Chương 3 Tỉnh dậy
Sau một khoảng thời gian dài chìm trong bóng tối thì tôi đã tỉnh dậy.
Lúc này người hầu vào phòng để xử lí vết thương cho tôi thì phát hiện tôi đã tỉnh dậy.
Tôi yếu ớt nhìn thấy người hầu và hỏi cô ấy: ta hôn mê đã được bao lâu rồi, sau khi nghe câu hỏi yếu ớt của tôi thì cô người hầu trả lời: thiếu gia ngài đã hôn mê hơn 1 ngày rồi.
Trong lúc này tôi cảm thấy khát nước liền kêu cô người hầu: người đi lấy cho ta một cốc nước ta khát quá..., cô người hầu ấy khi nghe lời nói của tôi liền đi lấy nước và gọi đại phu nhân đến.
Lúc này bà ấy và cô người cùng đi đến phòng tôi đang dưỡng thương, và sau khi thấy tôi nằm cùng với vết thương trên khuôn mặt của tôi, bà ấy liền bật khóc một lúc vì quá lo lắng cho con mà không biết phải làm gì, lúc này tôi yếu ớt ngồi dậy và ôm lấy bà rồi an ủi bà.
Lúc này tôi nói với bà ấy rằng: mẫu hậu đừng lo lắng cho nhi thần, nhi thần có thể chăm lo bản thân nên ngài đừng lo lắng cho nhi thần. Vào thời gian này cha tôi đã nhiễm phong hàng mà không có thể lên chiến trường được nữa.
Một khoản thời gian trôi qua sau khi tôi tỉnh dậy, tôi đã được cha mình chỉ dạy võ công đều đặng để bảo vệ bản thân.
Và tôi đã rèn luyện cuốn bí kíp võ công mà hệ thống đã ban thưởng lúc mở ra Tân thủ đại lễ bao.
Tôi đã sử dụng cao cấp huấn luyện binh khí, và tôi đã chọn binh khí của mình là thanh Đại Thiết Kích.
Dưới sự chỉ dạy của cha về võ học và binh pháp, tôi với đôi tay có trăm vạn cân chi lực với sự thông minh vốn có của mình, tôi đã bước vào bất nhập lưu võ tướng.
Hệ thống mở ra bản cá nhân thuộc tính
Kí chủ: Trần Minh
Võ lực: 54
Trí lực: 63
Chính trị: 65
Thống soái: 70
Kĩ năng: phá thiên (+3 võ lực khi sử dụng),liên xạ(+2 võ lực và tăng 20% chính xác)
Liên xạ là trong một lần tôi được cha dạy bắn cung rồi vô tình kích hoạt được nhiệm vụ ẩn và hoàn thành nó rồi đạt được kĩ năng liên xạ này, còn phá quân là có trong bộ huấn luyện kích pháp.
Trong khoảng thời gian này ta cũng gặp được anh cả của mình là Trần Hải.
Cầu like cầu đề cử.