Chương 17: Biết đây là cái gì không?

Nhưng hôm nay, trên người nàng ta có đúng một ngàn lượng bạc.

Khoản bạc này nàng ta phải đòi hỏi vất vả một năm liền, xin Võ Uy Hầu Bạch Lưu Cảnh cho nàng ta.

Mấy năm gần đây, các học viện Võ giả lớn ở Nam Thiên Vực đều đã bắt đầu tuyển học sinh, Bạch Nhược Nghiên có thiên phú cấp 2, tu vi đạt đến Khí Huyền cấp 4, trong thế hệ trẻ nàng ta cũng được xem là tương đối xuất sắc.

Nếu như có thể thi đậu một trong bảy học viện lớn, chắc chăn thực lực và giá trị của nàng ta đều sẽ tăng lên rất nhiều.

Bởi vậy, nàng ta mới nghĩ hết mọi cách muốn một ngàn lượng bạc này đến tay, hi vọng có thể lựa chọn một món Huyền khí ở Thiên Trân Các có thể gia tăng thực lực của mình, đến đợt chiêu mộ học sinh sang năm nàng ta có thể bộc lộ tài năng.

Nếu không phải sốt ruột muốn mua Huyền khí, dưới tình huống vừa xảy ra hôm qua tuyệt đối nàng ta sẽ không đi ra ngoài!

Sao có thể nghĩ đến tiền này nàng ta còn chưa kịp cầm nóng tay lại gặp phải cái kẻ sao chổi Bạch Nhược Ly này!

Chẳng lẽ phải đưa tiền cho nàng thật sao?

Bạch Nhược Nghiên cảm nhận được trái tim mình đang chay máu!

Thế nhưng nếu chuyện trên đường hôm qua bị truyền đi, lại còn bị Bạch Nhược Ly tìm người làm chứng, vậy thì trong sạch của nàng ta sẽ bị hủy hết, nàng ta sẽ phải thân bại danh liệt!

Dù là nàng có thể thi đậu học viện Tinh Diệu nổi danh nhất thì cũng không có khả năng có thể bước chân vào gia tộc quyền quý!

Dù bận nhưng Bạch Nhược Ly vẫn ung dung mà nhìn nàng ta.

Trong lòng Bạch Nhược Nghiên đau như cắt giãy dụa một hồi lâu mới lấy ra một cái túi lớn.

"Đây là một ngàn lượng, một tay giao tiền một tay giao phiếu nợ!"

Bạch Nhược Ly cũng không tiếp tục nói gì nữa, sau khi nhận được bạc liền thẳng thắn giao phiếu nợ ra, hai tay đưa đến trước mặt Bạch Nhược Nghiên.

"Tứ muội, muội phải cất thật kĩ, tuyệt đối không được làm mất tránh bị người khác lừa tiền nha!"

Nàng mỉm cười nhìn vào túi tiền: "Quả nhiên là một ngàn lượng không thiếu một đồng nào! Không hổ là con gái của Hầu gia, một ngàn lượng bạc này nói cho là cho, muội quả nhiên không thiếu tiền, chả bù cho tỷ! Về sau tỷ còn cần tứ muội chiếu cố nhiều hơn!"

Bạch Nhược Nghiên bị nàng chế nhạo một trận không nhịn được, hai mắt tối đen, nhịn không được ngất đi.

"Tứ tiểu thư!" Nha hoàn đi cùng vội vàng đỡ nàng ta.

Bạch Nhược Ly cũng không ở lại đây nữa, phất ống tay áo rời đi.

Đám người vây xem cũng lập tức giải tán lập tức.

Sau ngày hôm nay, chuyện Võ Uy Hầu bắt nạt con gái của huynh trưởng mất tích truyền đi khắp toàn bộ quốc đô, khiến cho toàn bộ thanh danh của Võ Uy Hầu phủ mất sạch.

Sau khi Bạch Nhược Ly lấy được một ngàn lượng bạc liền bắt đầu chọn mua những thứ mình cần.

Chưởng quỹ Tôn lần đầu tiên nhìn thấy vị Bạch tam tiểu thư này đi vào Thiên Trân Các, cũng không biết một phế vật không có khả năng tu luyện như nàng rốt cuộc muốn mua thứ gì.

Dù sao, Thiên Trân Các chủ yếu bán các loại Huyền khí, đan dược dành cho Võ giả.

Xuất phát từ lòng hiếu kì, chưởng quỹ Tôn tự mình đi theo bên cạnh Bạch Nhược Ly.

"Bạch Tam tiểu thư, xin hỏi ngài muốn mua thứ gì?"

Hoàng Nguyệt Ly tiện tay chỉ vào một cái lô luyện khí bình thường nhất ở bên trên kệ hàng.

"Cái lô này phiền ông đưa đến biệt viện của Võ Uy Hầu phủ cho ta."

Luyện khí lô bình thường đều cao bằng hai người trưởng thành, nặng đến mấy trăm cân, do cửa hàng bán đưa đến tận nơi.

Chưởng quỹ Tôn lập tức ngây người: "Cái này... Bạch tiểu thư, ngài biết cái này dùng làm gì không?"

"Không phải đây là luyện khí lô à?" Bạch Nhược Ly nhìn ông ta một cách kì lạ.

Cho dù đây vẫn chỉ là một sản phẩm lỗi, kết cấu không hợp lý, dễ bị nổ.

Chưởng quỹ Tôn nói: "Vậy ngài còn mua cái này làm cái gì? Ngài có biết cái luyện khí lô này là vật rèn đúc Huyền khí mà các luyện khí sư hay dùng, người bình thường mua về không có bất kì tác dụng nào cả!"