Chương 997: Tin Vui Bất Ngờ

Sau khi giải quyết xong Kim Huy địa cung, Rafael cũng không bởi vì “tiểu nhân vật” mà ở lại bao lâu. Dựa theo thỉnh cầu của Trần Duệ, Rafael để hắn ở một trấn nhỏ gần biên giới Mông Thác vương quốc rồi trực tiếp rời đi.

Bởi vì Thánh Hoàn huy chương đã mất đi hiệu lực, mà hiện tại trong tay Rafael không còn đạo cụ để triệu hồi phân thân, Trần Duệ thực không cam lòng khi đã lập “công lớn” cho Quang Minh giáo hội mà không sơ múi được gì.

Vì chuyện lần này “tiểu nhân vật” đã mất đi người yêu và bạn tốt, hơn nữa công lao xác thực khá lớn, Rafael trầm ngâm trong chốc lát rốt cục khen thưởng cho hắn một món đồ.

Quang Chi Hoàng Lôi.

Giống với Thánh Hoàn huy chương, nó là đạo cụ chỉ dùng được một lần nhưng tác dụng không phải triệu hồi mà là phát nổ.

Một khi làm theo những trình tự Rafael dạy, dùng một tia uy năng bán thần đặc thù để kích hoạt đạo cụ này, lực phá hoại khủng bố sẽ bộc phát vô cùng đáng sợ. Như vậy có thể yên tâm rằng “Arthur” trong tương lai thà rằng chết cũng không bị hắc ám và tà ác uy hiếp.

Đây tuyệt đối là thứ tốt khi đối phó với những địch nhân khó có thể chiến thắng, kết hợp với Tinh Không chi môn, rất có thể thay đổi cả chiến cuộc.

Hoặc là, tương lai có cái thứ này Trần Duệ có thể dùng tại Quang Minh Thánh Sơn? Gì kia, thằng này ác thật đấy...

Có hai thu hoạch mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ và chủ tế đàn bị hủy, Quang Chi Hoàng Lôi này chỉ là phần thưởng thêm vào thôi. Còn một thu hoạch khác đó là có thể tận mắt thấy Rafael đối chiến với Naxos Baher. Một ít thượng cổ phù ngữ ngưng tụ lên “Thiên Tự Chi Tọa” kia đã bị chiều sâu phân tích ghi chép, tuy nói không cách nào được như Rafael nhưng chỉ cần có thể phá giải ảo diệu đó, hắn và Lola lại càng hiểu thượng cổ phù ngữ thêm một bậc.

Thượng cổ phù ngữ được gọi là ngôn ngữ của thần. Xem xét những trận chiến của các bán thần lúc trước đều mơ hồ ẩn chứa bóng dáng của thượng cổ phù ngữ, rất có thể chính là chìa khóa giải khai ảo diệu “uy năng”, tuyệt đối không thể bỏ qua. Thực ra, Trần Duệ khi tu luyện cùng Lola vẫn luôn tìm hiểu ảo diệu thượng cổ phù ngữ, còn truyền thụ cho đám Pagliuca nữa. Chỉ có điều, những phù ngữ này quá mức ảo diệu, kể cả độc long có tạo nghệ long ngữ minh văn cực cao cũng khó nắm giữ.

Về phần Quang Chi Hoàng Lôi, Trần Duệ vẫn phải quan tâm một tý. “Quả bom siêu cấp” này đã bị Rafael động tay động chân, lão ta có thể tùy thời ngăn chặn Quang Chi Hoàng Lôi nổ mạnh. Nói cách khác, Trần Duệ căn bản không thể thi triển Quang Chi Hoàng Lôi trước mặt Rafael. Trần Duệ cần phải lén xóa bỏ quyền khống chế bom của Rafael, đó chẳng phải chuyện dễ dàng gì. Nhưng cũng không có gì đáng lo, lúc trước hắn còn từng bị Tà đồng của Sariel hãm hại hồi lâu, huống chi là trái bom nho nhỏ này?

Không chỉ có thế, Trần Duệ còn muốn tiến hành cải tạo quả bom này, khiến uy lực của nó tăng thêm một bậc.

Ba giờ sau.

Đảo Bạo Phong.

Trạng thái dung hợp của đài Phong Tinh quả thực rất kỳ diệu, sau khi Lola và Pagliuca cùng với Đâu Đâu được thả ra ngoài, thương thế và lực lượng đã hồi phục hoàn toàn. Ngay cả Pagliuca bị trọng thương nặng nhất cũng không ngoại lệ, chỉ phải trả cái giá là mất một lượng lớn tín ngưỡng kết tinh thôi. Với một “kẻ giàu có” như Trần Duệ đây, nó chẳng đáng nhắc tới, khoảng khoảng như mấy sợi lông trên chín con trâu.

Nghe xong Trần Duệ kể lại toàn bộ sự kiện ở Kim Huy địa cung, độc long kinh ngạc chỉ vào mũi mình: “Ngươi nói bổn đại gia đã anh dũng hy sinh?”

“Nội dung vở kịch cần có, hắc hắc...” Trần Duệ nhướng mày, nói: “Ngươi ra sau cánh gà là được rồi, cảnh của nhân vật chính đều bị ngươi đoạt quá nhiều.”

Pagliuca đã sớm nghe mấy “thuật ngữ” kỳ quái này đến quen rồi nên chỉ liếc nhìn Lola một cái, hừ lạnh nói: “Vấn đề là, nữ chính cũng ‘chết’ rồi, hay là ngươi định đi kiếm nữ chính khác?”

“Gì cơ?” Lola không hề phản ứng nào với lời châm ngòi của độc long, lại còn ngây ngốc hỏi lại một câu.

Câu hỏi này khiến độc long đại gia cảm thấy sợ hãi. Được rồi, hai người các ngươi một giuộc với nhau, bổn đại gia không thèm đấu.

“Hừ hừ! Sau cánh gà thì sau cánh gà, bổn đại gia vừa may đang thoát khỏi ánh mắt của tiểu Betty, đi dạo khắp nơi, nhìn xem có thể thông dâm với mỹ nữ hay không. Bầu không khí tự do thật dễ chịu, mỹ diệu vô cùng...” Độc long đặt mông ngồi trên mặt đất, khoa trương hít vài hơi, cất tiếng nói thị uy với kẻ nào đó bị lão bà giám sát.

“Vậy thì... thừa dịp bây giờ hít thở cái bầu không khí mỹ diệu này cho đã đi.” Trần Duệ tiếc hận nói: “Bởi vì rất nhanh tiểu Betty sẽ lại tới đây.”

“Ngươi nói cái gì?” Cái mông giống như dính vào lửa, Pagliuca lập tức nhảy dựng lên.

“Ta đã lợi dụng phù truyền tin liên lạc với Kim Diệu lãnh địa bên kia, tiểu thư Betty đang trên đường tới đảo Bạo Phong. Đợi khi nào cả đám hội tụ thì chúng ta lại trở về ma giới một chuyến. Ta cần trả mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ cho Moore.”

“Về ma giới? Cũng được!” Con mắt của độc long xoay loạn lên. “Không thể để mình tiểu thư Isa của ngươi ở lại tại Kim Diệu lãnh địa được, kể cả tên kỵ sĩ tử trung với ngươi nữa, nên cho tiểu Betty ở lại bảo vệ nàng cho thỏa đáng.”

“Yên tâm đi, Lola sẽ biến thành bộ dạng của Betty, ở lại Kim Diệu lãnh địa bảo vệ cho Isa. Lola giờ đã là bán thần, cộng thêm Gro Elias âm thầm chiếu ứng, cho dù có tình huống gì thì cũng có thể mạng theo Isa và Samuel rời khỏi an toàn.”

Độc long ngẩn ngươi ra trong chốc lát, sau đó phẫn nộ rít gào: “Bổn đại gia liều mạng với ngươi!”

Trùng biến hình đứng bên không thèm đếm xỉa tới hai kẻ điên đang giương nanh múa vuốt đánh nhau, hành tây biến ra mười một cánh tay, mỗi tay cầm một tấm thẻ vàng kim lóng lánh. Nó hưng phấn kêu lớn: “Về --- ma --- giới!”

Rốt cục thì Pagliuca cũng không cách nào thay đổi kết cục, sau khi hít thở nốt mấy ngày tự do cuối cùng, tiểu Betty đã chạy tới đảo Bạo phong, Lola thì đi Kim Diệu lãnh địa. Trần Duệ dùng đài Phong Tinh mang theo vợ chồng độc long và trùng biến hình, thông qua Tinh Không chi môn trở về Ám Nguyệt lãnh địa.

Cánh cửa biến mất, Trần Duệ nhìn xem sân nhà quen thuộc, trong lòng sinh ra cảm giác ấm áp.

Hôm nay sân nhỏ có vẻ vô cùng an tĩnh, theo lý thì cho dù không có độc long và Đâu Đâu ở đây, chỉ cần cô nàng hắc long, la lỵ phẳng cùng với bạn chất nhi kia, cái sân này đã đủ náo nhiệt lắm rồi. Tiểu nhân ngư công chúa rất giỏi việc châm ngòi thổi gió, về phần naga thiếu nữ lại là một người nghe rất hợp cách chỉ im lặng ở bên, tất cả mọi người đều yêu mến nàng. Đương nhiên, cái “náo nhiệt” này có điều kiện tiên quyết đó là tiểu phượng hoàng đáng yêu ở đây, nếu có Dodo bảo bối, không không chỉ là “náo nhiệt” nữa, mà là “vỡ tung nhà” rồi.

Cả tòa nhà im ắng, dường như không có ai, Trần Duệ vừa định thả đám độc long ra, chợt nghe bên ngoài truyền tới tiếng bước chân.

Cửa vào đứng một thân ảnh quen thuộc, cái đầu không cao, mặc một thân áo dài màu trắng, mái tóc dài quăn màu vàng, tướng mạo tinh xảo ước chừng mười ba mười bốn thuổi, đôi mắt màu tím linh động xinh đẹp.

Thân ảnh này khiến Trần Duệ nghĩ lại những năm đầu mới tới sống ở ma giới. đây là vị nữ tính thứ nhất hắn gặp được ở đây... à, chuẩn xác hơn thì là em gái thứ nhất, em gái bé nhỏ.

Đã hơn bảy năm rồi, em gái vẫn mang bộ dáng la lỵ như cũ, gần như không thay đổi quá lớn, đây cũng là điều khiến la lỵ vô cùng buồn rầu.

“Alice.”

Nhìn nụ cười quen thuộc kia, Alice nhất thời sợ đến ngây người. Một lát sau mới kịp phản ứng lại, nàng nhảy nhào tới theo đúng tư thế hổ vồ: “Ca ca! Anh đã về!”

Trần Duệ không tránh né. Dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, đằng sau một cú hổ vồ còn có “liên hoàn sát chiêu” Alice tỏa hầu công, Alice ôm lấy cổ, Alice túm chặt tóc...

Ngoại trừ Dodo ra, không ai có thể tranh được với Alice.

Rất thuận lợi, một con gấu túi đã bám chặt trên người hắn.

Cảm nhận được sự vui sướng ấm áp phát ra từ nội tâm của cô gái, Trần Duệ mỉm cười vò rối đầu tóc quăn xoắn đẹp mắt của nàng.

“Ca ca thật đáng ghét!” Cô gái hờn dỗi đung đưa tới lui trên người Trần Duệ. Nếu không phải bản thân có chút thực lực, Trần Duệ thật sự hoài nghi xương cổ của hắn liệu có thể bị vặn gẫy hay không.

“Đúng rồi, mấy người Olivia, Lara Liya đâu rồi?”

“Adeline và Helen đã trở về Tử Vong chi hải để thăm người thân, Lara Liya vừa lúc lại tìm được một tấm tàng bảo đồ chỉ vị trí ở Tử Vong chi hải cho nên đã đề nghị Olivia đi cùng tầm bảo. Đúng rồi, người hầu Weixierna của ca cũng đi theo họ.”

Trần Duệ gật đầu. Weixierna đã được hắn dặn là phải theo sát Lara Liya đề phòng có chuyện chẳng may xảy ra. Tử Vong chi hải mặc dù nguy hiểm nhưng có hai hải tộc Adeline và Helen ở đó, huống hồ còn có thêm hai cường giả cấp bán thần Lara Liya và Weixierna thì hẳn không có vấn đề gì quá lớn.

“Alice, tại sao em không đi cùng?”

Nói đến chuyện này, la lỵ lại tỏ ra mất hứng: “Tỷ tỷ không cho em đi, về sau vụng trộm theo đuôi lại bị nữ nhân xấu xa Manleisi kia bắt về.”

Manleisi chính là ảm hồng đăng tinh linh mạnh nhất dưới trướng Trần Duệ. Danh xưng đầy đủ Alice dành cho nàng ta là “nữ nhân xấu xa không mặc quần áo”, bởi vì lần đầu nàng nhìn thấy Manleisi chính là thời điểm Trần Duệ vừa mới hồi sinh ảm hồng đăng linh. Ảm hồng đăng linh vừa mới sống lại, ặc, không mặc quần áo gì cho nên tiểu la lỵ từ đó đến giờ vẫn còn so đo bộ phận nào đó trên người người ta.

Manleisi thống lĩnh đăng linh phụ trách an toàn cho chị em Mejia cho nên bắt la lỵ trở về chính là tận trung với công tác. Trần Duệ không tiếp tục nói về vấn đề này nữa, nhìn Alice đang đeo trên người mình kia, cười nói: “Sau này có thời gian anh sẽ mang em đi Tử Vong chi hải. Đúng rồi, sao không thấy mấy người Cơ Á với Athena đâu?”

“Anh chỉ biết có họ thôi...” Alice bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, mắt bỗng dưng đỏ ửng: “Athena, Athena...”

Tiểu la lỵ thương tâm rơi nước mắt làm Trần Duệ hoảng hồn: “Alice? Athena làm sao rồi?”

“Tiểu công chúa, ngươi đi nhanh như vậy làm gì...” Từ cửa vào truyện tới tiếng của tiểu thị nữ, tiểu mị ma nghe thấy tiếng khóc của Alice cho nên mới vội vàng bước tới, vừa hay nhìn thấy Trần Duệ.

Trần Duệ cũng nhìn thấy Cơ Á, còn cả Dodo đang nằm trong ngực nàng nữa.

“Ba ba!” Tiểu phượng hoàng khi tới gần sân viện cũng cảm giác được khí tức của ba ba rồi. Giờ nhìn thấy ông bố xa cách đã lâu, con bé thoát khỏi vòng tay của Cơ Á, bay về phía Trần Duệ. Rất nhanh, trên cổ Trần Duệ lại thêm một tiểu tiểu la lỵ nữa, đồng thời trên mặt xuất hiện thêm rất nhiều dấu nước bọt.

Trần Duệ hôn con gái. Dodo bảo bối bị râu ria của Trần Duệ đâm vào mặt, bất mãn dứt tóc hắn.

Tiểu mị ma thị nữ đi tới, nở nụ cười mê người với Trần Duệ: “Đã về rồi.”

“Ừm.” Trần Duệ bước tới trước, đặt một nụ hôn lên mặt nàng. “Cơ Á, Athena làm sao vậy?”

Nghe được cái tên Athena, đôi mắt mê người của tiểu mị ma tỏ ra đặc biệt u oán.

“Được rồi, tiểu công chúa, ngươi xuống trước đi. Dodo, ngươi và Alice tỷ tỷ đi chơi, Cơ Á di di có chuyện cần nói với ba ba, lát nữa sẽ tới.”

Hai tiểu la lỵ đồng thời tỏ vẻ bất mãn. Trần Duệ nghĩ tới Athena xảy ra chuyện cho nên vội vàng dỗ dành Alice và Dodo rồi mang theo Cơ Á đi sang một bên.

“Ngươi và Athena...”

Tiểu mị ma tỏ vẻ muốn nói lại thôi khiến Trần Duệ sốt ruột. “Cơ Á, có chuyện gì cứ việc nói thẳng!”

Cơ Á rốt cục cũng hạ quyết tâm: “Buổi tối trước khi ngươi mang theo mấy người Lola đi lên thế giới mặt đất, ngươi và Athena có phải đã... ‘ứ ừ’ rồi không?”

Trần Duệ sững sờ. “Sao đột nhiên hỏi vấn đề này?”

“Mau trả lời!”

“À, đúng thế.” Trần Duệ gãi đầu, ngày đó không phải đến lượt Athena sao?

“Còn nhớ rõ hai người dùng tư thế nào không?” Tiểu mị ma cắn môi, trong tay xuất hiện một quyển vở nhỏ, chuẩn bị ghi chép.

“A?” Trần Duệ tỏ vẻ cổ quái, vấn đề này là thế nào nhỉ?

Vấn đề tiếp theo lại càng kỳ quái hơn, tiểu mị ma hỏi cả những chi tiết tỉ mỉ về vấn đề xxx như số lẻ số chẵn, chạm vào đâu kích thích ở đâu, đi “đường” nào trước “đường” nào sau...v.v... thật khiến người ta đỏ mặt tim đập!

Nhìn phóng viên mị ma hiếu kỳ hỏi chuyện, Trần Duệ hoàn toàn bó tay rồi. Trông bộ dáng Cơ Á thế này thì chắc hẳn Athena không có gì nguy hiểm.

“Này, Trần Duệ... ừm...” Mị ma thiếu nữ đỏ mặt, lén lún ghé sát lỗ tai hắn. “Khuya hôm nay chúng ta cũng làm theo trình tự kia được không? Không, mỗi khi trời tối đều làm như vậy nhé?”

Nói xong, tiểu yêu tinh không ngờ còn thè lưỡi liếm vành tai hắn. Tiếng nói và động tác khiêu khích mang theo thiên phú mị hoặc trời sinh khiến Trần Duệ sợ run cả người, trong lòng có xúc động muốn xử luôn yêu tinh này tại chỗ. Cầu ân ái thì không có vấn đề gì, hắn vô cùng hoan nghênh nhưng nàng có thể để ý một chút không, hai đứa bé Alice và Dodo vẫn còn ở đằng kia mà...

“Nói cho ta biết trước, Athena rốt cục là làm sao vậy?” Thanh âm Trần Duệ có điểm lớn. Alice ở xa nghe thấy. Tiểu công chúa điện hạ vốn đã ngừng khóc, vểnh tai nghe lén hai người nói chuyện. Thấy bộ dáng thân mật của Cơ Á và Trần Duệ, trong lòng tiểu la lỵ cảm thấy ê ẩm, giờ nghe thấy cái tên “Athena” lại càng gào khóc tợn hơn.

Xem Alice khóc lớn, tiểu phượng hoàng Dodo cũng tham gia náo nhiệt khóc rống lên.

“Ca ca không quan tâm em!” (khóc...)

“Ba ba không cần Dodo!” (phối hợp khóc...)

“Athena sắp làm mẹ rồi, bổn công chúa vẫn còn FA!” (khóc lớn...)

“Athena di di có cục cưng, ba ba không cần Dodo nữa!” (phối hợp khóc lớn...)

"..."

Trần Duệ trợn mắt há mồm mình hai la lỵ ôm nhau khóc rống, lại nhìn tiểu yêu tinh vừa u oán vừa hâm mộ nhìn mình, hắn rốt cục cũng biết Athena xảy ra chuyện gì.

Thực sự là tin vui bất ngờ!