Chương 1:Luyện Khí tầng thứ 7
Thở dài nhẹ nhõm, Lục Bình chậm rãi thu công, đem huyết mạch linh lực mới vừa đột phá lần nữa nạp vào trong huyết mạch, vứt bỏ linh thạch đã bị phế trong tay đi, cảm thụ trái tim mạnh mẽ với nhịp đập có lực. Lục Bình phảng phất nghe thanh âm huyết dịch ở trong mạch máu "Hoa lạp lạp" chảy qua.
Một đôi mắt đột ngột mở ra ở trong bóng tối, phảng phất hai ngôi sao sáng rực rỡ và thâm thúy trong bầu trời đêm. Lục Bình mỉm cười nhìn quanh phòng, quả nhiên, sau khi đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng bảy, hai mắt liền có bản lĩnh thấy được mọi vật trong đêm. Dĩ nhiên, bản lĩnh này còn rất yếu ớt, ánh mắt Lục Bình có thể nhìn được giỏi lắm cũng là mọi vật ở trong phòng nhỏ này mà thôi.
Lấy một thùng nước tắm rửa hết đi phần tạp chất màu đỏ sậm bị chèn ép từ trong thân thể ra ngoài sau khi đột phá huyết mạch, Lục Bình nằm ở trên giường gỗ, tối nay rốt cục có thể ngủ một giấc ngủ ngon rồi.
Đi tới cái thế giới này gần sáu mười năm, Lục Bình không còn cảm thấy bất kỳ điều gì là không thích ứng nữa. Đặc biệt là sau khi biết những điều kỳ diệu về cái thế giới thần kỳ này, về tu tiên giới, Lục Bình ngược lại cảm thấy tâm lý phiêu lưu bị kích thích mãnh liệt, những mong mỏi trở về địa cầu trước khi xuyên việt theo thời gian cũng dần dần mất đi.
Lúc Lục Bình được sáu tuổi, hắn lấy tư chất cực kỳ bình thường thành công kích thích chân linh huyết mạch, để cho Chân Linh Phái tiên trưởng cảm thấy kinh dị, nhận vào làm ngoại môn đệ tử của Chân Linh Phái, đưa về Chân Linh Biệt Viện của phái này ở Bắc Hải, bắt đầu con đường tu luyện tại tu chân giới.
Trong những năm qua, Lục Bình cố gắng học tập hết thảy về thế giới này, mặc dù có tư chất bình thường, nhưng cố gắng tu luyện đến Luyện Khí tầng thứ bảy, hôm nay rốt cục thành công đột phá.
Còn về huyết mạch của mình, các tiên trưởng đều không biết nguyên nhân tại sao Lục Bình giác tĩnh trễ nhưng phát triển nhanh và mạnh như vậy. Bản thân hắn biết nhưng không hề dám thổ lộ cho ai.
Sáng sớm hôm sau, sau ba tiếng chuông vang, Chân Linh Biệt Viện lập tức ồn ào tiếng người. Bảy đội đệ tử cấp hai gồm năm mươi người nhanh chóng từ chỗ đi ra, chạy về bình đài thứ bảy của Triều Dương phong quay về phía ánh sáng mặt trời. Chỉ thấy từng bóng người giống như cỡi ngựa hoang, nhanh chóng vô cùng, nếu có võ lâm cao thủ thấy, sợ rằng sẽ trợn mắt hốc mồm.
Những người này tốc độ so với cao thủ đứng đầu về khinh công có lẽ không bằng, nhưng nhìn mây ngàn người tràn đầy núi này, người người khinh công đều là như vậy, không biết những thứ võ lâm cao thủ kia sẽ nghĩ thế nào. Những người này nếu xuất thế, võ lâm nhất định đại loạn!
Lục Bình không nhanh không chậm, ở trong đám người lộ vẻ nhàn nhã có thừa. Tới bình đài thứ bảy, xa xa nhìn thấy trên bình đài đã có hai bóng người, xem ra là đại sư huynh và nhị sư huynh rồi. Hai người này Luyện Khí đều đạt tới đệ cửu trọng, cuối cùng chỉ còn chút xíu nữa là dung huyết trúc cơ, liên có thể trở thành Chân Linh Phái nội môn đệ tử. Tại Chân Linh phái, Luyện Khí kỳ còn gọi là Luyện Huyết kỳ, Trúc cơ kỳ còn gọi là dung huyết kỳ, vì công pháp ở hải ngoại gồm Bắc Hải và Đông Hải có phần khác với trong lục địa, tu luyện thường kết hợp Luyện Khí dung nhập vào huyết mạch, kích thích tiềm năng, thành tựu kim đan, cho tới phá đan thành anh, thành tựu pháp tướng.
Mắt thấy mọi người sắp tới bình đài, lại có ba cái bóng người vượt qua mọi người, nhảy đến trên đài, chính là tam, tứ, và ngũ sư huynh đã đạt tới Luyện Khí tầng thứ
tám.
Nhìn thấy mọi người đều đã tới bình đài, đại sư huynh Diêu Dũng hét lớn một tiếng:
- Xếp hàng!
Mọi người chạy hướng tới ngay vị trí của mình, trong khoảnh khắc phương đội sắp hàng chính tề. Lục Bình đứng hàng thứ hai bên trái vị trí thứ hai, nói cách khác Lục Bình là đệ tử thứ mười hai của phương đội.
Diêu Dũng lần nữa quát lên:
- Dung Huyết Hóa Cốt quyền, bắt đầu!
Mọi người đánh ra một quyền thức mở đầu, đồng loạt hét lớn:
- "Hắc!"
Dung Huyết Hóa Cốt quyền có bảy mươi hai thức, ba mươi sáu thức trước dung luyện tự thân, kích thích huyết mạch chân linh lực, ba mươi sáu thức sau là chiêu thức hộ thân giết địch, là công phu bảo mệnh.
Múa xong một bài quyền pháp, thân thể của Lục Bình hơi nóng lên, quả nhiên là do hiệu quả khi tu vi đạt đến Luyện Khí tầng thứ bảy. Lúc trước, cũng là Dung Huyết Hóa Cốt quyền, chỉ múa xong một lần, hắn thấy trán đã hơi có mồ hôi, trong miệng thở dốc không ngừng, bây giờ bất quá là nóng người mà thôi.
Lục Bình nhìn về phía đại sư huynh Diêu Dũng, Diêu Dũng lần nữa hét lớn:
- Cung nghênh tiên trưởng!
Chỉ thấy bên ngoài Triều Dương phong, một đạo hồng quang thoáng hiện, ba bóng người đã đi tới trước bậc đá trên bình đài.
Dưới đài, các đệ tử cùng hành lễ, nói:
- Ra mắt Lưu tiên trưởng!
Một tu sĩ trung niên, đứng ở trong ba người, tướng mạo uy nghiêm, biểu lộ nhàn nhạt vung tay lên, nói:
- Miễn lễ, chư vị tu luyện coi như cố gắng, khảo hạch Chân Linh Biệt Viện đệ tử cấp hai sắp bắt đầu, chư vị nếu là không muốn trở thành ngoại môn đệ tử, còn cần tiếp tục cố gắng!
Lưu tiên trưởng nói xong một phen, biểu lộ của mọi người trong phương đội cũng khác nhau, người ở ba hàng trước trên căn bản coi như trấn định, hai hàng sau thì bắt đầu bàn tán xì xào, có lo lắng, có thất vọng, có tuyệt vọng, các loại biểu lộ đều bất đồng.
Trên mặt của Lưu tiên trưởng không lộ biểu tình gì, nhìn hai hàng sau một cái, mọi người lập tức yên lặng như tờ. Lưu tiên trưởng nhàn nhạt hừ một tiếng, nhìn về ba hàng phía trước, khi thấy Lục Bình thì trên mặt lộ vẻ vui mừng, nói:
- Tốt lắm, Lục Bình, ngươi đã đột phá đến tầng thứ bảy?
Lời nói của Lưu tiên trưởng nhất thời khiến mọi người vừa yên tĩnh lại tiếp tục có phần xao động. Ngay cả mấy vị sư huynh ở hàng thứ nhất cũng nghiêng đầu lại, nhìn Lục Bình mấy lần.
Lục Bình ngược lại cũng thản nhiên, không có khẩn trương hay hưng phấn chút nào, nhất mực thi lễ rồi nói:
- Toàn dựa vào tiên trưởng chỉ điểm tài bồi, đệ tử đêm qua may mắn đã đột phá.
- Tốt, tốt lắm! Ba tháng sau, đợi khảo hạch của đệ tử cấp hai hoàn thành, ngươi có thể tham gia tỷ thí kỳ thi thăng cấp đệ tử
Chân Linh Biệt Viện đệ tử khảo hạch chẳng những là đào thải những đệ tử không phù hợp tiến độ, mà tỷ thí còn nhằm vào đệ tử ưu tú của các cấp, trong đó người thắng được trọng thưởng, tu vi tiến nhanh. Cả hai đều là cách Biệt viện khích lệ đệ tử cố gắng tu hành.
Chân Linh Biệt Viện lấy thực lực định địa vị, cạnh tranh kịch liệt, tài nguyên tu luyện của các phương đội đều phải dựa vào tỷ số thắng cùng đào thải trong kỳ khảo hạch hàng năm của mỗi phương đội hàng để tính toán. Và tiên trưởng chỉ đạo các phương đội cũng dựa theo tỷ số này để được tông môn tưởng thưởng. Cho nên, khi Lưu tiên trưởng thấy tu vi của Lục Bình đã đột phá, rất là cao hứng.
Đệ tử cấp hai tu vi đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy, đã có thực lực của mười người đứng đầu trong phương đội, như vậy tỷ số của phương đội thứ bảy khi tham gia tỷ thí tăng lên một phần là điều không thể nghi ngờ.
- Chân Linh Biệt Viện ta lấy thực lực để đạt được địa vị tương ứng, tu vi của Lục Bình đột phá, trở thành người thứ mười trong phương đội thứ bảy của ta đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy, theo lệ, Lục Bình trở thành đệ tử thứ mười.
Lục Bình cũng có quá mấy lần trải qua chuyện như vậy, lập tức yên lặng đi đến hàng thứ nhất phía bên phải, Lục Bình có thể cảm giác được ánh mắt của các đệ tử ở phía sau lưng có tức giận, có hâm mộ, có ghen tỵ.
Lý Thành, vốn là đệ tử thứ mười, hung tợn nhìn Lục Bình một cái, rồi đi đến vị trí cuối cùng bên trái hàng thứ hai. Còn Trương Tự Thành, vốn là đệ tử thứ mười một, cười khổ một tiếng, bước hai bước về phía bên phải, chiếm vị trí cũ của Lục Bình.
Lục Bình đối với những thứ này biểu lộ trước sau không nhìn, chẳng qua là đứng ở vị trí mới của mình, yên lặng không nói.
Lưu tiên trưởng nhìn Lục Bình một cái, cười nói:
- Dựa theo lệ thường, có đệ tử đột phá tu vi, có thể khiêu chiến với huynh trưởng cùng cấp, để chiếm lấy vị trí cao hơn, tài nguyên tu luyện từ đó cũng tốt hơn.
Bên trái, bốn vị đệ tử Luyện Khí tầng bảy đồng loạt nhìn về phía Lục Bình, Lục Bình hành lễ với Lưu tiên trưởng rồi nói
- Đệ tử mới vừa đột phá tu vi, cần củng cố thêm, không phải là đối thủ của chư vị huynh trưởng, đệ tử bỏ qua quyền lợi khiêu chiến.
Mọi người thầm nói:
- Quả nhiên!
Mỗi một lần, tu vi của Lục Bình tiến bộ, hắn đều làm như thế, cho tới bây giờ không khiêu chiến với huynh trưởng cùng cấp. Nếu không phải hàng năm đều có chuyện so tài xếp vị trí phương đội, Lục Bình sợ rằng sẽ là vị đệ tử đứng cuối cùng trong số các đệ tử cùng cấp bậc.
Lục Bình không gây chuyện, không có nghĩa là không có chuyện xảy ra với hắn, mấy lần có đệ tử khác đột phá tu vi khiêu chiến với hắn và bị thất bại nhanh chóng, mọi người từ đó đều biết Lục Bình cũng không phải là người dễ trêu, người khiêu chiến cũng dần ít đi.
Lục Bình có thể Luyện Khí ở tầng thứ sáu xếp hàng mười hai, phần nhiều là sau khi nhiều người khiêu chiến thất bại, bị động bị người khác đẩy lên.
- Như vậy, Lục Bình chính là huynh trưởng thứ mười trong phương đội thứ bảy của chúng ta!
Thấy không có ai khiêu chiến nữa, Lưu tiên trưởng quyết định.
- Ra mắt Thập sư huynh!
- Xin chào Thập sư đệ!
Sau khi Lục Bình trả lễ, Lưu tiên trưởng nghiêm mặt nói:
- Tốt! Chuyện vặt đã xong, chúng đệ tử bắt đầu tĩnh tọa hành công!