Chương 15: Song tu

Chương 15: Song tu

Ninh Phàm chợt đẩy ngã Chỉ Hạc, hắn trút bỏ áo quần, đè lên nàng. Vốn hắn muốn chờ Chỉ Hạc lớn hơn một chút nữa... Tuy nhiên xem ra là không thể chờ được rồi.

Chỉ Hạc trừ đêm thất thân đó ra, chưa bao giờ hưởng qua chuyện tuyệt vời của nam nữ. Mị cốt thể chất xuất hiện, âm khí của nàng ngưng ở bụng, tình dục như nước thủy triều. Giờ phút này trực tiếp giao hoan, dương khí công âm, hai khí tương trùng sẽ hại chết Chỉ Hạc.

Trước hết cho nàng tiết hết âm khí rồi giao hoan, mới có thể gọi trở về cái tâm mê loạn của nàng.

Chỉ Hạc bị đẩy ngã xuống giường, bày ra một tư thái dụ người, lưỡi liếm môi. Hơi thở của Ninh Phàm dần dần mạnh hơn. Hắn mặc niệm “Âm Dương biến” khẩu quyết, đè xuống dục niệm trong đầu.

Song tu công pháp kiêng kỵ nhất chính là người tu luyện sa vào dục vọng, như vậy công pháp sẽ không có chút hiệu quả.

Trong “Âm Dương biến” không chỉ có mị thuật, ảo thuật có thể câu dẫn hết nữ tử của thiên hạ, mà còn có định tâm thuật, có thể khiến cho mình ôm mỹ nhân vào trong lòng, nhưng cử chỉ không loạn.

Hô hấp dần dần bình tĩnh, Ninh Phàm vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Hạc. Còn Chỉ Hạc như cảm giác được gì đó, quay mặt sang, khát vọng nắm ngón tay Ninh Phàm, liếm láp.

“Phàm ca ca... Không được bỏ lại Chỉ Hạc...”

Cái lưỡi trơn nhẵn vừa ướt lại vừa mềm.

Ninh Phàm rút ngón tay về đặt trong miệng, liếm liếm dịch thơm tho của Chỉ Hạc, rất có hứng thú.

Hắn chợt đè người xuống, một miệng chận lại cái miệng nhỏ nhắn của Chỉ Hạc. Còn Chỉ Hạc với cái lưỡi thơm tho như tìm được một điểm tuyên tiết ra, dò tới trong miệng Ninh Phàm. Hai cái lưỡi chạm vào nhau, đầu óc của Ninh Phàm chợt bất tỉnh, cơ hồ lập tức muốn giao hoan.

Hắn đã sớm ở Hợp Hoan tông hư thân, nhưng đến hôm nay, hắn mới lần đầu tiên chủ động nổi lên dục niệm với nữ nhân.

“Trước tiên phải giải tán hết âm khí của Chỉ Hạc...”

Hắn cố nén dục niệm, một bên khích động cái lưỡi thơm tho của Chỉ Hạc, một tay nắm bắt ngọc thố trắng nõn của nàng, một tay còn lại của hắn, lại lần dọc theo cái bụng bằng phẳng của Chỉ Hạc, từ từ dịch chuyển xuống phía dưới...

Chăn êm nệm ấm, mùi hương dịu ngọt, một đêm không chợp mắt, tới gần sáng sớm, Chỉ Hạc mới mỏi mệt thiếp đi, khuôn mặt nhỏ nhắn điềm tĩnh.

Còn Ninh Phàm, dù chưa thỏa mãn, nhưng cũng không nhẫn tâm đánh thức Chỉ Hạc.

Vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Hạc, đậy chăn sửa gối cho nàng xong, Ninh Phàm khoác áo, nhẹ nhàng đẩy cửa đi ra ngoài, đứng lặng trong sân tuyết.

Cùng Chỉ Hạc một đêm hoan hảo, Ninh Phàm thi triển hợp hoan diệu thuật, khiến cho Chỉ Hạc tiết hết âm khí, giải cái nguy mị cốt, đồng thời trong cơ thể bản thân mình, trong một đêm khai mở hai cái ma mạch.

Chỉ cần thêm một mạch nữa, là hắn sẽ có thể tấn nhập ích mạch tầng hai!

Chỉ Hạc “Thiên sinh mị cốt”, tựa hồ khiến cho 《 Âm Dương biến 》 hiệu quả vô cùng xuất sắc.

Mà trải qua một tối hoan hảo, Chỉ Hạc cũng ra mở ra hai mạch, thành tu sĩ ích mạch tầng một, khiến cho Ninh Phàm kinh ngạc không thôi.

Công pháp hợp hoan phổ thông, hoặc thái âm bổ dương, hoặc lấy dương bổ âm, tất cả đều là đoạt lấy tinh khí của người khác, làm thiệt cho người mà lợi cho mình. Còn《 Âm Dương biến 》thì lại đồng thời đề thăng tu vi của nam nữ. Ừ, đơn giản là thứ tốt tạo phúc cho loài người...

Hắn nhìn bình ngọc trong tay, trong đó có 30 mai Ích Mạch đan, nhất thời do dự.

Đây vốn là đan dược luyện cho Chỉ Hạc, nhưng Chỉ Hạc vừa có “Thiên sinh mị cốt”, uống vào Ích Mạch đan, hiệu quả hiển nhiên không như song tu.

Chỉ Hạc cũng không phải là Thái Cổ Ma mạch, nếu uống đan dược vào, ít nhất một tháng mới có thể mở ra một mạch. Nhưng nếu tiến hành song tu, một ngày là có thể mở ra hai mạch...

Đan dược này, tựa hồ là luyện vô ích rồi...

Ninh Phàm ngồi xếp bằng ở trên mặt tuyết, thờ ơ phục dùng một viên thuốc, nhanh chóng luyện hóa dược lực.

Ích Mạch đan, một viên mở ra một mạch, cho dù là cực kỳ trân quý, thông thường mà nói, một trăm viên Ích Mạch đan, là tạo ra một tên tu sĩ ích mạch.

Một thiếu sót duy nhất chính là, luyện hóa viên thuốc này hao tổn thời gian rất dài. Thường thường nửa tháng thậm chí mấy tháng mới có thể luyện hóa xong một viên thuốc.

Nhưng Ninh Phàm nuốt một viên thuốc vào bụng, dược lực trong khoảnh khắc đã tan ra, rồi chạy dọc theo âm dương ma mạch nhanh chóng lưu chuyển, trong thời gian ngắn ngủi một nén nhang, không ngờ đã hoàn toàn luyện hóa.

Giờ khắc này, quanh thân Ninh Phàm khí thế tản ra, chấn cho bông tuyết bay loạn.

Hắn mở mắt ra, cảm thụ tu vi ích mạch tầng hai trong cơ thể, có chút khó tin.

Tuy là Thái Cổ Ma mạch, cũng cần khá lâu mới có thể luyện hóa Ích Mạch đan. Nhưng âm dương ma mạch của mình, chỉ công phu một nén nhang, liền hoàn toàn hấp thu đan dược, so với những Thái Cổ Ma mạch khác, tốc độ luyện hóa nhanh vô số lần...

Đây cũng là bí mật khiến Loạn Cổ Đại Đế tung hoành thượng cổ sao?! Hợp hoan, luyện đan, vô địch thiên hạ?! Đều nói ma đạo tiến cảnh thần tốc, mà Loạn Cổ Đại Đế là ma trong ma, tiến cảnh thật là yêu nghiệt!

Hắn lần nữa phục dùng một viên Ích Mạch đan, luyện hóa. Trong gió tuyết, không người nào phát hiện tu vi của Ninh Phàm đang tăng lên vùn vụt.

Luyện hóa 5 viên Ích Mạch đan, đột phá ích mạch tầng ba.

Luyện hóa 12 viên Ích Mạch đan, đột phá ích mạch tầng bốn.

Luyện hóa 21 viên Ích Mạch đan, đột phá ích mạch tầng năm.

30 viên Ích Mạch đan uống vào, Ninh Phàm bỗng nhiên cảm thấy quanh thân khí thế như hồng.

33 mạch, tu sĩ ích mạch tầng năm!

Giờ phút này đã gần trưa, chỉ một buổi sáng sớm, tu vi của Ninh Phàm đã tăng tiến đến ích mạch tầng năm! Điều này so với kỳ hạn nửa năm mà lão ma giao cho hắn, nhanh đâu chỉ vạn lần!

Hắn hô hấp thật sâu, đưa tay, Hắc Viêm bùng lên từ ngón tay, đốt ra từng đóa kỳ hoa.

Giờ phút này thi triển Hắc Ma viêm, đã muốn gì được nấy.

Hít sâu một hơi, Ninh Phàm nhắm hai mắt, bình phục tâm tình, tâm như chỉ thủy.

Mở mắt ra, nhìn không trung đầy tuyết, lại yên lặng.

“Ta muốn đột phá dung linh, rồi sau đó, kết thành Kim Đan... Hải ninh Ninh gia, Thiên Ly tông, mọi cừu oán, ta đã ghi khắc vào trong tâm khảm! Thiên Ly tông, cường đại vượt xa so với Thất Mai thành, thậm chí, so với Quỷ Tước tông còn mạnh hơn... Hải ninh Ninh gia, cũng không đơn giản... Nhưng, ta có được cơ duyên lớn nhường này, nếu sử dụng cho đúng, sợ gì Thiên Ly, sợ gì Ninh gia”

Truyền thừa ký ức của tiên đế, Ninh Phàm biết, Ninh Cô cùng hắn bất đồng. Mình là đỉnh lô phổ thông, còn Ninh Cô, là Huyền Sát đỉnh lô.

Huyền Sát đỉnh lô, cần đem Ninh Cô đào tạo đến dung linh kỳ, sau đó giao hợp đoạt dương.

Mà nữ ma dùng nổi Huyền Sát đỉnh lô, chí ít cũng là Kim Đan tu sĩ...

Ninh Phàm cần thực lực, hắn đã thề, nhất định phải cứu ra cho được Ninh Cô, hắn sẽ không vi phạm lời thề.

Điều may mắn là, Huyền Sát đỉnh lô đào tạo cực kỳ phức tạp, Ninh Phàm ít nhất có mười năm thời gian để có thể chuẩn bị. Trong vòng mười năm, Ninh Cô sẽ bình yên vô sự, đây cũng là tin tức tốt nhất.

Hắn nói lời này, chỉ là tự lầm bầm lầu bầu, nhưng ở ngoài tường, lại truyền tới một tiếng nữ tử lạnh lùng.

“Thiên Ly tông, nước rất sâu, ngươi không nên trêu chọc thì tốt hơn... Dung linh đi tới đó, chỉ là chịu chết... Kim Đan đi đến đó, cũng rất hung hiểm...”

Sau đó bước chân nữ tử đi xa dần.

Là ai?!

Ninh Phàm ra khỏi tuyết viện, nhìn thấy bóng lưng một nữ tử đi xa.