Chương 1: Phế Vật Xuyên Không

Rầm !!! Và cũng như bao câu chuyện xuyên không các mà mấy chế thường đọc, đây chính là khoảnh khắc mà main chính của chúng ta đã vì một lý do xàm xí nào đó mà đập đầu xuống đất ngủm củ tỏi :)))

Và cái lý do xàm xí ấy như sau: Lăng Hạo năm nay học lớp 11, vì yêu say đắm cô bạn học cùng lớp tên Mỹ Lệ - nàng là hoa khôi của trường, học giỏi nhất khối và quan trọng là ngoài hắn ra thì phải cả tá những đứa xếp hàng xin được làm quen với nàng, còn hắn chẳng có điểm gì đặc biệt: học đứng gần bét lớp, thể dục thể thao dở tệ, nhà thì chẳng khá giả gì, tài cán đặc biệt thì cũng chẳng có ngoại trừ gương mặt đẹp trai (mà hắn tự nhận), và rồi chuyện gì đến thì cùng đến, hắn bị mấy đứa tình địch quây vào nện cho hắn đến mức chắc cha mẹ cũng chẳng nhận ra nổi con nữa, hắn bị bọn chúng ném ra đường và cái kết thì chắc mấy chế cũng biết rồi đấy: bị xe tông sml.

Thôi quay trở về với thực tại, Lăng Hạo đang nằm trong khoảng không gian vô tận.

- Đây là đâu ? - hắn hỏi

Giọng nói của hắn vang vọng mãi trong hư không mà chẳng có ai trả lời.

- Chẳng lẽ ta chết rồi sao ?

- Haizz, nơi này tối đen như hũ nút, không hề có một chút ánh sáng nào, nhìn vào bàn tay mà còn chẳng thấy nổi nữa. Vậy rốt cục nơi này là thiên đàng hay địa ngục ? - Lăng Hạo thở dài

- Xin chào chủ nhân ! - một giọng nói văng vẳng trong hư không truyền tới

Lăng Hạo rợn tóc gáy, hắn nhìn một vòng xung quanh để xác định xem tiếng nói vừa rồi là từ đâu tới nhưng mà để hắn thất vọng rồi, chung quanh chỉ là màn đêm đen tĩnh mịch

- Ngươi là ai, là người hay là ma ? - hắn hoảng sợ hỏi

- Chủ nhân đừng sợ, ta là hệ thống, sau khi chủ nhân chết, những oan ức mà chủ nhân nhận phải trước lúc chết đã kéo linh hồn của ngài không cho nó xuống âm phủ và một phần do vận khí của ngài quá tốt nên hệ thống đã lựa chọn ngài làm kí chủ. - giọng nói lại vang lên

Hắn giật mình:

- Hệ thống sao ? Có phải mấy cái hệ thống mà mình đọc ở kiếp trước không ?

- Chính xác thưa chủ nhân, nhưng mà ta là hệ thống hoàn mĩ nhất trong tất cả những hệ thống mà người từng đọc. - hệ thống tự tin đáp

- Mà này hệ thống !

- Chủ nhân có điều gì muốn hỏi sao ?

- Có cách nào có thể giúp ta quay về trả thù không ?

- Không ! - hệ thống đáp

- Tại sao ?

- Hiện giờ chủ nhân quá yếu, chỉ đến khi nào người có đủ sức mạnh thì người có thể phá mở hư không để quay về báo thù. - tiếng trả lời của hệ thống như hắt một gáo nước lạnh vào mặt hắn.

Lăng Hạo im lặng một hồi lâu.

- Vậy bây giờ ta phải làm gì để có sức mạnh ?

- Ta sẽ đưa chủ nhân đến một thế giới khác để người làm lại cuộc đời, tìm kiếm sức mạnh để báo thù và nên nhớ, người chỉ có 1 cơ hội cuối cùng này thôi !

- Tại sao ngươi lại nói vậy ?

- Nếu người thất bại ở thế giới này, tức là chủ nhân lại bỏ mạng ở thế giới mới mà ta đưa người tới thì linh hồn của ngài sẽ lập tức vẫn lạc, hồn phi phách tán và sẽ không bao giờ được siêu sinh ! - hệ thống lạnh lùng đáp

Hắn suy ngẫm hồi lâu:

- Vậy ta sẽ sống thật cẩn thận, không thể lãng phí cơ hội mà ông trời ban cho ta lần nữa ! - hắn tự nhủ

- Hì hì, chủ nhân biết được vậy là tốt rồi nhưng mà xin người cứ yên tâm, nói là nói vậy thôi chứ ta sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ để ngài không phát sinh điều gì ngoài ý muốn.

- À đúng rồi, để dễ nói chuyện, xin ngài hãy đặt cho ta một cái tên.

- Vậy từ nay gọi ngươi là Tiểu Bảo đi.

Tiểu Bảo là tên con cún của hắn ở kiếp trước, hắn làm vậy chỉ để gợi nhớ phần nào về con cún của hắn ở kiếp trước mà thôi

- Thôi không nói nhiều nữa, ngay bây giờ ta sẽ đưa ngài đến thế giới mới ngay !

- Vậy được.

- Chúc ngài may mắn nha !

- Ừ, cảm ơn ngươi.

Vừa nói thì ở giữa khoảng không có một luồng ánh sáng le lói hiện ra, sau đó luồng sáng ấy bắt đầu lớn dần lên

- À đúng rồi.

- Còn chuyện gì nữa không ?

- Trước khi ngài xuyên qua ta có một món quà muốn tặng cho ngài.

- Quà sao, là gì vậy ?

- Ta sẽ tặng cho ngài một loại huyết mạch bất kì, huyết mạch này hoàn toàn là lựa chọn ngẫu nhiên, nó có thể rất mạnh, hoặc rất yếu.

Dứt lời, trước mặt Lăng Hạo xuất hiện một cái hòm rút thăm.

- Trong này là các loại huyết mạch mà ngài có thể lựa chọn, nên nhớ ngài chỉ có thể rút 1 loại thôi, còn huyết mạnh mạnh hay yếu thì phải do vận khí của ngài rồi.

- Được, vậy ta rút đây.

Hắn rút ra một lá thăm, bên trên có ghi chữ Vu Tộc.

- Huyết mạch này là sao hả Tiểu Bảo ?

- Hì hì, cái này phải do ngài tự khám phá ra rồi. - Tiểu Bảo đáp

Sau khi Tiểu Bảo vừa nói xong thì Lăng Hạo bị hút vào luồng sáng và biến mất