẽ đột phá cấp 9.

Bên kia dưới dẫn dắt của lão Kiệt Khắc, Đường Tam đi theo hắn tới giữa thôn một gian nhà gỗ lớn. Nơi này chính là Vũ Hồn Điện.

Bởi vì mỗi người đều có Vũ Hồn, hàng năm đều sẽ có đứa nhỏ tiến hành Vũ Hồn Giác Tỉnh. Cho nên, tại khắp nơi trên Đấu La đại lục đều có thể chứng kiến thân ảnh của Vũ Hồn Điện phân điện.

Năm nay Thánh Hồn thôn tiến hành Vũ Hồn Giác tỉnh tổng cộng có chín đứa nhỏ, tính cả Đường Tam cùng Lục Thiên.

Vừa tới quảng trường, lão Kiệt Khắc liền tìm tòi thân ảnh Lục Thiên trong đám trẻ nhưng không thấy đâu.

"Tiểu Lục tử làm gì còn chưa đến, chẳng lẽ quên lời ta dặn rồi sao?"

Thu hồi tìm kiếm, lão Kiệt Khắc thở dài dắt Đường Tam đi qua.

Thấy lão trưởng thôn đến, bọn trẻ vốn còn đang nhiệt tình đùa giỡn lập tức nghiêm túc đứng yên. Dù sao trong thôn, lão Kiệt Khắc vẫn rất có danh vọng.

Như thường lệ, lão Kiệt Khắc giới thiệu Hồn ấn do trong truyền thuyết Hồn Thánh để lại cho bọn trẻ, trong mắt hắn đều là tự hào.

Lúc này Đường Tam mới phát hiện tại Vũ Hồn Điện mặt trước còn có một thanh niên, người này nhìn qua bộ dáng hơn hai mươi tuổi, mày kiếm mắt sáng. Một thân trang phục màu trắng, sau lưng là áo choàng màu đen, trước ngực, ở vị trí chính giữa có một chữ hồn cỡ nắm tay. Đây là trang phục tiêu chuẩn của nhân viên của Vũ Hồn Điện.

Trẻ tuổi Hồn sư nhìn qua một lượt bọn họ, nhàn nhạt hỏi.

"Bọn hài tử đã đến đủ sao?"

Lão Kiệt Khắc dường như đối với vị Hồn sư trẻ tuổi này rất tôn kính, lập tức hành lễ.

"Ngài khỏe, tôn kính Chiến hồn Đại sư. Ngoại trừ một hài tử bận tu luyện đến trễ, những người khác đều có mặt ở đây."

Trong giọng nói còn có chút cầu xin. Không có cách, Lục Thiên nhưng là đứa cháu hiểu chuyện nhất của hắn cũng là người hắn hy vọng trở thành Hồn sư nhất trong thôn.

Trẻ tuổi Hồn sư hơi nhíu mày nhưng vẫn thoáng khom người, xem như hoàn lễ nói: 

"Thời gian của ta không nhiều lắm, bây giờ bắt đầu luôn đi. Hài tử kia nếu đến thì để hắn vào."

Lão Kiệt Khắc đại hỷ vội đa tạ rồi quay sang bọn nhỏ nói: "Tốt lắm, bọn nhỏ, vị này là Chiến hồn Đại sư đến từ Nặc Đinh thành. Kế tiếp, hắn sẽ dẫn các ngươi Giác Tỉnh Vũ hồn của mình. Các ngươi nhất định phải phối hợp tốt với Đại sư tiến hành Vũ Hồn Giác Tỉnh, gia gia kỳ vọng trong các ngươi có người có thể trở thành Hồn sư."

Trẻ tuổi Hồn sư có chút không nhịn được nhanh chóng đuổi lão đi.

Một bên phe phẩy đầu, lão Kiệt Khắc đi ra Vũ Hồn Điện, vừa vặn trông thấy Lục Thiên đang không nhanh không chậm đi đến, lập tức vui vẻ đi qua nhưng vẫn giả làm bộ tức giận.

"Ngươi cái tên tiểu tử thúi này rõ ràng đã dặn là phải đến sớm."

Lục Thiên cười hắc hắc làm lành:

"Còn không phải tu luyện xong thấy người khó chịu liền tắm rửa nên mới đến trễ sao. Gia gia ngươi đừng tức giận."

Nghe vậy mới để ý thấy Lục Thiên đã mặc vào bộ quần áo mới mà trước đó hắn để lại, trên tóc vẫn còn đọng hơi nước, lão Kiệt Khắc liền mỉm cười lại không tiếp tục giả bộ nữa, mà đẩy hắn hướng bên trong điện nói:

"Nhanh vào trong đi, Vũ hồn điện Đại sư đang chờ, ngươi cũng đừng để gia gia thất vọng, cố gắng giác tỉnh một cái thật tốt Vũ Hồn, gia gia rất trông chờ vào ngươi."

Lục Thiên không nói nhiều ứng một tiếng liền đi vào trong, cánh cửa cũng liền lúc này đóng lại.

Vừa vào Lục Thiên liền thấy những người khác đang xếp thành một hàng, hắn tiến lên đứng cạnh Đường Tam ở cuối hàng.

Đường Tam thấy hắn đến liền ăn ý gật đầu coi như chào hỏi.

Trẻ tuổi Hồn sư ánh mắt nhìn một lượt chín đứa nhỏ trước, cuối cùng nhìn nhìu Lục Thiên một chút liền thu hồi mỉm cười nói: 

"Ta gọi là Tố Vân Đào, hai mươi sáu cấp Đại Hồn Sư, là người dẫn đường của các ngươi. Bây giờ ta sẽ đối với các ngươi tiến hành Vũ Hồn Giác Tỉnh. Nhớ kỹ, bất luận phát sinh cái gì đều không nên sợ hãi."

Vừa nói, Tốt Vân Đào vừa mở cái bao của mình, từ bên trong lấy ra hai kiện đồ vật, sáu tảng đá hình tròn đen thui và một lam thủy tinh cầu lóe sáng.

Tố Vân Đào để sáu tảng đá màu đen trên mặt đất bày ra một cái hình lục giác, sau đó bảo đứa thứ nhất bên phải đứng ở trong đó.

"Không cần sợ hãi, nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ." 

Vừa nói, con mắt Tố Vân Đào đột nhiên sáng bừng lên, trước ánh mắt kinh hãi của bọn trẻ, hắn khẽ quát một tiếng. 

"Độc Lang, phụ thể."

Vũ Hồn phụ thể Tố Vân Đào biến hoá rất ít, lông tóc vốn là màu đen, sau khi thanh quang rót vào liền biến thành màu xám, toàn thân bắp thịt hơi tăng lên.

Sau đó mới đến phần chính. Theo một tôn âm u màu xám tím cự lang hiện lên sau lưng Tố Vân Đào, hai mắt hắn liền biến thành màu xanh. Hai vòng Hồn hoàn khác biệt từ dưới chân dâng lên, không ngừng di động, một trắng một vàng. Khí tràng cũng theo đó trong nháy mắt thay đổi, rất đè ép tuy đã sớm thu lại nhưng hình ảnh mang tới vẫn nhìn rất doạ người.

Nam hài bị hắn gọi đứng giữa tảng đá màu đen, mắt thấy Tố Vân Đào biến hóa doạ sợ muốn chạy trốn liền bị hắn một tay bắt được: 

"Đừng nhúc nhích. Không cần sợ, là Vũ Hồn của ta, Độc Lang. Nếu sau này các ngươi có ai có thể trở thành một gã Hồn sư cũng sẽ biết sử dụng năng lực đồng dạng."

Đường Tam rất kinh ngạc, trong lòng càng tò mò. Lần đầu tiên, Đường Tam phát hiện chính mình đối với chức nghiệp Hồn sư này sinh ra hứng thú, hắn bây giờ có chút không kiên nhẫn muốn biết Vũ hồn của mình là cái gì.

Lục Thiên biểu lộ cổ quái lại có chút may mắn. Cổ quái là Vũ Hồn phụ thể không quá giống trong sách lại giống hoạt hình 3d hơn, may mắn là Thú Vũ hồn nhìn không mất thẩm mỹ lắm, không như cái gì tay chân xanh tím mọc lông rậm rạp, móng tay móng chân dài ra các thứ nhìn quá phản cảm, hắn cũng không thích, trong phim người sói biến hình là ví dụ tốt nhất.

Bên kia vẫn đang tiếp tục, Tố Vân Đào hai tay nhanh chóng kết ấn đánh ra, sáu đạo Hồn lực nhàn nhạt rót vào trong sáu tảng đá màu đen trên mặt đất, nhất thời sáu tảng đá phóng thích ra kim quang, hình thành một cái quang tráo đem đứa nhỏ trước đó bao phủ vào bên trong.

Vốn còn đang sợ hãi, khi bị vòng sáng bao khoả đứa nhỏ đó liền yên tĩnh trở lại.

Giống như những gì đã từng xem được, đứa bé đó Giác tỉnh Vũ hồn là cái liềm, kiểm tra Hồn lực cũng không phản ứng, tất nhiên là không có Hồn lực không thể trở thành Hồn sư.

Liên tiếp 6 người phía sau cũng y chang. Vũ hồn bọn họ đa số là các loại nông cụ làm nông hoàn toàn không thích hợp tu luyện.

Đến phiên Đường Tam, theo Hồn lực của Tố Vân Đào rót vào, quang mang màu vàng nhạt lại bắt đầu sáng lên, ánh sáng từ viên thạch toát ra so với mấy người trước phát ra càng lớn hơn rất nhiều làm Tố Vân Đào phải ghé mắt, tâm tình cũng hưng phấn lên, hắn mơ hồ cảm giác được, rốt cuộc thì cũng xuất hiện một người có Vũ hồn cường đại.

Nhưng rất nhanh liền thất vọng rồi bởi vì trên tay Đường Tam xuất hiện là một căn màu xanh Lam Ngân Thảo, cùng phía trước hắn nữ hài kia giống nhau, tiêu chuẩn phế Vũ hồn.

Tố Vân Đào bất đắc dĩ nói: 

"Lại là một cái phế Vũ Hồn, ngươi có thể lui xuống được rồi." 

Vừa rồi còn cho hắn hy vọng rất lớn, nhưng cuối cùng chỉ xuất hiện Lam Ngân Thảo, cảm giác hụt hẫng làm cho Tố Vân Đào có chút khó chịu.

"Thúc thúc, người còn chưa tiến hành kiểm tra hồn lực cho ta mà." 

Đường Tam nhìn Tố Vân Đào lại không cho trắc thí Hồn lực, liền vội vàng nhắc nhở hắn.

Tố Vân Đào hơi lắc đầu, không quên đả kích nói: 

"Không cần thử nữa. Loại phế Vũ hồn như Lam ngân thảo này, ta còn chưa thấy qua ai như vậy mà xuất hiện hồn lực cả."

Đường Tam vẫn kiên trì cuối cùng Tố Vân Đào cho hắn kiểm tra Hồn lực.

Quả nhiên sau khi Đường Tam chạm tay vào thủy tinh cầu lập tức liền phát sáng, ánh sáng màu lam chói mắt, nở rộ khắp phòng.

Dựa theo truyền thống của thi kiểm tra, chỉ cần thủy tinh cầu xuất hiện một chút phản ứng, cũng chứng minh được là người làm kiểm tra có Hồn lực tồn tại, mà thủy tinh cầu trước mắt sáng chói như thế.

"Dĩ nhiên lại là Tiên thiên mãn hồn lực" 

Tố Vân Đào thất thố, lập tức phóng ra Hồn lực cắt đứt thủy tinh cầu ra khỏi bàn tay của Đường Tam.

Nhìn thấy bọn họ nhỏ nghi hoặc nhìn mình, Tố Vân Đào thu hồi thất thố trước đó không ngại giải thích cho Đường Tam bọn họ.

Giải thích xong, Tố Vân Đào không khỏi lắc đầu lẩm bẩm:

"Đáng tiếc, thật sự là rất đáng tiếc. Cư nhiên là một phế vũ hồn lại có Tiên thiên mãn hồn lực. Nếu đổi lại Vũ hồn của ngươi là một cái nông cụ cũng so vơi Lam ngân thảo tốt hơn nhiều. Nếu như vậy, ta đã có thể...."

Có lẽ chịu Đường Tam đả kích, Tố Vân Đào lần nữa dấy lên hy vọng, ánh mắt nóng bỏng nhìn sang nãy giờ vẫn không nói lời nào Lục Thiên.

Không chỉ Tố Vân Đào, tất cả hài tử kia đều nhìn hắn.

Lục Thiên miệng giật giật, trong lòng cũng rất gấp rất mong đợi, hắn cũng rất muốn biết Vũ hồn của mình là cái gì vì vậy không đợi Tố Vân Đào gọi liền tự động đi lên.

Lần này Tố Vân Đào chăm chú hơn nhiều, cũng ra sức hơn, hai tay kết ấn đưa Hồn lực vào, ánh sáng màu vàng lại hiện lên.

Đứng bên trong Lục Thiên một hồi thoải mái, khí tức ấm áp du tẩu khắp cơ thể cuối cùng dưới sự điều khiển của năng lượng ấm áp đó, trong cơ thể tựa hồ có vật gì đó bị nghiền nát ra, trong nháy mắt chạy thẳng tới hai bàn tay.

Cảm nhận được biến hoá Lục Thiên liền kinh hỷ. Hắn vậy mà là song sinh Vũ hồn, mặt dù tâm tình rất kích động nhưng hắn cũng hiểu rõ lợi hại, chỉ bày ra bàn tay phải còn tay trái thì cố nắm chặt ngăn cản vật bên trong xông ra, bởi vì hắn cảm thấy thứ bên tay trái có vẻ nhỉnh hơn tay phải một chút.

Tố Vân Đào hai mắt đột nhiên sáng bừng, bởi kim sắc hào quang lại lần nữa sáng rực lên, có thể đại biểu cho Vũ hồn mạnh mẽ nào đó. Ánh mắt theo đó trên nhìn lên bàn tay phải của Lục Thiên, nơi đó đang yên lặng lơ lửng một vật kỳ lạ hình cầu nửa dưới màu trắng, nửa trên màu xanh lục gần như trong suốt như pha lê.

Lục Thiên cũng đang quang sát lập tức kinh ngạc, đây không phải là bóng chứa poke ball sao, toàn thân trơn bóng, một cái đường kẻ màu đen nối dài chia quả cầu thành hai màu trắng và xanh lục, nơi giao nhau có một vật nhô ra màu trắng như cái nút, dù màu sắc không đúng lắm nhưng là poke ball a.

Nhìn thấy vật này một khắc, Tố Vân Đào không hiểu có dự cảm không tốt. Hắn cho tới bây giờ vẫn chưa gặp qua loại Vũ hồn này.

Hình dạng hẳn là Khí Vũ hồn, Khí Vũ hồn hình cầu có lực sát thương hắn chỉ liên tưởng đến Thiết cầu hay cầu gai loại hình, nhưng nhìn qua Vũ hồn của Lục Thiên không giống như có lực sát thương, trông có vẻ rất nhẹ, giống với loại bảo thạch Vũ hồn hơn. Vì nghiệm chứng phán đoán hắn trước tiên tiến lên từ trên tay Lục Thiên nắm lấy xem xét, nói thầm 'quả nhiên'. Mặc dù không biết tác dụng gì.

Tố Vân Đào thở dài, có chút khó khăn nói.

"Ngươi.. Vũ hồn của ngươi là Loại bảo thạch Khí Vũ hồn, Lưu ly Cầu ."

Lục Thiên trợn mắt, không biết đừng có đoán mò a, nhưng cũng không định nói ra.

Tố Vân Đào liền đưa tới hắn Hồn lực thủy tinh cầu. Mặc dù biết Hồn lực cấp bao nhiêu rồi nhưng Đào ca đưa tới vẫn là tiếp nhận.

Hồn lực bản thân bị hút vào bên trong, thủy tinh cầu liền phát ra ánh sáng chói mắt, mặc dù không bằng lúc Đường Tam trắc thí nhưng cũng làm Tố Vân Đào rung động.

"Tiên thiên hồn lực đạt 9 cấp!"

Tố Vân Đào há miệng, một cái Tiên thiên mãn hồn lực Lam ngân thảo giờ lại tiếp lấy một cái Tiên thiên 9 cấp không biết lại bảo thạch Vũ hồn. Hắn thề, lần này đi đến Thánh Hồn thôn là hắn gặp phải đả kích lớn nhất.

Nhưng còn tốt chính là, Làm ngân thảo là phế Vũ hồn dù Tiên thiên mãn hồn lực hắn thấy chắc chắn sẽ đi không được xa.

Nhưng Lục Thiên lại khác biệt, Tiên thiên 9 cấp so với hài tử cùng tuổi thiên tài ở tông môn khác cũng không kém, Vũ hồn lại là loại chưa biết, đem hài tử này mang đến cho các vị ở Vũ Hồn điện nguyên cứu cũng không phải không thể.

Vì vậy, Tố Vân Đào không kịp chờ đợi hướng Lục Thiên đưa ra mời chào gia nhập Vũ Hồn điện, thậm chí hứa hẹn giúp hắn tranh thủ đãi ngộ chỉ ở thiên tài mới có. Tuy là có chút đánh bạc, nhưng nếu phát hiện ra Vũ hồn Lục Thiên thuộc loại đỉnh tiêm Vũ hồn hắn nhưng là lập công lớn.

Đối với Tố Vân Đào nhiệt tình Lục Thiên nói thật có chút tâm động, nhưng hắn liền từ bỏ.

Hắn chỉ muốn nhanh chóng về nhà đóng cửa tìm hiểu Vũ hồn mà thôi.

Đối với quyết định này, Tố Vân Đào rất phiền muộn, cũng khổng thể làm ra hành vi bắt ép người khác, chỉ hứa hẹn Vũ Hồn Điện vẫn luôn chào đón hắn.