Chương 22: Đánh lén
Sau khi Lục Bình lui ra, tìm một chỗ lại cẩn thận tra xét tấm bản đồ kia, đột nhiên từ bắc phương bay lẽ tới một đạo hồng quang, trong nháy mắt đã tới bầu trời Huyền Kỳ Đảo. Uy áp phô thiên cái địa bao lấy toàn bộ Huyền Kỳ Đảo, ngay sau đó lại giống như phát hiện ra điều gì, vừa chạm vào lập tức thu lại, sau đó hồng quang lóe lên, đầu nhập vào trong lầu các.
Các đệ tử một trận xôn xao không rõ thế nào, Lục Bình cũng biết, nhất định là vì Khúc chân nhân áp trục cho lần hành động này đã tới.
Mới vừa Lục Bình ở trong lầu các cũng đã biết lần hành động này quả nhiên như mình phỏng đoán, Chân Linh Phái là có chuẩn bị mà đến, mây tên gián điệp kia chẳng qua chỉ là cái cớ. Nhưng linh thạch quáng xuất hiện tựa như là bất ngờ khiến cho cả sự kiện phức tạp hơn nữa.
Chỉ chốc lát hai vị tiên trưởng vội vã từ trong lầu các bay ra, triệu tập đệ tử nói:
- Khúc chân nhân có lệnh, các đệ tử lập tức lên đường, nhanh chóng công chiếm hải vực và các đảo chung quanh Huyền Kỳ Đảo, gặp phải bất kỳ tu sĩ nào của Huyền Linh Phái cũng giết không tha. Nếu không địch lại, đặc biệt là gặp phải minh chủ Đồng tu minh Trương Chí Hòa, nhanh chóng phát ra tín hiệu, ta cùng với Đỗ tiên trưởng sẽ đến ngay.
Các đệ tử ầm ầm đáp ứng, lúc này mọi người không dám chậm trễ, tất cả mọi người đều tế pháp khí lên, bay về bốn phía Huyền Kỳ Đảo.
Lục Bình chọn phương hướng là đông nam, cự ly Huyền Kỳ Đảo một trăm dặm có một tòa vi hình đảo, phía trên có một tòa vi hình quáng mỗi ngày sản sinh sáu mươi khối linh thạch, dựa theo quy củ Huyền Linh Phái năm ngày thu gom một lần, đó chính là ba trăm khối linh thạch, trừ Huyền Kỳ Đảo ra là một trong những địa phương khẩn yếu nhất.
Chẳng qua là không biết tu sĩ đóng ở nơi đó có tu vi như thế nào. Lục Bình bỏ vào trong miệng một viên Phục Nguyên Đan, thầm nói, cho dù là cao thủ tầng thứ chín điên phong sắp trúc cơ Dung huyết gì đó cũng phải đấu một trận!
Trong hải vực này, các hòn đảo chia làm bốn tầng thứ, diện tích chừng mười dặm gọi là vi hình đảo, diện tích trong chừng năm mươi dặm gọi là tiểu hình đảo, trung hình đảo có diện tích một trăm đến hai trăm dặm, đại hình đảo phải đạt tới năm trăm dặm, cự hình đảo muốn có diện tích chừng ngàn dặm.
Chân Linh Phái thuộc về bắc hải vực đại phái, cũng chỉ có một tòa đại hình hải đảo làm đại bản doanh, diện tích chừng bảy trăm dặm. Nhưng trên Chân linh đảo có một tòa đại hình linh mạch, là kết quả do Chân linh phái hơn vạn năm bồi dưỡng mà thành, cũng vừa đủ chi dùng cho sự phát triển trước mắt của Chân Linh Phái.
Lục Bình dùng tới pháp khí phi độn thuyền nhỏ, chỉ dùng thời gian một nén nhang đã bay tới chỗ vi hình đảo gọi là Hoàng Ngọc Đảo.
Lục Bình cố ý bay đến chỗ cao quan sát hòn đảo này, phát hiện trên đảo coi như bình tĩnh, bởi vì là ban đêm, người phàm đều nghỉ ngơi, trên đảo chỉ còn lại có mấy ánh lửa lay lắt.
Lục Bình trầm ngâm một chút, lấy đồng phục của đệ tử Huyền Linh Phái ra, mặc lên người, chạy tới chỗ tiêu ký ghi trên bản đồ. Hắn biết đệ tử trú đảo phải ở cách linh thạch quáng không quá xa.
Thời điểm Lục Bình còn cách địa điểm trên bản đồ khoảng cách nửa dặm, đột nhiên sau một tảng đá trước mặt truyền tới một tiếng quát lạnh:
- Ngươi là ai, tới đây làm cái gì?
Lục Bình thầm nói may mắn, nếu không phải trên người mình mặc đồng phục của Huyền Linh Phái, người nọ tám phần mười sẽ núp ở phía sau tảng đá đánh lén mình.
Lục Bình làm bộ lo lắng nói:
- Sư huynh, là ta a, Triệu Linh Kiều tiên trưởng có việc gấp, mệnh ta tới trước báo cho sư huynh cấp tốc đến Huyền Kỳ Đảo.
- Nga
Người nọ đáp một tiếng, nói tiếp:
- Có biết là chuyện gì không?
Lục Bình thầm mắng một tiếng, tiếp theo bịa chuyện nói:
- Triệu tiên trưởng nói Chân Linh Phái có thể muốn tới công kích Huyền Kỳ Đảo, lệnh cho sư huynh trú đảo chung quanh nhanh chóng trở về cứu viện, Triệu tiên trưởng đã phái tu sĩ Đồng tu minh chạy về bổn phái báo tin.
Người đó rốt cục đi ra, nói:
- Ta nói tại sao người hoảng lên như vậy, chạy thẳng về phía trú địa của ta, thì ra là như vậy!
Lục Bình nhìn tu sĩ đi tới phía mình, âm thầm đắc ý, nhưng vừa nghe hắn nói như thế, trong lòng nhất thời căng thẳng, nói:
- Thì ra là sư huynh một mực đi theo ta tới đây.
Người nọ lắc đầu một cái, nói:
- Là một loại phù lục cảnh báo bố trí chung quanh Hoàng Ngọc đảo. Ngay khi người lên đảo, xúc động phù lục, ta đã biết.
Nhìn tu sĩ đi tới gần, Lục Bình cười nói:
- Thì ra là như vậy, ta còn tưởng rằng sư huynh ngươi đến Dung huyết kỳ, tu luyện ra thần thức nữa chứ!
Người nọ lắc lắc đầu, cười khổ nói:
- Làm gì dễ dàng như vậy, ta vất vả lắm mới thu góp mấy cây linh thảo luyện chế Dung huyết đan, còn dư lại không biết lúc nào mới có thể gộp đủ.
Lục Bình nghe vậy, trong lòng vui mừng, nói:
- Nếu như vậy, vậy người đi chết ngay đi!
Lời còn chưa nói hết, một đạo kiếm quang đã bố tới, tu sĩ kia không kịp đề phòng, cả kinh thất sắc, chỉ kịp ném ra một thanh pháp binh cực phẩm, kinh hô:
- Ngươi không phải là đệ tử của bổn phái, ngươi là ai?
Lục Bình trầm giọng nói:
- Người đến lấy tính mạng ngươi!
Thời điểm nói chuyện, không cho tu sĩ thở dốc, lại là đánh ra hai tờ huyết phù cực phẩm.
Pháp binh của tu sĩ kia bị Lục Bình một kiếm chém gãy, dù kịp tránh ra chỗ yếu hại nhưng trên người vẫn bị trúng một vết thương dài nửa xích, mới vừa lấy ra một món pháp khí hình tháp, chưa kịp tế lên thì trong lúc vội vàng đã bị hai đạo huyệt phù đánh rơi xuống.
Phải biết phù lục cực phẩm có uy lực gần bằng một kích của cao thủ Dung huyết kỳ, uy lực cường đại.
Lục Bình lại một kiếm đâm tới, đem hắn ép không có cách nào từ trong túi trữ vật lấy ra pháp khí, chỉ có thể hai tay liên tiếp bấm quyết, đánh ra bốn năm đạo pháp thuật, ý đồ làm chậm lại các đòn công kích của Lục Bình.
Lục Bình tiện tay ở trên người vỗ một lá huyết phù cực phẩm bảo hộ, liền không hề quản đến phòng thủ nữa, một mực tấn công.
Tu sĩ kia thấy pháp thuật đánh lên trên người đối phương nhưng không một chút tác dụng, không khỏi tuyệt vọng mắng:
- Huyết phù cực phẩm, ngươi thật là hèn hạ!
Cũng không biết là mắng Lục Bình hèn hạ khi dùng huyết phù lục hèn hạ, hay là khi lừa gạt đánh lén mình.
Lời mới vừa mắng xong, Lục Bình đã một kiếm lấy thủ cấp trên cổ hắn.
Nhìn cột máu phun lên, mặc dù đã từng giết người nhưng Lục Bình vẫn còn có chút không thích ứng, từ tu sĩ trên người cầm lên hai túi trữ vật, Lục Bình vội vàng rời đi nơi này.
Hắn lại đi tìm trên đảo ở một chỗ khác thu thập mấy chục cân linh cốc. Những địa phương khác tuy có chút linh tài, không biết sao cũng chưa tới thời điểm thu hoạch, có đi cũng vô ích, Lục Bình dứt khoát quay người lại, bay về phía một hòn đảo khác.
Ở trên đường, Lục Bình kiểm tra chiến lợi phẩm một chút. Trong túi có một trăm sáu mươi khối linh thạch. Tu sĩ trú đảo có thể thu hoạch hai phần mười tài nguyên ở trên đảo, xem ra tu sĩ này đã lấy được phần của mình rồi.
Sáu mươi cân linh cốc trị giá hai mươi khối linh thạch mà thôi.
Túi trữ vật trên mình tu sĩ kia cũng có chút thứ tốt. Món pháp khí hình tháp lại là một món pháp khí trung cấp phòng ngự, điều này làm cho Lục Bình chắt lưỡi. May nhờ lúc ấy Lục Bình tay mắt lanh lẹ, không đợi hắn tế lên đã dùng huyết phù đánh bay pháp khí, nếu không trận đánh này sẽ khó khăn hơn nhiều.
Lần này lại giải quyết được vấn đề khi đến Luyện khí tầng thứ chín phải thay đổi trang bị rồi! Bây giờ Lục Bình tuy nói cũng có thể dùng pháp khí trung phẩm, nhưng mà rất miễn cưỡng. Điều này còn là bởi vì pháp lực của hắn hùng hậu hơn kẻ khác, nếu không pháp khí trung phẩm chớ hòng mơ tưởng khu động.
Một món pháp khí công kích cấp thấp Lang nha bổng, nhìn qua rất uy vũ.
Ba bình Hồn Huyết đan đan dược cực phẩm mà Luyện khí tầng thứ chín dùng tu luyện, cái này so với đan dược trước đây Lục Bình thấy qua tốt hơn nhiều.
Ba cây linh thảo năm trăm năm sử dụng luyện chế Dung huyết đan, mặc dù có hai loại Lục Bình đã từng có, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc đổi lấy Dung huyết đan. Dung huyết đan cần hai mươi bốn loại linh thảo năm trăm năm, dù là chỉ có một loại, chỉ cần góp đủ tám cây linh thảo cũng có thể đổi lấy Dung huyết đan.
Linh thạch có gần hai trăm khối, công việc trồng chừng linh thạch quáng quả nhiên là việc ngon, tu luyện dùng đan dược tốt nhất, còn có thể tiết kiệm được một số lớn linh thạch như vậy.
Ngoài ra còn có một ngọc giản luyện chế phù lục. Có thể làm ra phù lục cảnh báo như vậy ở Luyện khí kỳ thực là hiếm thấy. Xem ra tu sĩ Huyền Linh Phái này có tài nghệ chế phù cũng không phải là thấp.
Lục Bình để ngọc giản dính vào trán nhìn một chút, bên trong phần lớn phù lục Lục Bình đều luyện chế được, có một chút kinh nghiệm tổng kết của tu sĩ này khi chế phù, lại còn có phương pháp luyện chế Cảnh Báo phù chính là thứ khiến cho Lục Bình thèm thuồng mơ ước.
Những thứ linh tài tạp vật khác, Lục Bình đã không có tâm tư đếm nữa.