Editor: Kingofbattle.
"Đây là một câu hỏi khác." Tiểu bạch kiểm do dự không muốn trả lời.
"Cô có biết tin tức về công hội hay không? Nếu không thì tôi muốn hỏi cô vấn đề này?" Lý Đằng nhỏ giọng nói với cô gái kính râm.
"Tôi chưa gia nhập công hội, không kết thù với người có công hội, cho nên không biết nhiều." Cô gái kính râm lắc đầu.
"Tôi vẫn sẽ trả lời câu vừa rồi." Tiểu bạch kiểm nghĩ một chút lại mở miệng.
"Diễn xuất hình thức địa ngục, cũng do 8 người tham dự, tất cả đều là 8 người bị trừng phạt, kết quả sau cùng chỉ có hai loại. Một loại chính là 1 người sống, 7 người chết, một loại khác là 8 người đều chết, cho nên mới được gọi là hình thức địa ngục."
"Ít nhất tôi chỉ biết hai loại kết quả này, không có kết quả nào tốt hơn."
"Dùng tánh mạng của mình đổi lấy 100 điểm trong tài khoản đối phương, mạo hiểm thật sự quá lớn! Xin khuyên các vị người mới đừng nên tự bạo, hành vi không có lợi cho bản thân, thuộc về loại hại người hại mình." Tiểu bạch kiểm rõ ràng đang cố ý nhắc nhở Lý Đằng cùng Cao Phi.
"Lúc người mới bị ép buộc, cũng chỉ có thể lựa chọn tự bạo !" Cao Phi cũng không yếu thế.
"Ý của anh nói là, cảnh quay phim vừa rồi, nếu như tôi không phải quỷ, lão yêu......lão bà bà kia là quỷ mà nói, tôi thừa dịp bà ta chưa cởi bỏ phong ấn quỷ mà giết ngay trên xe buýt, bởi vì bà ta là thành viên công hội, cho nên tôi cũng không bị trực tiếp trừ đi 1000 điểm tích lũy, mà là sẽ bị cưỡng chế tham dự một lần diễn xuất hình thức địa ngục, lão bà bà sẽ bị trừ 100 điểm tích lũy, đúng không?" Lý Đằng cũng thừa cơ hỏi một vấn đề.
"Không, kịch bản phim vừa rồi cũng không phải loại diễn xuất đối kháng, cậu và bà ta cùng trong một đoàn phim, không thuộc về hai phe đối địch, cho nên cũng không áp dụng quy tắc này.
Kịch bản phim vừa rồi, nếu như bà ta là quỷ, cậu không phải quỷ, cậu còn giết bà ta khi ở trên xe buýt, đó chính là cậu bị trừ 1000 điểm tích lũy, bị đóng sáp."
"Hơn nữa bên trong hai phe đối địch, cũng giống như cảnh quay thế chiến thứ hai, một gã diễn viên thuộc về phe trục, một gã diễn viên thuộc về phe đồng minh, hơn nữa quan hệ giữa hai nhân vật này cũng là đối địch, đây mới gọi là diễn xuất hình thức đối kháng." Tiểu bạch kiểm lắc đầu.
(Phe trục và phe đồng minh là hai phe đối kháng trong chiến tranh thế chiến thứ hai)
"Người mới lúc bị thành viên tổ chức công hội đuổi giết, bị ép vào tuyệt cảnh, nếu như là diễn xuất hình thức đối kháng, sẽ có một cơ hội tự bạo để kết thúc kịch bản, đồng quy vu tận cùng đối phương, đúng không?" Lý Đằng đã hiểu đại khái rồi.
"Nếu mà đối thủ của cậu, dưới tình huống số dư trên người hắn chưa đủ 100, cậu có thể dùng cách này kết thúc kịch bản. Về phần đồng quy vu tận? Hừ hừ, thế thì không đến mức, cậu dám làm như vậy, chính là tiến vào diễn xuất hình thức địa ngục bao chết. Còn đối thủ chỉ bị trừ 100 điểm, nếu như trong tài khoản đối thủ có hơn 100 điểm, cậu dùng tánh mạng đổi lấy, chẳng phải là vô ích."
"Cho dù đối phương bị đóng sáp thì sao, nếu như hắn có cống hiến to lớn cho công hội, thì công hội sẽ dùng công quỹ cứu hắn ra ngoài. Cho nên, tôi khuyên các người bỏ đi ý định này, cậu sẽ không thích hình thức địa ngục." Nếu như Cao Phi không chủ động hỏi vấn đề này, thì tiểu bạch kiểm cũng chẳng muốn nói cho Lý Đằng tin tức này.
Nhưng hiện tại nói ra cũng chẳng sao, lúc công hội Ngân Lang săn giết Lý Đằng, Lý Đằng nếu có can đảm làm như vậy, nhiều lắm cũng chỉ khiến người săn giết hắn mất 100 điểm tích lũy mà thôi, mà chính hắn sẽ trực tiếp bị ném vào địa ngục.
"Tại sao tôi có cảm giác, cảm thấy loại hình thức địa ngục này, chính là đặc biệt dành cho anh đó?" Cô gái kính râm trêu đùa Lý Đằng.
"Màn đầu lúc là tôi gặp xui, bất quá màn này đã nghịch chuyển." Đương nhiên Lý Đằng không muốn tiến vào hình thức địa ngục kia.
"Đúng là dẫm nhằm cứt chó." Gã bốn mắt thở dài.
Còn tưởng rằng Lý Đằng chết chắc rồi, một mực lo lắng hắn sẽ dùng IQ cao giết ngược các loại.
Không nghĩ tới cuối cùng sẽ dùng cách này chiến thắng, thật sự quá bất ngờ.
Cao Phi hỏi tiểu bạch kiểm xong, đến lượt Lý Đằng đặt câu hỏi cho cô gái kính râm.
"Sau khi diễn viên quần chúng đạt được cấp bậc cao, có phải sẽ có quyền lựa chọn kịch bản cùng đoàn phim? Cấp bậc nào mới có loại quyền lực này?" Lý Đằng hỏi cô gái kính râm.
"Tôi chỉ biết rõ sau khi lên được cấp tiểu đặc ước, liền có được quyền lựa chọn đoàn phim, nhưng không có quyền lựa chọn kịch bản. Sau khi cảnh quay kết thúc, có thể kiểm tra đoàn phim tham gia tại thiết bị đầu cuối hoặc là điện thoại."
"Đoàn làm phim hiện tại cũng xuất hiện trên danh sách, cấp bậc tiểu đặc ước giống như tôi có thêm một cơ hội lựa chọn, xuất hiện ở đoàn phim mới, có thể thông qua thao tác ấn mở để xem tin tức về đoàn phim khác. Nếu như tôi không muốn tới đoàn phim mới, cũng không muốn ở lại đoàn phim hiện tại, còn có thể đổi mới miễn phí một lần, tìm kiếm đoàn phim khác, người có cấp bậc càng cao thì số lần đổi mới càng nhiều." Cô gái kính râm trả lời Lý Đằng.
"Lão yêu bà chính là dùng cách này tìm được tôi? Đổi mới nhiều lần, mới tìm được đoàn phim của chúng ta, ấn mở tin tức về đoàn phim......" Lý Đằng đã rõ mọi chuyện.
"Mau chóng đạt cấp bậc tiểu đặc ước vẫn có chỗ tốt, nếu như lăn lộn ở đoàn phim không tốt, lúc nào cũng có thể đổi đoàn phim." Cô gái kính râm lại bổ sung vài câu.
Đạo diễn ban thưởng 1 điểm.
Kế tiếp đến lượt thiếu nữ hỏi tiểu bạch kiểm.
"Tôi muốn biết tại sao chúng ta lại bị nhốt trên đỉnh chóp đá? Thế giới cũ của chúng ta vẫn còn chứ?" Thiếu nữ đặt câu hỏi.
Lần đầu quay phim, nàng còn có chút hưng phấn, bởi vì lý tưởng của nàng chính là làm diễn viên.
Nhưng sau khi trải qua vài cảnh quay, nàng đã muốn từ bỏ.
Rất hiển nhiên, đó cũng không phải loại diễn xuất mà nàng muốn.
Không có kịch bản gì, hơn nữa lúc nào cũng có thể chết.
"Câu này độ khó rất cao, tôi không trả lời được." Tiểu bạch kiểm lắc đầu.
Đây là câu hỏi thuộc về tính chất căn nguyên, tiểu bạch kiểm biết rõ một vài diễn viên cấp cao, lâu năm cũng không có đáp án.
Đương nhiên, cũng có thể là có, nhưng xuất phát từ nguyên nhân nào đó cũng không nói cho diễn viên tầng chót biết.
"Có cách nào liên lạc với người bên ngoài hay không?" Thiếu nữ đành phải đổi câu hỏi.
"Không có." Tiểu bạch kiểm khẳng định.
Khâu hỏi đáp kết thúc, tiến vào khâu sử lý vấn đề bổ sung.
Mọi người rất chờ mong diễn xuất của mình sẽ trúng giải áp-phích, mỗi người có thể cộng thêm 5 điểm tích lũy.
Nhưng là, một màn này cũng không có diễn ra.
Cũng không có chuyện nào cần xử lý, cho nên trực tiếp nhảy vọt qua cái khâu này.
Tiếp đó, mọi người phải tới sân bay, được trực thăng chở về chóp đá của mình.
"Tới đây, có chuyện muốn nói cho anh. " Cô gái kính râm đứng dậy ngoắc ngoắc Lý Đằng, sau đó đi đến một góc vắng.
"Chuyện gì a...? Thần thần bí bí ?" Lý Đằng nhíu mày, nhưng vẫn đi theo.