Chương 5: Võ đạo

Sự tình Hắc Long trại đánh cướp ngay lập tức trở thành chủ đề bàn tán số một tại Nam Lạp thành.

Tại khắp tửu lâu,khách điếm đều có thể nghe thấy người ta nhắc tới.

Tề gia,Ưng Hổ tiêu cục cùng mấy nhà thế lực liên hợp lại tạo áp lực,quan phủ cũng không thể tiếp tục bỏ ngoài tai sự tình này,Nam Lạp huyện huyện lệnh đã tuyên bố sẽ trong sớm muộn tiêu diệt Hắc Long trại.

Điều này ngược lại làm toàn bộ bách tính Nam Lạp huyện một mảnh hài lòng.

Một ngày này,Tào Xung đến tìm gặp Từ quản sự.

“ Ngươi thật sự muốn gia nhập hộ vệ đội ? “ Từ Thông ánh mắt cổ quái nhìn Tào Xung.

Hiện tại hộ vệ đội của Tề gia y quán có thể nói nguyên khí đại thương,chết đi mười cái võ giả,tàn phế năm tên,không ít người cũng đã bỏ đi.

Những người này thực lực đều là nhất phẩm,nhị phẩm võ giả,là Tề gia tiêu tốn rất nhiều tài nguyên mới bồi dưỡng ra được.

Hiện nay Tả Trường Không đang ra sức thay máu cho hộ vệ đội,tuyển mộ các loại võ giả,thậm chí chỉ cần là nam nhân khoẻ mạnh cũng có thể đến,hắn sẽ huấn luyện từ đầu.

Mặc dù hộ vệ của y quán thu nhập có đôi khi so với dược đồ cao,tuy nhiên hằng ngày luyện võ vô cùng vất vả,không nhẹ nhàng như dược đồ,hơn nữa công việc đều có tính nguy hiểm,nếu không cẩn thận rất dễ dàng mất mạng.

Hắc Long trại tập kích chính là một ví dụ.

Tào Xung lần nữa khẳng định : “ Tiểu nhân thật sự muốn gia nhập hộ vệ đội."

Tào Xung giành cả một đêm tính tới tính lui,hắn đã có Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh môn bảo điển này,dĩ nhiên sẽ không cam lòng chỉ làm một tên dược đồ.

Hắn muốn trở thành võ giả,cầu phú quý trong hiểm nguy,chỉ có như vậy,hắn mới có cơ hội trở mình,thậm chí mang theo hương thân phụ lão của Thanh Ngưu thôn đi lên.

Từ Thông đối với Tào Xung cũng không có quá nhiều khuyên bảo,trực tiếp nói : " Ngươi thường ngày lao động cực khổ,thân thể còn xem được,cũng thích hợp luyện võ,ta sẽ nói chuyện với Lương y sư,ngày mai ngươi đến Diễn Võ trường gặp Tả giáo đầu."

Tào Xung quyền thủ ma sát cảm tạ Từ Thông một tiếng,sau đó xoay người rời đi.

Một ngày đảo mắt đã trôi qua,Tào Xung hôm nay không mang trên mình y phục dược đồ,mà đổi lại một thân võ phục,sáng sớm đã ung dung đi tới Diễn Võ trường.

Diễn Võ trường của Tề gia y quán cùng quầy thuốc hoàn toàn tách biệt,trừ lúc ăn cơm tại nhà bếp,Tào Xung cùng những hộ vệ này rất ít tiếp xúc.

Bước vào Diễn Võ trường,Tào Xung đã nhìn thấy gần hai mươi tên thiếu niên đứng sẵn.

Bọn họ đều là thanh niên trai tráng,gia cảnh không khá,mặc dù biết làm hộ vệ cho y quán vô cùng nguy hiểm,nhưng vì tiền lương cao vẫn tranh nhau đi.

Bên trong đám thanh niên,Tào Xung nhận ra một người,không ai khác chính là Thiết Trụ.

Thiết Trụ thương thế hôm đó do chính hắn cứu lấy,Tào Xung biết Thiết Trụ chỉ bị thương ngoài da,bị người chém một nhát vào ngực,vết thương không quá sâu.

Dựa vào thân thể bất phàm của Thiết Trụ,vài ngày đã có thể sinh hoạt như thường.

Thiết Trụ cũng đồng thời phát hiện ra Tào Xung,lập tức tới nói chuyện.

" Tào Xung,sao ngươi lại tới đây,còn mặc võ phục."

Tào Xung thành thật trả lời : " Từ bây giờ ta chính là người của hộ vệ đội,về sau nhờ ngươi chiếu cố."

Thiết Trụ lúc này ngạc nhiên hỏi : " Sao ngươi lại gia nhập hộ vệ đội,công việc này rất nguy hiểm nha."

Thiết Trụ cũng giống Tào Xung,là người đến từ tiểu thôn.Thiết Trụ bình sinh không có bản lĩnh gì,đầu óc còn so với người thường kém linh hoạt,duy chỉ có hắn từ nhỏ đã có khí lực hơn người.

Thiết Trụ bị người nhà bán vào Tề gia y quán làm tạp dịch,do khù khờ nên rất ít người chịu làm bằng hữu với hắn.

Tại Tề gia y quán,hắn chỉ có độc hai vị bằng hữu,một là Vương Nhị Đản mồm mép kết giao khắp nơi,hai là Tào Xung người bị cô lập này.

Hắn rất coi trọng Tào Xung,hiển nhiên không muốn thấy hắn gặp nguy hiểm.

" Ngươi đừng lo,Tào Xung ta từ nhỏ lên rừng đốn củi,từng vật qua lão hổ,ta sẽ không so với ngươi yếu đâu."

Tào Xung bên trong câu nói có bảy phần hư ba phần thực.

Thực là hắn từ nhỏ đã lên núi đốn củi,hư là hắn cả đời này chưa từng nhìn qua hổ thật.

Còn một phần thực nữa,đó chính là Tào Xung không so với Thiết Trụ yếu,thậm chí là mạnh hơn.

Đơn giản,chính là dựa vào một thân Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh hắn tu luyện.

Thiết Trụ không phải người giỏi ăn nói,bị một câu của Tào Xung chặn họng,cũng thành thành thật thật,cùng Tào Xung tìm một góc ngồi xuống.

Một khắc sau,Tả Trường Không xuất hiện.

Tả giáo đầu không còn bộ dạng chật vật như ngày hôm nọ,ngược lại thân mang võ phục tuyệt không thể tả,khí thế không giận mà uy.

" Tất cả người ở đây,xếp thành năm hàng chữ nhất." Tả Trường Không phân phó.

Ngay lập tức,Tào Xung cùng đám thanh niên tự tìm cho mình chỗ đứng,tạo thành năm hàng ngang dài.

Tả Trường Không ánh mắt liếc qua đội ngũ một cái,lập tức làm cho đám tiểu mao đầu khẩn trương mà đứng thẳng,tới đây hắn mới hài lòng gật đầu.

" Từ giờ trở đi,các ngươi sẽ là Tề gia y quán một thành viên,ta sẽ là người phụ trách huấn luyện cho các ngươi,các ngươi có thể gọi ta Tả giáo đầu."

" Tả giáo đầu." Đám thanh niên không hẹn mà cùng hô.

Tả Trường Không gật đầu một cái,hai tay thủ sau lưng,ung dung nói : " Đại Chu lấy võ lập quốc,võ giả chính là nguyên khí quốc gia,triều đình bên trong có Lục Địa Thần Tiên trấn thủ,giang hồ có Tông Sư khai tông lập phái,kỳ nhân dị sĩ đông vô số kể."

Một lời Tả Trường Không vừa nói ra,lập tức làm cho Tào Xung cùng đám huynh đệ hưng phấn.

Nam nhân mà,có ai không có giấc mộng tiếu ngạo giang hồ đâu ?

Tả Trường Không nói tiếp : " Tám trăm năm trước,Đạo giáo Nhân Tông cùng tiên hoàng bệ hạ Chu Cao Tổ liên thủ,đem võ đạo cùng đạo gia kết hợp,mở ra thời đại mới cho thiên hạ võ giả."

" Trải qua vô số vị Tông Sư đúc kết,võ đạo chi lộ chia làm thập phẩm,yếu nhất võ giả nhất phẩm đã có thể lấy một địch mười,tay không phá đá lấp sông,mà mạnh nhất thập phẩm võ giả,xưng là Lục Địa Thần Tiên,di sơn đảo hải,phi thiên độn địa,không gì không làm được."

Tào Xung cùng đám huynh đệ nghe Tả Trường Không giảng đến hăng say.Dường như trong đầu đã tưởng tượng ra bản thân là võ giả thập phẩm,có thể tay hái sao trời.

Tả Trường Không muốn chính là thái độ này,có như vậy đám tiểu mao đầu này mới có thể chăm chỉ tu hành.

" Muốn đi võ đạo chi lộ,đều phải tu hành qua Nhân Tông công pháp,công pháp đẳng cấp chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng,mỗi đẳng cấp lại chia làm thượng phẩm,trung phẩm cùng hạ phẩm."

Nói đoạn,Tả Trường Không sai người lấy ra một rương sách,chỉ vào đó nói : " Bên trong là Đại Nhật Công ,là một môn Hoàng cấp hạ phẩm công pháp,Tề gia đã bỏ ra số tiền lớn mua về,có thể cho các ngươi tu luyện đến võ giả nhất phẩm,trước mắt,mỗi người theo thứ tự lên lĩnh một cuốn."

Tào Xung trong lòng bạo vũ,hắn rất tò mò rốt cuộc Đại Nhật Công lợi hại,vẫn là Thái Sơn Dẫn Đạo Kinh của hắn lợi hại hơn.

Rất nhanh chóng,dưới sự háo hức của đám thiếu niên,một rương chất đầy Đại Nhật Công toàn bộ đã bị phát hết.

Tả Trường Không lúc này tự thân thị phạm Đại Nhật Công một phen.

Theo lời y giảng qua một phen,Đại Nhật Công yếu quyết là tu luyện dưới trời nắng,vận dụng nhiệt độ của ánh mặt trời từ đó luyện thành nội công.

Tả Trường Không ngồi xếp bằng trên Diễn Võ Trường,sau một lúc,người người đều có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời chiếu xuống y phục của y đều bị làm cho biến mất.

Cả đám người ở dưới đều kinh ngạc ồ lên,chỉ có Tào Xung thần sắc kỳ lạ.

Người khác có thể không thấy,nhưng Tào Xung có thể cảm nhận được,Tả giáo đầu đang hấp thụ thiên địa linh khí ở Diễn Võ Trường !

Chỉ có điều,tốc độ hấp thu thiên địa linh khí vô cùng chậm chạp,nếu nói Đại Nhật Công là con rùa,vậy Thái Nhất Dẫn Đạo Kinh chính là một cỗ hoả tiễn.

Tả Trường Không một khắc sau đứng dậy,trên da y để lại không ít vết bỏng đỏ,e là do mặt trời tác động.

" Các ngươi trở về hãy đem Đại Nhật Công khẩu quyết tâm pháp ghi nhớ,nếu đã ghi nhớ hãy làm như ta,nếu trên da các ngươi xuất hiện vết bỏng,chứng tỏ trong cơ thể đã hình thành nội công."

Tả Trường Không thuận miệng nói tiếp :

" Trước mắt ta sẽ dạy các ngươi hai môn võ kỹ,lần lượt là Thiết Trảo Công cùng Ngũ Hình Quyền,các ngươi hãy nhìn cho rõ."

Tả giáo đầu sau đó hô lên một tiếng,đem quyền pháp cùng trảo pháp đánh qua một lần rất xinh đẹp,làm cho đám hộ vệ phía dưới không khỏi cảm thán.

Ngay cả Tào Xung cũng không nhịn được mà ngạc nhiên,hắn đã hiểu thông tường Ngự Kiếm thuật,hiển nhiên nhìn ra Thiết Trảo Công cùng Ngũ Hình Quyền không đơn giản chỉ là múa loạn xạ.

" Nhân tông công pháp chính là gốc cây,ngược lại võ kỹ chính là ngọn,các ngươi nếu có được sự gia trì của Nhân tông công pháp,võ kỹ mới có thể phát dương quang đại." Tả Trường Không nói đoạn,đem Ngũ Hình Quyền đánh thêm một lần nữa.

Nhưng lần này,y không chỉ đánh vào không khí,mà chọn sân Diễn Võ trường làm mục tiêu.

Chỉ thấy một quyền vừa ra,ẩn hiện uy thế mãnh hổ,sân gạch Diễn Võ trường lập tức bị Tả Trường Không làm cho lún sâu một mảnh,gạch đất theo đó bị xới tung lên.

Tả Trường Không ngược lại vô cùng ung dung,nắm đấm không hề có nửa vết trầy xước.

Ngay cả Tào Xung cũng giật mình,quyền này của Tả giáo đầu so với y hôm trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Phải biết,gạch sân của Diễn Võ trường không phải đơn giản giống như nhà gỗ của Tào Xung,nó là loại vật liệu rất cứng,có thể chịu được binh đao chém xuống.

Nếu không phải,chỉ sợ một đám võ giả dùng kiếm thương luyện võ ở đây,sân gạch đã sớm bị đập cho nát.

" Các ngươi tự chọn cho mình một môn,bắt đầu luyện tập chiêu số của nó đi,có gì không hiểu ta sẽ làm lại,về sau khi thuần thục,ta sẽ chỉ dạy các ngươi áo nghĩa cùng tâm pháp khẩu quyết." Tả Trường Không hai tay khoát sau lưng ra lệnh.

Đám thiếu niên lúc này có thể nói khí huyết tràn trề,không nói hai lời trực tiếp đứng lên luyện quyền,thậm chí luyện tới hăng say.

Trong số bọn họ cũng có một vài người như Thiết Trụ,đã từng trải qua những đợt huấn luyện của Tả giáo đầu,luyện hai môn võ kỹ này vô cùng thành thục.

Ngoài bọn họ ra,cũng còn một người nữa có thể thành thục nó,người này,chính là Tào Xung.