Chương 81: Xua tan mây mù

Ánh đèn đỏ cũng biến mất và căn phòng sáng đèn lên, trên màn hình hiện lên một lão giả mặc một bộ quân phục màu xanh. Lão ta sau đó lên tiếng

-Cô mau kêu người đến đó kiểm tra xem kẻ hay thứ gì đó đã phát ra nguồn năng lượng này !

-Ta có linh cảm không lành về chuyện này !

Cô gái kia ngay lập tức đứng thẳng người và đưa tay lên trán biểu hiện đồng ý

-Tuân lệnh !

Sau đó cô ta bấm vào một nút điều khiển và thông báo

-Đội trưởng Vạn Quân vào nhận nhiệm vụ !

Chừng một lát sau cánh cửa phía sau cô tự động mở ra, bước vào trong là một trung niên mặc trên người một bộ quân phục màu xanh lá cây. Khi người này vừa bước vào trong thì ngay lập tức đứng nghiêm

-Vạn Quân đã có mặt !

-Xin nhận nhiệm vụ !

Cô gái kia chỉ lên màn hình

-Anh lại đây xem cái này !

Vạn Quân sau đo tiến đến và ôm nàng ta từ phía sau

-Em có gì cho anh xem thế ?

Cô gái ấy kéo tay Vạn Quân sang một bên rồi nói

-Đây là nhiệm vụ khẩn cấp, anh nghiêm túc một chút đi !

-Hoàn thành được nhiệm vụ này về em thưởng cho !

Vạn Quân cũng tỏ vẻ nghiêm túc bước lên xem trên màn hình, ngay lập tức khuôn mặt của hắn tỏ vẻ rất khó coi

-Cái này là ...

-Nguồn năng lượng này ?

-Anh hiểu rồi ! Lần này anh sẽ hết sức cẩn thận em cứ yên tâm !

Cô gái kia tỏ vẻ không bằng lòng nhưng cũng đành chịu vì nhiệm vụ lần này là cơ mật, nên ngoài chồng của cô là Vạn Quân ra thì cô không tin tưởng nổi ai hết. Nàng nắm lấy tay của Vạn Quân đặt lên bụng của mình

-Anh không suy nghĩ đến em thì cũng nên nghĩ đến đứa bé trong bụng em !

-Nếu cảm thấy nguy hiểm có thể hủy bỏ nhiệm vụ !

Vạn Quân vuốt vuốt bụng của nàng đấy rồi quay người rời đi

-Anh biết rồi !

-Em không cần lo lắng nhiều đâu !

Cánh cửa máy phía sau dần dần khép lại và bóng hình của Vạn Quân cũng dần biến mất, nàng ta nhìn vào màn hình rồi cầu nguyện

-Chỉ mong nhiệm vụ lần này không có nguy hiểm gì !

Lúc này Vạn Quân đang đứng trước mặt bốn người gồm có ba nam và một nữ, bọn họ đều là đồng đội từng vào sinh ra tử cùng với Vạn Quân vô số lần nên bọn họ rất là tin tưởng và quý trọng lẫn nhau. Một người trên ngực bên trái có số bốn lên tiếng

-Đội trưởng nhiệm vụ lần này của chúng ta thật sự rất nguy hiểm đấy !

Người nói chuyện là một thanh niên tuổi chừng đôi mươi đang nói chuyện, bên cạnh cậu một vị trung niên khác cười lên nói

-Lão tứ ngươi sợ à ?

Lão tứ sao đó lên tiếng

-Chẳng lẽ Nhị Ca không sợ sao ?

Vạn Quân cũng liền cười nói

-Sợ hay không sợ cũng không quá khác biệt !

-Chỉ có vượt qua nổi sợ mới là một người mạnh mẽ thật sự !

-Được rồi ! Ta đã nói qua sơ lược về nhiệm vụ lần này rồi, mọi người mau về chuẩn bị hai giờ sau chúng ta bắt đầu xuất phát !

Tất cả bọn họ liền đồng thanh lên tiếng

-Rõ !

Một lúc sau cả năm người bọn họ đứng trước một cánh cổng hình cầu to chừng một trượng, sau đó bọn họ dần bước vào bên trong. Khi bọn họ xuất hiện đã ơ bên ngoài một cánh cổng khác và nó nằm trên một tinh cầu cách chổ của Tiểu Thiên không xa lắm, sau khi bọn họ vừa xuất hiện thì Vạn Quân lấy ra một chiếc máy hình tròn, phía trên màn hình đang quét dò tìm thứ gì đó.

Khoảng chừng vài phút sau thì chiếc máy kêu lên “ tích ... tích ... “ Vạn Quân ngay lập tức lên tiếng

-Chúng ta đi thôi !

Cả nhóm bọn họ mặc một bộ chiến giáp máy móc và bay vào trong không gian, chừng nửa ngày thì trước mắt họ là vô số các mảnh vở thiên thạch lớn nhỏ khác nhau. Vạn Quân quay sang mọi người nói

-Nơi này là Tàn Tinh !

-Hay xuất hiện các con bạch tuộc không gian, hoặc một số loài quái vật hung tợn !

Bọn họ đi được một lúc và đến một chổ một viên thiên thạch to chừng năm trượng, chiếc máy trong tay Vạn Quân liền kêu lên liên tục không ngừng. Vạn Quân đưa chiếc máy dò lại gần viên thiên thạch kia thì ngay lập tức chiếc máy nổ tung thành tro bụi, cả đám hốt hoảng lùi lại phía sau cách viên thiên thạch kia chừng vài trượng.

-Lấy máy quét màn hình rộng đi !

Lão tam rút từ túi ra một chiếc máy có màn hình khá là to, rồi hắn đưa chiếc máy lên hướng thẳng về phía viên thiên thạch. Trên màn hình nó hiện lên một đóm năng lượng trông giống như có một người đang ngồi ở trên đó vậy, nhưng khi họ đưa mắt nhìn về phía đó thì lại chả nhìn thấy bất cứ ai hay bất cứ thứ gì cả.

Vạn Quân chậm rãi tiến lại gần chổ nguồn năng lượng kia, trên màn hình hiện rõ hai nguồn năng lượng của Vạn Quân và nguồn năng lượng bí ẩn kia. Vạn Quân đứng trước nguồn năng lượng kia và từ từ đưa tay lại gần nó, trước mắt hắn lúc này là một khoảng không, kể cả có cảm nhận đi chăng nửa thì cũng không cảm nhận được bất cứ thứ gì cả.

Nhưng ngay khi cánh tay của Vạn Quân lướt qua cổ năng lượng kia thì lại như không có gì cả, nó hoàn toàn không có gì cả. Giống như vẩy tay trong không khí vậy, hoàn toàn không thể thấy, không thể chạm hay cảm nhận được năng lượng kỳ lạ kia được. Trong lúc Vạn Quân đang kiểm tra thì bốn người kia đồng loạt hét lên

-Đội trưởng rút lui mau !

Trên màn hình hiện ra rõ ràng cổ năng lượng kỳ lạ kia đang đứng lên, theo sau đó là một giọng nói vang lên

-Không ngờ các ngươi lại có cách nhìn thấy được ta !

-Mặc dù ta cũng không cố ý che giấu sự tồn tại của bản thân, nhưng do các ngươi quá chú ý vào thứ trước mắt mà không quan sát xung quanh nên mới không nhìn thấy được ta !

Giọng nói tuy nhỏ nhưng lại vang vọng khắp không gian, Vạn Quân đang muốn lui lại nhưng cơ thể lại như bị đóng băng vậy không để di chuyển dù chỉ là một li. Ngay cả những người kia cũng như vậy, đều không thể di chuyển nhưng họ vẫn có thể nhìn thấy và nghe được mọi thứ.

Bóng dáng của Tiểu Thiên cũng dần dần hiện ra rõ ràng trước mắt những người này, cậu mặc trên mình một bộ đạo bào màu xám trắng, trên khuông mặt khộng biểu lộ ra bất cứ cảm xúc gì nhiều, chỉ có đôi mắt cậu hơi có chút nổi buồn trên đó. Vạn Quân sau khi nhìn rõ bộ dạng của Tiểu Thiên thì run rẩy nói

-Ng... Ngài là ai ?

Tiểu Thiên nhìn sang Vạn Quân một cái, cơ thể của hắn cũng cử động một cách bình thường, những người kia cũng như vậy

-Ta là Tiểu Thiên !

Vạn Quân lấy hết can đảm hỏi thêm một câu, lúc này mồ hôi của hắn đã đổ ra như mưa rồi

-Ngài đến đây để làm gì ?

Tiểu Thiên đáp

-Ta chỉ đang quan sát cái thế giới này !

-Ngươi có thấy buồn cười không ?

-Thế giới này là do ta tạo ra nhưng ta lại cất công dành ra vô số năm chỉ để quan sát nó sẽ phát triển như thế nào nếu như không có sự can thiệp của ta !

-Đến hiện tại ta đã rõ thế giới này nó vẫn sẽ tự thân vận động dù cho ta có can thiệp vào hay là không, mọi pháp tắc, quy tắc của nó cũng sẽ tự động hình thành ra.

Bọn họ nghe Tiểu Thiên nói mà chẳng hiểu được điều gì cả, họ chỉ rõ một điều chính là Tiểu Thiên là người đã tạo ra thế giới này. Trong lòng Vạn Quân đang bắt đầu suy nghĩ

-Ý của Ngài ấy chính là đã tạo ra cái vũ trụ này sao ?

-V... Vậy Ngài đấy chính là Chúa Trời sao ?

-Ta đang đứng tr ... trước mặt ... !

Vô số câu hỏi Vạn Quân đặt ra trong lòng mình, Tiểu Thiên cũng nghe thấy được những câu hỏi đó, cậu chỉ nhẹ mĩm cười rồi biến mất.

Tiểu Thiên dần dần mở mắt ra nhìn lên bầu trời, cậu thấy được bầu trời hôm nay trong xanh và không có tý mây nào cả. Cậu đứng dậy và hít sâu một hơi, từ bốn phương tám hướng mây mù bắt đầu kéo lại từng dòng và tạo thành một lốc xoáy to lớn trên đầu cậu.

Giữa ngực của cậu bay ra từng điểm sáng và hiện thành cậu, đó chính là các phân thân của cậu ở trong thể nội. Phân thân Sinh Tử mĩm cười nói

-Bây giờ Ngài đã chịu hiểu nó rồi sao ?

Tiểu Thiên nhìn toàn bộ phân thân của mình gật đầu

-Quy Nhất !

Theo lời nói của Tiểu Thiên thì toàn bộ phân thân của cậu dần dần tan biến và hòa thành một thể với cậu. Như các con sông cùng đổ về một biển hòa vào thành một thể duy nhất, một là tất cả và tất cả cũng chính là một.

Cậu cảm nhận được theo từng phân thân hòa tan và dung nhập vào trong cơ thể của cậu thì tu vi của cậu một lúc càng tăng lên. Hiện tại cậu đã dung nhập một trăm lẻ tám Nguyên Linh vào thành một thể và bạo phát nó đạt thành Hóa Thần, chưa cả một thế giới trong thể nội.

Giờ đây toàn bộ phân thân bắt đầu hòa tan và dung nhập thành một thể với cậu, lúc trước các phân thân ở trong thể nội của cậu giống như là một người khác ở trong cơ thể cậu. Nhưng giờ đây khi các phân thân dung hòa làm một thì nó sẽ chở thành lực lượng mà Tiểu Thiên có được, mây mù càng lúc càng quy tụ về đây, sấm chớp bắt đầu nổi lên, gió lốc cũng đã xuất hiện.

Tu vi của Tiểu Thiên dần dần tăng lên, thế giới bên trong cậu cũng một lúc càng mạnh mẻ hơn, giới hạn tu vi trong thế giới đó cũng tăng lên. Từ trên trời một tia sét đánh xuống Tiểu Thiên

“ Gầm ...”

Khói bụi dần tan ra toàn thân thể của cậu phát ra một ánh sáng vàng kim chói lọi, cậu đã đột phá Hóa Thần và bước lên một cảnh giới cao hơn.

-Ta sẽ gọi nó là Hóa Thánh !

Theo lời nói của Tiểu Thiên vang vọng khắp tinh không tựa như thiên uy, một lời nói cũng đủ điên đảo càn khôn, đảo lộn thiên địa.

Tiểu Thiên hướng lên phía trên vạch ra một đường khiến cho không gian đứt ra và tạo thành một khe nứt. Phía bên kia khe nứt không phải là Hư Không mà là một thế ngoại đào viên trông vô cùng xinh đẹp và tuyệt mỹ.

Đột nhiên một cánh hoa từ trong vườn hoa đó rơi xuống và đi qua khe nứt không gian tiến vào trong không gian Tiểu Thiên đang đứng. Liền ngay lập tức khiến cho cả không gian xuất hiện chấn động không ngừng nghỉ, cánh hoa rơi đến đâu thì không gian tan vỡ đến đó, Tiểu Thiên nhanh chóng bước đến một bước cầm lấy cánh hoa kia quan sát

-Chỉ một cánh hoa đã đủ tạo nên một màn hủy diệt đến như vậy !

-Không gian phía trên kia sẽ mạnh đến dường nào đây ?

Cậu ném cánh hoa kia về lại khu vườn và đóng khe nứt lại, lúc này phía trên cậu một thân ảnh vô cùng quen thuộc mà cậu đã gặp vô số lần. Một Tiểu Thiên khác đang nhìn xuống nơi này, đang nhìn về phía cậu

-Sau vô số lần đảo lộn Thời Không thì cuối cùng ngươi cũng thành công và trở thành Thiên Đạo thế giới này !

Mọi ký ức của Tiểu Thiên lúc này đã hồi phục toàn bộ, mọi ký ức từ vô số dòng thời gian khác nhau. Đủ loại thân phận và hoàn cảnh khác nhau nhưng Tiểu Thiên chỉ có một, đó chính là cậu.

Cậu cười lên một tiếng thật lớn, cậu cười một cách điên cuồng, cứ như trong vô tận năm tháng nay thì cậu chưa từng vui như lúc này. Nhưng đôi mắt cậu lại chảy ra một dòng lệ dài xuống gò má.

Trong tinh không phía trên Tiểu Thiên một hình bóng to lớn đang mặc chiến giáp vàng kim sáng bóng đang giơ cao thanh Kim Quang Kiếm của mình lên cao, phía sau hắn là ba mươi ba chân thân khác của hắn, đó chính là Thiên, Thiên sau to lớn hơn Thiên trước ức vạn lần, uy lực thì càng là hơn xa. Một tiếng hét lớn vang lên kinh thiên động địa

-Tam Thập Tam Thiên – Thiên Kiếp Trảm !

Thiên tung ra một nhát chém mạnh nhất của mình về phía thân ảnh to lớn trên bầu trời kia, thân ảnh vượt khỏi thiên địa vạn vật kia. Nhưng nhát chém kia lại giống như chém vào hư không vô tận vậy, không thể nào chém chúng được tên kia.

Sau khi Thiên tung ra nhát chém kia thì sức lực cũng suy sụp đi rất nhiều, Tiểu Thiên nhìn Thiên một lúc rồi nói

-Thật sự cảm tạ ngươi !

-Ngươi đã cố hết sức của mình rồi !

Thiên nghe được câu nói này của Tiểu Thiên thì mĩm cười rồi dần dần tan biến thành tro bụi và hòa vào hư không.

Thiên chính là một phân thân của Tiểu Thiên tạo ra nhằm mục đích ngăn cản bản thân đạt được đến mức như hiện tại. Nhưng Tiểu Thiên vẫn chính là Tiểu Thiên, dù là thay đổi quá khứ, sắp xếp vận mệnh, ... nhưng kết quả vẫn là như vậy Tiểu Thiên vẫn tự mình đi trên con đường của mình và đạt đến cảnh giới như hiện tại.

Thiên một mặt ngăn cản Tiểu Thiên xuất hiện và nếu có xuất hiện thì sẽ trực tiếp giết chết cậu ngay lập tức. Nhưng việc này cũng cần phải thực hiện nó trong bí mật để trách việc chân thân phát giác được mà ra tay với Thiên và khiến cho kế hoạch của chân thân thành công.

Nên Thiên tạo ra Thiên Kiếp cực mạnh nhắm vào Tiểu Thiên nhưng kết quả thì vẫn là không thể thay đổi được.

Chân thân nhìn toàn cảnh thì liền hiểu ngay ra được thì cười lớn

-Không ngờ chỉ vì không muốn hòa làm một thể với bổn tọa mà ngươi lại nguyện trả một cái giá lớn đến như vậy !

-Nhưng không phải ngươi cũng giống bổn tọa sao ?

-Cũng tạo ra các phân thân và dung hòa làm một thể với chúng, thế nên điều ta làm cũng chính là điều mà ngươi làm.

Tiểu Thiên bình tỉnh đáp

-Ta cho phân thân của ta giết ta vô số lần !

-Thế ngươi có nguyện ý để ta giết ngươi chăng !

Chân thân Tiểu Thiên nhíu mày chặt lại

-Ngươi cũng chỉ là phân thân của ta !

-Ý chí của ngươi, suy nghĩ của ngươi cũng đều do ta mà nên !

-Ngươi nên biết rầng chính ta tạo ra ngươi, giờ đây ta thu hồi lại cũng là điều đương nhiên !

Tiểu Thiên lắc đầu nói

-Dù cho ngươi tạo ra ta, ý chí và suy nghĩ của ta đều là từ ngươi mà ra.

-Nhưng ta chính là ta, ta là Tiểu thiên !

-Ta đã sống và trải qua vô số cuộc đời khác nhau, luân hồi, nghịch chuyển thời không nhưng cũng nhờ đó mà ta tích lũy được rất nhiều thứ.

-Cuộc sống này do ngươi tạo ra, nhưng con đường là do ta tự chọn và đi lên nó.

-Còn nếu ngươi muốn thu hồi thì còn phải xem ta có đồng ý hay không đã !

-Ngươi là chân thân hay ta là phân thân điều này cũng không nói lên được cái gì cả đâu !

Chân thân Tiểu Thiên lại cười lên

-Ngươi bảo ngươi tự đi trên con đường của mình sao ?

-Ta thấy con đường của ngươi chính là đi theo lối mòn của ta !

Tiểu Thiên cũng cười

-Đã là đường đi nên việc đi theo lối mòn là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng đi làm sao cho đúng và có thể đi được đến cuối hay không thì lại là một chuyện khác.

-Ta đi trên lối mòn của ngươi nhưng không có nghĩa ta giống như ngươi !

Chân thân Tiểu Thiên lạnh lùng đáp

-Ta đoán khi ngươi đạt được đến cảnh giới này và lừa được ta cắt đứt đu sợi dây liên kết giữa ta và ngươi.

-Thì cuộc chiến này đã không thể nào tránh khỏi được !

Tiểu Thiên nhìn về phía chân thân rồi cười, toàn thân cậu phát ra kim quang sáng chói chiếu rọi khắp muôn nơi, giống như tô điểm cho cuộc chiến sắp xảy ra.