Sau khi dọn ra giường xong, anh vào phòng tắm thấy cô vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, anh bế người cô lên, xoay đầu cô ra ngoài bồn, cô mở mắt thấy anh thì cười hạnh phúc, bồn tắm được thiết kế hình tròn, hai người vào vẫn có thể vừa và khá thoải mái đừng nói mình cô, dù xoay ngõ nào cũng thoải mái và lộ mọi thứ. Anh dùng tay nhẹ nhàng, ôn như gội đầu cho cô, cô giật mình:
- Chồng! Em tự làm được.
- Để anh. – Giọng anh nói khá trầm như không muốn cô từ chối
Từng ngón tay xuyên qua ngọn tóc của cô, nhẹ nhàng gội đầu cho cô. Sau khi xong cô ra khỏi bồn tắm ôm anh vào lòng:
- Em yêu anh.
Cô không biết, cô trần như nhộng nhảy ra ôm anh như thế, lại nói như thế khiến dục vọng anh rục rịch lại nổi dậy. Anh đẩy nhẹ nhàng đẩy cô áp sát vào tường, nâng cầm cô lên, đặt nụ hôn lên môi cô, anh luyến tiếc bỏ rồi nói:
- Một miếng nữa nha, vợ!
- Hả!? – Cô ngạc nhiên sao anh nhiều tinh lực đến thế.
Anh lợi dụng cơ hội áp môi mình lên, anh phải nhanh tay không thì cô từ chối thì anh chết mất, tiếng rên của cô trong bồn tắm, một lần nữa dòng tinh dịch nóng chảy vào bên trong cô.
Một lát sao, họ giúp nhau tắm, rồi lau tóc và sấy tóc cho nhau, nụ cười không hề dập tắt trên mặt họ. Sau đó họ cùng nhau nấu ăn, cùng nhau ăn, móm thức ăn cho nhau, rồi cùng nhau rửa bát. Và sau đó họ mặc lên cho mình bộ đồ đôi thể thao, thoải mái, cùng khoác tay nhau ra khỏi khách sạn, dạo quanh thị trấn, hết mua món này đến món kia, hết ăn thứ này đến ăn thứ khác, họ cùng nhau làm mọi thứ, có lẽ lúc trước anh hẳn sẽ không thích những việc này nhưng khi làm với cô thì anh cảm thấy hạnh phúc, bây giờ họ không phải những người giàu mà chỉ là những cặp đôi đang yêu nhau, họ đang hẹn hò trước bao nhiêu ánh mắt ghen tỵ của bao người
Ở thị trấn của cô mỗi chiều tối sẽ có chợ đêm, vì ở thị trấn cô không cho chợ mở vào ban ngày, nên mọi người muốn mua gì thì phải đợi tới chiểu tối, đây cũng là lúc nhộn nhịp nhất vì mọi người không chỉ đi chợ mà còn đi ăn uống, hẹn hò, dù sao ở đây đa phần tới 6h là mọi người đã tan ca gần hết rồi.
Họ đang đi thì gặp Hạo Thiên và Lam Lam, cũng như họ, hai người đó đang hẹn hò, cũng mặc đồ thể thao cặp, thật ra đơn giản là vì hai chàng trai của chúng ta ngồi đồ vest thì chỉ có đồ thể thao để tập ở phòng gym, họ là bạn thân chí cốt nên giống nhau là chuyện thường, hai cô gái của chúng ta cũng thân nhau không kém nên mua đồ giống nhau thôi, chỉ có một điều lạ là bọn họ không hẹn mà lại mua 2 bộ quần áo cặp, đúng là duyên trời định, chỉ khác là đồ hiệu và đồ chợ mà thôi.
Hai cô gái gặp nhau thì bỏ mặc hai chàng trai chạy tới khoác tay nhau đi trước tám chuyện, còn hai chàng nhìn buồn bã, cuối cùng nhìn nhau rồi đi theo sau cũng bắt đầu nói chuyện, có lẽ họ đã xa công ty khá lâu, nên công việc cũng nhiều hơn, họ bây giờ giải quyết công việc của công ti từ xa, thông qua màn hình trong phòng họp ở khách sạn, có lẽ là muốn định cư lâu dài chờ hai cô gái này học xong.
- Tớ có chuyện này…
- Tớ có chuyện này…
Thi Thi và Lam Lam cùng lên tiếng, họ ngạc nhiên rồi nhìn nhau cười:
- Cậu nói trước đi! – Lam Lam bảo.
- Ùm… thì …là – Cô cuối mặt xuống, hai ngón tay chạm chạm vào nhau, ngượng ngùng nói
- Nào, nào nói đi, tớ hóng lắm rồi nè. – Lam Lam lây lây cánh tay cô
- Tớ với Thần đã ân… với nhau đem qua. – Mặt cô đỏ bừng khi nghĩ tới chuyện cũ.
- Cậu…cậu thiệt là, sao lại như thế? – Lam Lam đánh yêu rồi nói: -Anh ta xử hư cậu mất rồi. Hừm.
- Thôi bình tĩnh đã, còn cậu chuyện gì thế? – Cô dỗ Lam Lam, không cô ấy mà tức lên lại mắng Thần của cô thì cô đau lòng lắm
- Chuyện của tớ… nó giống chuyện của cậu đấy, … chỉ là sớm hơn cậu…1 ngày … hì hì. – Cô nhìn Thi Thi cười cười, hơi ngượng ngùng rồi nói.
- Cậu…thế mà dám nổi giận với tớ, cậu bị xử hư sớm hơn tớ nữa. Không chấp nhận được. – Cô khoanh tay tỏ vẻ bực tức, sau đó có nháy mắt Lam Lam, Lam Lam hiểu ngay ý cô.
- Trước sau gì cùng là bị xử hư rồi còn đâu.
- Không trước là trước, sau là sau.
Hai cô gái tới nơi ít người hơn rồi vờ cãi nhau. Thấy thế, hai chàng trai tưởng thật chạy lại can ngăn, ôm eo hai cô gái:
- Sao thế? Có chuyện gì thế? – Phong Thần lên tiếng.
- Bọn em đang tranh cãi xem ai bị xử hư. – Thi Thi lên tiếng.
- Anh đã xử hư Thi Thi nhà em. – Lam Lam lên tiếng như đang tức giận.
- Anh, chính anh xử hư Lam Lam nhà em. – Thi Thi vờ tức giận hơn lên tiếng.
- Xử hư gì chứ? – Họ đồng thơi lên tiếng, mặc dù họ biết hai cô gái đang nói gì nhưng mà nếu để đối phương biết chắc phải là đập chết minh sao.
- Phong Thần xử hư cậu tối qua – Lam Lam vờ bức xúc lên tiếng
- À, Thần thì ra cậu!? Ghê quá nha. – Hạo Thiên nhìn anh, tỏ vẻ khá ngưỡng mộ
- … - Phong Thần không biết nói gì, hơi nhìn xuống
- Chứ Hạo Thiên cũng xử hư cậu đêm hôm kia thì sao chứ!? – Cô vờ đang bất mãn lên tiếng.
- Thì ra cậu, còn nhanh hơn cả tớ. – Phong Thần bước lại vỗ vai Hạo Thiên
- …- Không nói gì, nhìn đối phương lườm mắt
Hai cô gái thấy thế đập tay nhua cười cười, nhìn sang họ:
- Lêu, lêu, …
Hai người họ ngước lại nhìn hai cô gái đáng yêu nhưng cũng không quên lườm đối phương.
Hai cô gái tiếp tực bước đi, vừa đi lại vừa nhảy nhót tươi cười hạnh phúc.
- Á…
- A... Buô …