Chương 10: Tư Mã Gia

Dù chỉ là một lần, nhưng chính vì lần gặp mặt này, đã lạc ấn sâu trong đầu Vương Động.

Một người đàn ông trung niên mặc trang phục chiến đấu màu đen nằm nghiêng trên ghế quan chỉ huy.

Máy móc chữa trị trí năng cỡ nhỏ màu trắng bạc đang trôi nổi lơ lửng ở giữa không trung, tiến hành bảo vệ tính mạng cho hắn.

Đèn tín hiệu màu xanh tượng trưng cho trạng thái làm việc, và màu đỏ của tình huống khẩn cấp đang không ngừng lóe lên.

Nghe được tiếng bước chân, người đàn ông không nhúc nhích.

Chỉ có một thanh âm có vẻ hơi yếu ớt vang lên: "Xin lỗi, tình hình bây giờ của ta không có cách nào di chuyển, xin ngươi đến gần một chút."

Vương Động theo lời đi tới trước ghế quan chỉ huy.

Con mắt trái của người đàn ông trung niên đã hoàn toàn biến thành một cái lỗ máu, phía trên mắt phải cũng có một vết rách thật dài, mơ hồ có thể thấy xương trắng, ánh mắt híp lại thành một khe nhỏ, không thể nào mở ra.

Càng nghiêm trọng hơn chính là phần ngực trái, một cái dao găm màu đen không có chuôi đang cắm ở đó, mấy cánh tay phẫu thuật của máy chữa trị trí năng kia đang chữa trị vết thương này.

"Bây giờ có thể sống và giữ được tỉnh táo, đúng là kỳ tích."

Vương Động liếc nhìn là có thể đoán được, dao găm cắm ở ngực người này, dù không trực tiếp xuyên thủng trung tâm trái tim, nhưng ít nhất cũng sẽ phá hỏng hơn một nửa.

"Mặc dù không rõ tiên sinh ngài dùng cách này mời ta đi vào là có mục đích gì, nhưng ta đề nghị tốt nhất ngài nên nói tóm tắt."

Vương Động hơi thi lễ, trong giọng nói mang theo ba phần không cam lòng.

Người đàn ông nhếch môi, hiện lên một nụ cười dữ tợn: "Thuốc kích thích quân dụng của văn minh Levistein, trong vòng một giờ sau khi tiêm vào, trừ khi chặt đầu xuống, nếu không sẽ có thể duy trì tỉnh táo."

"Nếu như ngài có thể lập tức tìm đến một bệnh viện đáng tin, có lẽ còn có hy vọng."

Vương Động nghiêng đầu liếc nhìn tình trạng trong khoang chỉ huy rồi nói.

Trong cả khoang chỉ huy, trừ người đàn ông đang trọng thương này ra, không có bất kỳ ai khác.

À đúng, còn có hai người máy vũ trang.

"Không cần tìm, trên hạm trừ ta ra, cũng không có người khác. Ngoài ra, Dao Găm Tru Tâm của Tư Mã gia không phải bệnh viện ở địa phương nhỏ này có thể hóa giải."

Đầu người đàn ông trung niên hơi giật giật, nhỏ giọng nói.

"Nếu như ngài cần người chứng kiến cảnh ngài chết đi, thế thì ta cảm thấy ngài có thể bắt đầu rồi."

Vương Động quay đầu lại, nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, nghiêm túc nói.

"Chỉ hy vọng sau khi ngài đạt được mục đích, có thể thả ta rời đi. Ta chỉ là một tên thợ mỏ tinh tế bình thường, mặc dù không cần phải nuôi gia đình sống qua ngày, nhưng cũng có lý tưởng và mục tiêu phấn đấu của mình."

"Ngươi là người trẻ tuổi thú vị! Chỉ tiếc là không có tác dụng gì, ngươi đã không thể trở về cuộc sống trước đó rồi.

Gần đây có một người tới từ Tư Mã gia ở tinh hệ Định Viễn.

Ta đã giết ba tên thuộc dòng thứ của gia tộc bọn hắn, được xếp vào danh sách chắc chắn giết của Tư Mã gia.

Một khi bọn họ phát hiện ngươi đã từng lên chiếc chiến hạm này, chắc chắn sẽ bị coi là đồng đảng, đánh chết không cần biết."

"Tư Mã gia tinh hệ Định Viễn... Tư Mã gia nổi tiếng với việc có thù tất báo?" Vương Động nghi ngờ hỏi.

"Coi như tiểu tử nhà ngươi có chút kiến thức. Đúng vậy, chính là Định Viễn Tư Mã được xưng là đụng đến một cọng cỏ nhà ta, sẽ diệt hết hộ khẩu nhà ngươi."

Thanh âm của người trung niên tràn đầy hận ý khi nhắc tới bốn chữ "Định Viễn Tư Mã".

Tư Mã gia tinh hệ Định Viễn, đúng là Vương Động đã từng nghe nói tới loại tồn tại này.

Mặc dù khu vực tinh vực khai thác mỏ Vương Động đang ở thuộc Vương quốc Cercis, mà vị trí tinh hệ Định Viễn của Tư Mã gia thuộc liên bang Cytisus.

Hai bên là nước láng giềng.

Kết cấu chỉnh thể của hai nước có chỗ khác biệt, nhưng trên bản chất thì không khác nhau nhiều.

Giai tầng đặc quyền trong Vương quốc Cercis dùng tước vị để gọi, như Nam tước, Tử tước,...

Giai tầng đặc quyền trong Liên bang Cytisus thì thường được gọi theo tên "Thế gia", cũng chia làm mấy cấp.

Mà Tư Mã gia chính là thế gia cấp cao trong Liên bang Cytisus.

Uy danh của bọn hắn, hoặc có thể nói là tiếng xấu, đã truyền khắp các quốc gia xung quanh.

Đã từng có một án lệ.

Một con cháu dòng thứ của Tư Mã gia bị cắt ngang khi hạ dược một học sinh nữ nào đó, mà bạn bè của người kia biết người gây chuyện là con em dòng thứ Tư Mã gia, cho nên không dám đắc tội.

Không hề nói thêm gì, chỉ dẫn theo người đi.

Vậy mà con cháu dòng thứ của Tư Mã gia lại cảm thấy mất mặt, đêm đó dẫn theo người xông thẳng tới ký túc xá nữ, bắt cả bốn học sinh trong ký túc xá nữ kia đi.

Bốn nữ học sinh này từ đó đã bặt vô âm tín.

Sau đó Viện nữ đã báo chuyện này lên Bộ giáo dục Liên bang, tin tức lan truyền rộng rãi trong toàn bộ giới giáo dục, dẫn tới vô số học sinh và người trong giới giáo dục tức giận. Chuyện này gây náo động cực lớn, thậm chí kinh động cả Quốc hội Liên bang.

Con cháu dòng thứ Tư Mã gia bị nghiêm trị.

Nhưng sau chuyện này, Hiệu trưởng Viện nữ kia và ba gã Phó hiệu trưởng lần lượt vì đủ loại nguyên nhân khác nhau bị bắt vào tù.

Người nhà trong ba đời của những nữ sinh bị hại kia cũng chịu đủ loại "Vận rủi", bại liệt thì bại liệt, tàn tật thì tàn tật, ngay cả cháu gái nhỏ mới tròn một tuổi cũng chịu khổ hủy dung.

Toàn bộ quá trình không hề che giấu, ở dưới áp lực của dư luận, thân phận của hung thủ là lính đánh thuê rất nhanh bị điều tra ra và bắt giữ.

Tất cả mọi người đều biết người chủ sau màn là ai, nhưng không có chứng cứ, cho nên không làm gì được thế gia cấp cao này.

Khủng bố như vậy.

Dù là người sống ở tinh vực khai thác mỏ vắng vẻ như Vương Động, cũng đã từng nghe thấy tin tức có liên quan tới Tư Mã gia ở Liên bang Cytisus.

"Đã hiểu, xem ra ta đã không có lựa chọn nào khác."

Con ngươi của Vương Động hơi co lại, gật đầu nói.

-----

Dịch: MB