Chương 1: Mở đầu

Đại Hạ, biên giới phía bắc.

Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt.

Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí.

Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ.

Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ.

Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường:

“Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Lâm Nhiên là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng... Danh hiệu liệt sĩ.”

Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt!

Gió bắc gào thét, tuyết rơi dày đặc trên bầu trời, dường như ngay cả thời tiết phương bắc cũng vì Lâm Nhiên mà bất bình!

Vài ngày trước, quốc gia Haider tiếp giáp với Đại Hạ đã tự ý phái một đội hải quân để tấn công một đoàn xe thương mại cỡ lớn ở biên cảnh Đại Hạ. Sau khi cướp hết hàng hóa và giết dã man 170 nhân viên, đội hải quân này đã nhanh chóng quay trở lại lãnh thổ của Haider.

Khi đó, Lâm Nhiên - thành viên có năng lực chiến đấu mạnh nhất Bắc Dã Quân đã vi phạm kỷ luật quân đội “nghiêm cấm tiến vào biên giới nước khác” mà một mình vượt qua biên giới, đối với lục quân của Haider truy sát vạn dặm.

Sau 12 ngày sư đoàn thủy quân lục chiến này đã bị quét sạch, ngay cả chỉ huy trưởng là kẻ chủ mưu cũng phải trốn đến cửa phủ tổng thống của Haider. Nhưng vẫn là bị một đao chét đứt đầu!

Thanh đao chém đầu kia, chính là bội đao của Lâm Nhiên!

Sau khi Lâm Nhiên tiêu diệt sư đoàn thủy quân lục chiến, đem thanh chiến đao đã bị máu tươi thấm ướt của hắn, trực tiếp cắm ở quảng trường trước cửa phủ Tổng thống Haider.

Quá mạnh mẽ, quá kiêu ngạo!

Một mình giết ba ngàn người! Nợ máu phải trả bằng máu!

Toàn bộ chính phủ quân sự Haider hoảng sợ. Thậm chí không ai dám đi rút trường đao cắm ở quảng trường ra.

Thế giới chấn động, tất cả các quốc gia đều gây áp lực lên Đại Hạ, coi hành động lần này của Lâm Nhiên là khủng bố, phi quân sự.

Sau đó, các lãnh đạo quân sự của Đại Hạ đã tự mình đến một quốc gia trung lập để đàm phán với một số quốc gia khác. Ba ngày sau, các tướng quân Đại Hạ trở về, mang theo Lâm Nhiên quay về.

Nhưng chính xác mà nói, thứ họ mang về, chỉ là… thi thể của Lâm Nhiên!

Dù là trong mắt Bắc Dã Quân hay trong lòng dân Đại Hạ, Lâm Nhiên không phải là sát thủ khủng bố, mà là anh hùng dân tộc chân chính, là biểu tượng vĩnh viễn của biên cảnh phía bắc Đại Hạ.

Lão tướng quân nhìn quanh hàng vạn người ,rồi nhìn thật sâu vào chiếc quan tài phủ quốc kỳ, sau đó hô lớn:

“Núi Tuyết vinh dự được chôn cất một cốt cách trung thành!”

Theo tiếng hô này của ông, tuyết rơi càng như dày hơn. Chiếc quan tài bắt đầu chậm rãi hạ táng trong tiếng khóc ngập tràn trận địa. Cả biên giới phía bắc bao trùm trong nỗi buồn vô tận!

Lễ tưởng niệm này được phát sóng trực tiếp trên toàn quốc. Giờ phút này, ở Đại Hạ, biết bao người đã rơi nước mắt tiếc thương!

Khi quan tài hoàn thành hạ táng, một đống đất đen trộn đầy tuyếtđược rắc lên quan tài, hàng chục ngàn người ở Bắc Dã bỗng nhiên đồng loạt rút kiếm!

Hàng vạn lưỡi kiếm đều hướng lên trời! Bầu trời dường như đều bị ánh kiếm chói mắt xuyên thủng.

Mỗi một binh lính Bắc Dã đều rưng rưng nước mắt, hô to: “Thề chết bảo vệ Đại Hạ!”

Đây là khẩu hiệu của Bắc Dã Quân, tất cả các chiến sĩ đều đồng loạt rống lên một tiếng, như muốn xua đi hết mây đen trên trời.

Trước màn hình phát sóng trực tiếp, không biết có bao nhiêu người dân, cũng theo hô khẩu hiệu này!

Câu nói này vang vọng toàn bộ Đại Hạ.

Tuy nhiên, giờ phút này, ngoại trừ vị tướng quân già kia, không ai biết rằng trong chiếc quan tài kia không hề có thi thể của Lâm Nhiên, mà chỉ có một bộ quân phục đẫm máu!

Năm năm sau.

Cách Đại Hạ ngàn dặm một nam tử mặc quân phục màu vàng đen, lẳng lặng đứng bên vách núi, lắng nghe đầu bên kia điện thoại nói chuyện. Sắc mặt càng thêm nghiêm túc, ánh mắt chợt lóe.

Sau khi cúp máy, sát khí trong mắt hắn càng đậm!

Người này là Lâm Nhiên!

Năm năm trước, đám tang đó chỉ là giả. Trụ sở quân sự Đại Hạ đã đánh lừa mọi người bằng buổi phát sóng trực tiếp đó.

Còn Lâm Nhiên thì được đưa ra nước ngoài.

Lúc này, đứng phía sau hắn còn có bốn nam tử mặc quân phục màu đen.

Bốn người này còn được gọi là Tứ Thiên Vương của Carmen, xưng danh từng người ra đều khiến cho mọi người run sợ!

Hơn nữa bọn họ đều là thuộc hạ của Lâm Nhiên.

“Lập tức chuẩn bị cho ta trở về Đại Hạ!”