Chương 6: Cô Gái Nhỏ Bán Thuốc

Chương 6: Cô gái nhỏ bán thuốc

 

Bán hết gạo rồi,cuối cùng cũng giải quyết khẩn cấp vấn đề tiền bạc , lúc này Vô Vũ mới cẩn thận quan sát cái chợ ở Dị Giới này.

 

Chợ này cùng kiếp trước cũng không khác nhau lắm,người mua người bán, tiếng thét to không ngừng vang lên , đồ vật lớn nhỏ, kỳ dị cái gì cũng bán , ngoại trừ một chút vật cổ quái, Tô Vũ đều có thể đoán ra công dụng của vật phẩm thường dùng .

 

Thật ra điều này cũng bình thường,ngũ châu đại lục( đất liền) tuy rằng thịnh hành Võ Đạo , thế nhưng bởi vì truyền thừa Võ Đạo có chút khó khăn , vì lẽ đó người thường vẫn chiếm đa số, trên chợ này đa số là người bình thường, bởi vậy bày bán đủ thứ đồ vật cũng không có gì kỳ lạ.

 

Lúc này sắp tới buổi trưa, chợ đã không còn náo nhiệt như vậy nữa , không ít chủ quán đều thu dọn đồ đạc rời đi, tô Vũ đi dạo một tiếng đồng hồ liền cảm thấy được nhàm chán, chuẩn bị rời đi.

 

Nhưng mà, đúng lúc này, hắn khẽ ồ lên một tiếng, ánh mắt như ngừng lại một góc chợ .

 

Hiện tại quầy hàng đã trống không rất nhiều, nếu thật muốn bán đồ vật, nhất định sẽ đem quầy hàng của mình đặt ở vị trí dễ thấy, mà vị chủ quầy này vẫn như cũ ngồi xổm ở trong góc, hơn nữa góc này cực kỳ hẻo lánh, rất ít người sẽ chú ý tới.

 

Từ xa nhìn lại, Tô Vũ chỉ có thể nhìn ra chủ quầy này ăn mặc toàn thân áo trắng, thân hình nhỏ xinh, bề ngoài rất giống một cô gái, rãnh rỗi không chuyện gì làm tô Vũ liền đi đến.

 

Đi đến gần, cái đầu tiên mà Tô Vũ thấy chính là một khuôn mặt rất dễ nhìn nhưng có chút ngây thơ, trên khuôn mặt ấy là một đôi mắt to,cái mũi mềm mại theo hít thở mà ửng đỏ, hai bên má lại dính chút bùn đất, nhìn lại thật có mấy phần đáng yêu.

 

Cô gái nhỏ khoảng chừng 15 tuổi,mặc một bộ váy trắng bó sát người, chỉ là trên váy có không ít cái lỗ, xem ra chắc là bị cành cây cắt ra , góc váy cũng dính bùn đất, kết hợp với bùn đất trên mặt nàng , không khó đoán ra nàng là từ trên núi xuống.

 

Có điều, trong ánh mắt của nàng nhưng mang chút cảnh giác, dường như một con thỏ nhỏ bị thương, thỉnh thoảng đánh giá bốn phía.

 

"chào tiểu muội muội"

 

Cô gái nhỏ nhìn thấy có khách hàng đến, rõ ràng có chút ngượng ngùng nhưng lập tức đứng dậy, khom người khách khí nói.

 

Lúc này, Tô Vũ mới nhìn về phía quầy hàng của nàng ,thấy trên đất trải một tấm thảm cũ màu đen, mặt trên bày ra hai mươi mấy loại thảo dược, một ít thảo dược trên còn mang theo giọt sương, không thể nghi ngờ là mới từ trên núi hái xuống.

 

"thảo dược bán thế nào?" Tô Vũ tiện tay từ trên chỗ bán hàng cầm lấy một viên thảo dược hỏi.

 

"Keng --"

 

"Kiểm tra phát hiện Tụ Lực Thảo, thảo dược cấp hai, mở khóa hạt giống Tụ Lực Thảo ."

 

Hệ thống nhắc nhở để Tô Vũ chấn động, hắn suýt chút nữa quên nhiệm vụ thu thập hạt giống , bây giờ nhìn lại, mở khóa một ít cơ sở hạt giống xác thực không khó.

 

"Đây là Tụ lực thảo, cấp hai linh thảo, ăn vào có thể trong khoảng thời gian ngắn nâng sức mạnh lên gấp đôi , 20 viên Hạ Phẩm linh thạch." cố gái nhỏ giải thích.

 

Tô Vũ gật gật đầu, lại lấy ra một cây dược thảo .

 

"Đây là Tử Linh thảo,thảo dược cấp hai, có thể dùng để luyện chế Tụ Linh Đan, 20 viên linh thạch hạ phẩm." Tiểu cô nương tiếp tục giải thích.

 

"Đây là Ngưng Huyết hoa,linh thảo cấp hai, có công hiệu cầm máu,15 viên linh thạch hạ phẩm."

 

. . . . . .

 

Mỗi khi tô Vũ cầm lấy một cây dược thảo, cô gái nhỏ thì sẽ cẩn thận giải thích, không có một chút mất kiên nhẫn mà giải thích cho Tô Vũ nghe.

 

Tô Vũ hơi kinh ngạc nhìn nàng một cái, hai mươi mấy cây thảo dược này (cỏ thuốc), Cô gái nhỏ lại có thể đem tên cùng công hiệu mỗi loại thảo dược đều nhớ kỹ, thật sự là hiếm thấy.

 

Hắn căn cứ theo ký ức của mình hắn biết, ngũ châu đại lục chủng loại dược thảo cực kỳ phức tạp, rất ít người sẽ tiêu tốn thời gian đi ghi nhớ, cũng chỉ có Linh Dược Sư mới đối với thảo dược có hiểu rõ, bình thường cũng chỉ có Linh Dược Các phụ trách buôn bán thảo dược.

 

"Keng --"

 

"Chúc mừng Ký Chủ mở khóa mười cái hạt giống cấp hai , thể chất +1"

 

Tô Vũ chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, tiếp theo thân thể nhẹ đi, sức mạnh dường như trở nên càng mạnh hơn.

 

Chuyện này. . . . . .

 

Tô Vũ hai mắt đột nhiên trừng lớn, không nghĩ tới ẩn (che dấu) khen thưởng là cái này, mười cái hạt giống cấp hai thể chất +1, vậy nếu hạt giống cấp ba cùng cấp bốn thì thế nào, cứ như thế đi xuống, mình không phải là có thể trực tiếp vô địch thiên hạ rồi.

 

Tô Vũ có chút tiếc nuối: Đáng tiếc trong hai mươi mấy cây thảo dược chỉ có mười cây là cấp hai Linh Dược.

 

Nhìn Cô gái nhỏ bởi vì giải thích cho hắn nghe, môi đã có chút trắng bệch, Tô Vũ có chút băn khoăn, nếu như bỏ đi mà không mua thứ gì thật sự là có lỗi với lương tâm của mình, hơn nữa cô gái nhỏ này còn gián tiếp để cho mình có thêm một điểm thể chất, thế nhưng thật đem thảo dược mua về, đối với mình không biết dùng làm việc gì , mình bây giờ cũng là người nghèo, tiền không thể tiêu lung tung.

 

"Xin lỗi, thảo dược này hôm nay ta không bán nữa."

 

Biến hóa này để Tô Vũ không kịp ứng phó, hắn còn đang xoắn xuýt có muốn mua hay không mua à . Sắc mặt cô gái nhỏ đột nhiên thay đổi, lại không bán rồi.

 

Thấy trong ánh mắt nàng mang theo sợ hãi, hoảng loạn mà đứng dậy, nhanh chóng dọn dẹp thảo dược trên đất .

 

Tô Vũ chính đang kinh ngạc , đã thấy ba người ăn mặc quần áo màu đen bước nhanh đi về phía này, trên mặt bọn họ đều mang theo nụ cười mỉa , đầu đội một cái mũ cao màu đen, giữa mũ xăm một cái hình Phi Ưng( hình chim ưng đang bay), Cái này Tô Vũ cũng không xa lạ. Chính là người của Linh dược các.

 

Hàn Đại Bằng là Vũ Giả ngoại công tầng mười, chấp sự ngoại môn của Linh Dược Các , bởi vì Linh Dược Các ở gần đây nên bọn hắn phụ trách quản lý trị an nơi này. Nghe nói có người ở chợ một mình buôn bán thảo dược, liền nhanh chóng chạy tới.

 

"Ha! Bắt được ngươi!"

 

Cô gái nhỏ không biết võ, làm sao có thể đối phó ba người này, vừa thu thập xong thảo dược cũng đã bị vây lại.

 

"Cô gái nhỏ, ngươi là Linh Dược Sư sao? Lại dám một mình buôn bán Linh Dược, lá gan không nhỏ a." Hàn Đại bằng lạnh giọng nói.

 

Tiểu cô nương (Cô gái nhỏ) lưng dựa vách tường, cắn môi, sợ hãi lắc lắc đầu.

 

Tô Vũ mới biết tại sao tiểu cô nương chọn tại góc này bày sạp , hơn nữa gương mặt cảnh giác.

 

Linh Dược Các có lệnh nghiêm cấm, không phải Linh Dược Sư không thể một mình buôn bán Linh Dược, lý do này cũng không khó giải thích , không phải Linh Dược Sư làm sao phân rõ Linh Dược, nếu là nhận lầm Linh Dược hại tính mạng người làm sao bây giờ, điều này tuy có đạo lý, thế nhưng làm thế này cũng quá bá đạo đi.

 

"Lần này chúng ta đem Linh Dược lấy đi, chỉ là nhắc nhở! Lần sau mà phát hiện ngươi, ngươi sẽ ở trong lao ngục mấy ngày.

 

" lời nói không một chút lưu tình để sắc mặt tiểu cô nương có chút trắng bệch.

 

Tô Vũ chú ý tới, tiểu cô nương tay dùng sức cầm lấy Linh Dược quá độ mà trắng bệch, vốn trong ánh mắt mang theo sợ hãi lúc này lại mang theo một tia quật cường, hình như còn có nước mắt.

 

Tiểu cô nương này người đầy bùn đất, vì hái những thảo dược này khẳng định bỏ ra rất nhiều công sức để hái , hơn nữa đây cũng là toàn bộ gia sản của nàng ,nếu trực tiếp lấy đi cũng không khỏi quá nhẫn tâm , Linh Dược Các thực sự bá đạo.

 

"Chậm đã! Những linh dược này ta đều đã mua, các ngươi không thể lấy đi!" Tô Vũ chân mày cau lại, lập tức nói.

 

Tiểu cô nương sững sờ, cảm kích nhìn Tô Vũ một chút.

 

"Nàng cũng không phải là Linh Dược Sư, giao dịch của các ngươi không có hiệu lực( không được đồng ý cho phép) , nếu là muốn mua Linh Dược đều có thể đến Linh Dược Các mua."

 

Hàn Đại bằng vung tay lên, hai tên thủ hạ phía sau hắn liền hướng về tiểu cô nương tới gần, đưa tay muốn đoạt được những linh dược kia. . . . . .