Chương 1: "Ta" của quá khứ và "Tôi" của quá khứ.

Ngày 3 Tháng 6 Năm 2045, thời điểm vàng trong lịch sử phát triển của nhân loại, bỗng dưng bầu trời tối đen, cuồng phong nổi lên, sấm chớp giật liên hồi, từ trên trời cao hạ xuống vô số dị thú và chủng tộc ngoài hành tinh với sức mạnh siêu phàm.

Đứng trước thực lực cách biệt, bom đạn vũ khí của loài người chẳng là gì trước lũ quái vật, thậm chí bom hạt nhân ném xuống cũng bị những con dị thú khổng lồ nuốt trọn mà tiêu hóa, mất hoàn toàn dấu vết phóng xạ.

Tại thời điểm đó, con người trở thành tay sai cho những kẻ xâm nhập, cúi đầu không dám phản kháng, bị ép lao động khổ sai tìm tài nguyên cho chủng loài ngoài hành tinh, bị đá vào trong miệng của dị thú, tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

May thay, trước khi nhân loại rơi vào tuyệt chủng, hai "Võ Giả" đầu tiên đã xuất hiện, nhờ vào lũ dị thú, con người đã cảm ứng ra thiên địa chi lực đang giao động cùng với chúng, và cả bên trong cơ thể, do đó ngấm ngầm hấp thụ, dần dần hình thành lực lượng siêu phàm.

Đứng trước sự chỉ đạo của hai người kia, loài người ngày càng mạnh lên, số lượng võ giả cũng tăng dần đều, cùng dị thú ngày đêm đối kháng quyết liệt, cuối cùng giành được những thành phố và cứ điểm đầu tiên, mở ra thời kỳ mới, một kỷ nguyên tràn đầy tranh đấu và đổ máu để giành chút "bình yên nhỏ nhoi", bồi dưỡng nhân tài xoay chuyển thế cục!

...

Ngày 1 Tháng 9 Năm 2156, Khu Vực Cao Sơn, Giang Thành.

Tại một căn phòng nhỏ bên trong một căn chung cư cao chọc trời với những con robot nhân tạo màu trắng và các con tàu bay xung quanh, một thiếu niên từ từ tỉnh dậy.

Người này có vẻ ngoài rất khôi ngô tuấn tú với đôi mắt màu đỏ của máu, cơ thể khá cường tráng, làn da trắng nhưng hơi đậm màu đôi chút, nhìn sơ qua thì có thể đánh giá là gu đàn ông của rất nhiều người phụ nữ.

Thiếu niên kia từ từ ngồi dậy, đưa tay đặt lên vai rồi nghiêng cổ mấy cái, tạo thành vài tiếng "rắc", sau đó vẻ mặt của hắn tỏ ra hơi ngạc nhiên đôi chút.

"Ta còn sống ư? Dù chỉ là ký ức mơ hồ nhưng ta vẫn còn nhớ được là bản thân đã chết rồi, có lẽ là bởi... Một nhát kiếm? Còn đây chắc là thứ mà gọi ta hay gọi bằng từ "Chuyển Sinh" nhỉ...?"

Người kia bắt đầu cố gắng nhớ lại ký ức của bản thân, khi dần khiến những thứ mờ mờ ảo ảo kia chuyển sang rõ dần thì một cơn đau khủng khiếp ập đến, nó như dòng thác chảy xiết mà liên tục vò nát tâm trí của thiếu niên.

Ngay lập tức, dòng thác kia cuốn hắn trôi qua con sông của ký ức, từ từ nhớ lại mọi thứ, nhưng cũng đồng thời tạo thành sự đau đớn không thể miêu tả bằng lời.

Dần dần những ký ức hiện ra, rõ mồn một như ban ngày, kéo hắn vào không gian tâm tối, tua lại những hình ảnh của "Hai Người Khác Nhau".

Thiếu niên kia kiếp trước tên là Trần Thanh Bình, thế giới của hắn sớm đã mục rữa với đầy những tòa nhà đổ nát, con người ngày đêm chiến đấu với những "đồng loại đã chết" của họ, chúng được gọi là thây ma hay xác sống.

Kể từ khi sinh ra, Trần Thanh Bình đã bị bỏ rơi giữa bệnh viện, mẹ hắn đã trút hơi thở cuối cùng ngay tại đó, may mắn là hắn được một người đàn ông nhận nuôi, kẻ đã đóng góp rất lớn vào hắn của sau này.

Trần Thanh Bình kể từ khi mới 3 tuổi đã phải học cách rèn luyện thể lực, chạy trốn khỏi thây ma như điều tất yếu, đó cũng là điểm quan trọng để sinh tồn tại tận thế.

"Xác sống" là những sinh vật liên tục tiến hóa và thay đổi, chúng ngày càng mạnh hơn, nhưng con người tại đó đã kết nối với một thứ mà họ gọi là "Thần", từ đó thức tỉnh Dị Năng với tỉ lệ trăm phần trăm, tất nhiên Trần Thanh Bình cũng không phải ngoại lệ.

Tại thế giới của hắn, dị năng giả cùng với dị năng chia làm năm giai:Sơ Giai-Trung Giai-Cao Giai-Cực Giai-Siêu Giai, sức mạnh của mỗi giai đều cách nhau gấp hàng chục lần

Cha nuôi Trần Thanh Bình, Lý Trường Giang là một dị năng giả Sơ Giai không quá nổi bật, có thể điều khiển được những vật thể sắt thép xung quanh, giống như tạo ra một cái nam châm thu hút từ trường.

Về phần hắn, Trần Thanh Bình thức tỉnh một Dị Năng Cao Giai năm 8 tuổi, nó gọi là "Niệm Lực", về cơ bản thứ này hoạt động nhờ vào sức mạnh tinh thần của chủ sở hữu, như tạo ra một lớp từ trường bao bọc lấy vật thể bất kỳ.

Sau khi thức tỉnh, cả cuộc đời Trần Thanh Bình về sau sống trong sự đau khổ, luôn luôn trốn chạy khỏi lũ xác sống, đến khi chết năm 30 tuổi cũng chỉ là Dị Năng Giả Trung Giai.

Khép lại ký ức của hắn, tiếp đến là ký ức của nguyên chủ cơ thể này, đoạn phim trong tâm thức tắt đi đôi chút rồi chuyển cảnh.

Thân chủ cơ thể này cũng tên là Trần Thanh Bình, năm nay 18 tuổi, là thiên tài năm nhất của đại học Giang Võ, có tu vi Chuẩn Võ Giả Nhất Phẩm Sơ Giai, vượt trên hàng vạn học sinh khắp Giang Thành, khiến bao người ghen tị, ganh ghét.

Theo ký ức nguyên chủ, cảnh giới ở đây cũng khác xa so với thế giới của hắn, trong hiểu biết phân làm 6 phẩm:

-Chuẩn Võ Giả, cảnh giới rèn luyện thân thể, tăng cường khí huyết.

-Võ Giả Nhất Phẩm, chính là cảnh giới thoát khỏi tầm với của người phàm, có thể ngưng luyện ra huyết khí chân chính, cường hóa sức mạnh.

-Võ Sĩ Nhị Phẩm, cảnh giới khí huyết hóa cương, phóng xuất huyết khí ra ngoài.

-Võ Sư Tam Phẩm, Võ Tu bậc này thức tỉnh Võ Hồn, đại diện cho phương hướng Võ Đạo, cũng xác định tiền đồ về sau.

-Đại Sư Tứ Phẩm, chính là khí huyết tản phất ra ngoài hóa khí thế, huyết khí thành hình, chuyển biến vật chất, có thể xem như cường giả của một Thành.

-Tông Sư Ngũ Phẩm, cảnh giới Siêu Phàm thoát tục, thức tỉnh Võ Linh, chính là đem Võ Hồn hóa thành Sinh Linh, như một hình thể đại diện cho chính Võ Giả, chính cấp bậc đại cường giả chân chính của bất kỳ Thành nào.

Nghe nói phía trên Tông Sư vẫn còn một vài cảnh giới khác, tuy nhiên do tri thức có hạn nên nguyên chủ cũng không biết rõ ra sao, nhưng từ việc này có thể suy đoán được địa vị của hắn hiện tại khá cao, dù sao Võ Giả Nhất Phẩm 18 tuổi cũng rất hiếm có.

Tuy nhiên, điều quan trọng nhất, nguyên chủ là một cô nhi, may mắn được hỗ trợ nhập học, từ đó mới thể hiện ra sự thiên tài của bản thân, nếu không chỉ sợ cả đời đều phải chôn thây tại nơi đáy xã hội.

Cuối cùng, lý do nguyên chủ chết vẫn là một bí ẩn, do có quá nhiều kẻ dòm ngó tới tài năng này, tuy nhiên, xem xét lại, có vẻ như thứ nước hắn uống có vấn đề, hay nói thẳng ra, là bị hạ độc.

Sau khi trung hòa hai dòng ký ức, hắn ngay lập tức trở lại thực tại, thời gian chỉ vừa mới trôi qua chưa đầy một giây, tất cả ký ức giống như là cái tích tắc.

Lúc này, bỗng dưng một giọng nói máy móc vang lên, kèm theo màn hình trong suốt.

"Chúc mừng ký chủ đã được chọn bởi hệ thống "Toàn Thần Chân Võ", có muốn xem qua hướng dẫn tân thủ đôi chút?"

Thứ trước mắt khiến cho Trần Thanh Bình giật mình lùi lại, dù sao kiếp trước hắn cũng không đọc tiểu thuyết gì, nguyên chủ lại quá bận bịu để tìm hiểu mấy thứ giải trí, do đó mù tịt về thứ này, thủ thế tấn công, cảnh giác với bảng thông tin kỳ lạ kia.

"Ngươi là ai? Có mục đích gì?"

Thứ kia lúc này thay đổi dòng chữ trên bảng, kèm theo giọng nói máy móc.

"Ta là hệ thống "Toàn Thần Chân Võ", nói cho tên khỉ rừng như ngươi hiểu thì là công cụ giúp ngươi mạnh hơn, "tool hack" chính hiệu!"

Trần Thanh Bình khựng lại đôi chút, trầm mặt suy nghĩ, nhanh chóng đưa ra câu trả lời.

"Hừ, sao ta phải tin ngươi? Mau lộ nguyên hình đi!"

Dù sao hắn cũng đến từ thời kỳ mạt thế, sớm đã chẳng thể tin ai trong xã hội tràn đầy lừa lọc và cướp đoạt, có thể gọi cảnh giác là "bản năng".

"Chậc! Trăm nghe không bằng một làm, để ta mở gói quà tân thủ cho ngươi, để con khỉ cổ đại này thấy quyền năng của bản hệ thống!"

Ngay lập tức, bảng thông báo lại thay đổi các dòng chữ rồi hiện lên nhanh chóng, bên trên ghi.

"Đã mở gói quà tân thủ, nhận được:

-250 Sinh Mệnh Trị.

-Hắc Vũ Kiếm[Tam Tinh Cực Phẩm] x1.

-100 Điểm Dị Năng.

-Bồi Huyết Tán."

Ngay lập tức, một thanh kiếm với lưỡi màu đen tuyền xuất hiện giữa không trung, dần rơi vào tay của hắn, nhìn trông cực kỳ sắc bén, vẫn may là Trần Thanh Bình phản xạ nhanh, rút tay lại, khiến thanh kiếm cắm xuống mặt sàn, tạo thành một cái lỗ nhỏ xuyên thẳng xuống bên dưới, vượt qua hàng chục tầng lầu.

"Cái quái gì vậy...?"

Chưa kịp định hình vấn đề, bỗng dưng hắn cảm thấy một luồng sức mạnh vô hình mạnh mẽ truyền vào trong tâm trí, nó như sợi dây vô hình liên kết với vạn vật xung quanh.

"Đây giống như... Dị Năng Niệm Lực của ta đã trở lại? Chẳng lẽ thứ này nói là thật? Tuy nhiên chẳng biết thanh kiếm kia đã rơi xuống đâu... Mong là không trúng người..."

Lúc này, bảng hệ thống lại hiện lên, kèm theo giọng nói máy móc.

"Ngươi đã tin bản hệ thống chưa? Nhưng tuy nhiên trước mắt, ta cần phải nói cho ngươi những điều cơ bản đã..."

Trần Thanh Bình nghe thấy điều này, trầm mặt xuống, dù cho hắn đã bắt đầu tin tưởng thứ này, nhưng vẫn bị quá khứ đầy trò lừa gạt ám ảnh, tuy nhiên đến cuối cùng hắn vẫn lựa chọn nghe theo.

"Được! Ngươi nói đi!"

Rất nhanh chóng, bảng hệ thống biến lớn, các dòng chữ đã thay đổi, kèm theo thanh cuộn bên dưới vì số lượng quá nhiều, nhưng có thể tóm tắt nội dung chính như sau.

"Đầu tiên, hệ thống là phiên bản song tu giữa Dị Năng và Võ Đạo, trong đó nó sẽ đào tạo Dị Năng của ký chủ thành "Thần" và Võ Đạo chạm đến cảnh giới "Chân", nói cho dễ hiểu thì chính là sức mạnh tối thượng của các sinh linh tu luyện hai thứ này."

"Thứ hai, hệ thống có một loại điểm gọi là Sinh Mệnh Trị, thứ dùng để mua vật phẩm, nâng cấp hệ thống cùng vô vàn hoạt động khác, có thể kiếm được từ làm nhiệm vụ, giết chết "Kẻ Địch", hoặc thậm chí bán đi tuổi thọ của bản thân."

"Thứ ba, hệ thống có thể đào tạo ký chủ, tuy nhiên cũng có đánh đổi, nhưng nó sẽ không được nhắc đến."

Đọc đến cái thứ ba, Trần Thanh Bình tối sầm mặt lại, đôi mắt sắc lạnh nhìn vào hệ thống.

"Đánh đổi? Là cái gì?"

Ngay lập tức, hệ thống liền trả lời lại.

"Có thể là tuổi thọ của ngươi, sinh mệnh của ngươi, hoặc là... Thành tựu của ngươi? Ta đã lược bớt hàng chục thứ khác, tuy nhiên bản hệ thống không phục vụ kẻ gan thỏ, để xem ngươi có muốn mạnh lên hay không?"

Trần Thanh Bình trầm ngâm suy nghĩ, dù sao hắn cũng phải đối đầu với những kẻ muốn giết mình, đời này không muốn trốn chạy nữa, chỉ muốn sống một cách trọn vẹn, nhưng sự đánh đổi kia lại quá mơ hồ, chung quy lại chính là đưa hắn vào thế bí, tuy nhiên cũng là thời khác đánh cược...

"Ha, ta cược ván này rồi, Trần Thanh Bình ta từ hôm nay, sẽ Đánh Đổi! "Ta" của hiện tại sẽ bỏ lại "Tôi" quá khứ, "Tôi" của quá khứ sẽ tạm biệt "Ta" hiện tại!"

_____Hết Chap_______