Edit: Moon Bách Hợp vốn cũng đã chết rồi, bây giờ có thể có cơ hội tồn tại đã là kinh hỷ ngoài ý muốn, trên đời này không có bữa cơm miễn phí, bởi vậy gật đầu:”Kia nhiệm vụ của ta là cái gì?” Đạo âm thanh dừng một chút mới lại vang lên, tuy nói là vẫn cứng nhắc, nhưng không biết tại sao, Bách Hợp vẫn nghe ra vài tia hài lòng:”Ngươi rất thông minh, không có cùng ta mặc cả, trả giám cò kè bớt một thêm hai, ta không thích nhất những thứ ấy, không rõ thân phận còn có lòng tham không đáy, nên ta cho ngươi một cơ hội lựa chọn.” Nói xong lời này, nguyên bản tư liệu kia đột nhiên biến mất, thay vào đó là hàng loạt chữ hiện đến, viết:
1, Cha và con gái văn thế giới 2, Xuyên việt chi cổ đại ta tác chủ 3, Hắc đại tổng tài yêu ta Khóe miệng Bách Hợp bất giác co quắp:”Này đó là có ý gì?” “Ngươi đoán không tệ, đây là một ít tiểu thuyết thế giới, nhưng mỗi tiểu thuyết lúc viết, kỳ thực cũng tạo thành một thế giới, trong đó thế giới đã có nữ chủ may mắn, kỳ thực cũng có vai phụ không cam lòng”. Đạo âm thanh kia vang lên, tựa hồ không muốn cũng Bách Hợp giải thích nhiều, trực tiếp nói:”Ngươi muốn lực chọn thế giới nào?” Nàng kỳ thực một cũng không nghĩ chọn, thế nhưng lúc này không phải nàng không muốn lực chọn là có thể được, lúc này nàng nghĩ đến tình cảnh của chính mình, lại nhìn một chút mấy thế giới đưa ra, hắc đạo tổng tài yêu ta vừa nghe tên cũng rất hung tàn, nàng vẫn chưa minh bạch tình cảnh mình bây giờ là tình cảnh gì, đương nhiên sẽ không đụng chạm, xuyên việt chi cổ đại ta tác chủ nàng cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng, bởi vậy Bách Hợp kiên trì nói:”Cha và con gái văn thế giới”.
Đạo âm thanh cứng nhắc kia không vang lên nữa, trước mắt nàng một trận vặn vẹo, đầu óc choáng váng, lại không cẩn thận từ trên giường lăn xuống.
Nàng bây giờ lại còn có tri giác, vốn sau khi tại nạn xe cộ nàng đã không còn cảm giác đau, lúc này Bách Hợp vậy mà lại cảm thấy đau, nàng không khỏi có chút mừng rỡ đứng lên, một bên sờ sờ thân thể của mình. Sau khi chết bộ dáng bay lơ lửng mới cho nàng biết sống có bao nhiêu tốt, nàng cười cười sờ sờ mặt mình, mặc dù thập phần bóng loáng, nhưng nàng có thể cảm giác được cỗ thân thể này tuổi cũng không nhỏ, nàng nhắm mắt lại, trong đầu một cỗ kỹ ức khổng lồ nháy mắt tràn vào, một lúc lâu nàng mới mở mắt, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.
Quả nhiên trên đời này không có bữa cơm ăn miến phí, mặc dù chọn một thế giới không hung tàn cha và con gái văn thế giới, nhưng thực ra là nguy cơ trùng trùng.