Chương 91: Sắp xếp!
"Sau đây, chúng ta sẽ sắp xếp một chút, những việc cần làm trong thời gian tới của mặt nạ làm trắng da chống lão hóa!"
Chu Dương mở ra một trang giấy, bên trên viết đầy chữ, đều là những thứ ngày trước anh suy nghĩ, liên quan đến quá trình cần thiết phải trải qua của mặt nạ làm trắng da chống lão hóa sau khi có mặt trên thị trường.
"Đầu tiên, chúng ta nhất định phải chiếm giữ toàn bộ thị trường Đông Hải, sau khi ổn định, mới có thể nghĩ đến việc tiến công qua các thành phố khác!"
"Nhưng trong quá trình này, chúng ta phải hoàn toàn nắm chắc được vấn đề sản lượng và chất lượng."
"Có Xuyên Tử bọn họ ở đây, về mặt chất lượng khẳng định không có vấn đề gì, hiện tại điều duy nhất cần lo lắng chính là sản lượng rất có thể không theo kip."
"Chúng ta hiện tại chỉ có hai công xưởng sản xuất, đối mặt với số lượng tiêu thụ mỗi ngày cao khoảng năm trăm nghìn bộ, quả thật sản lượng đang không theo kịp."
"Mà đến khi chúng ta tiến công vào các thành phố khác, thì đây sẽ là một vấn đề chí mạng."
Chu Dương nói rõ với mọi người về toàn bộ tình hình trước mắt.
Đây đều là chuyện rõ rành rành rồi, cũng không có gì khó hiểu.
Nhưng chuyện này đã rõ ràng như vậy, một khi xuất hiện sai lầm, thì có thể khiến công sức bọn họ đổ sông đổ biển.
"Cho nên, Thẩm tổng, Hổ Gia, ý tưởng của tôi chính là trong khoảng thời gian này, chúng ta cần thu mua thêm vài công xưởng sản xuất nữa, mở rộng toàn diện quy mô sản xuất mặt nạ làm trắng da chống lão hóa!"
Chu Dương vừa dứt lời, cả văn phòng đều yên lặng.
Thẩm Bích Quân và Hồ Gia đều đang cân nhắc, suy nghĩ lời Chu Dương vừa nói. Còn Tạ Linh Ngọc nhìn Chu Dương không chớp mắt, trong đôi mắt đẹp tràn đầy sự nghi hoặc.
Chu Dương đang ngồi trước mặt và Chu Dương trong trí nhớ của Tạ Linh Ngọc hoàn toàn khác biệt.
Nếu nói Chu Dương ngày trước, dáng vẻ trầm lắng già dặn, lại còn không có chí tiến thủ, không có lòng nhiệt tình hăng hái.
Thì Chu Dương giờ phút này, không chỉ tinh thần phấn chấn, lại vô cùng tự tin, mỗi cử động giơ tay nhấc chân, giống như anh mới là người lãnh đạo, còn những người khác ngồi ở đây, đều là cấp dưới của anh.
Trong nháy mắt, Tạ Linh Ngọc nhìn anh ngây người.
Cô hoàn toàn không ngờ rằng, hoặc căn bản là không thể tưởng được, Chu Dương trong thời gian ngắn ngủi, phát sinh biến đổi lớn như vậy, có thể nói là thay đổi triệt để, hoàn toàn phá vỡ ấn tượng về Chu Dương của Tạ Linh Ngọc.
Trong lúc ngẩn người, Tạ Linh Ngọc nhớ lại lúc trước vào ngày sinh nhật của mẹ cô, Chu Dương đã tặng bà Tạ một chiếc vòng tay Phỉ Thúy, và tặng cho bản thân cô một chiếc dây chuyền Phỉ Thúy.
Lúc ấy bởi vì những lời nói của Trần Tuấn Sinh khiến Tạ Linh Ngọc tin là thật, nên liền cất đi tòan bộ những thứ đó.
Bây giờ xem ra, Trần Tuấn Sinh lúc trước căn bản là muốn gây chia rẽ ly gián, còn những đồ Chu Dương tặng, toàn bộ đều là thật.
Giờ khắc này, trong lòng Tạ Linh Ngọc đột nhiên xuất hiện một chút hối hận.
Lúc trước cô đối với Chu Dương không nóng không lạnh, thậm chí lúc Chu Dương và mẹ cô phát sinh mâu thuẫn, Tạ Linh Ngọc cũng đã đứng về phía bà Tạ.
Thậm chí, chính cô cũng đã từng đề nghị ly hôn với Chu Dương.
Đủ các loại như vậy, nếu đổi thành bất kỳ người đàn ông nào khác, chỉ sợ đều không thể chấp nhận.
Nhưng còn Chu Dương?
Tạ Linh Ngọc nhìn Chu Dương, không phát hiện anh có chút gì bất thường, anh đối xử với cô vẫn như ngày trước, không phải vì bản thân phát tài mà trở nên ngạo mạn.
"Được, tôi sẽ bảo A Bào đi liên hệ vài người có ý định bán công xưởng sản xuất, tin là có thể chọn được vài chỗ thích hợp."
Hồ Gia gật gật đầu, nhẹ giọng nói. Theo như lời Chu Dương, thì rất có đạo lý.
Cho dù là bản thân Hồ Gia, cũng không cảm thấy có chỗ nào không hợp lý.
Mà tất cả những thứ này, căn bản không hề giống những điều mà một người trẻ tuổi có khả năng nghĩ đến.
Ngược lại càng giống như những suy nghĩ cân nhắc của một người trung niên chín chắn tầm bốn mươi tuổi.
Thậm chí, Hổ Gia tự nghĩ rằng, có nhiều điểm chính ông cũng không suy nghĩ chu toàn được như Chu Dương.
"Được, Linh Ngọc, tiếp theo, em phải dẫn dắt mỹ phẩm Duyệt Kỷ của mình, mở rộng mạng lưới tiêu thụ mặt nạ làm trắng da chống lão hóa ở thành phố Đông Hải, tranh thủ thực hiện bao phủ toàn diện thành phố Đông Hải.
"Chúng ta chỉ bây giờ chỉ có thể bao phủ toàn bộ thành phố Đông Hải, sau đó mới có thể đem mặt nạ làm trắng da chống lão hóa ra cả nước, thậm chí là toàn thế giới!"
Chu Dương nhìn Tạ Linh Ngọc, một mắt tràn đầy sự nghiêm túc.
Anh biết tính cách Tạ Linh Ngọc, luôn mạnh mẽ háo thắng.
Rõ ràng một người phụ nữ, có thể dựa vào đàn ông để sống một cuộc sống an nhàn thoải mái.
Nhưng Tạ Linh Ngọc lại lựa chọn điều khó khăn nhất, là tự mình gây dựng sự nghiệp.
Mà trong ba năm này, Chu Dương cũng biết rõ Tạ Linh Ngọc thật không dễ dàng.
Chỉ là thời điểm đó, thân phận anh hèn mọn, căn bản không giúp gì được cho cô.
Hiện tại, có năng lực rồi, tất nhiên sẽ lựa chọn giúp cô.
Còn từng bước trước mắt, chỉ là mới bắt đầu.
"Tạm thời cứ tiến hành những bước như vậy, tuy rằng tình thế bây giờ đang tốt đẹp, nhưng chúng ta căn bản không thể buông lỏng!"
"Phải biết rằng, sự cản trở của Thẩm Trạch và mặt nạ làm trắng cấp tốc đối chúng ta, là điều chúng ta có thể đoán trước, thậm chí có thể phản kích được."
"Nhưng mà, nếu nó phát sinh ở một thành phố khác, cách xa địa bàn ưu thế của chúng ta, thì chúng ta có thể sẽ không dễ dàng thắng lợi như vậy được!"
"Đồng thời, thế giới bên ngoài, sự cạnh tranh lại càng khốc liệt!"
Chu Dương trầm giọng nói. Cả mấy người bỗng trở nên nghiêm túc.
Bọn họ cũng đều biết, sự cạnh tranh vẫn luôn tồn tại.
Nhưng vì mặt nạ làm trắng da chống lão hóa chiếm giữ được địa bàn ưu thế ở thành phố Đông Hải, mới có thể giành được thành tích lúc đầu tốt như vậy.
Nhưng một khi tiến vào các thành phố khác, thì chính là đang chiến đấu trên đất khách quê người.
Mà bọn họ, tất cả đều phải gây dựng từ đầu.
"Yên tâm đi, chỉ cần có cậu ở đây, sẽ không có gì không vượt qua được."
Hồ Gia cười ha ha nói.
Sau khi kết thúc cuộc họp ngắn ngủi, Chu Dương quay lại phòng làm việc của mình, gọi điện trực tiếp cho Tô Hiểu Manh.
Về việc các minh tinh trên mạng xã hội tuyên truyền cho mặt nạ làm trắng da chống lão hóa, nếu không phải Thẩm Bích Quân đề cập đến, thì Chu Dương căn bản không hề biết.
"Oa, anh Dương!"
Tô Hiểu Manh nghe điện thoại, lập tức reo lên vui mừng.
Chu Dương nhẹ nhàng để xa điện thoại cách xa tại mình một chút, lúc này mới dễ chịu hơn.
"Hiểu Manh, Anh muốn hỏi em một chuyện."
Chu Dương nghĩ tới nghĩ lui, vẫn lựa chọn vào thẳng vấn đề.
Dù sao, nếu việc các minh tinh tuyên truyền, thật sự có liên quan đến Tô Hiểu Manh và thiếu nữ Hỏa Tiễn, thì Chu Dương lại thêm lần nữa nợ cô một ân
tình
Mặc kệ như thế nào, tương lai nhất định phải báo đáp.
"Tuyên truyền gì cơ, em không biết, anh Dương, em chưa nghe ai nói gì cả."
Nhưng sau khi nghe Chu Dương nói xong, Tô Hiểu Manh mơ mơ màng màng, căn bản không hiểu Chu Dương nói vậy là có ý gì.
"Em không hề nói gì với những minh tinh đó? Không khiến bọn họ đi tuyên truyền cho mặt nạ làm trắng da chống lão hóa ư?"
Chu Dương nhíu mày, trong đầu nhất thời không đoán ra được.
Nếu như không phải Tô Hiểu Manh, thì có thể là ai chứ?
"Anh Dương, có minh tinh tuyên truyền cho mặt nạ của các anh, không phải chuyện tốt sao?"
Tô Hiểu Manh nói nhỏ. Cô căn bản là không nghĩ đến chuyện tình nghĩa.
Với cô mà nói, giúp ai tuyên truyền cái gì, chỉ là thuận tay giúp đỡ, căn bản sẽ không đề cập đến ích
lợi.
Chu Dương thở dài một chút, biết rằng không hỏi được gì từ Tô Hiểu Manh.
"Anh Dương, anh tuyệt đối không được quên buổi biểu diễn của em đâu đấy? Em đã gửi vé mời qua cho anh rồi, em chờ anh đến nha!"
Lúc Chu Dương đang suy đoán, Tô Hiểu Manh lại cười nói về buổi biểu diễn của cô.
Lần này, khiến Chu Dương cảm thấy nhẹ nhõm hẳn ra.
Anh phát hiện, nói chuyện với Tô Hiểu Manh, cho dù đang gặp phải chuyện gì, thì đều rất thoải mái vui vẻ, không hề có gánh nặng.
"Được, anh nhất định sẽ đến."