Woojin sử dụng Skeleton, nên cậu không cần làm gì nhiều. Cả đội vốn dĩ đã có khá nhiều kinh nghiệm từ các hầm ngục 1 sao, nên họ phối hợp rất nhịp nhàng.
Bởi vì đây là hầm ngục 2 sao, nên lúc đầu Bae-dohsoo rất cẩn thận, nhưng dần dần ông thả lỏng hơn. Khả năng xuất hiện của huyết thạch tại hầm ngục 2 sao không thể nào so được với hầm ngục 1.
Bọn họ đã thu thập được 17 huyết thạch. Huyết thạch có nhiều kích thước khác nhau, nhưng nếu họ đổi ra tiền. Họ sẽ nhận được khoảng 400 đô là ít nhất. Nếu họ chia ra cho từng thành viên, thì mỗi người sẽ được hơn 100 đô.
Tất nhiên, đây chỉ là dựa trên số lượng huyết thạch mà họ có. Họ vẫn còn quái vật để giết, nên họ sẽ kiếm được nhiều tiền hơn khi kết thúc.
“Hầm ngục 2 sao đúng là độc đắc mà.”
Đương nhiên, đội nguyên bản đang nhận vai trò tích cực, nhưng mức độ nguy hiểm đã được giảm xuống nhờ cốt binh của Woojin gánh chịu đòn tấn công, trận chiến còn được hỗ trợ bởi hỏa cầu của Sunggoo.
Bọn họ sỡ hữu một lực lượng khá ổn, nên cả đội chắc chắn rất muốn những con người xuất sắc này. Kể cả Bae-dohsoo cũng đã nghĩ tới việc mời họ sau khi kết thúc cuộc tấn công hầm ngục này.
“Đây là tầng cuối rồi. Chăm chỉ lên nào.”
Bọn họ phải dọn hầm ngục này và thoát ra trong vòng 1 tiếng, nên thời gian nghỉ rất ít. Cả party đang đứng trong hành lang và họ đặt chân lên bậc thang dẫn đến tầng cuối.
Ở đó có 5 goblin và 1 con hobgoblin đứng ngay cửa vào. Nó to con hơn so với những con khác, và đang cầm một cây gậy rất to.
“Tiến lên với đội hình cơ bản nào.”
Woojin bối rối quay đầu lại với những từ ngữ đầy sự tự tin của Bae-dohsoo. Cậu đã đối đầu đội quân của Ma Vương ở tinh cầu Alphen. Cậu đã chiến qua vô số quái vật, trong đó có cả hobgoblin.
Con quái này rắc rối hơn goblin thường nhiều. Không phải vì nó to hơn. Mà do nó khôn hơn goblin. Đó là một con goblin pháp sư. Hơn nữa…
“Mình không nghĩ họ sẽ thành công.”
Woojin tặc lưỡi khi thấy đồng đội mình tiến lên chút.
“Không phải chúng ta nên cẩn thận hơn sao?”
Bae-dohsoo gật đầu với lời của Woojin. Nhưng, mặt ông vẫn tràn ngập sự tự tin. Chuỗi chiến thắng liên tiếp khiến ông quên rằng đây là lần đầu tiên ông đánh hầm ngục 2 sao.
“Tôi nắm rõ nơi này trong lòng bàn tay. Khả năng của nó chính là phép thuật. Năng lực của Jongchul có thể tạo nên rào chắn. Cậu ta có thể ngắt nhịp nó một chút bằng cách chặn nó 1 lần, sau đó chúng ta sẽ lao tới và đoạt lấy chiến thắng.”
Một trong những người cầm khiên có khả năng tạo rào chắn. Woojin nhúng vai, và quyết định nghe theo đội trưởng. Bae-dohsoo là đội trưởng của đội, và cậu chỉ là người lạ.
Tất nhiên, đội trưởng sẽ là người chịu mọi trách nhiệm.
“Nó tới rồi. Chặn nó!”
Với lời của Bae-dohsoo, người tên Jongchul kích hoạt kĩ năng của mình. Một cái rào chắn màu xám tỏa ra, và nó chạm với những tia sét.
Pah-ji-Jeek!
Ngay khi rào chắn biến mất, những tia sét cũng vậy.
“Được rồi. Tiến lên!”
Bae-dohsoo lập tức sử dụng năng lực đánh lửa của mình. Và ông làm rối loạn tầm nhìn con hobgoblin. Rồi những thành viên party lao vào. Kể cả Sunggoo cũng ném hỏa cầu về hướng hobgoblin.
“Vẫn còn nguy hiểm lắm.”
Hobgoblin có trí tuệ rất cao. Đủ để cho chúng nó thi triển ma thuật. Hơn nữa, ma thuật không phải thứ khiến hobgoblin nguy hiểm.
“Ggee,ggeek.”
Con hobgoblin phát ra âm thanh kì lạ, và lũ goblin gần đó chụm lại. Lũ goblin cho cây gậy chúng sáp lại tạo thành một cái khiên thô sơ.
Chúng nó có những tấm biển, những mảnh gỗ và vài vật dụng khác làm các tấm chắn tạm thời. Rồi chúng lấy những cái ống sắt được giấu trong cơ thể ra, và tiến lên.
“Tấn công! Chúng ta chỉ cần tiêu diệt con hobgoblin trước!.”
Với lời của Bae-dohsoo, cung thủ nhắm và bắn về hướng con hobgoblin. Nhưng nó đã giấu mình sau lan can cầu thang. Hơn nữa, lũ goblin đáng lý đang bị rối loạn bởi hỏa cầu, đang đứng vững chãi trong đội hình giúp chúng củng cố hàng phòng ngự của mình.
Đám goblin và cả đội va chạm với nhau.
“Tôi… tôi nghĩ có gì đó không đúng với lũ quái này?”
Đám goblin trước mắt, thứ mà họ đang lao vào tấn công, có chung thể chất và sức mạnh như bọn goblin trước. Tuy nhiên, điều khác biệt là chúng nó đánh có chiến thuật. Cả party cảm giác được mối nguy hiểm khác lạ, và thế trận cuộc chiến về cơ bản đang chuyển về phía chống lại họ.
Pew-pew-peek.
Lũ goblin đang ẩn nấp, bắn ra thứ vũ khí độc nhất của chúng, kim tê liệt. Một số chúng bắn kim độc.
“Aaa, tê quá. Thứ gì đây?”
“Uh uh, cơ thể tôi.”
Cả cơ thể bọn họ không hoàn toàn tê liệt, nhưng phần bị dính bởi kim tê liệt hoàn toàn cứng lại. Kể cả nó chỉ là trong chốc lát, nó trở thành một mối nguy hiểm khi mà vũ khí được vung bừa bãi nơi chiến trường.
Puh-uk.
“Uh uh?”
Một người đã ngã xuống sau khi bị một con goblin đánh trúng bởi cây gậy. Như thể trái tim ông đang bị bóp nghẹt, Bae-dohsoo cảm thấy nghẹt thở. Bọn khốn này, thứ mà cả đội có thể giải quyết một cách dễ dàng, đã đánh trả một cách có tổ chức. Thật là rắc rối khi chiến đấu chống lại chúng.
“Tsk, đây là lý do tại sao mình biết họ sẽ thất bại.”
Hobgoblins nguy hiểm không phải vì khả năng thể chất hay phép thuật của nó. Là do nó có thể chỉ huy những goblin khác với trí tuệ siêu việt của chúng. Lũ goblin không còn là quái vật 1 sao khi nó có người chỉ huy. Cả nhóm nên được xem như một thực thể duy nhất.
“Chạy thôi.. Ra khỏi đó đi. ”
Bae-dohsoo hét lên từ phía sau, và những đấu sĩ xô đẩy nhau để là người đầu tiên chạy trốn. Tuy nhiên, đó là sau khi một người đã hoàn toàn mất ý thức của mình. Nếu họ tiếp tục chạy đi, người đó chắc chắn sẽ chết.
Hwa-roo-rook, Puhng!
Sau khi thời gian hồi kĩ năng kết thúc, Sunggoo ném một quả cầu lửa về phía những con goblin đang đuổi theo họ. Hai con goblin nhanh chóng rút lui khi bị lửa đốt. Các đấu sĩ cận chiến sử dụng thời gian này để nhanh chóng rút lui.
“Tôi không nghĩ chúng ta có thể làm gì được. Rút lui đã! ”
“Còn Jongchul thì sao?”
“Cậu ta đã chết rồi! Cậu không thấy sao? ”
Tại tiếng hét giận dữ của Bae-dohsoo, khuôn mặt họ trở nên cứng nhắc. Họ cảm thấy tiếc cho đồng đội của mình. Hơn nữa, họ cũng cảm thấy sợ hãi và khát khao được sống, nên biểu hiện của họ cực kỳ kiên quyết̃.
Ngay cả khi nghĩ về nó, họ vẫn thấy quyết định của mình là đúng đắn.
Không có gì quý giá hơn mạng sống của chính mình.
“Rút lui!”
Tại tiếng hét của Bae-dohsoo, các thành viên trong nhóm nhanh chóng bỏ chạy. Tuy nhiên, có vẻ như lũ yêu tinh sẽ không để điều đó xảy ra.
Pah-jee-jeek!
Hobgoblin lấy lại được cảm giác của nó. Nó phát ra một tia sét đánh trực tiếp vào cơ thể Sunggoo.
Cậu ta thậm chí còn không kịp thốt ra một hét. Mắt Sunggoo trợn ngược và miệng cậu há hốc ra.
“Chậc, nhanh lên và chạy đi!”
Sunggoo thậm chí không thuộc nhóm ban đầu của họ, nên họ không cảm thấy tiếc cho cậu ấy. Roused cơ bản là những con người trốn trong cái bóng của cái chết khi họ quyết định vào một hầm ngục.
Cậu ta chỉ đơn thuần kém may mắn.
“Kee-eek, keek!”
Những con goblin giả vờ đuổi theo họ, nhưng sau một lúc, chúng trở về bên con hobgoblin. Woojin, người đang trốn đằng sau một cái cột, tự lộ mặt ra.
“Cũng một thời gian rồi mình mới đi săn một đàn quái nhỉ.”
Hai thương vong, số còn lại bỏ chạy. Woojin bật cười khi cậu nhìn những con goblin túm tụm lại.
Làm khán giả cũng thích thú đấy, nhưng giờ thì không còn hứng rồi.