Hàn quốc vương cung, đại điện.
Từ khi nhận được Hoa Dương cấp báo, Hàn quốc vương cung lâm vào yên tĩnh và mê man. Các đại phu nhanh chóng chạy đến đại điện, bọn họ bắt đầu xôn xao lo lắng về tình thế nguy hiểm.
Mỗi người đều biết rất rõ Hoa Dương có ý nghĩa như thế nào với Hàn quốc, Hoa Dương là lá chắn ở phương bắc của đô thành Tân Trịnh.
Hoa Dương mất đi, Triệu, Ngụy liên quân sớm muộn gì cũng đến. Từ Hoa Dương đến Tân Trịnh chỉ có sáu mươi dặm bình nguyên, binh mã của Triệu, Ngụy có thể đến đây nhanh chóng, cho dù bây giờ gió tuyết cản đường, bộ binh chậm nhất trong liên quân cũng chỉ mất hai ngày là có thể binh vây Tân Trịnh.
Các đại thần chia ra làm hai nhóm, một lấy Thừa tướng Trương Bình dẫn đầu, chủ trương gắng sức chống đỡ và cầu viện Tần quốc. Dù sao lúc này Tần quốc và Hàn quốc có hiệp ước liên minh, về tình về lý Tần quốc sẽ không từ chối.
Hơn nữa Ngụy, Triệu liên quân nhiều đến15 vạn, Hàn quốc cả nước trên dưới có hơn 30 vạn quân, trong đó 10 vạn tập trung ở Thượng Đảng quận, binh lính chung quanh Tân Trịnh chỉ có 10 vạn, đó là bao gồm cả 2 vạn quân bị vây tại Hoa Dương thành. Bởi vậy dựa vào lực lượng Hàn quốc hoàn toàn không có cách nào chống đỡ Triệu, Ngụy liên quân.
Trương Bình là hậu nhân của Trương Địa, Trương Địa lúc còn sống nhiều lần đảm nhiệm Hàn Chiêu Hầu, tể tướng của Hàn Tuyên Huệ Vương và Hàn Tương Vương. Bây giờ Trương Bình thừa kế nghiệp phụ thân, lấy thân phận Thừa tướng tôn sư phụng dưỡng Hàn Vương hiện nay, bốn đời tướng quốc, danh mãn Hàn quốc. Không hề nghi ngờ, Trương Bình có sức ảnh hưởng rất lớn trong các đại phu.
Một nhóm khác chủ trương ngã về phía Triệu, Ngụy cầu hòa, dù sao cũng thuộc về Tam Tấn, cho dù có đánh nhau cũng là mâu thuẫn nội bộ. Hơn nữa cánh tay không vặn được bắp đùi, cầu hòa cũng không mất mặt. Tần quốc thanh danh tàn bạo lan xa, lo lắng cầu viện Tần quốc là khua hổ nuốt sói, mời thần dễ dàng tiễn thần khó khăn.
Bất cứ là phe nào cũng cho rằng không thể cứu viện Hoa Dương, trước mắt cần lấy ổn định làm chủ, tức cố giữ lấy Tân Trịnh.
Hàn Vương nhìn đám đại thần phía dưới, cũng tâm phiền ý loạn. Hàn quốc thực lực yếu ớt, hơi mạnh hơn Yến quốc. Chung quanh lại là nơi tứ chiến, lại chắn trước mặt Hàm Cốc Quan, ngăn cản đường khuếch trương của Tần quốc. Hai năm qua thật vất vả mới hòa hoãn với Tần quốc nên được bình an. Lại không nghĩ đến Ngụy quốc lòng lang dạ sói lấy oán trả ơn, đánh chủ ý lên người hắn. Sớm biết như vậy, năm đó không nên phái quân cứu viện Ngụy quốc.
Tưởng tượng hắn năm xưa cùng Ngụy quốc hợp quân 24 vạn công Tần, hăng hái tới mức nào. Thời điểm đó hắn lấy tiên vương làm gương, còn muốn ép Tần quốc trả lại đất (Hàn Tương Vương năm mười bốn, Hàn quốc và Tề, Ngụy hai nước cùng nhau tấn công Tần quốc, đóng quân tại Hàm Cốc Quan. Hàn Tương Vương năm mười sáu, Tần quốc đã trả lại Thiên Hà và Vũ Liên cho Hàn quốc).
Nào ngờ sau khi đánh một trận tại Y Khiết, 24 vạn liên quân không địch lại 10 vạn quân Tần. Cũng chính trận chiến này, Bạch Khởi không có tiếng tăm gì lại thành danh, Hàn quốc bị ép cắt An Ấp và một khu vực lớn ở phía đông.
Bắt đầu từ đó, dưới sự thống trị của Hàn vương, Hàn quốc liên tiếp bại trong tay Tần quốc. Dù sao lực chiến đấu của quân đội Hàn quốc yếu, thiên hạ đều biết. Điểm đáng khen duy nhất trong chiến tranh với bên ngoài là diệt Trịnh, ngoài ra, Hàn quốc trong các cuộc chiến tranh sau đó đều lâm vào thất bại.
Đương nhiên, Hàn quốc cũng không phải không có thành tích chiến thắng, chỉ có điều là theo nước khác nhặt tiện nghi. Rất nhanh, thất bại liên tiếp khiến Hàn Vương đều tê dại. Còn thời điểm kế thừa vương vị, Hàn Vương lập ra lời thề chấn hưng Hàn quốc đã bị hắn quên sạch sẽ.
- Xem ra quả nhân thật sự già rồi, lại bắt đầu hoài niệm quá khứ.
Hàn Vương thở dài.
Hàn Vương quả thật già rồi, cơ thể không tốt bằng lúc trước.
Bây giờ Hàn Vương chỉ muốn cầu ổn, được chăng hay chớ, đã mất đi lòng tiến thủ từ lâu. Thật ra trong lòng Hàn Vương cũng biết cầu viện Tần là hành động bất đắc dĩ, nhưng khuất phục Ngụy quốc, Triệu quốc cũng chưa chắc là ý kiến hay. Triệu quốc, Ngụy quốc muốn đẩy hắn ra ngăn cản con đường tiến về phía đông của quân Tần, Tần quốc muốn lôi kéo hắn, sau đó sẽ từng bước xâm chiếm Ngụy quốc. Nói cho cùng, chung quanh Hàn quốc đều là nước lớn, bọn họ bị biến thành quả hồng mềm để bóp.
Lúc Hàn Vương đang suy nghĩ miên man, trong vương cung tranh luận cũng dần dần có kết quả, Trương Bình dẫn đầu phái “hôn Tần” chiếm thượng phong.
Hàn Vương đang muốn tuyên bố quyết định cầu viện với Tần quốc, lại đột nhiên phát hiện Thái tử Nhiên bên tay trái của hắn không nói lời nào, dường như có điều suy nghĩ.
- Nhiên nhi, ngươi có cái nhìn thế nào với việc này?
Hàn Vương vẻ mặt quan tâm thân thiết nhìn con trai của hắn.
Lúc này mọi người mới đột nhiên phát hiện Thái tử Nhiên bệnh nặng mới khỏi thường xuyên có thái độ tích cực, bây giờ lại không nói một lời nào.
- Có lẽ do bệnh nặng mới khỏi, tâm thần không yên.
Các đại phu suy đoán trong lòng.
- Chảng lẽ bị Triệu Ngụy đại quân dọa sợ choáng váng!
Có một ít đại phu tính toán Hàn Vương tương lai khiếp nhược như vậy, tự hắn có thể lợi dụng một chút, mọi việc đều thuận lợi.
Thái tử Nhiên chính là con trai trưởng duy nhất của Hàn Vương. Mặc dù Hàn Vương có không ít con vợ lẻ, nhưng đều là tuổi nhỏ không được sủng ái. Bởi vậy, tương lai có thể kế thừa đại thống không phải Thái tử Nhiên không còn ai khác.
Đây cũng là chuyện may mắn của Hàn quốc, bằng không lại xuất hiện tình hình giống như Hàn Vương trước kế vị đã tranh phong với các huynh đệ, bản thân Hàn quốc đã yếu lại lâm vào cảnh nguy hiểm.
Hàn Vương hô lên một tiếng cũng kéo Thái tử Nhiên từ thoát khỏi suy nghĩ sâu xa. Nhìn ánh mắt yêu thương của Hàn Vương và ánh mắt lo lắng quan tâm của các đại phu, Thái tử Nhiên lại bất đắc dĩ.
Triệu, Ngụy phạt Hàn phát sinh là việc hắn đã dự đoán trước, đúng vậy, là dự đoán. Bởi vì Thái tử Nhiên từ lâu không phải là Thái tử Nhiên ban đầu, linh hồn của hắn đã dung hợp với thanh niên đến từ 2000 năm sau.
Quá trình dung hợp ngắn ngủi lại dài dằng dặc, nói ngắn ngủi là vì thời gian quả thật ngắn ngủi, nói dài dằng dặc lại vì đau khổ, hắn tuyệt đối không muốn trải qua việc tương tự một lần nào nữa.
Tuy rằng hắn trượt chân rơi xuống vách núi, trong thoáng chốc, một tia sáng xuất hiện ở trước mặt, ngay sau đó một cái linh hồn cứng rắn tiến vào đầu của hắn, cùng hắn tranh đoạt quyền khống chế thân thể. Dù hắn từ nhỏ không khỏe nhưng đang tuổi thanh xuân, mới miễn cưỡng ngăn chặn linh hồn này.
Linh hồn kia mắt thấy sắp bị hắn đánh tan, đã buông tha chống lại và dung hợp với linh hồn của hắn. Cũng trong nháy mắt đó, một lượng tin tức khổng lồ tràn vào trong đầu. Hắn lúc này mới nhất không chịu nổi nên hôn mê ba ngày ba đêm.
Cũng chính là ở này ba ngày ba đêm trong, hắn mới hiểu được chuyện chân tướng. Hắn sinh hoạt tại thời đại này bị người của đời sau xưng là thời đại Chiến Quốc, quốc gia của hắn -- Hàn quốc, bắc giáp Ngụy, Triệu, đông có Tề, nam có Sở, tây có Tần, bốn phía đều có địch, nhiều lần chiến bại, liên tiếp bại trong chiến đấu, mặc cho người ta lăng nhục. Trong mắt của sử gia đời sau chính là bi kịch.
Dung hợp linh hồn cũng có một đoạn chuyện cũ bi tình. Hậu thế có một nghiên cứu viên say mê công quân đã lợi dụng hắn thân phận của hắn, bí mật mở ra cổ máy thời gian chưa khai phá thành thục của quốc gia, mưu toan trở lại một tháng trước để cứu người vợ chết bất ngờ. Nào dự đoán được, cỗ máy thời gian chẳng biết tại sao lại truyền tống hắn đến thời đại Chiến Quốc, cơ thể hóa thành bột phấn, chỉ còn lại một luồng linh hồn.
Thông qua linh hồn giao hòa, Thái tử Nhiên hiểu rõ bây giờ được hậu thế gọi là trước Công nguyên năm 273. Tổ quốc của hắn sẽ bị Tần diệt vào 43 năm sau, trở thành quốc gia đầu tiên diệt vong trong Chiến quốc thất hùng, sau đó, Triệu, Ngụy, Sở, Yến, Tề lần lượt vong dưới tay Tần.
Tần quốc thống nhất thiên hạ, sáu quốc tông miếu xã tắc khó giữ được.
Khi biết quốc gia của hắn sẽ bị Tần tiêu diệt, Thái tử Nhiên bi thương căm phẫn.
Khi biết bạo Tần hai đời mà chết, công tử lại vui vẻ nhẹ nhõm. Cho dù Tần vong khiến Hàn quốc phục quốc trong thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.
Làm biết hậu thế khoa học kỹ thuật phát đạt, Thái tử Nhiên rung động.
Thế giới lớn như vậy, ở ngoài vùng Trung Nguyên còn có nhiều quốc thổ chờ khai phá. Cho dù là địa cầu cũng chỉ là quả cầu nhỏ bé, bên ngoài của nó còn có vũ trụ mênh mông.
Thái tử Nhiên đột nhiên phát hiện danh lợi chỉ là công dã tràng, phú quý chỉ là một giấc mộng. Duy nhất đáng giá chú ý chính là bảo vệ quốc gia của hắn, dân chúng của hắn. Không cầu lưu danh sử xanh, chỉ cầu không thẹn với lòng.
Hậu thế nói rất hay, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn.
Dựa theo dung hợp ký ức linh hồn, năm nay sẽ bạo phát Hoa Dương cuộc chiến. Dựa theo lịch sử, Hàn quốc sẽ cầu cứu Tần, Bạch Khởi dẫn quân ngày đi trăm dặm, tám ngày sau sẽ đến Hoa Dương.
Nhân lúc Triệu, Ngụy liên quân không hề đề phòng, quân Tần đánh một trận tiêu diệt 13 vạn quân Ngụy, chém giết 2 vạn Triệu quân.
Sau đó thừa thắng đánh chiếm Ngụy quốc Quyển huyện, Thái Dương, Trường Xã và Triệu quốc Quan Tân. Trong khoảng thời gian ngắn, sáu nước chấn động, thiên hạ sợ Tần.
Nhưng mà, Thái tử Nhiên không ngờ được Hoa Dương cuộc chiến tới nhanh như vậy, nhanh đến mức hắn không có thời gian chuẩn bị.
Tưởng tượng đến cảnh tượng mấy chục năm sau nước mất nhà tan, trong lòng Thái tử Nhiên lo lắng, hắn nói:
- Phụ vương, nhi thần phản đối cầu viện Tần quốc, cũng phản đối thần phục giảng hoà với Triệu, Ngụy!
Trong khoảng thời gian ngắn, cả sảnh đường đều kinh hãi.