Chương 26: Giao dịch

Chương 26: Giao dịch

- Tổng cộng mười hai cái răng nhọn của Ngự Kiếm Xi, yêu thú cấp một hậu kỳ, sử dụng để luyện chế pháp khí trung cấp, tại hạ muốn dùng để đổi lấy hai bình đan dược Luyện khí tầng thứ tám hoặc tầng thứ chín sử dụng tu luyện.

Lục Bình nhìn một đệ tử của Biệt viện bày ra thu hoạch của mình khi lịch luyện, đồng thời nói ra vật tu luyện mình cần, không khỏi có chút thất vọng lắc đầu một cái.

Lục Bình vốn ôm chút hy vọng có thể từ trong lần giao dịch này đổi lấy một ít vật mình cần. Vậy mà đã có một phần ba trong số gần trăm người đến đã lên bục, nhưng những thứ bày ra đều bị Lục Bình coi thường hoặc là không cần dùng.

Lần lịch luyện này , kể cả đệ tử ngoại môn thì tổng cộng có một trăm bốn năm mươi người còn sống trở về biệt viện, nhưng chỉ có tám, chín mươi người tham gia giao dịch hội, đặc biệt là đệ tử Luyện khí tầng thứ chín của biệt viện hoặc đệ tử ngoại môn có một ít danh tiếng hoặc thực lực lớn đều không đến.

Không phải là nói những thứ đồ này không tốt, lần này thí luyện có thể còn sống trở về, người nào không có chút thu hoạch? Trong dịp này ai lại lấy ra một ít rác rưởi đưa lên để mất mặt xấu hổ?

Nhưng do tài sản bây giờ của Lục Bình quá phong phú, những thứ mà đệ tử Luyện khí hậu kỳ bình thường coi là bảo vật còn hắn thì không xem vào đâu.

Khi đệ tử Luyện khí hậu kỳ bình thường vẫn còn vì một món pháp khí cấp thấp, một bình đan dược, mấy chục khối linh thạch mà tranh cãi, so đo, thì Lục Bình đã sớm nhắm đến pháp khí trung phẩm, Dung huyết đan là những thứ phải ở tầng thứ cao hơn mới có.

Đúng lúc Lục Bình muốn rời đi trước thời hạn, một vị đệ tử ngoại môn rất có danh tiếng có tu vi Luyện khí tầng thứ chín đi lên đài, lấy một cây linh thảo năm trăm năm dùng luyện chế Dung huyết đan ra, nhất thời khiến các đệ tử dưới đài kêu lên.

Lục Bình cũng không khỏi ngồi ngay ngắn người lại, lắng nghe yêu cầu của người này.

- Một cây linh thảo năm trăm năm Phương Sáp thảo dùng để luyện chế Dung huyết đan, muốn đổi lấy đan dược cho Luyện khí tầng thứ chín tu luyện, càng cao cấp càng tốt.

Có đệ tử ngoại môn quen biết không khỏi buột miệng hỏi:

- Hứa sư huynh, huynh sao phải lấy linh thảo này ra đổi, tích lũy đủ tám cây chẳng phải có thể đổi lấy Dung huyết đan từ bổn phái sao?

Hứa sư huynh nhìn đệ tử kia rồi cười nói:

- Chuyện về Dung huyết đan tại hạ đã có, bây giờ còn kém tu vi chưa đủ, hy vọng mau sớm tăng lên.

Hứa sư huynh hưởng thụ ánh mắt hâm mộ dưới đài, có chút đắc ý nói tiếp:

- Có người nào muốn đổi hay không?

Mọi người dưới đài lúc này mới hồi thần, có thể thấy được Dung huyết đan cùng Dung huyết kỳ ở trong ở lòng đệ tử Luyện khí kỳ có địa vị cao như thế nào..

Khi phản ứng trở lại, mọi người rối rít tính toán tài sản của mình, xem coi có thể đổi cây linh thảo trận quý này hay không?

- Sư huynh, không biết có thể dùng linh thạch đổi lấy hay không?

- Sư huynh, chẳng biết có được dùng những thứ khác có giá trị tương đương để đổi lấy hay không?

Hứa sư huynh nhíu mày một cái, nói:

- Xin lỗi, tại hạ chỉ đổi đan dược, không cần linh thạch cùng đồ vật khác.

- Sư huynh, ta chỗ này có ba bình Tịnh huyết đan tổng cộng ba mươi viên, không đủ thì dùng linh thạch bổ đủ, như thế nào?

Đệ tử nói xong đồng thời còn nhanh chóng mượn linh thạch từ những đệ tử quen biết ở chung quanh.

- Còn Tịnh huyết đan, đó là đan dược Luyện khí tầng thứ sáu, tầng thứ bảy mới dùng đến, sư huynh, ta chỗ này có ba bình Tinh huyết đan, hơn nữa thêm sáu bình Tịnh huyết đan như thế nào?

Đệ tử nói chuyện mặc dù hàng hóa không tệ, không ngờ đan dược cũng không đủ, cần phải đi mượn.

- Xin lỗi, tối thiểu cũng phải là sáu bình Tinh huyết đan, Tịnh huyết đan đối với tại hạ mà nói thật sự là có chút kể lặc (xương xẩu, đáng bỏ đi).

Hứa sư huynh vừa nói xong, tràng diện ồn ào nhất thời an tĩnh đi không ít, chỉ có mấy người vẫn còn mượn lấy đan dược từ mấy người chung quanh, hy vọng có thể trù bị đủ số lượng.

Hứa sư huynh nhìn dưới đài, hơi có chút thất vọng, cây linh thảo này không phải là không ai mua được, mấu chốt là trong lúc nhất thời không có nhiều đan dược như vậy, hơn nữa cho dù có người chuẩn bị đủ, sợ rằng một đoạn thời gian sau này, người này ngược lại sẽ bởi vì đan dược không đủ dùng cho tu luyện mà ảnh hưởng đến tu vi.

- Hứa sư huynh, huynh xem loại đan dược này như thế nào?

Một đệ tử trẻ tuổi đứng lên, ném cho Hứa sư huynh một cái bình ngọc.

Hứa sư huynh nhận được, mở ra vừa nhìn, ánh mắt nhất thời sáng lên, liên vội vàng hỏi:

- Không biết sư đệ có bao nhiêu viên đan dược lọai này, nếu là số lượng đầy đủ thì sẽ đổi cùng sư đệ.

Lục Bình khẽ mỉm cười, nói:

- Tại hạ cũng may mắn có được một bình này, nhưng mà tại hạ có thể cộng thêm ba bình Tinh huyết đan đổi lây Phương Sáp thảo của sư huynh, như thế nào?

Hứa sư huynh nghe nói chỉ có một bình như vậy, trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối, nhưng mà nghe được Lục Bình có thể lấy ra đủ lượng Tinh huyết đan, cũng coi là hài lòng, vì vậy liền nói:

- Đã như vậy, cây linh thảo này chính là sư đệ rồi.

Mọi người dưới đài thấy Lục Bình đổi được linh thảo, kinh ngạc với tài sản phong phú của Lục Bình, đồng thời cũng cảm thấy hứng thú đối với loại đan dược Lục Bình dùng để đổi, không ngờ một bình có thể sánh với ba bình Tinh huyết đan.

Bình đan dược kia dĩ nhiên là Hồn Huyết Đan, đan dược cực phẩm nhất mà Luyện khí kỳ dùng tu luyện.

Lục Bình không để ý tới mọi người nghị luận, trực tiếp tiến lên trao đổi linh thảo cùng Hứa sư huynh, đồng thời thấp giọng hỏi Hứa sư huynh:

- Không biết sư huynh còn có linh thảo luyện chế Dung huyết đan hay không? Tại hạ sẽ dùng sáu bình Tinh huyết đan đổi lấy.

Hứa sư huynh mặc dù kinh ngạc với đại thủ bút của Lục Bình, nghe vậy cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười một tiếng, nói:

- Những linh thảo này làm sao để còn dư được, tại hạ trước cũng chỉ thu góp được ba cây mà thôi, bởi vì đã có phương pháp lấy được Dung huyết đan, cho nên dùng hai cây trong đó chia ra đổi lấy pháp khí cùng đan dược, đây là một cây cuối cùng rồi.

Lục Bình bất đắc dĩ, chỉ đành phải trở lại chỗ ngồi của mình. Lục Bình trước đó dễ dàng có được năm cây linh thảo luyện chế Dung huyết đan, cho nên cũng không cho là những linh thảo này có bao nhiêu trân quý. Lần giao dịch này trình độ thèm khát linh thảo đến điên cuồng khiến cho Lục Bình khiếp sợ. Cái này mới biết năm cây linh thảo kia mà hắn có được có giá trị chân chính như thế nào.

Nhưng mà hắn đã có được sáu cây rồi, Dung huyết đan cũng gần trong gang tấc.

Giao dịch hội trải qua phong ba trao đổi linh thảo rốt cục có chút khởi sắc, không ít vật có giá trị bị mọi người bày ở trên đài, đệ tử dưới đài cũng tranh nhau kịch liệt, không khí nhất thời nóng lên.

Lục Bình rốt cục cũng cảm thấy mở rộng tầm mắt. Lần lịch luyện này quả nhiên có không ít người có thu hoạch lớn. Lục Bình cũng hứng thú với một ít vật phẩm, đáng tiếc những thứ này Lục Bình vẫn không dùng đến được.

Rốt cục đến phiên Lục Bình lên đài hiến bảo. Mọi người thấy đệ tử của Biệt viện đã đổi lấy Phương Sáp thảo, đều muốn nhìn một chút xem hắn sẽ lấy ra cái gì để làm cho mọi người động tâm.

Lục Bình vốn là vì pháp khí trung phẩm mà tới. Nhưng giao dịch đã qua hơn một nửa, chẳng qua là xuất hiện một ít pháp khí cấp thấp trao đổi mà thôi. Điều này làm cho Lục Bình có chút thất vọng. Lúc này nếu muốn lên đài đổi lấy pháp khí trung phẩm, nói không chừng không thể đổi được, mà danh tiếng sẽ quá lớn, vì vậy Lục Bình thay đổi kế hoạch.

Lục Bình đi lên sau đài, trực tiếp lấy một cái hộp gỗ từ trong túi trữ vật ra, bên trong là một xấp phù lục, nói:

- Phù lục thượng phẩm năm mươi tờ, hy vọng đổi lấy tinh thiết có giá trị tương đương!