Mỗi lần như thế hắn tự thôi miên mình, đây là hắn chỉ kiểm tra sức khỏe cùng số đo cơ thể cho bọn họ mà thôi, không hề có lợi dụng gì ở đây, ừ hắn chỉ vô tình đụng phải mà thôi, tự mình an ủi như thế.
Mà cùng lúc đó trong lòng hắn cũng cảm giác bi ai, kiếp trước hai mươi mấy tuổi, người anh em đã phát dục trưởng thành rất tốt, hắn cũng đã từng rất hãnh diện về kích thước người anh em của mình.
Nhưng bây giờ hắn bi ai a, bây giờ khi nhìn lại người anh em thứ hai, chỉ nhỏ bằng nửa cái ngón út, bi thảm không nỡ nhìn, mỗi lúc như thế hắn lại tự động bỏ quên mất hắn hiện tại mới bao lớn a.
Chỉ có thể hi vọng sau này lớn lên sẽ thay đổi kích thước thôi, bây giờ hắn còn chưa đến một tuổi nên chỉ có thể đành nuốt nước mắt vào tim.
“ai...người anh em a, ngươi phải phát triển lớn mạnh a, sau này hạnh phúc gia đình của lão đại hoàn toàn nhờ hết vào ngươi, đừng làm lão đại thất vọng a!”: đây là tiếng lòng mà mỗi khi Phương Thần đi tắm nhìn thấy người anh em của hắn.
Và trong khoảng thời gian này, Phương Thần cũng được Phương gia tổ chức một lần tiệc đầy tháng, hắn lúc này có cơ hội nhìn thấy rất nhiều quan to quyền quý của quốc gia này.
Lúc này hắn mới biết được gia gia mình có thân phận cực cao, phải biết trong này còn có một cái Thánh chỉ của Hoàng Đế sắc phong Phương Thần làm Vinh Dự Thân Vương.
Mà có thể làm cho Hoàng Đế sắc phong một đứa bé chưa hiểu gì làm Thân Vương, vậy có thể thấy gia gia hắn có thân phận cùng quyền lực rất lớn.
Nhưng cái này cũng chưa chắc đã là lòng tốt của hoàng đế, dù sao thì từ xưa đến nay chỉ cần đứng đầu ngọn gió thì chưa chắc có kết quả tốt.
Hiện tại Phương Thần chỉ mới sinh được một tháng thôi, mà hắn không hề có công tích gì cho đế quốc, hiện tại đã được phong làm Thân Vương, điều này chưa chắc đã tốt cho tương lai của hắn.
Đương nhiên, Thân Vương này chỉ là cái danh hiệu thôi, không hề có thực quyền hay chỗ tốt gì cả, nhưng đối với những người khác cầu mong danh vọng để danh dương thiên hạ, thì hoàn toàn là thèm mà không có a.
Có lẽ bởi vì lão hoàng đế tâm tư chủ yếu của lão, thì chín phần lấy lòng gia gia hắn, còn lại một phần thì lấy việc này chôn xuống cho hắn một cái tai họa ngầm trong tương lai.
Cho nên mới làm cho Hoàng Đế phải lấy lòng hắn như vậy, phải biết cho dù là cha hắn, cũng chỉ có thể làm tới chức đại tướng quân mà thôi.
Mặc dù đây là chức vị có thực quyền rất lớn, nhưng nếu bàn về danh tiếng thì ba cái đại tướng chức vị cũng không sánh bằng một vị Thân Vương.
Tuy rằng đây chỉ là Vinh Dự Thân Vương, nhưng nó cũng có thể tính làm dự bị hoàng tộc, đối với tông môn hoặc gia tộc, thì danh hiệu này không có gì dùng.
Nhưng nếu đối với dân chúng, thì ý nghĩa nó hoàn toàn khác, bởi vậy rất có thể bởi vì lần sắc phong này của lão hoàng đế cho Phương Thần.
Làm cho hắn trở thành cái gai trong mắt của rất nhiều người, dù biết hoàng đế chưa chắc đã có ý tốt gì, nhưng cũng bởi vậy Phương Thần đối với kế hoạch tương lai cải tiến thế giới này càng mong đợi hơn.
Kế hoạch phát họa đại khái trong đầu càng lớn mật hơn nữa, hắn hiện tại phát hiện mình có chỗ dựa rất chắc chắn a, bắp đùi có sẵng thì càng nên lợi dụng tốt hơn mới được , nên hắn cảm giác sau này mình có thể buôn tay buôn chân mà làm, lớn mật mà làm.
Hắn có gia gia theo sau chùi đít...à không là có gia gia theo sau làm chỗ dựa, không có bao nhiêu người sẽ dám trắng trợn ngán chân hắn trong những việc nhỏ làm gì.
Dù sao trong kế hoạch của hắn thì hắn làm từ những việc nhỏ làm lên, dù biết bản thân nhờ có gia tộc trợ giúp, có thể làm được nhiều thứ.
Nhưng cũng không thể một lần là thành, mà nếu làm quá lớn thì phiền phức sẽ rất lớn, nhất là hắn còn chưa biết được thế cục của đế quốc này đến mức nào.
Thật ra hắn hi vọng đế quốc này càng hỗn loạn càng tốt, chỉ có hỗn loạn cùng chiến tranh khắp mọi nơi, thì hắn mới có thể điệu thấp phát triển mà không bị người khác nhìn chằm chằm.
Nếu quốc gia này quá thanh bình, thì hắn muốn làm việc vẫn sẽ bị vướng tay vướng chân rất nhiều, nhưng dù sao hiện tại đối với Phương Thần mà nói thì vẫn còn quá sớm.
Hắn còn mấy năm thời gian để chuẩn bị lên kế hoạch, dù sao hắn cũng phải có mấy năm thời gian để lớn lên, nhất là hắn cũng cần chút thời gian để tu luyện gia tăng cảnh giới của bản thân.
Dù cho hắn biết có gia tộc bảo hộ, nhưng sức mạnh của bản thân cũng phải mạnh mẽ thì hắn mới cảm giác an tâm.
Ngoại trừ bản thân mạnh mẽ ra thì đối với Phương Thần tất cả mọi thứ khác đều là phù du mà thôi, nếu một ngày nào đó gia gia hắn hoặc cha hắn ngã xuống.
Đến lúc đó nếu hắn không có cảnh giới đủ để trấn áp những người muốn đánh chủ ý lên Phương Gia, thì hoàn toàn có khả năng bị diệt tộc, người xưa nói một câu rất đúng, thực lực mới là hậu thuẫn vững chắc nhất cho bản thân.
Những tình tiết này hắn gặp trong tiểu thuyết cũng quá nhiều rồi, có lẽ trong tiểu thuyết có chút khếch đại một ít, nhưng cũng không kém gì nhiều đâu.
Bất cứ nơi nào, chỉ cần có sinh vật có trí tuệ, thì âm mưu, tham vọng, chiến tranh sẽ không bao giờ chấm dứt cả.