Chương 4: ĐẠI HỘI VÕ LÂM

Dưới đại điện ồ lên xôn xao.Tỷ võ kết giao? Đây rõ ràng là một cơ hội cho lớp đệ tử thi thố tài năng.Nhất thời,khắp nơi vang lên tiếng bàn tán xôn xao

.

- Lời Thiên tâm chân nhân nói rất hợp ý lão phu,nhân cơ hội này cho bọn trẻ có cơ hội tiếp xúc với tinh hoa của các môn phái khác . Lôi chấn chưởng môn Côn Lôn Phái cười ha hả.

Nắng chiều chiếu lên từng mảng đỏ rực trên mái đình xưa cũ.

Kỳ tụ hội này khám phá Vô Nhai Động nguy hiểm đầy rẫy,nhưng cũng là một cơ hội ra ngoài cọ xát của lớp trẻ .Thiên Tâm chân nhân đã tuyển chọn ra năm tinh anh thuộc hàng đệ tử kế cận tham gia. Trong đó ngoài đại sư huynh Triệu phi Hùng , những người còn lại lần lượt là Trương Gia Vĩnh, Vương Cảnh , Bạch Sở Sở .

Bất ngờ là Quách Thế Sơn cũng được chọn. Bạch Sở Sở cũng chiếm một suất do nàng bỏ ăn bỏ ngủ để cầu Thiên Tâm chân nhân ,nhưng với điều kiện nàng phải luôn theo sát sau đám Sư huynh đệ, có nguy hiểm gì phải lập tức nghe lời ly khai.

Rừng trúc phía sau Tử Tiêu Cung.

Vĩnh Tiếu đang ngồi tĩnh tâm . Mấy năm nay ngoài việc luyện tập cho thuần thục Di Hoa Tiếp Ngọc , phần lớn thời gian chàng dùng để ngồi thiền luyện tập cho tâm cảnh vững bền , vừa tu luyện nội công theo những gì cha cậu dạy hồi còn nhỏ.

Mặc dù là đệ tử Võ Đang phái,nhưng Vĩnh Tiếu luôn trốn tránh học kiếm pháp Võ Đang. Không phải vì chàng lười biếng, mà do từ nhỏ chàng đã có ác cảm với kiếm.

Trong đầu chàng vẫn nhớ như in ,cha chàng là một người ít nói , đi đâu cũng giắt 1 thanh kiếm trong người. Thanh kiếm đó hình thù kỳ dị tuyền một màu đen thui .Chuôi kiếm không ngờ còn khắc hình một cái đầu lâu dữ tợn .Ông cấm Vĩnh Tiếu động tay vào nó.

Có một lần chàng tò mò quá đã cầm thử nó, nhưng mới cầm vào vỏ kiếm , ngay lập tức tay chân bủn rủn, như có một luồng khí lạnh tràn vào người ,hoảng quá chàng ném nó ra xa không dám động tới nữa.Tối đó cha chàng về , thấy thanh kiếm vứt ngoài sân đã đánh cho chàng 1 trận vì tội không nghe lời . Từ đó đi đâu ông cũng mang theo thanh kiếm đi cùng .

- Thành công rồi !

Vĩnh Tiếu thở ra một hơi dài, chàng tuy không học kiếm pháp Võ Đang, nhưng với nội công phái Võ Đang lại rất hứng thú. Gần đây chàng có ý nghĩ dung hợp hai cách tu luyện nội công của cha chàng và phương pháp luyện nội công sơ nhập của Võ Đang Phái. Việc tưởng chừng như không tưởng ấy mà nay chàng đã gần làm được , chỉ vài hôm thôi mà tốc độ tu luyện nhờ nó mà hiệu quả hơn nhiều.

Thực ra việc " làm được " đó chỉ là trong suy nghĩ của chàng mà thôi , chứ việc dung hợp hai bộ công pháp khác nhau đâu đơn giản như thế .

Bỗng nhiên , từ đằng sau vang lên 1 giọng nói quen thuộc giận dữ:

- Huynh trốn ra đây làm cái gì vậy ????

Không cần ngoảnh mặt lại , Vĩnh tiếu cũng nhận ra chủ nhân giọng nói này là ai,chàng cười khổ:

- Muội tìm huynh có việc gì thế ?

- Huynh còn hỏi nữa hả ? . Ba hôm nay huynh biệt tăm biệt tích, muội tưởng huynh chết ở xó xỉnh nào rồi chứ.

- ặc, ta bận luyện công mà, mới đó đã 3 hôm rồi hả..

- Hừ, Huynh luyện gì mà muội chẳng thấy chút tiến bộ gì cả.

Sở Sở chạy tới nắm cổ áo Vĩnh Tiếu rồi cứ thế lôi chàng đi .

- Sở muội , muội lôi ta đi đâu vậy ?

- Đồ đầu gỗ,hôm nay là ngày trăm năm có một. Các sư vị sư thúc, sư huynh đều đang lo tiếp khách ,chỉ có một mình huynh là coi như không có việc gì.Các Đại môn phái đã kéo tới đông đủ làm Lễ rồi đó!

- Ài,nay là Mùng 5 rồi à,huynh đãng trí thật, vậy chúng ta về nhanh coi náo nhiệt nào !

Nói rồi Vĩnh Tiếu vụt thoát khỏi tay Sở Sở lướt đi như bay, chỉ một thoáng đã không thấy bóng hình đâu.Chỉ còn tiếng cười vang lưu lại

- Huynh, huynh dám...

Biết khinh công của mình không thể theo kịp, Sở Sở chỉ đành nén giận đuổi theo.

TỬ TIÊU CUNG

Lúc Vĩnh Tiếu cùng Sở Sở nắm tay nhau lên núi thì cung Tử Tiêu đã chật kín người .

Trên chánh điện ngồi chính giữa là Thiên tâm chân nhân chưởng môn phái Võ Đang , do lần này đại hội tổ chức tại Võ Đang phái nên Thiên tâm chân nhân ngiễm nhiên là người chủ trì.

Hai hàng ghế hai bên lần lượt là Thanh Tịnh Tán Nhân Chưởng Môn phái Nga My, Hồng Bát chưởng môn phái Cái Bang,Tĩnh Nan Đại Sư trụ trì chùa Thiếu Lâm, Tiêu Viễn Sơn chưởng môn Thanh thành, Mã Chương chưởng môn Không Động , cuối cùng là Lôi Chấn chưởng môn phái Côn Lôn .

Đây đều là những bậc đại tôn sư một phái , rất có tiếng nói trong chốn võ lâm .

Bên dưới là chúng đệ tử tinh anh của các đại môn phái. Lần này ngoài Thiếu Lâm đến chỉ có Trụ trì Tĩnh Nan Đại Sư và hai vị cao tăng Vô không, Vô ưu thì các môn phái còn lại đều mang tới bốn đến sáu đệ tử , nhìn qua cũng biết đều là tinh anh đệ tử trong phái.

“ Chỗ này , chỗ này” Sở Sở và Vĩnh Tiếu vừa chen vào đã nhìn thấy cánh tay của Quách Thế Sơn giơ lên vẫy vẫy . Ba người họp nhau lại một chỗ, lúc đó mới định thần nhìn kỹ. Khắp Tử Tiêu Cung ngoài trừ chính điện còn bên ngoài bốn phía đều đã chật ních những người.

- Tiểu Sơn , Đại hội diễn ra bao lâu rồi ? Vĩnh Tiếu vỗ vai hỏi

- Hừ, được hơn hai canh giờ rồi , nãy giờ đang thương nghị việc mấy hôm sau tiến nhập Vô Nhai Động . May mà Sở Sở tìm thấy ngươi , mấy ngày nay trốn đâu mà biệt tăm vậy hả?

- Ta có việc phải xuống núi, được chưa... Vĩnh Tiếu biết là dù có nóilà đi luyện công đi nữa thì tên nhóc này cũng không chịu tin, đánh hàm hồ cho qua chuyện.

Đúng lúc đó, Tiếng Thiên Tâm chân nhân vang lên như chuông đồng làm cả hai đều ngưng thần lắng nghe:

- Hay lắm , đã là các vị đều đã nhất trí , vậy thì Võ Đang phái cũng không có ý kiến gì . Chỉ là tỷ võ giao lưu đến điểm là dừng , tin rằng càng tăng tình hữu nghị giữa các phái.

Dưới đại điện ồ lên xôn xao.Tỷ võ kết giao? Đây rõ ràng là một cơ hội cho lớp đệ tử thi thố tài năng . Nhất thời , khắp nơi vang lên tiếng bàn tán xôn xao

- Lời Thiên tâm chân nhân nói rất hợp ý lão phu , nhân cơ hội này cho bọn trẻ có cơ hội tiếp xúc , học hỏi tinh hoa các môn phái khác. Lôi chấn chưởng môn Côn Lôn Phái cười ha hả.

- Do thời gian hạn hẹp , hơn nữa lần này chúng ta lấy việc liên minh thất đại chính phái làm việc chính, sau đó là tìm hiểu Vô Nhai Động, nên việc này nên làm cho nhanh . Mục tiêu chính chỉ là giao lưu mà thôi .

Hồng Bát góp lời .

Thiên Tâm Chân Nhân mỉm cười gật đầu :

- Lão phu hiểu rõ, các vị đi đường mệt mỏi,giờ xin mời về tệ quán nghỉ ngơi ,bổn phái đã chuẩn bị kỹ càng ,việc này chúng ta sẽ bàn chi tiết sau.

Nói rồi, đệ tử Võ Đang liền sắp xếp chỗ nghỉ cho từng phái . Buổi đầu tiếp đón kết thúc, đám đông cũng dần dần tan. Chỉ còn bảy vị chưởng môn lui lại vào sau chính điện để thương lượng cho việc tỷ võ ngày mai.

- Hay quá,cuối cùng cũng có cơ hội ra tay rồi !. Thế Sơn đắc ý nắm tay bẻ rôm rốp,hận không thể ngay lập tức xông vào phát uy vậy.

- Đừng mơ nữa , việc luận kiếm chỉ là phụ , diễn ra có một ngày nhằm làm quen với nhau . Ta thấy chắc mỗi phái chỉ chọn ra một người, làm gì đến lượt ngươi chứ ? Vĩnh Tiếu tạt ngay một gáo nước lạnh lên đầu thằng bạn.

- Hả,chẳng lẽ..vậy sao ? Tên này bắt đầu ủ rũ. Rõ ràng nếu chỉ chọn một người đại diện , dù Phi Hùng sư huynh có không tham gia đi nữa cũng chưa chắc tới lượt y. Song y lại rất nhanh phấn chấn lại, cười một điệu rất “ khả ố ”:

- Hehe, không tham gia thì thôi,đến lúc đó ta ngắm mỹ nữ là được.Ngươi không để ý à,phái Nga Mi lần này dẫn theo bốn nữ đệ tử,người nào cũng như hoa như ngọc ,nhất là cô nương mặc áo vàng lưng đeo trường kiếm đứng giữa . Băng mỹ nhân Lục Vô Song đó nha ,trước giờ nghe danh lâu rồi nay mới gặp mặt.Chẹp..3 vòng chuẩn không chỗ nào cần chỉnh...

Vĩnh Tiếu cười nhạt . Chàng biết thừa thằng bạn thân này của mình chỉ giỏi nói vậy thôi, chứ đến lúc đối diện với phái nữ lại ăn nói như gà mắc tóc.Nhưng chàng cũng phải công nhận cô nương tên Lục Vô Song quả là sắc nước hương trời .Tiếc là thần tình lúc nào cũng lạnh lùng cao ngạo, nhất là... chẹp, trên cao dưới vểnh,quả thực mê người.

Tỷ võ đại hội liệu sẽ diễn ra như thế nào ?

Vĩnh Tiếu lần đầu làm quen Lục Vô Song,chuyện sẽ diễn biến ra sao?