Chương 22: Yêu Thần Huyết

Diệp Thần nhìn lại phương xa, mấy ngọn núi kia sớm đã biến mất, bây giờ biến thành vùng đất bằng phẳng, khắp nơi trụi lủi, suy nghĩ Diệp Thần hoàn toàn đắm chìm bên trong cảnh sắc trước mắt.

Crắc!

Thanh âm thạch đầu lăn xuống vang lên, chỉ thấy một cái tay đẫm máu từ trong đống loạn thạch bò ra, ngay sau đó một cái đầu xuất hiện ở mặt đất, lông mày Diệp Thần nhíu lại, khóe miệng lập tức lóe qua một tia cười lạnh.

- Tề Thiên Sơn?

Diệp Thần đi đến cách Tề Thiên Sơn không xa, thản nhiên nói.

Sắc mặt Tề Thiên Sơn cứng đờ, lúc trước Diệp Thần ở trước mặt hắn hoàn toàn như con kiến hôi, thế nhưng là chớp mắt hai người hoàn toàn đổi vị trí, toàn thân hắn bị thương, lại không mảy may sức phản kháng, thật vất vả từ trong hố sâu bò ra, không nghĩ tới Diệp Thần vậy mà không chết.

- Tiểu. . . Tiểu huynh đệ, ta ở đây có một cái Không Gian Giới Chỉ, bên trong cái gì cũng cho ngươi, ngươi ta ân oán thanh toán xong, như thế nào?

Tề Thiên Sơn vội vàng nói ra, so với tính mạng mình, đồ vật khác hắn hoàn toàn không để trong lòng.

Diệp Thần một trận xem thường nhìn Tề Thiên Sơn, ngươi dù sao cũng là nhân vật nổi danh trên Ác Nhân Bảng, làm sao lại sợ chết như thế? Hắn ý vị thâm trường nhìn Tề Thiên Sơn, trong lòng tự có một phen suy nghĩ:

- Tề Thiên Sơn tốt xấu tại Thiên Lan Phủ Ác Nhân Bảng bài danh đệ cửu, trong tay đồ tốt chắc không ít.

Bất quá, ác nhân trên Ác Nhân Bảng hung danh hiển hách, làm sao dễ nói chuyện như vậy, trong lòng Diệp Thần không tin Tề Thiên Sơn, lập tức gật đầu cười nói:

- Chuyện này cũng có thể thương lượng, đem giới chỉ ném tới ta nhìn xem.

- Tiểu huynh đệ, ta đã toàn thân bất lực, nếu không để cho ta lên trước đến lại nói? Hoặc là tiểu huynh đệ ngươi tự tới lấy.

Tề Thiên Sơn lấy lòng nói.

- Tự mình đi tới cầm?

Trong lòng Diệp Thần cười lạnh, Diệp Thần chỗ nào không biết ý nghĩ của Tề Thiên Sơn, hắn dù sao cũng là tu vi Huyền Linh cảnh, khoảng cách gần như vậy nếu như tụ lực cho mình một kích, đây chính là một kích trí mạng.

Bất quá, Diệp Thần vẫn đi qua, hắn có Thượng Phẩm Huyền Khí sáo trang hộ thể, hắn tin tưởng lấy thực lực hiện tại của Tề Thiên Sơn không đả thương được mình.

Chậm rãi đi đến bên người Tề Thiên Sơn, Diệp Thần thả chậm động tác, thả ra tâm thần khóa chặt nhất cử nhất động của Tề Thiên Sơn, Tề Thiên Sơn lại chủ động vươn ra ngón tay để Diệp Thần đoạt được giới chỉ.

- Như thế, vậy thì cảm ơn.

Diệp Thần mỉm cười, thần sắc bỗng lạnh lẽo, một đạo hỏa mang từ trong tay bắn ra.

- Tiểu tử, ngươi không giữ lời hứa!

Tề Thiên Sơn giận dữ, thân thể bắn bay mà lên, lách mình xuất hiện ở hố to đối diện, thần sắc trắng bệch tới cực điểm, hiển nhiên thân thể hắn trọng thương không phải giả, nhưng lại không tới cấp độ như vậy.

Diệp Thần cười lạnh nhìn Tề Thiên Sơn, nghiền ngẫm nhìn Sơn Không Gian Giới Chỉ của Tề Thiên nói:

- Không giữ lời hứa? Tề Thiên Sơn, xem ra ngươi còn không biết ta là ai.

- Ngươi là ai?

Tề Thiên Sơn vẻ mặt nghiêm túc nhìn Diệp Thần, chẳng lẽ tiểu tử này còn rất có lai lịch hay sao? Đột nhiên, hắn biến sắc:

- Ngươi, ngươi làm sao có thể trừ bỏ ấn ký ta lưu tại trong giới chỉ.

Đồng dạng mà nói, đồ vật sau khi nhận chủ, trừ phi chủ nhân của nó bỏ mình, hoặc là chủ nhân chủ động giải trừ quan hệ, nếu không sẽ không có khả năng cùng bản nhân mất đi liên hệ, nhưng đột nhiên Tề Thiên Sơn cảm giác bản thân mất đi liên hệ với Không Gian Giới Chỉ của mình.

- Ta là một tên Huyền Khí Luyện Khí Sư, ngươi cho là ngươi động tay đông chân ở bên trong cái giới chỉ này thì ta không biết ư?

Diệp Thần nhếch miệng cười một tiếng, trong bàn tay xuất hiện một cái biển lửa gào thét oanh ra, vô số ngọn lửa lốp bốp nổ tung, Tề Thiên Sơn tổn thương càng thêm tổn thương, thân thể bay ngược ra.

Cùng lúc đó, một cây Kim Thương gào thét mà tới, trong nháy mắt xuyên thủng đan điền Tề Thiên Sơn, cắm sâu vào đất đá bên trong hố to, máu tươi chậm rãi chảy xuôi, nhìn qua thập phần huyết tinh.

- Quả nhiên không hổ là Ác Nhân Bảng đệ cửu, coi như Hư Linh cảnh cao thủ cũng không so với ngươi có nhiều đồ tốt bằng.

Diệp Thần vuốt vuốt Không Gian Giới Chỉ, híp hai mắt âm thanh lạnh lùng nói:

- Quên nói cho ngươi biết, người muốn giết ta không có ai còn sống.

Phốc ~ đột nhiên Diệp Thần chợt phun ra một ngụm máu đen, hắn cảm giác ngực một trận cực nóng, cùng lúc đó toàn thân nhiệt khí cuồng bốc lên, huyết dịch trong cơ thể càng là cảm giác sôi trào lên.

Xé mở quần áo, con ngươi Diệp Thần co rụt lại, chỉ thấy một đạo hắc sắc đường vân in vào ngực hắn, sinh động như thật, cùng Thực Linh Thử trước đó hắn thấy giống nhau như đúc.

- Linh Thú Khế Ước?

Sắc mặt Diệp Thần đau thương, đột nhiên dưới chân truyền đến một trận thanh âm chi chi, một đạo hắc sắc thân ảnh tại dưới chân hắn xuyên toa, cuối cùng đứng ở cách Diệp Thần hơn một trượng, có chút sợ hãi nhìn Diệp Thần.

Diệp Thần làm sao cũng không nghĩ tới, tại thời điểm bản thân ngất đi, con Thực Linh Thử kia vậy mà thừa cơ cùng bản thân ký kết Linh Thú Khế Ước, mặc dù hắn không biết đây là khế ước gì, nhưng Diệp Thần có thể cảm giác được, nếu như con Thực Linh Thử này chết, hắn cũng tuyệt đối sẽ không dễ chịu.

Không đợi Diệp Thần nghĩ rõ ràng nguyên do, từng đợt kịch liệt đau nhức khó chịu từ bên trong kinh mạch và mạch máu hắn truyền đến, như có một cỗ lực lượng bá đạo đang thôn phệ huyết dịch của hắn, loại đau khổ này so với kiếp trước bị Thiên Kiếp hủy diệt còn hơn gấp mấy chục lần.

- Nhân Loại, đây là lực lượng Yêu Thần Huyết, nó bây giờ có thể cải tạo ngươi, cũng có thể phá hủy ngươi.

Ngay lúc Diệp Thần tưởng là mạch máu của mình sắp nổ tung, toàn thân muốn bị xé bỏ thành mảnh vỡ, một đạo thanh âm suy yếu ở trong đầu Diệp Thần vang lên, thanh âm có chút tuyệt vọng, cũng có chút ý vị uy hiếp.

- Thiên Yêu Thử? Thần Hồn của ngươi chưa chết?

Thần sắc Diệp Thần cứng lại, thanh âm này hắn trước đó nghe qua, tự nhiên có thể nhận ra, thế nhưng là Thiên Yêu Thử không phải tự bạo à, chẳng lẽ muốn đoạt xá mình?

- Ta đã chết, bất quá còn có một tia chấp niệm chưa tán.

Thanh âm của Thiên Yêu Thử vang lên lần nữa:

- Chỉ cần ngươi đáp ứng ta một sự kiện, ta sẽ để Yêu Thần Huyết này cải tạo thân thể ngươi, bằng không, ngươi sống không quá nửa canh giờ.

- Hừ.

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, Thanh Nguyệt Diễm thẩm thấu hướng bên trong mạch máu toàn thân, nhưng mà để hắn thất vọng là, Yêu Thần Huyết kia cực kỳ bá đạo, hình thành một đạo vi hình kết giới đem Thanh Nguyệt Diễm ngăn cản bên ngoài, lấy Diệp Thần lực lượng căn bản đối kháng không được.

- Tiên Linh Thanh Diễm? Không đúng, đây không phải Tiên Linh Thanh Diễm, ngươi muốn dùng Thiên Địa Linh Hỏa luyện hóa Yêu Thần Huyết sao? Buồn cười!

Thiên Yêu Thử kinh ngạc thanh âm truyền đến, lập tức lại biến thành khinh thường.

- Nói, chuyện gì?

Diệp Thần tâm tình rất khó chịu, nhưng lại không thể làm gì, Yêu Thần Huyết kia quá mức bá đạo, nếu như không đáp ứng, bản thân thân thể liền phải nổ tung.

- Liền biết ngươi sẽ đáp ứng.

Ngữ khí Thiên Yêu Thử buông lỏng:

- Ta muốn ngươi đáp ứng ta, vô luận như thế nào đều muốn bảo hộ nó, không được để nó có bất kỳ nguy hiểm nào, trừ phi ngươi chết trước.

- Ngươi làm nhiều như vậy liền để cho ta bảo hộ một con Thực Linh Thử?

Lông mày Diệp Thần nhíu lại, vừa nhìn thấy hắc sắc đường vân trên ngực mình trong lòng liền thập phần khó chịu, lập tức nhớ tới lời nói Tử Thiên Bằng, ngưng tiếng hỏi:

- Nó là con trai của ngươi?

- Không phải.

Thiên Yêu Thử phủ định nói:

- Chỉ cần ngươi phát hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn, ta liền dạy ngươi phương pháp luyện hóa Yêu Thần Huyết.

- Thiên Đạo Thệ Ngôn? Ta sẽ không phát hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn gì, Diệp Thần ta cho tới bây giờ đều là nói một là một, nếu như không tin ta, chuyện kia quên đi.

Diệp Thần sầm mặt lại, đã từng chết qua một lần hắn đối với lời thề Thiên Đạo này vô cùng kiêng kị, hắn không muốn bị Thiên Kiếp nhớ thương.

- Được, ta tin tưởng ngươi.

Thiên Yêu Thử trầm mặc hồi lâu, cuối cùng đáp ứng Diệp Thần, cùng lúc đó, một thiên tu luyện công pháp quanh quẩn tại ở đầu Diệp Thần.

- Cuối cùng nói cho ngươi biết, nếu như ngươi làm không được, ngươi cũng tuyệt đối sống không được.

Làm xong tất cả những thứ này, Thiên Yêu Thử để lại một câu nói liền lại không bóng dáng.